Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ai Cho Hộ Cái Tiêu Đề

Như lịch thường ngày ...Tin khoái chí đến để tập luyện với Can. Nhưng trước mắt cậu bây giờ là gì đây..?
Can đang ôm một cậu con trai? ... còn để người con trai kia vẹo má ..cái con người kia còn hôn má...?

Mặt Tin như pha 2 màu đen đỏ hầm hầm bước đến chỗ Can gỡ cậu ra khỏi người con trai kia, kéo thẳng cậu một mạch lên phòng tổng giám đốc của cậu.

-"Mày lại phát điên cái gì vậy Tin?" Can bực bội hất tay Tin ra khi cậu dừng lại.

" TỔNG GIÁM ĐỐC? Chết tiệt ..." 3 chữ kia như đập thẳng vào mắt Can. Dù cậu vẫn chưa tận mắt nhìn thấy hay làm việc chung một lần nào ..nhưng các loại câu chuyện về chủ nhân của phòng này thì cậu nghe không thiếu. Nào là lạnh lùng, tàn nhẫn, ác ma ... là các loại từ thường được mọi người luôn kèm theo khi kể. Vậy nên ...có phải não cậu bị tàn rồi nên mới để Tin lôi vào cái phòng này hay không ?

-" Mày ...mày Tin? Mày biết đây là phòng của ai không vậy hả?" Nói rồi Can luống cuống vội vàng với ý nghĩ lôi Tin ra khỏi phòng.

Can bị lực của Tin kéo ngược về, mất thăng bằng mà ngã vào lồng ngực Tin
- "Cậu sợ cái gì?" Nhìn thấy điệu bộ luống cuống sợ hãi ấy ..Tin không khỏi bực mình . Chuyện Can phải lo bây giờ là phải giải thích rõ ràng với cậu chứ không phải điều gì khác, còn điều gì khiến Can bận tâm hơn cậu nữa chứ? Tin cuối xuống gầm giọng, nhìn thẳng vào mắt cậu hỏi.

-"Mày ..mày... đây là phòng của ác ma đó Tin. Mày không biết đâu...ở đây ai cũng nói là né chỗ này xa xa ra, đừng có mà lởn vởn quanh đây không lại hậu họa, ác ma dễ sợ lắm đó Tin...." Can lờ đi thái độ khó hiểu của Tin mà cố giải thích cho cậu hiểu mình đang vào sai chỗ.

- "Tôi như vậy?" Tin đứng bất động mặc cho Can cố giải thích bao nhiêu...Cậu nhíu mày, ung dung hỏi lại.

-"Tao không nói mày....mày ..."
Can bất lực trước cái thái độ của Tin.
..*cốc ...cốc..cốc* đang cố giải thích thì tiếng gõ cửa cắt ngang lời cậu. Trong đầu cậu bây giờ chỉ hiện ra muôn vàn cái kết bi thảm thôi.

-"Vào đi" Giọng Tin thay bằng sự dõng dạc và đầy uy nghiêm

-"Chào Tổng Giám Đốc" Người nhân viên cúi ngập người chào

-"Đây là Tin, Tin Methanat..Nó không phải tổng giám đốc. Xin lỗi chúng tôi đi ngay"

-"Tôi có gọi cậu?" Tin lờ luôn đi lời nói của Can, tông giọng vẫn đều đều mà hỏi người vừa bước vào.

-"Dạ, bên anh Tile ( người tin cậy được Tin giao cho toàn quyền quản lí 2Wish) có dặn khi nào ngài qua thì chuẩn bị sẵn sàng sổ sách và các thứ để ngài kiểm tra ạ."

-"Được rồi, cậu lui xuống đi. Khi nào cần tui tự gọi lại Tile."

-"Vâng, vậy tôi xin phép" Nói rồi cậu nhân viên cúi ngập người lại chào hệt y như lúc đầu rồi thở phảo bước ra khỏi phòng như vừa thoát khỏi sự đối mặt với tử thần.

-"Anh ta vừa gọi mày là gì cơ??" Can mắt chữ A, miệng chữ O đứng một bên mặt nghệch ra khi nghe cuộc đối thoại của 2 người, bây giờ mới lên tiếng ngu ngơ hỏi

-"Những gì cậu nghe"

-"Mày. ..mày thật sự? Là tổng giám đốc á? Khi nào ...sao tao không biết? Không thể, hay mày vừa lừa người ta? mà không ..sao vậy được? Mà.."

