Dỗ Dành
Về đến nhà Can một mực bỏ lên phòng
Xong cho cùng cũng cùng Lemon và mẹ nói chuyện vài câu ...mặc Tin chỉ biết đứng ngoài cửa nhìn vào.
Bơ 180°
Đến cuối cùng Lemon cùng mẹ Can chỉ có thể giả vờ có chuyện ra ngoài chừa không gian riêng cho hai thanh niên giận hờn vu vơ kia.
Đến giờ trưa, Tin như biết ý bắt tay vào nấu đồ ăn toàn những món mà Can thích.
Mùi thơm nhẹ của nước cốt dừa và không quá nồng mùi quế hồi của món Cà ri đỏ thành công lôi kéo Can ra khỏi phòng rồi bất giác bước đến phòng bếp.
Can cứ theo mùi mà dẫn lối....cậu như quên hẳn mới vài giây trước cậu còn giận Tin đến quên cả lối về thế mà giờ cậu lại chạy đến sát Tin.
Can nhón chân lên cố dòm qua vai Tin xem thử món gì. Cùng lúc, Tin quay lại đằng sau với ý định đặt dọn đĩa bánh ra bàn....
Và ấy thế là "chuppachup" môi Can đặt áp lên ngay môi Tin.
-"Chết tiệt" Thoáng hoảng hốt lẫn bối rối, Can vội lùi về sau mà thốt ra câu cửa miệng.
-" Lần sau nếu cậu muốn thì cứ bảo, không cần phải hôn lén như vậy đâu." Sau vài giây bất ngờ, Tin lấy lại vẻ mặt đầy trêu ghẹo chọc Can.
-"🤬🤬🤬 bố mày không thèm"
Nói rồi Can giận dỗi toan bỏ đi thì bị Tin giữ lại.
-"Can ...cậu quên rồi sao? Lần đầu khi tôi xin cậu làm người yêu chẳng phải tôi đã trả lời câu hỏi đó của cậu rồi hay sao? Rằng...vì ở bên cạnh cậu tôi cảm thấy an lòng, cậu làm cho tôi có không khí để thở, tôi chỉ biết rằng tôi thích cậu ..đơn giản vì cậu là cậu. Được chứ?" Tin giữ vai Can xoay người đối diện với mình, cúi người nhìn thẳng vào mắt cậu mà nói lên những lời chân thành.
-"Đây là tôi học làm cho cậu...tất cả là những món mà cậu thích. Xem như là lời xin lỗi vì chọc cậu. Cậu ăn rồi xem như tha lỗi cho tôi được chứ?"
-"Ừa.."
-"Cậu hứa?"
-"Quân tử không nói hai lời" Can nói như vẻ tuyên bố.
-"Thật?" Tin tỏ vẻ vờ như không tin hỏi lại.
-"Mày hỏi lần nữa thì tao sẽ cho mày thấy quân tử có thể nói hai lời đấy."
Nói rồi Can ngang nhiên thưởng thức món ăn Tin nấu một cách ngon lành.
Cả một bầu tròi no nê, Can bây giờ đang tận hưởng nốt cái bánh tráng miệng mà Tin đã chuẩn bị trước đó.
-"Ngon không?" Tin lên tiếng hỏi khi thấy Can ăn đến miếng cuối cùng.
-"N..gon ngon lắm mày" Vẻ mặt thỏa mãn, cái miệng khi được nhét đầy đồ ăn làm phồng lên cả 2 bên má, cái lưỡi đôi khi thò ra liếm liếm môi, miệng chu chu ra vừa ăn vừa trả lời càng khiến người bên cạnh không kiềm nổi lòng mình mà thèm khát.
-"Ngon ..nhưng hơi ngọt" Tin áp môi lên khóe miệng Can, dùng lưỡi liếm lấy phần bánh còn vương trên khóe miệng làm như vẻ nhấm nháp mùi vị rồi nhận xét.
Can như sững đi trước hành động của Tin, đôi vành tai bất giác ửng lên viền đỏ như tố giác cảm xúc của chủ nhân nó.
*tính ting.. tính ting.." Tiếng chuông cổng như phá đi cái không khí ngượng ngùng đang bao trùm kia.
TechNo sau khi kết thúc khóa học của mình thì cậu đã quyết định đi nơi khác làm việc để tự kiểm nghiệm bản thân mình, thử sức với những điều mới mẻ. Nhưng tất thảy những điều mới mẻ mà cậu tìm lại luôn vô tình mà gắn theo cái đuôi Kla.
Kể ra thì chỉ lâu thật lâu câu lạc bộ cũ tại trường có sự kiện gì thì anh mới ghé về nhưng lại đều lỡ dịp gặp Can.
Còn nhớ ngày ấy anh ra trường ...Can cứ quấn lấy anh mà hỏi
-" P'No hay P' khỏi ra trường được không?
