Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23

JungKook sau khi từ công ti trở về liền ngửi thấy mùi thơm từ bếp, hắn mỉm cười ấm áp, hôm nay vật nhỏ lại nấu cơm cho mình ăn rồi!

Hắn vào nhà, để nhẹ chiếc cặp lên soffa rồi nhẹ nhàng tiến đến chỗ cậu đang ở phía bếp, chốc sau liền ôm chầm lấy cậu!

-Tae Tae!-Hắn hôn lên má cậu.

-Ya! Anh muốn hù người ta chết à?-TaeHyung hơi giật mình xém nữa là làm rơi muỗn canh.

-Anh xin lỗi! Em đang nấu canh rong biển sao? Dịp gì vậy?- JungKook nhìn vào cái nồi sôi sùng sục trên bếp.

-Đồ ngốc! Hôm nay chẳng phải sinh nhật anh sao?- TaeHyung nhéo má hắn một cái rồi tiếp tục khoáy khoáy nồi canh. Nghe cậu nói, hắn ngạc nhiên một chút, sao cậu lại biết? Ngay cả hắn còn không nhớ nữa.

-Em biết?- JungKook nhíu mày ôm lấy eo cậu.

-Lúc trước em đã lên mạng đọc tin về anh rồi!- TaeHyung chắc lưỡi-Nào là tổng tài đáng sợ, tổng tài lạnh lùng, cao thủ thương trường...

Hắn nghe cậu nói liền bật cười.

-Chồng của em nổi tiếng như thế em còn muốn gì nữa? Có như vậy mới chu cấp cho em nửa đời sau được!

-Chỉ sợ anh không chu cấp nổi thôi, em ăn chơi lắm!- TaeHyung cười cợt.

-Em nghĩ anh là ai mà không lo cho em được sao?

-Được rồi! Arasso! Này, mau thử một chút xem vừa miệng không?- TaeHyung đưa muỗng canh đến miệng hắn.

Hắn há miệng để cậu đút. TaeHyung nhìn hắn đầy mong đợi.

-Thế nào ngon chứ?

-Ngon lắm!-Hắn mỉm cười siết chặt eo cậu.

-Được rồi! Anh mau buông ra, chúng ta còn ăn tối nữa!

Suốt bữa cơm hắn cứ ôm chặt lấy cậu không buông, còn nói là vì sinh nhật mình nên cậu phải chìu ý hắn để hắn sờ soạng mình. Không ngờ cái tên này lại vô liêm sỉ như thế, ngay trước mặt người làm vậy mà dám...

Ăn xong cậu đứng dậy thu dọn bát đĩa liền bị dì Lee chặn lại.

-TaeHyung ! Cháu để đó dì làm cho! Đã mất công cháu nấu ăn rồi còn việc dọn dẹp cứ để dì lo cho!

-Được rồi mà, để cháu làm cho, không sao đâu!- TaeHyung cười ôn nhu.

-Không sao đâu để đó, dì làm! Cháu mau lên phòng với cậu chủ đi!-Dì Lee vỗ vỗ tay cậu rồi bưng lấy bát chạy vào bếp.

Cậu cười nhẹ lắc đầu.

-Có điên mới lên đó với tên biến thái ấy!-Cậu lầm bầm một mình.

-Tae Tae à!!!!-Vừa nói đã nghe tiếng hắn gọi ám mình.

-Arasso! Em lên ngay đây!

-----------------------
Hoan ái qua đi, hắn ôm chặt lấy cậu vào lòng mình, dùng chăn che đậy hai cơ thể không có một chút quần áo.

-Tae Tae!-Hắn khẽ gọi cậu.

-Hửm?-TaeHyung ngước lên nhìn hắn.

-Em phải hứa là ở bên anh cả đời này! Có biết không?-Hắn ôn nhu hôn lên trán cậu.

TaeHyung không nói, cậu áp mình vào ngực hắn. Tuy cậu không trả lời hắn nhưng hắn lại cảm thấy ấm áp vô cùng khi có cậu bên cạnh.

Từ nhỏ đã chẳng thể cảm nhận được thứ gọi là tình thương gia đình nhưng giờ cậu lại cho hấn cảm giác ấm áp này, hắn càng không muốn buông tay cậu cho dù cậu có muốn đi chăng nữa.

Đêm hôm đó vào 12:30.

Khi đang ngủ hắn nghe thấy đỗ vỡ của thuỷ tinh từ bên ngoài phòng ngủ của mình.

Hắn vội mở mắt đã thấy TaeHyung đang nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc.

-Kookie... Em nghe thấy tiếng...

-Để anh đi xem!-JungKook bước ra khỏi chăn mở cửa đi ra ngoài.

Bên ngoài một những cái bát xứ vỡ tan tành trên nền thảm đỏ bên cạnh đó còn có khuôn mặt trắng bệch sợ hãi của cô giúp việc.

-Làm sao vậy?-Hắn hỏi.

-Tôi...tôi..tôi không phải cố ý...tôi...Jeon thiếu gia tôi đã nhìn thấy...