-"Đã lâu, lâu đến nỗi cậu không thể biết" Tin cắt ngang mớ câu hỏi ngổn ngang kia của Can
- "Trong công ty không được tiếp xúc tình cảm với khách hàng..điều này cậu hiểu chứ?" Tin tiếp lời.

-"Ừa, tao biết" @.@

-"Được, vậy lần sau đừng để tôi thấy những cảnh như vừa nãy tái diễn."

- "??? cảnh vừa nãy tái diễn??" Can nhíu mày suy nghĩ 🤔🤔

-"Cậu không thích con trai? Cậu để nó ôm cậu, hôn cậu, béo má cậu? Đây là công ty đó...không phải là nơi thế hiện tính cảm!" Tin đen mặt nhắc nhở

-"Mày nói đứa bé khi nãy??" Can ngu người hỏi lại.
"Nhưng nó là con của chị khách hàng thân cận trong công ty mà...có gì sai đâu???"

-"Kể từ ngày mai, việc của cậu chỉ phụ trách chuyên tâm làm huấn luyện viên riêng cho tôi, những người khác không cần cậu bận tâm"

-"Không. Tao không thể bỏ ngang học viên của tao giữa quá trình được" Can kiên quyết đáp. Với lòng trách nhiệm và "làm vì đam mê :v" cậu không cho phép bản thân làm theo điều Tin vừa nói.

-"Cậu dám cãi?" Tin nhíu mày hỏi lại

-"Được, mày làm Tổng Giám đốc thì mày ngon lắm hả ...tao viết đơn nghỉ việc ...thà không làm cho mày" Can bực tức thái độ của Tin. "Vì đâu mà bắt ép cậu cơ chứ" 😠😠 Can xoay người rời đi thì giọng Tin đều đều sau lưng như làm chùng bước chân của cậu.

"Nếu cậu dám rời đi ...ngày mai tôi sẽ cho hồ sơ cậu vào thông tin đen toàn ngành. Mà ..hẳn không chỉ cậu..công ty này cũng không cần nữa rồi."

-"Mày....." Can hậm hực bước thẳng ra khỏi phòng.

"Lần này cậu đừng hòng thoát khỏi tôi..Can!" Tin thầm nghĩ

Dù làm không lâu nhưng mọi người ở đây ai cũng tốt với cậu ..Can không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến người khác nên đành ngậm cục tức mà ở lại tiếp tục làm.

-"Nó không cho mình nghỉ thì mình sẽ tìm cách để nó tự đuổi mình" Can tự nhận thấy thông minh với cái suy nghĩ ấy.

Ngày sau Can bày đủ trò để Tin đuổi Can.
_____________

<Tin>

Tại quán bar nhạc sập sình. Ngẫm lại cũng lâu rồi cậu mới đến đây ...nơi đây không phải là phong cách của cậu.

-"Hêyy... Hôm nay đến tận đây cơ đấy" Tile vừa đi về phía Tin vừa lên tiếng. Ở công ty..Tile là cánh tay phải đắt lực ..nhưng khi trút bỏ khoảng thời gian bởi công việc thì 2 người còn là bạn tâm giao.

"Sao vậy? Có vấn đề nào khó xửa hả?" Tile vừa ngồi vào ghế trống bên cạnh, búng tay cho bartender pha chế loại thức uống thường ngày của cậu vừa quay qua nhìn vẻ mặt đăm đăm khó chịu kia của Tin mà hỏi.

-"ưm" Tin lắc nhẹ ly rượu trong tay, nhìn những gợn sóng trong ly, nhàn nhạt trả lời

-"Không phải châm ngôn của Tin Methanat cậu là "Nếu không xửa lí được vấn đề thì hãy xử lí người đặt ra vấn đề hay sao?" "

-"Tôi thất tình"

*s..ặc* cái động thái ấy như thay cho lời nói miêu tả trạng thái người nghe lúc bấy giờ
-"Ngài Methanat đây thất ..thất tình á? Quái"

Tin chả buồn để ý người bên ...một hơi nốc thẳng lượng rượu còn lại trong ly vào cuống họng.

"Này ... tâm sự tí đi, biết đâu tao chỉ cách được" Tile không giấu nổi cái sự hứng thú ngay lúc này.

-"........." Tin liếc mắt nghi hoặc nhìn cậu bạn rồi tiếp li rượu mà chả thèm đáp lời.

Thái độ ấy của Tin như chạm đến lòng tự ái về kĩ thuật cưa gái của cậu. Ấy thế là Tile như nhất quyết không chịu khuất phục ... nhải lải mọi cách mà cậu có thể..

