Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 30

Bớt coi chùa đi mấy mẹ^^
_________________________________
Rindou đưa lon coca cho Takemichi. Tay kia của hắn xoa xoa sau gáy của cậu nóng lên cho đỡ lạnh

"Tch...cơ tay tao đau quá"

"Đưa tay đây tao xoa bóp cho"

"Đừng bẻ tay tao là được"

Hắn nhẹ nhàng nâng tay cậu lên. Dáng vẻ dịu dàng của hắn làm cho Takemichi khá kinh ngạc. Dù máu lạnh nhưng chăm sóc người khác thì vô cùng tỉ mỉ nhỉ (nhầm rồi con ơi)

Rindou xoa bóp cánh tay cho cậu. Làn da mịn mành này làm hắn mê mẫn. Đây có phải da em bé không thế?

Dù vậy nhưng thân thể cậu rất nhỏ bé. Nếu so sánh với hồi nhỏ thì đôi khi còn ốm hơn

"Tch...bọn Touman đó đã đối xử với mày như thế nào mà lại để mày ốm vậy hả"

"Họ không làm gì tao hết. Thật đó"

"..."

Hắn không thể cãi được , việc gì cậu muốn thì có trời cũng chưa chắc cản được

Tay hắn bóp chặt tay cậu. Thầm nghiến răng nếu lần sau gặp mặt bọn khốn Touman kia thì hắn sẽ chính tay bẻ nát xương từng đứa

"Áaa đau đau đau quá Rindou"

Lực bóp của Rindou quá mạnh. Bộ hắn muốn bóp nát xương cậu sao? Xương của Takemichi như 1 cây tăm vậy. Bóp vậy gãy thì sao?

Rindou nghe tiếng la của Takemichi liền buông tay ra. Hắn bình tĩnh lại rồi xin lỗi Takemichi

"Êh...T-takemichi tao xin lỗi , tao bóp mạnh lắm hả?"

"Âh hức...hức"

ÁAAAAAAAA

Takemichi ôm mặt khóc oà lên. Chết tiệt. Thằng khốn Rindou bộ muốn giết cậu à

"Ta...takemichi , tao xin lỗi tao xin lỗi tao xin lỗi"

Hắn cúi thấp người quỳ xuống dưới chân của Takemichi , hắn nắm chặt 2 tay cậu kéo xuống khỏi khuôn mặt , nước mắt ch-

|Bốp|

1 cây baton được thang thẳng vào đầu Rindou khiến hắn ngã xuống nằm bất động

"Takemichi mày không sao chứ"

Ran chạy lại cầm theo bọc bánh bao trên tay. Hắn vội ôm cậu vào lòng rồi kéo xa rồi.

"Đừng sợ , nó chết rồi"

Xem kìa

Xem có phủ phàng không? Có người anh trai nào nhẫn tâm làm vậy với em trai mình không? Anh em hột me à?

"Hức..hức"

Tiếng khóc dần nhỏ đi , cộng với tiếng an ủi của Ran và tiếng rên rỉ vì choáng váng vì được ăn 1 cây baton vào đầu của Rindou

Rindou choáng váng ôm đầu ngồi dậy. Hắn đập đập vào đầu mình vài cái xem có bị nát xương không rồi nhìn về phía anh trai mình đang giả vờ hiền hậu dỗ dành con chuột kia

"Anh có phải anh trai em không vậy Ran?"

"Không"

Câu nói dứt khoác của Ran làm Takemichi và cả Rindou giật mình.

Ultr sao phủ phàng dữ vậy?

"Nhưng nếu Takemichi làm em trai tao thì được"

"Cút"

Đã đang cọc mà tên này còn cố ghẹo chọc nữa...

Ran lấy áo hắn lau đi nước mắt trên mí mắt rồi lau cả khuôn mặt

"Ưm...r-ran mày lau ít thôi"

"Ran anh đang làm gì đấy?"