-Kookie! Ngoài này xảy ra chuyện gì vậy?- TaeHyung đã choàng áo ngủ chạy ra cắt đứt câu nói của cô giúp việc.

Cô giúp việc nhìn thấy cậu như nhìn thấy quỷ, vội vàng cuối đầu nhặt những mảnh vỡ trên sàn nhà rồi chạy vọt ra ngoài.

-Cô ta làm sao vậy?-Thấy dì Lee chạy đến hắn liền hỏi.

-Tôi cũng không biết con bé đã nhìn thấy gì mà hốt hoảng lên như vậy! Thật xin lỗi đã làm phá giấc ngủ của hai người! Tôi sẽ cho người dọn dẹp ngay!-Dì Lee cuối đầu rồi gôm những mãnh vở nhỏ còn lại trên thảm mang đi.

Sau đó hắn xoay sang nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu.

-Chúng ta vào ngủ đi Kookie! Chắc không có gì đâu!


-Á....cháu sẽ rời khỏi đây! Dì đừng cản cháu...-Tiếng hét thất thanh của một cô gái ở phòng của người giúp việc.

-Cháu làm sao vậy? Cháu đã thấy gì mau nói dì nghe xem!-Dì Lee vỗ lưng trấn an cô gái, nhưng khuôn mặt cô ta vẫn trắng bệch như tờ giấy.

-Ở đây...ở đây có quỷ!

-Sao? Cháu nói gì?-Dì Lee sửng sốt.

-Cháu đã thấy...một con quỷ...hahahaha...là một con quỷ...

-Cháu nói quỷ nào mau bình tĩnh lại nói rõ mọi chuyện cho dì nghe nào!

-Thật ra...cháu đã thấy....

-------------------------

Tối hôm sau, sau khi cùng nhau dùng bữa tối với TaeHyung , JungKook đi đến phòng làm việc của mình để giải quyết đống công việc còn dang dở.

Hắn thật hận không thể cùng ôm cậu đi ngủ nhưng vì công việc chồng chất nên phải xa cậu đêm nay rồi.

Đang tập trung vào đống giấy cùng sổ sách, lại nghe thấy tiếng gõ cửa. Cứ nghĩ là cậu nên hắn mỉm cười.

-Vào đi!-Giọng hắn đều đều nghe rất êm tai.

-Thiếu gia! Tôi có việc muốn nói với ngài!-Dì Lee từ ngoài bước vào trong, nhìn thấy thế hắn liền thấy thất vọng, không phải là cậu.

-Có việc gì?

-Thật ra tôi...-Dì Lee ấp úng khi nói ra điều này.

-Có việc gì dì cứ nói đừng ngại!-JungKook tiếp tục nhìn vào tài liệu trên bàn.

-Tôi muốn nói về chuyện của TaeHyung thiếu gia!-Dì Lee nghiêm giọng nhìn hắn.

Lúc này khi nghe nhắc đến cậu hắn lại ngước lên.

-Cậu ấy bị làm sao?-Hắn hỏi, giọng có chút khẩn trương.

-Cậu ấy... Chuyện là thế này,tôi biết nói ra chuyện này rất khó tin và ngay cả tôi cũng không tin nhưng mà tôi nghĩ tôi phải nói cho cậu biết về cậu TaeHyung ...cậu ấy đã...

FLASHBACK

-Beckie! Mau đem cái này đến phòng bếp cất giúp dì đi! Nhớ là phải xếp cho cẩn thận xem chừng bị vỡ đó!-Dì Park đưa cho cô gái tên Beckie một cái rỗ đựng bát đĩa.

-Cháu biết rồi! Để cháu mang đi cho!-Beck cười tươi nhận lấy cái rỗ rồi đi ra ngoài.

-Là lá la la...công việc là công việc...làm khi nào mới hết đây? Lá la là..-Vừa đi cô vừa hát ngâm nha trong miệng mình.

Khi đi ngang qua phòng ngủ của chủ cô nghe thấy tiếng động. Vì phòng bếp nằm ở phía sau gian nhà nên khi muốn xuông đó cần phải đi ngang qua tầng lầu phòng ngủ của chủ nhân. Khi đến đây cô đã được dạy là không tò mò tấy mấy chuyện của chủ nhân nhưng tiếng động này nghe rất khả nghi nên cô nghỉ là có trộm.

Cô mạnh dạn mở hé cửa phòng ngủ và liếc nhìn bên trong.

Beck năm nay mới 18 tuổi, cái độ tuỏi vừa mới lớn nên khi nhìn thấy chuyện đó cô thật rât hoảng sợ và nó như ám ánh lấy tâm trí của cô.

-Cậu...cậu TaeHyung ...

Trong phòng nhủ, TaeHyung hướng phía con dao sáng và nhọn hắn dính đầy máu tươi hướng về phía JungKook đang nằm ngủ trên giường...

-Xoãng....

Âm thanh đổ nát vang lên...

Đôi mắt của quỷ đang nhìn cô...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bts#kooktae