Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

30

Bạn và Taehyung cùng ngồi ở ghế phụ phía sau, Jimin thì lái xe. Mồ hôi của bạn ứa ra như mưa và ngày càng nhiều, bạn nắm chặt tay áo của Taehyung đến mức nhăn nhúm lại.

----

Chiếc xe dừng lăn bánh tại cảng XY. Jimin chỉnh trang lại, rồi dùng sắc thái lạnh lùng bước xuống xe, khoá cửa chặt lại rồi đi ra ngoài.

Một chiếc xe trắng cùng lúc cũng đến nơi. Hiện tại chỉ có một mình Jimin phải trao đổi với người khách họ Kim này vì vào 15 phút trước Min Yoongi đã nhắn tin cho anh và nói sẽ đến sau một tiếng nữa vì bận công việc.

- Park thiếu, xin chào ! - một người con trai với mái tóc màu nâu hạt dẻ bước xuống cùng với một đồ vest cực kì chỉnh chu, anh ta đứng trước mặt Jimin.

- cậu quen tôi ? - những người không quan trọng, Park Jimin thề là sẽ không bao giờ để tâm đến.

- quen mà ! Park thiếu gia, anh dễ quên quá rồi đấy - anh ta mỉm cười

- rốt cuộc cậu là ai ? - anh hỏi lại

- Kim JongIn !

Jimin như nhớ ra được điều gì đó liền nở một nụ cười khó hiểu.

- À ! Cậu là người lúc trước dùng việc để uy hiếp tôi lấy tiền đúng không ? Lúc đó chắc là do thiếu tiền quá nhỉ ? WOW ~ nhưng nhìn kìa ! Bây giờ đã thành cậu Kim rồi tìm chúng tôi đã buôn bán vũ khí hay sao ? Quả thật vinh hạnh nha ~

Jimin ý như nói móc đối phương khiến người kia không chịu được mà mặt giận đến máu dồn một phát đến não, hai tay siết chặt nổi đầy gân xanh

---------

- T/b à, sao rồi ? Ổn không ?

- tôi sợ Tae à... Tôi sợ... - bạn cắn chặt môi

- làm sao vậy ? Nói tôi nghe nào !

- ...
-----------

- MẸ MÀY PARK JIMIN ! ĐỪNG NGHĨ LÀ TAO KHÔNG DÁM LÀM GÌ MÀY !

- một mình cậu thì làm được gì tôi ? - Jimin biết mình đã vào bẫy của JongIn, nhưng anh vẫn bình thản vì Jimin đoán JongIn sẽ không thể làm gì anh được !

Jimin anh đã sai rồi...

- không phải một mình cậu ta mà có cả tôi ! - lại một chiếc xe trắng nữa lại đi đến cảng. Người đàn ông phủi phủi bộ cái áo khoác của mình rồi bước xuống dưới. Một đám người áo đen cũng cùng ông ta đi theo.

- Choi JiWoo ? - anh bất ngờ

- cậu.... thua chắc rồi ! - ông ta tiến lại gần thì thầm vào tai Jimin

"tch"

Một cái búng tay của JiWoo mọi người phía sau đều ùa lên, có người tay cầm dao, cầm gỗ lao về phía Jimin.

- AAAAA ! - bạn đột nhiên ôm mặt hét lên

- T/B ! Cô bị gì vậy ?!

- Jimin ! JIMIN ! Mở cửa, mở cửa ! - bạn cầm lấy khoá cửa liên tục tìm cách mở cửa xe.
- không mở được đâu ! Cửa khoá rồi ! T/b không được ra ngoài đâu mà ngoan ngoãn đi !

Taehyung nhìn bạn đang liên tục mở cửa xe mà lo lắng. Anh cũng muốn mở rèm cửa sổ ra để xem bên ngoài Jimin như thế nào nhưng không được, Jimin đã dặn không được mở cửa hay rèm vì không thể để ai biết được có người trong xe này hết !

-------

Giữa cả gần chục người Jimin định rút cây súng ra thì có người đã dùng một vật sắt nào đó đập vào chân anh trong lúc Jimin đang mất cảnh giác.

- ARGGGG ! - Jimin đau đớn gục xuống nền đất lạnh lẽo

- Jimin, cậu đã thua rồi ! - JiWoo lấy cây súng quăng qua một bên rồi đứng đó nhìn Jimin bị đánh mà thỏa mãn. Kế hoạch của JongIn cũng không tồi !

