Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7









"Đây, là nơi bắt đầu. Đồng thời, là nơi kết thúc."

~Charles Corentin - King III~

~~~

Trên đường chạy marathon, câu lạc bộ Điền kinh đang tiến hành bài sát hạch cho những thành viên mới. Nhân Mã đứng vào vị trí của mình, tự động làm tư thế chuẩn bị cho bài chạy ngắn. Bên tai cô là tiếng cổ vũ từ đám học sinh trên khán đài hay tiếng bước chân mỗi lúc một gần của những người hoàn thành bài chạy ngắn trước cô. Gần hơn nữa, là âm thanh thở dốc của người cùng nhóm và cả chính tiếng tim đập của cô nữa. Trong khi đó, bộ não cô lại đang tính toán nên hoàn thành bài kiểm tra ngắn với thành tích như thế nào.

"Chuẩn bị. Chạy." Tiếng hô của Đội trưởng đội Điền kinh vang lên cắt đứt toan tính trong đầu Nhân Mã. Cô bật người dậy, và chạy.

Sân vận động của Học viện Shania thực sự rất rộng khi được chia làm bốn khu vực cho bốn bộ môn thể thao khác nhau. Đầu tiên là đường chạy dài bao quanh sân vận động với độ dài đường chạy ngoài cùng là 1000m. Khu vực sân cỏ bên trong được chia làm ba phần tương ứng với các môn thể thao: bóng đá, bóng chày và bóng bầu dục. Ngăn cách bốn khu vực là hàng lưới sắt chắc chắn để đề phòng trường hợp bóng lạc làm học sinh bị thương. Phía bên trái sân vận động là khu vực bồn cát phục vụ cho các môn thể thao như nhảy xa, ném tạ,... Còn phía bên kia khán đài, là khu vực bể bơi và sân cầu lông, quần vợt. Để có thể hình dung rõ hơn thì hãy tưởng tượng Học viện Shania là một khu đất rộng với nửa bên trái là các sân tập thể thao còn nửa bên phải là các tòa nhà học hiện đại, tiên tiến.

Sau khi hoàn thành bài tập của mình, Bạch Dương liền đứng sang một bên quan sát các thành viên còn lại của đội bóng. Trong khi Đội trưởng Akamura vẫn còn đang theo sát từng động tác của nhóm thành viên cũ cũng như nhóm mới, thì ánh mắt Bạch Dương lại đặt lên khu vực đường chạy. Tiếng hô của Đội trưởng đội Điền kinh rõng rạc ra hiệu cho nhóm ba người kia bắt đầu chạy. Nhưng mà, trong mắt anh, dáng chạy kia có chút quen thuộc...

...

Một trong những lý do khiến câu lạc bộ Bơi lội luôn nằm trong top những câu lạc bộ nổi bật thì phải kể đến lý do hai người thừa kế nhà Corentin và Tôn gia đều nằm trong câu lạc bộ này. Giống như mọi lần, hai đường bơi số 7 và 8 luôn bị chiếm dụng bởi King và bạn của hắn.

"Tôi cứ nghĩ lúc này cậu vẫn đang trong văn phòng hội." Khi lên bờ, Tôn Sư Tử lên tiếng bắt chuyện. Chiếc khăn lông mềm mại lướt trên da thịt cuốn đi những giọt nước còn đọng lại.

"Tôi cũng phải có thời gian thư giãn chứ." Charles lạnh nhạt đáp.

