Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5. Nhiệm vụ giải cứu dế yêu (1).

- Ơ kìa, cậu sao lại khóc? - Nhân Mã có chút bất ngờ, ấp ủng hỏi.

- Mã Mã.. Điện thoại của tôi.. - Hạ Cự Giải ôm mặt khóc nức nở, tiếng nấc cũng ngày một to hơn.

- Chỉ là một cái điện thoại thôi mà, bị thu rồi thì mua cái mới, sao phải khóc chứ? - Nhân Mã lúng túng vỗ lưng an ủi cô.

- Cậu thì biết gì chứ? Đó là quà sinh nhật của bố tôi, bố tôi đi công tác ở nước ngoài gần một năm rồi. Sinh nhật vừa rồi ông ấy chỉ viện lý do bận rồi gửi quà cho tôi. Cậu biết tôi trân trọng nó như nào không? - Cua nhỏ càng gào khóc lớn hơn. 

 Tiếng hét không nhỏ, lập tức được thu lại vào những người xung quanh. Triệu Lãm Song Ngư liền quay xuống hỏi :

- Giải Giải làm sao thế? Nhân Mã, có phải cậu chọc cô ấy không? 

- Không có không có. Tôi vô tội nha, tự nhiên cô ấy khóc đấy chứ. - Nhân Mã vội xua tay lắc đầu phủ nhận. 

- Không tin, làm sao cô ấy lại có thể tự dưng khóc thảm thiết vậy chứ? - Song Ngư nghi hoặc hỏi lại.

- Ơ, Cự Giải sao thế? - Lê Ngọc Thiên Bình quay sang hỏi.

- Hức, chiếc điện thoại bị thu là quà tặng sinh nhật của bố tớ. Bình Bình nhờ Xử Nữ lấy lại giúp tớ được không?
Lê Ngọc Xử Nữ cũng quay xuống nghe ngóng, nhưng cũng từ chối. Đơn giản bởi vì cô không biết giúp Cự Giải như thế nào. Tôn Vĩ Ái, bà la sát có uy quyền nổi tiếng nhất trường Phong Doãn, đến thầy hiệu trưởng cũng phải nể cô đến bảy tám phần.
- Hay là đi trộm điện thoại đi? - Dương Thái Sư Tử quay xuống nói nhỏ, kèm theo là một nụ cười đầy tự tin.
- Cậu biết cô Vĩ Ái cất điện thoại của Cự Giải ở đâu sao? - Song Ngư hỏi.
- Biết con khỉ gì mà nói? - Bạch Dương gõ đầu Sư Tử một cái rõ đau.
- Là ở tủ đồ giáo viên, số là 102. - Sư Tử nói rồi lườm Bạch Dương một cái đầy chán ghét, xen lẫn khinh bỉ làm cô liền đứng hình.
- Wow! Sao cậu biết? - Thiên Bình ngạc nhiên hỏi.
- Đẳng cấp khác nhau thì sự hiểu biết sẽ khác nhau thôi. - Dương Thái Sư Tử nhếch môi kiêu ngạo, rõ đáng ghét.
Bốp! Bỗng quyển sách dày cộp từ đâu bay thẳng tới khuôn mặt đẹp đẽ ngàn vàng của anh, khiến cho mặt Sư Tử đen lại đầy nộ khí.
- Xin lỗi, lỡ tay. - Vương Đình Ma Kết cười gượng.
- Con nhỏ ngực lép..Bốp! - Chưa hết lời, Sư Tử đã bị một quyển sách khác bay đến mặt, từ phía thằng bạn điển trai trời đánh của anh.
- Câm mồm! - Thiên Yết nhướn mày nhìn anh rõ trêu ghẹo, có pha chút mùi đe dọa.
" Thằng ôn thần trọng sắc khinh bạn " Trích dẫn suy nghĩ của Sư ca. 

 Tối hôm đó,  12 bóng ma, à đúng hơn là 12 bóng người lén lút chạy vào trường Phong Doãn. Đúng như dự đoán, Phong Doãn đã bị khóa cổng. Vậy là đám người họ phải leo cổng vào trường.

- Em mặc váy liệu có trèo được không Ngư? - Song Tử quan tâm hỏi em gái mình.

- Ồ, vậy thì thú vị lắm đây. - Thiên Bình tinh quái trêu chọc, huých tay Song Ngư một cái.

- Cậu nghĩ gì vậy Thiên Bình? Trong váy tớ có quần mà, không lộ đâu. - Song Ngư nguýt Thiên Bình một cái. Câu nói của cô đồng thời dập tắt đi hy vọng đầy đen tối của lũ con trai. 

- Có ai đi ăn trộm lại mặc váy như cậu không? - Vũ Bảo Bình đen mặt nhìn cô.