- Park thiếu gia ! Đến lúc anh phải "buông bỏ" tất cả không thuộc về anh rồi ! Haha !

- rèm cửa ? Rèm cửa ! Mau mở ra ! MỞ RA ĐI ! - bạn không chịu được mà khóc, bạn càng ngày càng không thở được, nỗi ám ảnh đó cũng như ngày hôm nay ...

- KHÔNG ĐƯỢC ! - Taehyung nhất quyết không cho, ôm chặt bạn lại để bạn khỏi cựa quậy - AISSSSS !

Bạn cắn tay anh để chồm người lên mở rèm cửa

Jimin...

Không !

- Jimin... PARK JIMIN ! - bạn dùng tay để đập mạnh vào cửa sổ

Hình ảnh Jimin bị mọi người xung quanh bu lại đánh khiến tim bạn như ngừng đập. Đừng...làm ơn...

- Jimin... - Taehyung cũng như bạn, thật sự hoảng khi nhìn Jimin đang cố gắng gượng dậy rồi lại bị đánh gục xuống

[Flashback]

- BÀ ƠI, THẢ CON RA ! ÔNG À... HỨC !!! BUÔNG CON RA ĐI !!! CON PHẢI RA NGOÀI !

- ngoan đi cháu... Chúng ta phải sống...

- NHƯNG ÔNG ĐANG BỊ ĐÁNH BÊN NGOÀI ! buông con ra đi mà...bà ơi... Cho con đi ra cứu ông đi mà... Bà...

Tôi còn nhớ lúc đó tôi đã gào lên như một người điên để cầu xin bà cho ra bên ngoài để cứu ông, nhưng không được bà đã ngăn tôi và ôm chặt tôi lại

Ông tôi bị bọn họ đánh đến nỗi máu đầy dưới sàn nhà... Bị đánh đến hơi thở cuối cùng cũng không tha.

Ông tôi đã đi mượn nợ một số tiền lớn để trả nợ cho bố tôi. Phải, ông ấy cờ bạc. Và kết cục cho không trả đủ tiền cho họ là như thế... Dùng cả mạng sống để đổi lấy đồng tiền mà họ cho là đáng giá hơn bất kỳ thứ gì.

Ông trời có phải ghét đứa con gái như tôi đến nỗi, bắt tôi tận mắt nhìn người mà mình yêu thương nhất từ từ gục xuống, rồi rời xa tôi hay không ?

Tôi đã làm gì sai vậy ?

Đó sẽ là nổi ám ảnh tôi không bao giờ quên... Không bao giờ...

[End Flashback]

- Jimin...Jimin ! Không... MỞ CỬA ĐI ! AI ĐÓ HÃY MỞ CỬA RA ĐI MÀ ! TAEHYUNG ! Mở cửa ! - bạn khóc nức nở, dùng hết sức bẻ khoá cửa để có thể ra ngoài. Nhưng không được.

Jimin bị đánh đến mức đầu óc quay cuồng. Anh cảm nhận được máu đang chảy dọc trên cơ thể mình, cố gắng để đứng dậy nhưng không thể, anh hết sức rồi.

Bàn tay Jimin siết chặt chịu đau. Mũi dao nhọn hoắc đâm vào ngực. Một đôi giày đen đạp thẳng vào tay anh ấn mạnh xuống đất

- a...

- cầu xin tao đi ! - là Choi JiWoo

- khốn nạn...ông chờ đ....đó

- ok ! Tao sẽ chờ, chờ ngày đến viếng thăm mày ! Nếu mày cầu xin thì tao sẽ xem xét !

- có chết tôi cũng không cầu xin ông ! Đồ thấp hèn !

- OH ! Còn mạnh miệng dữ ta ? Người đâu ? ĐÁNH TIẾP CHO TAO ! Đánh đến khi nào Park thiếu của chúng ta chịu mở miệng nói tha mạng thì thôi !

- ông Choi, tôi và ông cùng lên xe vừa ngồi nghỉ vừa xem kịch hay nào !

- được ! HAHA !

--------

- mở cửa... CHẾT TIỆT ! TAEHYUNG MỞ CỬA ĐI TÔI PHẢI ĐI RA NGOÀI ! MỞ CỬA !

- CÔ KHÔNG THỂ RA NGOÀI ĐÂU ! HỌ CÓ THỂ SẼ GIẾT CÔ NẾU BIẾT CÔ Ở ĐÂY ĐẤY  T/B À ! Bình tĩnh lại đi !

