Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 21

.....

Trên con đường tấp nập xe cộ và dòng người qua lại. Một chiếc xe lướt nhanh như gió qua từng hàng cây mát rượi

"Nhân.....anh và Thiên Kim á, có....gì với nhau hông?"-cậu trai tóc hồng khẽ cất tiếng, lướt mắt sang nhìn người đang lái xe bên cạnh. Người kia khẽ chau mày nhìn con người đang đa nghi này

"Tất nhiên là không. Suốt 10 năm qua anh và cô ta không hề ngủ chung phòng. Đừng nghi ngờ bậy bạ nữa tiểu thủ của anh!"-anh phì cười nhẹ nhàng vuốt mái tóc hồng quen thuộc kia

"Ai thèm. Tui nói cho mà biết nha, đã bảo là yêu tui thì phải yêu cho thật lòng nha, lừa dối tui là tui đem đi thiến nha, hứa chăm sóc tui là phải cho tui ngày đủ 5 bữa cơm nha, hông được bỏ đói tui mà đi với mấy con bánh bèo nha, hổng được nói chuyện nhiều với gái trước mặt tui nha, tui hổng có ghen đâu, tui cho ra sofa ngủ thui à"-cậu cứ luyên thuyên nhắc anh hết cái này đến cái khác khiến lòng anh dâng đầy hạnh phúc. Đúng là Thanh Duy của anh rồi!

"Ủa, bộ em tính ngủ chung với anh hay gì mà đòi cho anh ra sofa nè"-lợi dụng sơ hở của cậu, anh liền chọc xoáy

"Ờ....thì...không, ai thèm ngủ chung với anh, em thích ngủ một mình hơn, hứ!"-cậu gượng đỏ mặt xoay đi hướng khác, giận rồi! Tên Đại Nhân chết bầm này!

*két....*

Anh thắng gấp xe dừng lại bên vệ đường, thấy người kia đang giận, gương mặt đáng yêu làm sao khiến anh khó mà cầm lòng

"Thôi nào, ngoan đi. Tối phải ôm em thật chặt anh mới ngủ được, đừng bỏ anh ngủ ngoài sofa một mình mà. Ông xã biết sai rồi, bà xã đừng giận nhe"-một tay anh lòn sang eo cậu còn tay kia đặt lên vai xoa xoa bóp bóp cho cậu

"Hứ, ta không thèm làm bà xã của nhà ngươi nữa, ế chổng mông còn hơn làm vợ ngươi, tên đáng ghét!"-cậu hất tay anh ra, mặt quay sang hướng cửa sổ chả ngó ngàng gì tới con người đang nghĩ cách giúp cậu ngui giận

"Em không là bà xã của anh chớ của thằng nào, chỉ có một mình Trần Đại Nhân anh mới đủ sức nuôi em thôi, biết chưa bà xã"-anh dùng sức siết lấy eo cậu, hướng mặt cậu sang phía mình, áp lên đôi môi hồng nhuận kia một nụ hôn, rời khỏi nụ hôn ấy anh ma mãnh tiến tới chiếc cổ trắng ngần kia mà mút, cắn để lại những vết đỏ sâu thẳm để đánh dấu chủ quyền. Em là của anh!

Cậu giật mình đẩy người kia ra nhưng bất giác cũng bị cuốn theo nhiệt của cơ thể anh chuyền tới

"Ưm~ đau~"-tiếng kêu rên thảm thiết nhưng lại quyến rũ anh, đôi tay hư hỏng tiến tới cúc áo của cậu, một nút, hai nút, rồi ba nút đều bị anh kéo giật ra. Thấy anh đang tiến tới khiến cậu có chút lo sợ đẩy con người đang khống chế cậu ra

"Ê ê, làm gì đấy? Đang ở giữa đường ấy trời, làm người ta đau rồi nè, muốn gì đây? Muốn ra sofa ngủ thiệt phải hông, ta không có dễ dãi đâu nhá"-cậu trề môi nhìn con người đang cười khúc khích trong hạnh phúc kia, tay thì gài lại những chiếc cúc áo cho cậu

"Nè, em đang nói gì đấy? Em đã là người của anh cách đây 10 năm trước rồi hén, giờ muốn thử lại cảm giác đó không, anh chiều nè"-mặt anh bỗng gian tà tiến lại gần cậu

"Lo lái xe đi, dừng giữa đường vậy cảnh sát không bắt cũng uổng"-ngửi được mùi nguy hiểm nên cậu khôn lanh né tránh con người đang chìm trong lửa tình kia

"Tuân lệnh bà xã"-nói rồi anh lại đạp ga lao nhanh trên đoạn đường dài thẳng tấp kia

----biệt thự Trần Gia----

"Cái tên kia.....đứng lại cho bà"-tiếng thét chói tay vang ầm khắp căn biệt thự vốn yên bình, là Hạ My, cô vừa thét vừa chạy khắp trong nhà rượt theo tên Thiên Hạo, cả hai cầm trên tay cây súng nước rượt đuổi khắp căn biệt thự, náo loạn cả phòng khách, đồ đạc văng tứa tung, cây, chậu, dĩa, ly, gối, tất cả hầu như là nằm ngã nghiêng dưới sàn

"A lêu lêu, giỏi thì bắn tui nè, con bánh bèo vô vụng kia"-Hạo ranh ma lè lưỡi chọc quê con người đang cáu lên kia

"Tui mà bắt được là không xong với tui đâu, bắn nè"-tiếng hò reo la hét làm dậy sóng cả căn nhà thế mà Khánh Vy vẫn bình thản ngồi trên lầu như không có chuyện gì. Quen rồi! Hoàng Nam cũng vậy, cậu vẫn ngồi xem xét mớ tài liệu với cái tai nghe tổ chản bịch kín lỗ tai. Yên ổn rồi!

