Giao đoạn
Tôi bước tới nhà ăn ở tầng phụ thứ ba tại tầng hai, bên dưới lòng đất của Nagrol. Toàn bộ Yêu Ma tham gia vào {Trận Chiến} đều có mặt ở đây để tổ chức bữa tiệc chúc mừng chiến thắng. Dùng một lối đi ngầm và đi vào thông qua cửa của nhà bếp, tôi lẻn vào trong. Cả nhà ăn đều xa hoa và tráng lệ đến không tưởng – đó là cảm nhận của những ai lần đầu nhìn thấy nó. Năm cây đèn chùm hoành tráng được gắn trên trần nhà cao chót vót, các cột trụ được thiết kế rất tinh tế để vừa đảm bảo sự vững chắc, vừa không làm mất mỹ quan. Bốn mặt tường đều đặt những bức họa tuyệt đẹp cướ… ehem, mua lại từ những quý tộc, ehem, hơi thối nát. Vô số bàn ghế và các bàn dài đặt những dĩa đồ ăn hấp dẫn đã được chuẩn bị sẵn. Những điều này đã phản ánh sự thịnh vượng của Nagrol ngày càng phát đạt, và chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Những món ăn do Yêu Ma nấu, và cả những món ăn đặt từ con người, tất cả đều được chi trả bằng bạc và vàng khai thác từ {Khu Mỏ} bởi các Greater Skeleton làm việc ngày đêm không biết mệt mỏi. Trong khi khai thác Mithril thì chúng tôi cũng đào được cả bạc, vàng và nhiều kim loại khác, vì vậy nguồn tài chính của chúng tôi luôn được đảm bảo. Tiền tài và của cải – dạng thứ hai của quyền lực. Nagrol có thể nhập bất cứ mặt hàng nào, từ bất cứ thành phố nào, đó là một lợi thế lớn, giúp ích rất nhiều trong việc quản lý nội chính. Do đó, sự tồn tại của {Khu Mỏ} được giữ kín đối với cư dân thành phố, khu vực này tiếp giáp với tầng hai được ngụy trang kéo léo, và đây cũng là nơi đặt trụ sở hiến binh của Nagrol, luôn có những Shadow cấp cao và Vampire Noble túc trực. Nếu có bất kỳ kẻ nào lạ mặt bén mảng đến đây, chúng tôi sẽ cảnh báo chúng phải rời đi. Và sau hai lần cảnh báo, bên hiến binh có quyền bắn chết tại chỗ. Kể cả dưới điều kiện bình thường, Nagrol cũng là một thành phố hấp dẫn. Nếu để con người khám phá ra sự tồn tại của một khu mỏ có nguồn tài nguyên vô tận, thì hậu quả sẽ rất khủng khiếp.
“Chắc là chúng ta sắp khai thác được Orichalcum rồi đây.”
Viktor bên cạnh, mặc dù đã ngừng khóc, vẫn nắm chặt lấy tay tôi. Cậu gật đầu với màn độc thoại của tôi.
“Cha, nếu đúng như vậy thì thật tuyệt vời đấy. Cuối cùng, con cũng có thể bắt tay vào việc xây dựng những công sự hoàn hảo hơn rồi. Con chắc chắn Yuki cũng sẽ vui lắm đây. Vì lượng Orichalcum dự trữ sắp cạn kiệt nên anh ấy cứ phải đau đầu vì không đủ Orichalcum để sử dụng trong quân sự. Cơn đau đầu của anh ấy sắp được giải quyết rồi.”
Lượng Orichalcum dự trữ là phần quặng chúng tôi khai thác được từ Hầm Ngục của Lyna-nee và đem về đây, mà bây giờ nó cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Dù rằng tháng trước trữ lượng dự tính vẫn còn dư dả cho cả năm, nhưng một trong những dự án đã ngốn quá nhiều Orichalcum, thành ra số dư hiện tại cực kỳ thê thảm. Cấp bậc của kim loại có thể khai thác được tại {Khu Mỏ} tỉ lệ thuận với sức mạnh của Ma Vương. Mặc dù chúng tôi có thể khai thác không chỉ Orichalcum, Adamantite mà còn cả siêu kim loại Ragnarok tại Hầm Ngục của Lyna-nee, ở Nagrol, Mithril đã là cực hạn, và số lượng cũng rất hạn chế.
“Vậy, ngày mai chúng ta hãy kiểm tra {Khu Mỏ} đi.”
“Vâng, thưa cha.”
Bộ ba {Quỷ Thề Ước} đã tập hợp đầy đủ. Hơn nữa, cân nhắc việc cấp độ của tôi đã được gia tăng đáng kể trong {Trận Chiến} lần này, việc có thể khai thác được Orichalcum cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.