- BÌNH TĨNH ? LÀM SAO TÔI CÓ THỂ BÌNH TĨNH KHI JIMIN BỊ ĐÁNH ĐẾN SẮP CHẾT NGOÀI KIA HẢ ?! Mở cửa cho tôi ra đi...hic... Mở ra đi...

Bạn gào lên để nói chuyện với Taehyung. Bình tĩnh ? Làm sao bạn có thể bình tinh khi lại một lần nữa tận mắt thấy người mình yêu bị như vậy chứ ?

...chìa khoá... ?

Bạn nhìn thấy một vật bằng kim loại nằm kế bên Taehyung, không suy nghĩ bạn nhanh chộp lấy nhưng... Đã bị Taheyung giành lại.

- TÔI KHÔNG CHO CÔ ĐI ! Nếu cô ra ngoài sẽ nguy hiểm ! Jimin sẽ không bao giờ muốn điều đó !

- NHƯNG TÔI MUỐN ! - bạn làm liều cắn tay Taehyung rồi giựt lại chìa khoá mở cửa

- T/B !

Bạn loa nhanh xuống xe, chạy đến đám người đáng sợ kia, vội vàng ôm lấy Jimin.

- đừng đánh nữa...

- mẹ mày ! Mày là con nào ?! Có tin là bọn tao đánh mày luôn không ?! Khốn khiếp !

Một tên to con lôi bạn ra khỏi người Jimin và mạnh bạo đạp vào bụng bạn mấy cái

- đừng...đừng đánh... - Jimin với tôn giọng yếu ớt, cùng cả người đầy máu vội vàng bò đến chỗ bạn.

Taehyung phía trong, thông minh không ra ngoài, liền lấy điện thoại mà Jimin để lại ở ghế bấm một dãy số có tên khá quen "Yoongi hyung"

«Yoongi»

-Yoongi ! Anh Yoongi mau đến cảng XY, Jimin...T/b họ đang gặp nguy hiểm ! Anh mau đến đây đi !

- khoan đã, cậu là ai ?

- TAEHYUNG ! ANH MAU ĐẾN ĐI YOONGI !

~tút...tút~

Taehyung quýnh đến nỗi nói còn chẳng kịp thở. Trong trường hợp này chúng ta phải bình tĩnh, nếu không tất cả sẽ gặp nguy hiểm...

--------

Jimin khó khăn bò lại chỗ bạn. Tận mắt thấy người con gái mình yêu đau đớn ôm bụng khóc, nước mắt đã bao bọc cả khuôn mặt xinh đẹp làm tim Jimin đau còn hơn những gì bọn chúng đã làm đối với anh.

"Đừng khóc..."

- Jimin à...

- urggg - anh ôm đầu bạn lại dúi vào ngực mình nằm đau đớn trên đất.

Bạn cảm nhận được, từng âm thanh bên tai, tiếng đánh đập nghe rất rõ, tiếng Jimin chỉ dám rên khẽ.

Bạn lại khóc nấc.

...

Không biết có một sức mạnh nào thúc đẩy hay không. Bạn lấy cây súng đang nằm chơi vơi trên đất. Can đảm bắn loạn xoạ những người trước mặt.

Mọi người nghe tiếng súng liền giật mình. Taehyung cũng thế.

Bạn gượng dậy đỡ Jimin bỏ chạy.

Chạy được một đoạn xa thì xe của Yoongi và mọi người đã đến. Họ bắt đầu giải quyết rắc rối trước mắt và quên mất hai nhân vật chính đã đi đâu.

Nhưng có một điều mọi người phải biết, ở bến cảng, bên tay phải sẽ là đường ra thành phố, nhưng tay trái sẽ là một khu rừng tối. Jimin biết việc đó, nhưng bây giờ anh không đủ tỉnh táo cũng như còn sức để có thể nói cho bạn nghe.

Và bạn đã đi sai hướng... Bạn đã đi vào khu rừng tối...

_________To be continued_________
tui siêng nhờ ? Chap này tui viết hơi dài hơn mọi ngày đấyyyy ~ÔvÔ~

Hãy yêu thương tui thật nhiều bằng cách vote và cmt cho vui nhà vui cửa cái nà 😂

Đón đọc chap sau nhaaaaaaaa ❤️❤️❤️

#Ahn💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com