Chap 3
Công việc ở ngôi nhà này thực ra cũng không quá khó, chỉ dọn dẹp nhà cửa gọn gàng và làm theo ý của Taehyung thôi, máy móc hiện đại đã làm hết mọi thứ. Nhưng việc gì anh ta phải thuê giúp việc khi những việc này quá là dễ như vậy?
Tôi đang là phẳng chiếc áo sơ mi của anh ở phòng để quần áo, cả đời tôi cũng chả tưởng tượng nổi một người đàn ông cần từng này không gian để chứa hàng đống sơ mi, vest và một vài quần áo thường ngày, nhưng tuyệt nhiên không có cà vạt, thậm chí thắt lưng cũng rất ít.
-Min Won đâu rồi.
Taehyung đi làm về lúc 11h đêm, đương nhiên là một giám đốc thì giờ giấc thường rất không bình thường, tuy là mọi hôm Taehyung về rất sớm nhưng hôm nay anh đã đi từ sáng sớm đến giờ này mới về.
Cả ngày hôm nay tôi cũng chỉ ở nhà một mình, làm việc nhà và ngồi ăn một mình trong căn bếp rộng lớn. Tôi đã lo rằng anh có ăn uống đầy đủ không, anh có mệt không, sao đến giờ mà vẫn chưa về? Nhưng tôi lại gạt phắt nó đi vì sự quan tâm vượt quá mức qui định cho phép đối với một người giúp việc.
Nhưng bây giờ anh đã về.
-Dạ?
-Cô đang ở đâu?
-Trong phòng thay đồ ạ.
Taehyung mở cửa phòng thay đồ đi vào, trông anh khá mệt sau một ngày làm việc.
-Hóa ra cô ở đây, sao không đi ngủ đi.
-Tôi đợi anh nên đã không ngủ.
-Tôi có cuộc họp gấp và phải đi kí hợp đồng với đối tác,nhưng lại chưa kịp ăn gì nên đói quá. Cô có thể...
-Được chứ, tôi sẽ nấu gì đó cho anh. Tắm rửa nghỉ ngơi đi, khi nào xong tôi sẽ gọi.
Tôi gác bàn là qua một bên,đứng dậy đi qua Taehyung để đi ra phía cửa.
Bất chợt anh ấy cầm lấy bàn tay của tôi, giữ lại không cho đi.
Tôi khựng lại vì hành động đó và quay lại nhìn anh.
Ánh mắt của Taehyung đổi khác, một ánh mắt, biểu cảm tôi chưa từng thấy ở anh bảo giờ.
-Tôi.. tôi nhớ em.
Cái gì?
Anh ta nhớ tôi?
Tôi có đang mơ không?
Tại sao lại vậy?
-Ông chủ Kim...
-Đừng gọi vậy nữa, tôi nhớ em.
-Taehyung à, tôi cần xuống nhà.
-Để thế này một chút đi,tôi có thể ôm em chứ.
Không kịp để tôi đồng ý, Taehyung kéo tôi lại và ôm chặt, đặt đầu lên khuôn ngực rộng lớn, hương thơm đặc trưng bởi mùi nước xả vải đắt tiền và nước hoa sau một ngày dài vẫn lưu lại trên anh. Gương mặt đang nóng lên kia tiếp xúc với ngực anh chỉ qua lớp áo sơ mi...
Thế này là sao? Anh sao vậy?
Taehyung dụi mũi vào tóc tôi, hít hà một lúc, rồi vòng tay ấy vẫn chưa chịu bỏ ra.
-Taehyung à, được rồi, tôi cần xuống nhà nấu chút gì cho anh.
-Ừm.
Anh ấy rời ra với vẻ mặt chán chường, rồi nhanh chóng đỏ mặt quay ra tủ đồ tìm đồ ngủ.
Tôi mỉm cười trước dáng vẻ của anh và đi ra ngoài phòng.
Taehyung đã nói nhớ tôi sao, tôi không thể ngăn nổi mình nở một nụ cười.
Nhưng mà nhớ theo kiểu chỉ là bạn bè thôi đúng không? Bạn bè thì cũng có thể nhớ nhau mà.
Tôi tự gật gật đầu rồi đi xuống phòng bếp làm đồ ăn cho Taehyung.
Nhưng mà bạn bè thì có thể ôm nhau ư? Mà phải là bạn rất thân mới làm vậy được.
Có lẽ nào anh ta thích mình?
Không thể nào, anh ta chắc hẳn phải để í mấy cô gái nhà giàu và xinh đẹp hơn mày chứ, mày hòan toàn không xứng.
Nghĩ đến đây lòng chợt bị chùng đi một chút, tôi tự ngẫm ra thân phận mình suy cho cùng chỉ là cô hầu gái chả có điểm gì hấp dẫn cả. Tôi thở dài và rồi bắt đầu vào công việc chính.
Tủ lạnh sau mấy hôm cũng đã được tôi nhồi nhét thức ăn vào, nên có rất nhiều thứ để nấu cho anh.
Tôi chọn làm vài thức ăn và nấu cơm cho anh. Taehyung cần một bữa ăn đúng nghĩa sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Tôi cắt miếng ba chỉ mới mua, tẩm ướp nó và cho lên bếp, chắc mẩm chút nữa anh ấy sẽ rất thích.