"Hay ... Cậu dùng khổ nhục kế ?"
Cuối cùng thái độ thờ ờ của Tin cũng thay bằng biểu tình thích thú khi nghe điều Tile vừa nói.

"WTF ...ấy thế là....người như cậu lại chọn dùng khổ nhục kế cơ đấy, đúng là đời biết đâu chữ ngờ." Vừa nói Tile vừa lắc đầu ngao ngán khó hiểu.

_________________

Tương kế tựu kế ... Tin đành dùng hạ sách để đối phó với Can.
Một lần trong trò quậy phá của Can ... Tin cố tình để mình bị thương ở nơi cánh tay. Ấy thế là người-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy với lòng trách nhiệm cao cả liền tìm đến tận căn hộ Tin phục vụ hối lỗi 🙄🙄🙄

"Đến rồi sao" Nghe tiếng chuông cửa .. Tin thầm đắc chí với trình hiểu Can của mình.
-"Cậu đến đây làm gì?" Tin cố vờ làm vẻ mặt khó chịu khi nhìn thấy Can.

Can chui qua cách tay đang chắn trước cửa kia của Tin mà luồn vào trong nhà.

-"Lỗi tại tao thì tao sẽ chịu trách nhiệm, mày khỏi lo.. Cứ sai tao tự nhiên" Can dõng dạc tuyên bố.

-" Tùy cậu" Nói rồi Tin bỏ vào phòng.

Sau một hồi bị Tin sai vặt .. Can mệt mỏi lục tủ lạnh tìm gì đó uống cho đỡ khát.

-"Nước hoa quả này thật ngon ấy mà ... ngon thật...cơ mà sao quay quay ấy nhỉ @.@ Mình... làm gì ấy nhỉ? à ..là đồ ăn cho thằng mặt lạnh." Can cố lắc thật mạnh đầu như thể làm như vậy không gian xung quanh sẽ không quay nữa. Cậu vớ lấy trái táo trong giỏ hoa quả khi nãy của mình rồi mang lên cho Tin.

-" ...Tin.. đồ ăn của mày này" Can với đôi má ửng đỏ của người đang say, tay cầm trái táo đỏ tương tự đưa về phía Tin.

-"Cậu uống gì rồi" Tin lo lắng hỏi

-"Nướ..c hoa quả" Nói rồi Can chui hẳn lên giường, tìm nơi êm êm ấm ấm mà ngả lưng.

Như một cảm giác thân thuộc.... Can rúc vào người Tin tìm kiếm hơi ấm.

Cậu đã từng trốn tránh, đã từng tự mình giày vò, đã từng dùng 4 năm để quên đi...ấy thế mà khi Can nằm trọn trong lòng cậu ..4 vừa qua dường như chỉ là cái gì đó hư vô, không hề tồn tại.

-"Can... Sao khi đó cậu lại làm như vậy chứ?" Tin dường như chỉ buộc miệng hỏi thay cho lòng mình.

-"Tại mày ... Còn không phải là tại mày à? Hức ..hức .."

-"Tại tôi?" Tin nghi hoặc nhìn người say đang thút thít như mèo con làm nũng trách móc trong lòng mình.

-"Tất cả là tại mày..hức ..hức..hức mày..mày bỏ tao đi cơ mày. H..ức...mày..mày đừng bỏ tao đi nữa mà Tin...tao sai rồi, tao sẽ không làm mày buồn nữa...mày đừng đi mà..."
Giọng Can nhỏ dần rồi chìm vào giấc ngủ, tay vẫn ôm chặt cậu.

________________

<Một chút câu chuyện của chap sau>

-"Nằm yên ... cậu động đậy nữa là xương sẽ trật ra lại." Âm thanh đều đều bên tai ... Khiến Can khựng lại.

Về phần Tin sau khi biết hết mọi chuyện nhưng vẫn không thể thể hiện ra vì cậu biết ..lần này cậu cần phải giải quyết ổn thỏa trước khi tiến tới bên Can một lần nữa . Cậu không muốn cái điều ấy sẽ lặp lại.

___________ dãy phân cách______

Nếu mn thích cách viết của mình thì hãy nhớ để lại 1follow nhá 😉 cho mình còn có động lực mà quay trở lại với một câu truyện khác ❤

Chương này dường như hơi nhạt nhỉ .. @_@
Nhưng ăn mặn hoài sẽ không tốt cho sức khỏe đâu 😇😇😇😇


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com