"Thôi đi. 5 năm không có cậu ta cậu cũng quen với việc xử lý những công việc này rồi. Hơn nữa năm nay là năm cuối thì còn thư giãn cái gì. Tôi nghĩ cậu biết được tin cậu ta trở về nên muốn có cơ hội đi tìm thôi. Và tôi lại là người đầu tiên cậu ta liên lạc nên quý ngài Charles đây mới xuất hiện ở đây thôi." Sư Tử không kiêng nể gì mà cười nhạo, vạch trần ý đồ của Charles Corentin. Charles không đáp, hắn lạnh lùng nhìn cậu bạn rồi đứng dậy đi về phía phòng thay đồ. Tôn Sư Tử hừ lạnh rồi vứt khăn lông sang bên cạnh, xong lại nhảy xuống hồ bơi.

...

Các câu lạc bộ học tập thường là những bộ có ít thành viên nhất vì những người tham gia các câu lạc bộ này đều nằm trong đội tuyển thi đấu cấp quốc gia. Sự xuất hiện của Xử Nữ ở bộ Tự nhiên không khiến Roy Fernando kinh ngạc vì theo một khía cạnh nào đó, hai người đã quen biết nhau từ trước.

"Bài kiểm tra kiến thức. Đồng hạng 1, 100 điểm, Roy Fernando và Vô Xử Nữ, lớp 11-A. Hạng 2, 98 điểm, lớp 11-B,..." Giáo viên cố vấn nhìn kết quả hiển thị trên tay mà cảm thấy kinh ngạc. Cô nâng mắt nhìn thành viên mới của câu lạc bộ, đó là một cô gái xinh đẹp, một vẻ lạnh lùng, khiến người khác không tự chủ được mà tránh xa nhưng cũng không nhịn được, mà chú ý tới.

"Xử Nữ, em có thể tự giới thiệu về bản thân để mọi người có thể hiểu về em hơn không?" Giáo viên cố vấn đặt bản kết quả xuống chiếc bàn bên cạnh sau khi đọc xong. Cô nở nụ cười dịu dàng hướng tới Vô Xử Nữ ngồi ở chiếc bàn tròn thứ hai.

"Việc này có lẽ không cần thiết đâu cô Alicia. Vì thông tin của cô ấy nhờ cuộc thi hai ba năm vừa rồi mà bị các thành viên đào lên hết rồi." Một cô gái ngồi ở bàn tròn thứ nhất nghịch ngợm nói. Khóe mắt cô gái hơi đảo qua người bên cạnh, nụ cười trên môi vẫn duy trì nét tinh nghịch như vậy.

"Ồ, vậy sao? Cuộc thi mà Xử Nữ tham gia có điều gì khiến các em muốn đào thông tin của cô ấy lên vậy?" Cô Alicia cười, tiếp lời cô gái.

"Có lẽ là do mấy lần em tham gia cuộc thi tài năng toàn quốc đều trở thành đối thủ của Roy Fernando." Đáp lại cô là âm thanh lãnh đạm của nhân vật chính, Vô Xử Nữ. Đôi mắt cô đảo qua những người có mặt trong câu lạc bộ, che giấu sự khó chịu nơi đáy mắt. Song, điểm cuối ánh mắt cô đặt đến là Roy Fernando, người duy nhất cô quen biết.

"Ồ, vậy kết quả thế nào?"

"Hòa ạ, như bài kiểm tra vừa rồi vậy." Lúc này, Roy Fernando mới lên tiếng. Ánh mắt cậu hơi đảo, đáp lại cái nhìn chòng chọc của Xử Nữ. Roy nở một nụ cười, đáy mắt lóe lên tia khiêu khích. Vô Xử Nữ lạnh lùng quay mặt đi, không còn để ý đến cậu ta.

...

"Không nghĩ tới sẽ gặp cậu ở đây." Giọng hắn trầm bổng, nhẹ nhàng vang lên.

"Tôi cũng vậy." Hà Cự Giải nhanh chóng đáp lại, che dấu nét bối rối nơi đáy mắt. Uoza Yamato khẽ cười, đôi mắt hơi khép che giấu tia sáng bất chợt lóe lên. Hắn bước lên một bước, hơi đẩy cánh cửa xếp.

"Cùng vào chứ?" Hắn mở lời.

"Được, cảm ơn."

"Xin chào, Chủ tịch. Ồ, Phó Chủ tịch cũng đến sao?" Cánh cửa vừa mở ra, hai người nhanh chóng được chào đón. Trong khi Cự Giải vẫn đang chìm trong sự bất ngờ thì nụ cười trên môi Uoza đã phai đi.