P' đi rồi ai khao em ăn đây
P' .. hay P' đi làm gần gần đây thôi naaaa"
Khiến TechNo chỉ biết cười trừ, lắc đầu ngao ngán. Kể ra thì Can dường như bị TechNo chiều đến mức sạch túi tiền, trở thành kẻ nghèo khổ trong bao năm.
Lần này vừa nghe Can có biến thế là TechNo liền thu xếp công việc mà chạy về, khiến Kla không khỏi ăn dấm.
-"P'Tech No " Can như nhảy cả lên người TechNo mà mừng
-"P' thả P'No ra" Kla như khó chịu ra mặt vội đến giành người.
-"Xuống ...xuống ... Gãy cái xương già của tao mất cái thằng khỉ lớn xác này." TechNo oai oái.
-"P' biết là em tăng động mà ..em tăng động ..em tăng động. Lâu rồi mới gặp P, nhớ P chết mất."
-"Mày nhớ tao hay nhớ tiền khao ăn từ túi tao hả"
-"P' nói gì lạ vậy, em là nhớ P' " Can lại mang cái vẻ mặt ngây thơ vô số tội bao lần lọt sạch tiền túi của TechNo mà đáp.
-"Mày nói vậy chắc tao tin vậy quá"
Tin nãy giờ vẫn còn bận bịu dọn lại bàn ăn mà Can vừa đánh chén xong nên mới không thể chứng kiến cái viễn cảnh hội ngộ tươi đẹp kia ...nếu không chắc TechNo đã không được êm đẹp.
Sau một hồi 2 anh bạn chẻ tíu tít tâm sự thì đến cuối TechNo cùng Can thống nhất gọi thêm 1 số thành viên ra quán cũ khi xưa clb hay đến mà nhậu một bữa thiện chí anh em.
Và tất nhiên không gì khác hơn ... theo sau 2 người vẫn là 2 cái đuôi Kla - Tin.
-"P' sợ P'Can ngoại tình nên đi theo giữ?" Kla tiến lại ngồi bên Tin, đánh mắt nhìn sang TechNo và Can đang ôm ấp, cụng chai uống vui vẻ kia mà nói.
-"......." Tin liếc tầm mắt nhìn Kla rồi nở nụ cười nửa miệng như đối với người "chưa trải sự đời" rồi quay lại nhâm nhi ly rượu trên tay mình.
-"P' tin P'Can đến vậy?" Kla giở trò khiêu khích hòng chỉ muốn Tin mau chóng mang cái người kia ra khỏi TechNo của cậu, mà cậu thì chỉ cần đứng bên làm "một cậu người yêu bé nhỏ ngoan ngoãn"
-"Có người yêu xuất sắc như tôi
Cậu nghĩ lòng Can còn có người khác được hay sao.
Tôi không tin là không tin TechNo kia của cậu thôi"
-"P' ......" Kla không thể tin nổi một người lạnh lùng như Tin có thể nói ra cái câu mà "không thể tự luyến hơn nữa" như thế. Vẻ mặt như vừa ngỡ ngàng lại vừa xen kẽ bực bội vì dám nói xấu TechNo của cậu.
-"P'No ..hay tối nay P' cho em qua nhà P' ngủ lại nhaaaaa naaa naaa" Câu nói của Can như sét đánh ngang tai khiến hai tên đang mải mê khịa nhau kia cùng về với hoàn cảnh thực tại.
-"Không" Kla và Tin như ngay lập tức không hẹn mà đồng thời phản bác.
-"Ui ..Ui..sao không, tối nay mày cứ qua nhà tao ngủ lại, anh em mình đến sáng."
Câu nói được thốt ra từ TechNo càng khiến mặt hai người bây giờ càng thêm đen kịt, bốc khói.
-"Cậu đi mà lo cho người của cậu đi" Tin gầm giọng, buông một câu bực bội rồi đi đến bên Can dứt khoát tách ra khỏi TechNo đưa về.
_____________________
-"Tinnnnn..." Can với đôi mắt cún con kèm giọng nhõng nhẽo mà gọi.
-"Tao nóng ..." nói rồi Can cứ thế cởi đồ mình ra trong vô thức.
Như combo sát thương chí mạng
- "Trời ạ ...giết chết con đi." Tin bây giờ chỉ biết vỗ trán mà trấn tĩnh. Không phải chỉ tại cậu dại dột đưa Can về nhà ...tường ngăn cách giữa phòng Can và Lemon mỏng thì đêm nay Tin đã cho Can biết thế nào là tự thân dâng mình rồi
Tin như không kiềm nổi dục vọng, vội lao vào phòng tắm xõa nước như hòng mong họa bớt ngọn lửa ham muốn đang cuồn cuộn kia rồi tự mình ngậm ngùi mà giải quyết.
_____________dãy phân cách_______
Thực chất chapter này còn ...nhưng mỏi tay quá 😅😅😅
À ... mình dự triển 1 câu chuyện mới. Mn sang trang mình xem rồi cho ý kiến hộ với nha ❤❤❤ ❤
Klq: Cứ thấy thích bức ảnh này sao ấy ❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com