“Được rồi.”
Tôi và những đứa trẻ đáng tự hào của mình, có cả cô con dâu tương lai và Beelzebub, cùng bước về phía trước, đối diện với những vị khách trong bữa tiệc lần này. Hết thảy ánh mắt của các Yêu Ma và Ma Vương (thực ra chỉ có một Ma Vương) tập trung về phía chúng tôi.
“Tất cả mọi người, những người bạn và thủ hạ của ta.”
Tôi lần lượt quan sát vẻ mặt của từng Yêu Ma. Vẻ mặt của bọn họ chứa đầy sự tự tin. Thông qua việc phá hủy một viên pha lê trong {Trận Chiến} này, tôi đã có thêm sức mạnh của {Xà}, khả năng tạo ra độc. Nghe có vẻ không cần thiết lắm, nhưng nó rất phù hợp với các nhiệm vụ giống như ám sát. Hơn nữa, tôi còn hoàn thành chỉ tiêu của Đấng Tạo Hóa giao cho và nhận được phần thưởng từ anh ta.
Không chỉ vậy, hai cá nhân mạnh mẽ là Ác Quỷ thượng cấp Akuryo và Spirit Lord, đều đã quy phục về dưới trướng tôi. Những Yêu Ma địch trong trận chiến lần này cũng được tái sinh bởi Beelzebub, nếu là nam, và Retriever, nếu là nữ. Lợi ích thực tế là vô cùng to lớn. Thu hoạch lớn nhất trong trận chiến này không chỉ có DP, mà còn có kinh nghiêm thực chiến và sự tự tin của các Yêu Ma thủ hạ.
“Chúng ta đã chiến thắng. Đó là điều đáng khen ngợi. Nếu chỉ đơn giản là những câu chữ, thì nghe rất là dễ, nhưng những câu chữ lại có xu hướng trở nên khó khăn để làm theo nếu ngắn gọn súc tích hơn, và trở nên dễ dàng để giữ gìn nếu dài dòng hoa mỹ hơn. Ta không muốn nói nhiều lời sáo rỗng. Ta cảm thấy tự hào về tất cả mọi người. Nâng ly. Uống vì tương lai của chúng ta!”
“Vì tương lai của chúng ta!”
Rất nhiều âm thanh reo hò và tiếng cụng ly phát ra. Tôi uống cạn ly rượu của mình trong một hơi, tận hưởng hương vị hảo hạng của nó. Mặc dù phải tốn chút công sức, nhưng loại rượu này quả là rất ngon.
“Rất nhiều sơn hào hải vị và rượu thượng hạng đã được chuẩn bị, hãy tận hưởng thỏa thích. Ta sẽ còn trông cậy vào các bạn rất nhiều.”
Và tôi bước xuống bậc thang. Những Yêu Ma tụ tập quanh bàn ăn, trò chuyện vui vẻ với bằng hữu của mình. Kuroki vui vẻ tay trong tay với Retriever, nhìn vô cùng tình củm, đi tiếp rượu cho mọi người, trông rất ra dáng chủ nhà. Viktor vẫn nắm chặt lấy tay tôi không chịu buông, còn Yuki thì đã mất dạng từ lúc nào rồi. Lúc tôi ngồi xuống bàn của Eugen, cặp đôi này đang chơi trò đút ăn cho nhau không chút ngại ngùng. À không, mặt Eugen đỏ bừng cả lên rồi kìa.
Beelzebub chỉ bước đến cúi chào, rồi cô xin phép ra ngoài trước. Chắc chắn cô đang buồn lòng vì chuyện người yêu của mình. Hai cái con người này, nhầm, hai cái tên Ma Vương này, mấy người phải biết giữ ý tứ chút chứ……… Mà dù sao, ba ngày nữa tôi sẽ tổ chức tang lễ cho Linh Vương. Đáng lý ra đó phải là một buổi lễ lớn, nhưng Beelzebub đã đề nghị tôi giữ kín chuyện này, nên cũng chỉ có vài người tham dự thôi. Hô hào không biết ngượng miệng xong giờ lại chỉ có thể đứng nhìn thuộc hạ ngã xuống, tôi thật mất tư cách làm Ma Vương mà………
“Exion này, loại phương tiện hồi nãy chúng tôi dùng để đi đến đây là gì vậy?”
Eugen ngồi thẳng người lại, tò mò hỏi tôi.
“Mặc dù những Skeleton đó nói rằng đấy là một loại quái vật lai tạo nào đó, nhưng tôi không nghĩ vậy. Bên trong của loại phương tiện đó không hề có sự dịch chuyển của bước sóng ma thuật, cũng không có nhịp tim hay nhịp thở. Tôi không tin đó là một sinh vật sống chút nào. Làm gì có loại quái vật như thế chứ?”
