Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 9

...

"Duy, em làm gì mà nhìn chầm chầm vào ba anh vậy?"-câu nói của anh khiến cậu giật mình rút tay về vị trí cũ

"À đâu có gì! Hay anh dắt em lên xem phòng của anh đi"-cậu trở về trạng thái bình thường, lập tức nũng nịu với anh

"Được thôi, xin phép ba"-anh cúi chào ba rồi lại nắm lấy đôi bàn tay bé nhỏ của cậu dắt vào phòng

---phòng Nhân---

Cứ ngỡ là cậu sẽ trầm trồ trước cái căn phòng rộng lớn và được mạ vàng này nhưng không, cậu chỉ im lặng đưa mắt nhìn từng bức ảnh của Nhân, Hạ My và ba của anh, lòng cậu thầm nổi lửa, gia đình ông ấy thì có thể vui vẻ bên nhau, còn gia đình cậu thì cực khổ từ bé vì mất mẹ, chính ông ấy đã khiến cậu trở nên một con người máu lạnh như thế này! Cậu sẽ ra tay, ra tay thật tàn nhẫn và không thương xót!

"Duy, hôm nay em sao vậy? Cứ thẫn thờ chuyện gì đâu không"-nhìn thấy cậu mắt cứ trân trân nhìn mấy bức ảnh khiến lòng anh 1 trận thắc mắc

"Em hơi mệt thôi"

"Vậy để anh đưa em về nghỉ nhé! My với Vy ở lại chơi với ba được rồi"-anh nắm tay cậu dắt ra khỏi phòng, cậu vẫn im lặng, để nước mắt chảy ngược vào trong

Sau khi xin phép Trần Thượng Phong thì anh và cậu đi lấy xe và rời đi

---trên xe---

"À mà em nè! Em có nói là em từng sang Nhật huấn luyện à?"-im lặng một hồi lâu trên xe thì anh cũng cất tiếng hỏi

"Phải"-cậu đáp gọn nhưng lại không giống cậu thường ngày

"Em được huấn luyện cái gì?"

"Kỷ năng bắn súng, dùng đao, kiếm Nhật, tất cả các loại súng, khả năng nhạy bén của một sát thủ"-cái ánh mắt kể cả giọng nói lúc này của cậu cũng trở nên lạnh nhạt. Phải chăng cậu muốn tuyệt tình quên anh đi để khỏi phải bận lòng?

"Hôm nay em sao vậy? Anh thấy em lạ lắm nha, từ khi nhìn thấy ba anh đến giờ là em cứ lạnh lùng sao ấy?"-anh lập tức dừng xe ngay giữa đường, anh nhìn cậu bằng đôi mắt lo lắng đầy tình cảm nhưng cậu lại nhanh chóng né tránh ánh mắt đó

"Em hơi mệt, anh về trước đi"-nói rồi cậu mở cửa bước xuống. Anh vẫn ngồi yên nhìn theo cái hình bóng bé nhỏ khuất dần rồi lại lái xe rời đi vì đơn giản là anh nghĩ cậu cần yên tĩnh

Cậu vẫn cứ rảo bước trên con đường tấp nập xe cộ, người có đôi có cặp nhưng cậu vẫn cô đơn bước đi, cậu dừng chân ở ngay một cái hồ vì cậu không còn biết phải đi đâu nữa. Đảo mắt nhìn lên hướng bầu trời âm u kia rồi lại hướng mắt nhìn thấy cái nước hồ trong veo, cậu không biết phải làm gì, cậu hận ông ta đến thấu xương, nhưng lại yêu Nhân đến tận muôn đời, từ từ cái thứ chất lỏng trong suốt ấy lại theo khóe mi cậu mà rơi xuống

--- tối đó---

Đã khuya mà vẫn chưa thấy cậu về, anh bắt đầu lo lắng sốt ruột, cứ rảo bước xung quanh căn nhà, điện thì cậu không nghe máy, lòng anh có cứ nhói lên 1 thứ cảm giác vô cùng lạ khiến tim anh đang dần thắt lại

"Alô? My hả? Duy có ở chỗ em không?"-không thể đợi, anh vơ vội chiếc điện thoại gọi cho Khởi My

"Dạ không, có chuyện gì à?"-giọng của nó từ đầu dây bên kia

"Nguyên ngày hôm nay Duy lạ lắm, không nói câu nào, anh hỏi thì trả lời 1 cách lạnh lùng lắm, bây giờ còn bỏ đi chưa về nữa. Em có biết chỗ nào Duy hay tới không?"