"Trời ơi, có ngày tôi đá ra đường cã lũ bọn chúng mày, đứng lại coiiiii"-Hạ My vừa mắng nhiết vừa rượt theo Thiên Hạo, đạp lên cả bàn cả ghế. Nước thì không ngừng bắn ra từ cây súng, ướt nhem cả sàn nhà, tập vở, báo chí, tất cả đều mềm nhũng, rách tả tơi do nước

"Đây không ngu mà đứng lại cho bị bắn nhá, giỏi thì rượt nè, đồ ngốc"-Hạo cũng đáp trả bằng những phát súng lợi hại

*rầm....*

Cánh cửa đập mạnh từ lầu vang xuống, Khánh Vy mặt tối đen như mực bước xuống cái nơi hổn loạn đang tranh cãi này

"Đủ rồi nha, để người khác yên với. Làm gì nháo lên vậy?"-Vy cứ hướng mắt về phía My mà bước đi, không để ý sàn nhà đang ướt, đạp trúng vũng nước trơn xà phồng khiến cô mất thăng băng ngã nhào ra phía sau. Đôi mắt cô nhắm chặt, cứ ngỡ là đau lắm nhưng lại có một lực vòng qua eo đỡ cho cô, từ từ hé mở đôi mắt cô mới nhìn thấy vẻ soái ca của Hoàng Nam. Nhìn cảnh tình trước mắt khiến My và Hạo chán ngán, cả hai đều ế khá lâu nên chả còn vị giác gì, quay lại cuộc chiến My lại đuổi theo Hạo, cứ liên tục bơm nước rồi bắn khắp nhà

*cạch....*

Cánh cửa nhà mở ra, hai con người quen thuộc bước vào. Chàng trai tóc hồng sánh vai cùng anh chàng tiêu soái bên cạnh, cả hai đều rất đẹp đôi cho tới khi My vô tình bắn vài phát nước vào mặt lẫn người của chàng trai tóc hồng tỏa nắng kia

"Á....anh Duy"-tay cô buông thỏng mặt cho khẩu súng rớt xuống nền, nước bên trong khẩu súng cũng tràn ra. Hạo vừa nhìn thấy Nhân cũng hốt hoảng quăng bỏ khẩu súng nước. Tiêu rồi!

Anh và cậu đưa mắt nhìn sang Vy và Nam thì hơi ngượng ngùng với cái cảnh lãng mạn này

"Nhà anh trở thành rạp chiếu phim với khu vui chơi từ khi nào vậy?"-cậu phì cười nhìn cả bốn đứa y như con nít kia, mặt của My, Hạo, Vy, Nam, ai cũng đỏ gượng gạo

"Đứa nào bày ra đây? Hạ My phải không?"-anh ra lệnh bọn người làm đi lấy khăn rồi quay sang ân cần lau khô tóc và bộ đồ cho cậu

"Úi trời, đồ đạc gì mà tứa tung cả lên, loạn rồi, loạn rồi"-đôi mắt cậu liếc sang đống đồ đạc đổ nghiêng đó

"A....anh Duy, anh với anh Nhân làm lành là vui rồi ha, lâu quá em không gặp anh, em cũng nhớ anh lắm á, mình vào trong ngồi đi"-để giảm bớt không khí căng thẳng này thì Hạ My phải mặt dày đi lấy lòng Duy thôi

"Ghế đâu mà ngồi? Em hất đổ nguyên cái sofa rồi còn gì?"-cậu khẽ cất bước vào trong mới để ý sàn nhà ngập trong biển nước

"Hạ My, Thiên Hạo, Khánh Vy, Hoàng Nam, sao bốn đứa quậy quá vậy?"-anh bực bội nhìn đống lộn xộn kia mà hét

"Anh Duy, cứu tụi em"-cả bọn hốt hoảng chạy lại vang xin cậu, vì chỉ có cậu mới làm người kia ngui giận được

"À ừm....bớt giận đi Nhân, anh vừa mới xuất viện mà, lên phòng nghỉ đi, em cũng cần thay đồ nữa, đồ em ướt hết trơn rồi, mấy đứa lo mà dọn dẹp dùm tui cái đi"-cậu hết cách nào với tụi ranh con này nên đành tiếp lời giúp tụi nó, quả là hiệu nghiệm, chỉ cần là cậu nói thì anh đều mỉm cười lắng nghe và đồng ý

"Cẩn thận, ướt lắm! Mấy đứa lo dọn dẹp đi, xíu anh xuống mà chưa dọn xong là anh đá cả đám ra ngoài đường ngủ nghe chưa?"-anh ôn nhu nắm tay cậu hướng lên lầu, không quên nhắc nhở bọn tiểu quỷ đấy dọn dẹp

---------------------------------------
                  Hết
Hường quá dồi nheeee, coan Ni đã chiều ý các nàng mà viết hường, hường ơi là hường, đỏ lè đỏ chót luôn mừ😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com