Tôi hơi nhíu mày lại. Nếu cậu ta bảo phương tiện di chuyển thì tôi có thể cam đoan chỉ có một loại duy nhất thôi. Nhưng mà, ai bảo rằng thứ đấy là quái vật chứ? Đó rõ ràng là một cỗ máy mà?
“Cái cậu nói đến là cái thở ra những luồng khí trắng xóa và tru một hơi dài khi bắt đầu di chuyển, đúng chứ?”
“Ừm ừm. Nó đó. Nó là cái gì vậy?”
“À, đó là tàu hơi nước đấy mà.”
Mọi thứ trên con tàu đen đó chỉ đơn giản là vật lý thôi. À, tất nhiên là ngoại trừ lớp phòng vệ chống ma thuật ra. Để thiết kế cái đầu máy đó thì cũng hơi kỳ công một chút, nhưng không có gì là không thể với Yuki cả. Nguyên lý vận hành cơ bản của nó là dùng áp lực của hơi nước.
Một nồi hơi bao gồm một lò đốt lộ thiên, nơi nhiên liệu được đốt cháy, một cái thùng kín, nơi nước được biến thành hơi nước và một hộp khói được giữ ở áp suất thấp hơn một chút so với bên ngoài hộp cứu hỏa.
Các loại nhiên liệu rắn như gỗ hoặc than được đưa vào lò đốt qua một cánh cửa, đặt trên một cây xẻng lưới để nhiên liệu cháy xong, tro sẽ rơi xuống dưới. Nếu dầu được sử dụng làm nhiên liệu, cần có một cái cổng nhỏ để điều chỉnh lưu lượng khí, bảo trì lò đốt và làm sạch các vòi dầu.
Nồi hơi có các ống bên trong nối lò đốt với hộp khói, qua đó các luồng khí đốt truyền nhiệt vào nước. Tất cả các ống với nhau cung cấp một khu vực tiếp xúc lớn, được gọi là bề mặt làm nóng ống, giữa khí và nước trong nồi hơi. Nước nồi hơi bao quanh lò đốt để ngăn kim loại trở nên quá nóng, vì chúng tôi chỉ có thể sử dụng thép thông thường do thiếu nguyên liệu. Tro bị tích tụ trong hộp khói khi khí được hút lên ống khói bằng hơi nước thải từ các xi lanh. Bao quanh lò hơi là các lớp cách nhiệt để giảm thất thoát.
Áp suất trong nồi hơi phải được theo dõi bằng thước đo gắn trong buồng lái. Áp suất hơi có thể được điều chỉnh thủ công bởi Skeleton phụ trách. Nếu áp suất đạt đến giới hạn làm việc của thiết bị nồi hơi, van an toàn cũng sẽ tự động mở để giảm áp suất và tránh xảy ra một vụ nổ hoành tráng.
“… Well, đó là tất cả những gì tôi biết. Nếu cậu muốn biết thêm, hỏi Yuki ấy. Cậu bé đó là người thiết kế mấy thứ phức tạp này.”
Tôi nở một nụ cười gượng gạo với Eugen sau khi kết thúc phần giải thích dài dòng mà cậu ấy bắt tôi phải giải thích cho bằng hết. Bộ cái cậu này tính mô phỏng lại hay sao vậy?
“Nè, còn cái…”
Trước khi cậu ấy nói hết câu, tôi chộp lấy ly rượu và đổ hết vào miệng cậu. Làm ơn đừng động đến mấy chủ đề này nữa được không? Ý tôi là, chúng ta đang ăn mừng mà, phải chứ? Tôi với tay lấy thêm một ly rượu nữa, và rút chiếc ly kia ra, rồi đổ nốt ly rượu mới vào miệng cậu ấy.
“Cho chừa cái tội này!”
Eugen đột ngột hất tay tôi ra và lần này cậu ta đổ thẳng chai rượu vào họng tôi. Vị nóng rát lan truyền trong cái cổ họng bị ngược đãi quá đáng của tôi.
Cả hai nhìn nhau, ai cũng bị vấy rượu ra người cả. Rồi cả hai không hẹn mà bật cười.
“Thôi đi. Ăn đi nào. Đồ ăn sẽ nguội mất.”
“Ừm ừm. Ăn thôi. Đêm nay tôi sẽ ăn hết chỗ này luôn.”
“Hahaha! Cứ thử xem! Cậu mà ăn hết chỗ này thì tôi sẽ ăn thịt cậu đấy!”