"À rồi, anh để cho em, em biết chỗ tìm Duy rồi"

*píp...píp*

---Duy---

Cậu vẫn đứng đó, vẫn đưa mắt nhìn hướng bầu trời đã dần chuyển tối

"Anh Duy"-cái giọng cao thánh thót vội hét lên khi gặp được hình bóng của cậu, là nó. Cậu nghe được tiếng gọi, cậu biết là nó nhưng chỉ cười nhạt

"Sao anh lại ra đây, có biết là anh Nhân lo cho anh lắm không?"-nó nắm tay cậu kéo sát vào lề

"My à, em còn nhớ mẹ anh bị 1 người đàn ông giết chết và anh chứng kiến hết tất cả không"-cậu cất tiếng nhưng chất giọng không thể lạnh hơn

"N...nhớ, sao anh lại nhắc tới chuyện này"-nó bắt đầu lo lắng cho cậu

"Anh đã từng tự nhũ với bản thân rằng phải hoàn thành tốt khóa huấn luyện ở Nhật rồi sẽ quay về giết chết ông ta để thỏa mối hận năm xưa, anh đã cố gắng và tốt nghiệp khóa huấn luyện loại S nhưng..."-cái thứ chất lỏng ấy lại ăn sâu đôi mắt cậu khiến mi cậu lại cay xé lên

"Nhưng?"

"Người đó lại là bà của Nhân"-cái ánh mắt băng lãnh của cậu khiến nó phát sợ

"Cái gì? Anh nói thật à? Anh không thể giết ba Nhân được, anh và Nhân..."-nó hốt hoảng vội đưa tay lau nước mắt cho cậu nhưng cậu lại hất tay nó ra, quay lưng bước đi

"Anh muốn một mình"

Cậu lại rảo bước trên đoạn đường dài đăng đẳng này rồi lại dừng chân tại một quán bar lớn nhất Sài Gòn

Đây là nơi tụ tập ăn chơi xa đọa của những bọn sinh viên lêu lổng và những gã xăm hình biến thái, cậu đã từng rất sợ và ghét nơi này nhưng bây giờ thì không. Cậu bước thẳng đến quầy rượu mặc cho bao nhiêu ánh mắt vẫn đang say đắm nhìn tiểu mỹ thụ xinh xắn này

*ực...ực*

Cậu nấc cạn từng ly rượu đỏ nồng trên tay, từng ty rồi từng chai, cậu cố uống thật nhiều thật nhiều để quên đi mọi chuyện đã từng xảy ra, cậu cơ hồ mất nhận thức gọi tên Nhân và đây cũng là cơ hội cho bọn biến thái xâm chiếm cậu. Bọn chúng từng đứa bước lại ngồi cạnh cậu, tên đầu đàn đưa tay siết chặt cái vòng eo thon gọn của cậu, vẫn còn nhận thức cậu nhanh chóng hất tay hắn ra rồi rời sang nơi khác, tên đó vẫn đuổi theo cậu đến từng quầy rượu này sang quầy rượu khác

"Ngoan nào, cùng anh đêm nay anh thương"-cái tên đấy giở giọng dâm tà dụ dỗ cậu, không nhìn được nữa, cậu vơ lấy ly trên tay mà đập vào đầu hắn, từng mảng vỡ của ly rơi vụng xuống đất kèm theo cái thứ máu từ đầu hắn chảy xuống khiến hắn tức giận siết lấy cổ cậu. Vốn là sát thủ được huấn luyện nên thân thủ cậu vô cùng nhạy bén nên đã né kịp từng đường đấm của hắn, cậu trả đũa bằng 1 cú đấm giáng trời vào ngay mặt hắn khiến máu từ vòm miệng cũng dần chảy ra, cơ hồ hắn ngồi quỵ xuống xin cậu tha mạng, mọi người xung quanh đều vỗ tay thán phục cậu nhưng cậu không quan tâm, lại nhanh chóng rời đi khỏi bar

---Nhân---

Anh vẫn lo lắng đi vòng quanh phòng khách để chờ đợi cái hình bóng bé nhỏ ấy xuất hiện, quả là không sai, cái hình bóng bé nhỏ ấy đã từ từ xuất hiện và ngã vào vòng tay anh vì đã say bí tỉ, quần áo xộch xệch, miệng cứ lẩm bẩm gọi tên anh

"Duy, em sao vậy?"-anh tựa đầu cậu cho nó ngã vào vai mình rồi bế cậu lên phòng

Anh cởi hết quần áo cậu ra rồi dùng khăn ấm lau sạch sẽ toàn thân cho cậu, thay 1 đồ khác cho cậu, đến lúc mệt rã người anh cũng leo lên giường siết chặt cậu vào vòng tay mình, cảm nhận được hơi ấm và sự an toàn cậu cũng dúi đầu vào vòng ngực anh mà thiếp đi

---------------------------------------
                   Hết
M.n thấy sao ạ? Đọc cho ý kiến với nha!!!!

Fb: Ni Ni
Sđt zalo: 01205849028

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com