Lúc này Taehyung lại xuống bếp, sau khi tắm rửa sạch sẽ, và anh chỉ mặc mỗi quần ngủ. Tôi đỏ mặt khi nhìn thấy bộ dạng bán khỏa thân và nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.
Taehyung dường như đang tiến đến gần tôi. Trong đầu tôi lúc này đang van nài anh ta đừng đến gần, tôi gần chết ngựơng vì cái ôm khi nãy và phần cơ thể nóng bỏng kia rồi, đừng có đến đây.
Và tất nhiên mọi thứ không như ý muốn, và anh ta tiến sát bên tôi, thậm chí để phần ngực rắn chắc kia chạm vào vai tôi.
-Ngon quá. Min Won thật khéo tay quá.
-Anh ngồi xuống bàn đi.
-Sao?
Taehyung rướn người lên trước, cả cơ thể kia lúc này đã ấn sát lưng tôi, và ngay lập tức tôi như muốn bùng nổ.
Thế này thì hết sức kì lạ. Cực kỳ.
-Anh có thể lùi ra một chút đựơc không?
-Em cư xử lạ quá, chúng ta ở chung một nhà mà.
-Em? Xin lỗi anh nhưng chúng ta chỉ là chủ tớ, mong anh đừng vượt qua phạm vi đấy. Và ở chung một nhà chưa chắc anh đã có thể làm vậy? Làm ơn.
-Nhưng tôi vẫn thích vượt qua, em làm gì được tôi Kim Min Won.
Tôi im lặng, đúng, tôi làm gì được anh ta cơ chứ.
-Với cái số tiền tôi trả em, tôi có thể coi em như một nô lệ tình dục của mình, em biết chứ, nhưng tôi đang cho em sự tự do và hãy tận hưởng nốt nó đi.
Nô lệ tình dục? Anh ta vừa nói gì cơ?
Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi pha lẫn kinh ngạc.
Taehyung nhếch mép rồi dựt chiếc muỗng từ tay tôi ra ném đi và tắt phụt bếp.
Chuyện quái gì vậy?
Anh ta tiến tới nắm chặt lấy hai cổ tay tôi đến đau điếng. Tôi nhăn mặt.
-Taehyung. Dừng lại đi.
-Không.
-Anh tốt nhất là đừng.
-Tôi sẽ phạt em khi em cãi lại tôi, nhớ chứ?
Sắc mặt anh ta đột nhiên tối sầm lại, tôi nhìn xuống để tránh ánh mắt ấy, và kinh hãi nhận ra vùng đó của anh căng lên và cái quần ngủ kia như trở nên vô dụng trước nó.
-Đừng mà.
-Im lặng.
Anh ta nhìn vào môi tôi và định tiến tới. Không thể được.
-Tránh xa tôi ra.
Tôi hét lên, giằng tay ra khỏi tay anh một cách tức giận.
-Tại sao anh lại làm vậy với tôi? Sao anh lại có thể có ý nghĩ quái quỷ ấy chứ? Lạy Chúa, có bao nhiêu cô hầu gái phải vào tay anh như thế này hả? Có phải anh giàu là do tiền bồi thường hợp đồng bởi họ bỏ đúng không? À ra là vậy, bởi vậy anh mới giàu như thế và tiếp tục đi lừa những cô gái như tôi đúng không?
Anh ta mặt nghệt ra, rồi sắc mặt lại đanh lại lần nữa.
-Em là người thứ nhất, Min Won, tại sao em lại nghĩ tôi làm vậy? Làm ơn đi nếu tôi không thích thì tôi cũng chả làm mấy cái trò hợp đồng đâu, tôi đã nghĩ em khác, khác với những cô gái trẻ luôn lăm le và dò xét tiền của tôi. Nhưng không, tôi lầm rồi, em chỉ vào đây vì tiền thôi đúng chứ? Vậy thì lần sau tôi sẽ đối xử với em đúng như một người giúp việc thật sự. Chúng ta không có lí gì phải tử tế với nhau nữa.
Taehyung xả một tràng rồi quay gót đi thẳng lên phòng, để tôi lại một mình.
Taehyung đang tổn thương sao?
Tôi là người giúp việc đầu tiên của anh ta, thật chứ? Vậy trước kia anh tự làm à?
Và mớ hợp đồng là có lí do?
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
Nhưng anh ta bảo sẽ đối xử với tôi như một người hầu thực sự.
Vậy tôi từng được đối xử như nào?
"Nếu tôi không thích thì không làm mấy cái trò hợp đồng..."
Í anh ta là sao khi nói câu đó? Nhưng tôi đã làm anh ấy tức giận rồi, tôi không biết í định của anh là gì khi anh cứ tiến gần và thậm chí định hôn tôi, như vừa nãy. Và cả "nô lệ tình dục"
Và hình như tôi đã quá nặng lời, rất nặng lời, đến mức anh đã nghĩ tôi hám tiền khi tôi nói về chúng. Đúng rồi anh ấy không hẳn là người đã làm vậy với nhiều người.
Tôi cần xin lỗi anh, đúng không?
Taehyung thật sự là đang nghĩ gì vậy? Anh có buồn không?
Nhưng mà suy cho cùng tất cả chuyện này có phải vì...
Anh thích tôi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com