Buổi tiệc mừng chiến thắng cứ thế diễn ra rất vui vẻ.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh. Gia đình này, sự ấm ấp này, niềm vui sướng này… tất cả đều tuyệt vời, đều quan trọng với tôi. Tôi tuyệt đối không để bất cứ kẻ nào dám phá hủy thành phố này và cướp đi những người quan trọng của tôi. Tuyệt đối không bao giờ, không bao giờ sai lầm này được lặp lại.
Tôi phải mạnh hơn nữa. Phải quyền lực hơn nữa.
Quyền lực đến từ sức mạnh. Tôi cần thăng hạng Huy Chương của mình nhanh chóng.
Những sinh vật có trí tuệ… loài người và loài quỷ.
Để cho giết chóc nối tiếp giết chóc và điên loạn nối tiếp điên loạn, tôi sẽ làm việc đó. Khi cơn gió mùa đông qua đi, tôi sẽ thổi bùng lên một ngọn lửa. Một ngọn lửa đã âm ỉ cháy trong suốt một trăm năm mươi năm qua.
Vì mục đích bảo vệ gia đình mình………
……… tôi sẽ chinh phục thế giới này.
Những vụ đông sẽ kết thúc. Sớm thôi.
Và hãy để chúng ta bắt đầu mùa vụ của Exion.
---- II ----
*Đôi lời của au.
Sau khi kết thúc Vol 3 này bằng một cái suy nghĩ rất là ổn của anh Exion, cuối cùng au cũng đã cảm thấy văn phong của mình cải thiện hơn một chút. Well, Vol 3 này là một vol mà tui cảm thấy rất khó viết, vì một vài lý do khác nhau. Nếu đọc bộ truyện gốc, bạn sẽ thấy Vol 3 xoay quanh cuộc chiến giữa Procel và ba tên Ma Vương khác. Tuy nhiên, vì tui đã chuyển đổi nó thành cuộc chiến hai đấu hai để thực hiện một cú lừa nho nhỏ, nên khá khó để triển khai.
Ehem, thì suy nghĩ ban đầu là như vậy. Nhưng mà rốt cuộc thì, sự thật có chút khác biệt. Mọi người thấy đó, Vol 3 có một chương mà tui nổi hứng viết rất dài, ừ thì trên bản Word nó dài lắm đấy (lạy, 30 754 words count, đăng một chương này lên có ma nào thèm đọc không?) nên tui đã chia nó thành ba phần rồi mới đăng lên. Chương [ Luân lý của việc săn cáo ] đấy. Chương đấy là dựa trên bài đồng ca của Pháp (bắt con cáo – bỏ vào chuồng báo – không cho nó chạy tháo), và đó cũng là tôn chỉ chiến tranh của Tổng Bộ tham mưu luôn. Về tựa đề của chương thì, ừm, tui có học hỏi của Carlo tiên sinh, ừm, tui học từ nhiều người lắm – [ Perfecta Promissione ].
Ở Vol này, tui đã thêm yếu tố tình cảm yêu đương (rất trong sáng nha) vào con đường của Exion. Đây là một nước đi phá cách, đối với cá nhân tui mà nói, vì tui viết truyện tình cảm không hay lắm. Vì vậy, mấy chỗ cảnh tình tứ giữa Yume – Eugen hay Kuroki – Retriever, mong mọi người thông cảm. Tui sẽ không thấy lạ nếu ai đó cmt rằng: “Tác giả đang làm cái quái gì thế hả?” đâu.
Một lần nữa, ở Vol này, Exion đã có lý do rất chính đáng để chinh phục thế giới. Và ở các vol tiếp theo, đây chính là điểm bắt đầu cho cuộc đại thế chiến thứ ba. Exion sẽ thể hiện những màn trình diễn ấn tượng nào nữa, mong các độc giả sẽ tiếp tục đón chờ. Ừm, mà đó là chuyện của sau này.
Đôi dòng không liên quan lắm về tình hình dịch hiện nay, là vì một vài cá nhân vô ý nào đó đã khiến cho thị trường chứng khoán Việt Nam bay cmnr 25 tỷ đô trong 5 ngày, mong mọi người cố gắng giữ gìn sức khỏe và nếu có hơi sốt hay gì thì liên lạc với bệnh viện liền nhé, đừng có giấu đấy.
Ehem, cuối cùng, nhưng quan trọng nhất, xin cảm ơn tất cả reader đã ủng hộ tui. Tui không thể có động lực viết nếu không có các độc giả thân mến ủng hộ. Ừm, chỉ cần có người đọc là tui vui rồi. Một lần nữa, cảm ơn tất cả độc giả đã đọc đến những dòng cuối cùng này của tui.
Thân ái.
@AxcelUltor
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com