"Hửi mùi tao đi Takemichi"

"DM MÀY CÚT"

(Thôi ko nhảm nữa , trở lại bình thường nè)

3 người đi tới chỗ 1 ghế đá ở công viên ngồi. Nơi đó khá vắng vẻ. Rất thích hợp để bàn chuyện

3 người ngồi chung 1 cái ghế nhưng Takemichi bị kẹp ở giữa. Ran ngồi bên trái. Rindou ngồi bên phải

"2 tụi mày có muốn bắt tao về không"

Ran vừa cạp miếng bánh bao vào miệng liền quay mắt sang nhìn Takemichi

"Bọn tao đến chơi với mày chứ không có ý định bắt người"

"Izana không cho tụi tao làm chuyện thừa thải"

Izana...hắn ta đã quên cậu rồi ư? Vị vua của cậu luôn tôn kính và trung thành...

Ran nhìn mặt Takemichi có chút biến sắc liền biết trong đầu Takemichi đang nghĩ gì

Hắn đưa tay lên xoa đầu cậu...
"Đừng lo , không ai quên mày cả. Mọi người đều đang chờ mày về. Hãy sắp xếp thời gian rồi về nhanh nha"

"Ran..."

"Ran nói đúng đó. Tụi tao vẫn đang chờ mày về. Lúc đó S62 mới thật sự trở lại"

"Vậy..."

Ran và Rindou nghiêng đầu nhìn cậu. Có lẽ cậu sắp đưa ra 1 quyết định gì đó

"Rạng sáng vừa bước sang năm mới hãy hẹn mọi người ở bãi biển , lúc đó chúng ta sẽ tụ hợp để đón năm mới , dù hơi trễ"

(Nghĩa là 3,4h sáng mùng 1 á mọi người~)

Ran và Rindou mỉm cười. Có thể được đón năm mới với cậu thì 2 người họ là được rồi. Không cần những người kia góp mặt:0

Năm mới này chắc hẳn là năm mới vui vẻ nhất trong đối với 2 người họ

"Được thôi , quyết định của mày tao không có ý kiến"

"Hẹn gặp nhau ở bãi biển. Lúc đó nếu mày không đến tụi tao sẽ đến tận nhà mày để tìm đó"

Toàn nói lời dư thừa. Sao cậu có thể không đến được

Ran và Rindou đứng dậy. Họ xoa đầu cậu mấy cái rồi mới chịu đi. Ran luyến tiếc phải ôm hun cậu vài cái rồi mới chịu rời đi

Takemichi cũng hết cách. Mặc kệ cho anh em nhà mày ôm hun cậu thì tùy...

Cậu nhìn bóng dáng 2 người họ khuất hẳn rồi mới đứng dậy rời đi

Cậu thọt tay vào túi quần vừa đi vừa mỉm cười...cậu bây giờ muốn đi gặp Hina~

Cậu muốn cùng cô ấy đi xây người tuyết và đi ăn...

Trong lúc cậu đang tung tăng vui vẻ nghĩ xem 1 lát cậu nên rủ Hina đi đâu chơi đây. Đi công viên hay đi mua sắm

Bổng đằng sau cậu có 1 cách tay nắm chặt vai cậu
Takemichi quay mặt lại cầm cánh tay đó định quật ngã xuống sàn nhưng. Nhưng khi nhìn sơ khuôn mặt người đó cậu liền khựng lại

"Naoto???"

Sao...

"Cháu là Takemichi phải không"

"Hả...à...vâng"

"Bác là cha của Hina và Naoto"

Ý!!!

Takemichi vội thả tay người đó ra rồi cúi thấp đầu xin lỗi

"Cháu xin lỗi vì đã vô lễ với bác. Cháu không biết bác là cha của Hina và Naoto. Cháu thành thật xin lỗi"

"Không sao"

Takemichi ngẩng đầu lên. Người kia đẩy mắt kính lên , giọng nói có chút lạnh lùng

"Tôi có thể nói chuyện với cậu 1 chút không?"
___________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com