- Ahhh ! Có người, có người. - Bạch Dương thấy ánh đèn pin chiếu đến gần, liền đẩy cả lũ vào trong bụi rậm gần đó.
Thấy bóng người đó và ánh đèn đã đi xa, Bạch Dương mới yên tâm quay lại trấn an lũ kia thì thấy top 11 người cả nam cả nữ đè chồng chéo lên nhau. Tư thế thật vạn phần cẩu huyết!
- Con điên, có thế thôi cũng đẩy tụi này té lên nhau. - Sư Tử hừ lạnh mắng cô, trái tim Bạch Dương liền nhói một cái, cô cũng không kém cạnh chửi lại.
- Bà đây cứu rồi còn nói giọng đấy ý là sao? Đúng là làm ơn mắc oán. - Bạch Dương căm phẫn hét lớn. Biết được cô đã cực kỳ tức giận, Sư Tử cũng không dám hó hé câu nào nữa.
" Đội quân mafia tập sự " cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ trèo tường, mọi người nhanh chóng chạy đến dãy nhà giáo viên bị khóa. Xử Nữ nhớ ra những cảnh diễn viên trong phim mở khóa bằng ghim tóc, cô liền gỡ chiếc ghim trên đầu xuống mở khóa.
- Ủa? Sao không mở được vậy nè?
- Cô coi phim nhiều quá bị nhiễm phim luôn rồi hả? - Kim Ngưu liền cốc đầu cô một phát, rồi anh lấy chiếc ghim của cô lại bắt đầu mở khóa - Mở phải như này này, ủa, sao lại thế này?
 Bốp! Bốp! Bốp! 

- Đã ngu còn thích thể hiện. - Chủ nhân của ba cú bốp đầu vừa giáng xuống đầu Lục Ngụy Kim Ngưu liền đồng thanh lên tiếng, chính là Nhân Mã, Sư Tử, Song Tử.

- Lũ khốn nạn ! - Kim Ngưu bĩu môi lùi ra sau, vẻ mặt anh mếu máo mà dễ thương chết người.

- Vậy giờ sao mở cửa vào đây? - Cự Giải thở dài bất lực.

- Hay bây giờ đi trộm chìa khóa ở phòng bảo vệ đi, ai đi cùng tôi? - Ma Kết đột nhiên xung phong vào chiến trận, mặc dù bình thường cô không thích lo chuyện bao đồng, ngay của chuyện của cô cũng lười nhúng tay vào. Nhưng khi nhìn thấy mấy người bạn mới quen này tuyệt vọng cô lại chẳng vừa mắt chút nào, một cảm giác khó chịu lạ thường. 

- Để tôi đi. Mau lên! - Nói dứt lời, Thiên Yết kéo Ma Kết đi luôn, mặc cho con bé ngơ ngác một hồi. 

 Trường Phong Doãn đúng thực là giàu có, nếu không rõ đường thì đúng là lạc thật luôn, trường này quả là xây dựng hào nhoáng, rộng đến bằng hẳn một khu resort cũng nên. Phòng bảo vệ được đặt ở cạnh cổng trường, khá là rộng và đầy đủ tiện nghi nữa.

- Ông bảo vệ để chìa khóa ở đâu nhỉ? - Ma Kết đi quanh phòng lục lọi đủ nơi để tìm chìa khóa.

- Trên bàn này cô nương. - Thiên Yết cầm lấy chùm chìa khóa trên bàn rồi nhéo má cô.

- Đau đau.. - Ma Kết xoa xoa bên má, cô cũng không vừa, dẫm mạnh vào chân Thiên Yết rồi cười hả hê.

- Có người!

 Thấy tiếng bước chân lại gần, rối trí quá anh liền đẩy Ma Kết vào trong tủ quần áo gần đó. Ma Kết do phản xạ giật mình định hét lên thì nhanh chóng Thiên Yết đã bịt miệng cô lại, không may thì anh lại từ  ngã xuống đè lên cô. Tư thế cực kỳ ám muội đã diễn ra, Thiên Yết đè lên người Ma Kết, một tay anh đang bịt miệng cô, một tay thì chống vào tủ để đứng vững, Ma Kết thì chỉ biết tròn mắt nhìn anh, khuôn mặt cô đỏ ửng, hai tay thì chống vào ngực anh để anh không có cơ hội tiến sát thêm nữa. 

 Tình cảnh cẩu huyết này cũng từ cái tủ mà ra, cái tủ đồ chỉ cao có 1m70 mà anh lại cao đến 1m76, vậy nên anh phải khuỵa chân xuống một chút nên dễ ngã. Ma Kết khó thở liền túm chặt lấy áo anh cố ra hiệu, thấy vậy, anh liền tay ra khỏi miệng cô, cho cô hít thở chút không khí. 

- Xin lỗi, ngại quá ! - Thiên Yết quay mặt ra chỗ khác vì ngại.

- À thì.. Không sao.. - Ma Kết cũng ậm ừ cho qua, trong khi thâm tâm cô đang gào thét đấu tranh dữ dội.

- Ách, mắt phải tôi hình như dính bụi rồi. 

- Lại đây lại đây. - Ma Kết lấy tay đưa mặt Thiên Yết lại gần, thổi nhẹ vào mắt cho anh.

 Trong lúc đó, bỗng nhiên cửa tủ mở ra, làm cho Thiên Yết không tự chủ ngã xuống đè thẳng xuống người Ma Kết. Do cái tủ chật hẹp nên Ma Kết chỉ ngồi nằm được, liền đó Thiên Yết ngã xuống nên gặp một tư thế biến thái khác. Cô hôn lên má anh, anh hôn lên cổ cô, với 10 cặp mắt đang lóe sáng nhìn chằm chằm vào hai người.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com