"Đừng nhầm lẫn hôn thê của tôi như vậy chứ Suki-san. Cô ấy là một trong những thành viên mới của câu lạc bộ chúng ta năm nay. Cô mau đi chuẩn bị những dụng cụ cần thiết đi." Âm điệu vẫn trầm bổng như vậy nhưng là người hứng chịu thì Suki Takahashi lại cảm nhận được sự sắc bén trong lời nói của Uoza. Cô gái nhanh chóng nhận việc rồi rời đi.

"Vậy chỗ ngồi của thành viên mới như tôi nên ở đâu vậy ngài Chủ tịch." Hà Cự Giải cười, nghiêng đầu nhìn thiếu niên bên cạnh.

"Cậu ngồi bên kia nhé. Đến lúc những người đăng ký vào bộ Văn hóa đến đủ thì sẽ bắt đầu bài kiểm tra căn bản." Hắn cười, chỉ về phía đệm ngồi bên cạnh cửa ra vào. Cự Giải chỉ ồ nhẹ một tiếng rồi quay người đi về hướng Uoza chỉ.

...

"...Khi thế giới chìm dần vào đêm đen

Những hành động tội ác được tiến hành bởi bàn tay này

...Khi bình minh ló rạng

Những đôi tay nhơ nhuốc ấy được gột sạch theo sự biến mất của màn đêm..."

Lời bài ca "Bí mật thầm kín" vang vọng trong phòng thu âm. Thiên Bình trầm mặc nhìn cô gái đang đứng hát ở kia. Vừa quen, vừa lạ. Quen, vì cô ấy có khá nhiều điểm tương đồng với Tiểu Song của cậu. Lạ, vì cô ấy là thần tượng giới trẻ Huỳnh Song Tử chứ không phải Như Song của cậu.

Huỳnh Song Tử cố gắng chịu đựng cảm giác tim đập loạn trong lồng ngực mà hoàn thành bài hát. Một cô cảnh sát trẻ đầy nhiệt huyết nhận nhiệm vụ thâm nhập vào thế giới ngầm thu thập chứng cứ của một ông trùm tội phạm. Và trong quá trình làm nhiệm vụ, cô nhận ra những bộ mặt đen tối của một số lãnh đạo cấp cao của tổ quốc mình. Bối rối, nghi ngờ, phẫn nộ. Trong khi hoàn thành nhiệm vụ, cô lại quen biết một người bạn mới. Vừa là địch, vừa là người thương. Cô nhìn thấy ánh sáng nơi mà người ta cho là tăm tối nhất. Và, cô cũng nhận ra bóng tối nơi được cho là sạch sẽ nhất. Cuối cùng, cô sẽ phải lựa chọn. Hoặc giao bằng chứng, hoặc thiêu hủy nó...

"Không phụ sự mong đợi của tôi, em làm rất tốt, Song Tử." Giáo viên cố vấn vỗ tay, không tiếc lời khen ngợi thành viên mới của bộ Năng khiếu mà mình chịu trách nhiệm. Xung quanh cũng vang lên vài lời tán dương của những thành viên khác. Tiếng vỗ tay nhanh chóng kéo Thiên Bình ra khỏi tiềm thức của bản thân. Anh hơi nâng mắt nhìn cô gái đang đón nhận sự vây quanh của cô Seline và thành viên câu lạc bộ, thầm cười nhạo ý nghĩ chợt lóe lên.

Tiểu Song vẫn luôn mờ nhạt trong đám đông...


Liệu cô ta có phải người đó?

Liệu tôi có giành được ngôi vị kia?

Liệu lần thi tiếp theo tôi sẽ thắng?

Liệu phán đoán này là đúng hay sai?

Liệu cậu ta có nhận ra?...


~~~End chap 7~~~

UIda, cuối cùng cũng hoàn thành được chương rồi! =3= Không biết còn ai nhớ toi không nhỉ?

#Scarllee

23.09.2020











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com