Chương 10
Tại nhà đới manh
Trời vừa sáng, mạc hàn đã đến bấm chuông cửa. Bà đới bước ra mở cửa xem là ai mà mới sáng sớm đã đến tìm. Thấy bà đới bước ra, mạc hàn liền cúi đầu chào :
- con chào bác
Bà đới trong thấy mạc hàn thì mĩm cười chào hỏi lại cô
- mạc hàn đó sau, sáng sớm con qua đây có chuyện gì à ?
- dạ con qua tìm đới manh ạ
- ừ, con vào nhà đi. Giờ này chắc đới manh thức rồi đấy
- dạ, cảm ơn bác
Mạc hàn bước vào bên trong, bà đới đóng cửa rồi hai người tiến thẳng vào phòng khách. Bà đới ngồi xuống rót trà mời mạc hàn. Cô ngồi xuống ghế sofa , đón nhận tách trà bà đới mời :
- cảm ơn bác ạ
- cháu ngồi đợi lát đới manh xuống nhé, bác vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng cho nó
- dạ! Bác có cần con phụ không ạ
Bà đới mĩm cười
- vậy nếu không phiền cháu
Nói xong bà đới đi vào bếp chuẩn bị thức ăn, mạc hàn cũng bước theo sau vào phụ bà.
Lát sau, đới manh thức dậy vệ sinh cá nhân thay đồ xong xuôi thì xách cặp đi xuống, vừa đến cầu thang đới manh đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm nức xông vào mũi, nhìn theo hướng nhà bếp thấy bà đới đang đứng nấu ăn cùng với một dáng người quen thuộc nhưng đới manh không biết đó là ai mà đến nhà cô sớm vậy. Đới manh đi vào nhà bếp, mạc hàn quay lưng lại thấy đới manh liền mĩm cười :
- chào buổi sáng đới manh, em mới dậy à
Đới manh nhà mạc hàn có chút ngạc nhiên
- mạc hàn... Chào buổi sáng... Sau... Sau chị lại ở đây?
Mạc hàn vừa dọn đĩa thức ăn lên bàn vừa nói
- chị đến đây tìm em ...
Nói xong mạc hàn nhìn đới manh với ánh mắt tra xét
- ...không được sau?
Đới manh kéo ghế ra ngồi xuống
- à... Được chứ.
Bà đới cũng mang đĩa thức ăn đặt lên bàn rồi kéo ghế ra ngồi ,bà nhìn đới manh và mạc hàn một lượt
- bộ hai con có chuyện gì sau mà mạc hàn tìm con sớm thế?
Đới manh với lấy ly sữa uống một ngụm
- đâu có gì đâu mẹ
Mạc hàn nhìn bà đới đáp
- con sang đây muốn cùng đới manh đi tìm việc làm, con biết có vài công ty đang cần nhân viên và công việc chắc cũng phù hợp với em ấy
Bà đới mĩm cười
- vậy cảm ơn con nha, mong con giúp đỡ con bé hộ bác. Nhìn tướng cao lớn nhưng cứ như một đứa trẻ vậy
Bà đới nhìn đới manh cười trêu chọc. Đới manh vừa gắp miếng thịt ăn liền nghe bị bà chọc như vậy nên lên tiếng hờn dỗi
- mẹ này... Con lớn rồi đấy
Mạc hàn cũng hùa theo bà đới
- dạ bác gái, con sẽ giúp đỡ em ấy nhiều hơn... Sau này phải nghe lại chị đó nha tiểu đới
Đới manh bị ghẹo tức đỏ mặt
- hứ.... Hai người bắt nạt con ứ thèm chới với hai người nữa...
Bà đới và mạc hàn nhìn biểu cảm của đới manh không khỏi buồn cười ,trông cô cứ như trẻ nhỏ vậy .
Cả ba vừa ăn vừa nói chuyện cười đùa rôm rả. Ăn xong mạc hàn phụ bà đới rửa bát ,xông xuôi cô và đới manh bắt xe cùng nhau đi tìm việc làm.
Xe buýt đang chạy thì thắng gấp làm cho mạc hàn mất đà ngã về trước, may mắn là có đới manh nhanh lại kéo cô lại không là ăn trầu rồi. Mạc hàn nhìn đới manh cười hì hì... Đới manh nhìn lại cô với ánh mắt " vừa nảy nói em con nít, em thấy là chị đúng hơn " .
Mạc hàn dẫn đới manh đi phỏng vấn ở ngay công ty cô đang làm hiện tại. Đới manh cần hồ sơ bước vào phòng phỏng vấn, cô hơi hồi hợp ngồi chờ giám khảo đến phỏng vấn.
Trong phòng bắt đầu lao xao tiếng bàn tán
- không biết giám khảo là ai nhĩ ?
- nghe nói là phó giám đốc công ty
- công ty thời trang lớn như vậy, chắc phó giám đốc cũng xem đẹp tài giỏi lắm ha
Bla bla các thứ...
Lát sau, cánh cừa phòng tuyển mở ra ,phó giám đốc bước phía trước theo sau là hai cô thư kí xinh đẹp . Đới manh và mọi người ngước nhìn xem ,mỗi người một tâm trạng khác nhau
- wow phó giám đốc đẹp ghê
- nhìn cô ấy cute quá
- người gì mà xinh thế
-tôi mệt tim quá man
- nhìn cô ấy lạnh lùng như vậy chắc khó lắm
Bla blo xôn xao cả phòng. Riêng đới manh nhìn phó giám đốc với ánh mặt hết sức ngạc nhiên
- là chị ấy sau... Mạc hàn thì ra chị là phó giám độc ở đây, hèn chi....
Mạc hàn gõ bàn ba cái ý muốn mọi người trật tự, rồi từng người theo thứ tự lên phỏng vấn trò chuyện với cô. Rất nhanh chóng đã đến lượt đới manh.
Đới manh ngồi vào ghế nhìn mạc hàn như không biết nên nói gì đành chào hỏi đại
- chào phó giám đốc
Mạc hàn mĩm cười
- chào em, đến đây xin việc sau, sở trưởng em là gì?...abcd...
Mạc hàn hỏi đới mạnh những câu đại trà gì gì đó. Đới manh cũng trả lời với thái độ khá nghiêm túc. Cuộc phỏng vấn diễn ra rất nhanh so với người khác. Cuối cùng mạc hàn đới lên bắt tay đới manh nháy mắt
- được rồi, công ty chúng tôi nhân em, rất vui được hợp tác. Có gì không biết cứ tìm tôi
Đới manh bắt tay mạc hàn, thấy cử chỉ nảy giờ có phần ( à hình như là rất) thiên vị cô mà buồn cười
- hân hạnh thưa phó giám đốc, vậy giờ em về được chưa ạ
Mạc hàn gật đầu. Đới manh xách cặp bước ra khỏi phòng phỏng vấn đi được một lát thì điện thoại vang lên tiếng chuông tin nhắn.
" em vào quán cafe gần đó đợi chị, lát chị và em cùng về "
Đới manh rep lại
"ok thỏ bảo bảo "
Mạc hàn rep "😘 "
Đới manh sang quán cafe ngồi đợi mạc hàn. Được khoang 15' sau thì mạc hàn đến, hai người uống nước một hồi mới ra bắt xe về nhà.
---------
Bộ này sắp kết rồi hì hì
Sorry mấy tình yêu nha. Ban đầu định diễn biến còn dài hơn nhưng lâu quá hết ý tưởng nên đành kết để mình viết cho xong mấy bộ khác.
Thank you đã ủng hộ au
#jimy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com