Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuộc hội ngộ

Cảm giác bất an không buông tha Lyra.

Cô ghét điều này.

Ghét cảm giác bị mắc kẹt.

Ghét cảm giác mọi thứ đang dần tuột khỏi tầm kiểm soát.

Cô không thể ở đây lâu hơn nữa.

Dù Prototype có ở đâu... dù hắn có đang quan sát cô từ một góc khuất nào đó...

Cô phải thoát ra.

Cô bật dậy, đôi chân trần chạm xuống nền gạch lạnh băng.

Ngay khi cô vừa đặt tay lên tay nắm cửa—

Rầm!

Một tiếng nổ rung chuyển không gian.

Khói bụi tràn vào phòng, hòa cùng ánh sáng chập chờn của những tia lửa điện.

Lyra theo phản xạ lùi lại, mắt quét nhanh tìm kiếm nguy hiểm.

Một bóng người lao qua khung cửa đổ nát.

Bẩn thỉu. Rách rưới. Hơi thở gấp gáp.

Ethan.

Ngay sau lưng hắn, DogDay bước vào, lảo đảo nhưng vẫn còn sống.

Mắt Lyra mở lớn. "Hai người..."

Ethan không đợi cô nói hết câu.

Hắn bước đến, kéo cô vào một cái ôm chặt.

Không báo trước. Không lời giải thích.

Chỉ là một cái ôm mạnh mẽ, thô ráp, đầy mùi máu và thuốc súng.

DogDay thở dài, dựa người vào bức tường cháy xém. "Tìm cô khó chết đi được."

Lyra đứng sững.

Ethan vẫn chưa buông cô ra.

Hơi thở hắn gấp gáp, tim đập nhanh đến mức cô có thể cảm nhận qua lớp áo.

"...Cô ổn không?" Giọng hắn khàn đặc.

Lyra nhắm mắt một giây, rồi chậm rãi đẩy hắn ra.

"Ổn."

Ethan nhìn cô một lúc lâu, như muốn xác nhận cô thực sự vẫn là Lyra mà hắn biết.

Cô ấy đây rồi.

Cô ấy còn sống.

Hắn muốn hỏi.

Muốn hỏi cô đã trải qua những gì.

Muốn hỏi cô đã gặp 'hắn' chưa.

Nhưng không phải bây giờ.

Không phải khi họ vẫn còn bị săn đuổi.

DogDay bật cười khẽ. "Đừng có mà ngã gục ở đây, Graves."

Ethan lùi lại, tặc lưỡi. "Ai bảo tôi quan tâm cậu?"

DogDay nhướn mày. "Ừ, dĩ nhiên rồi. Cậu chỉ quan tâm đến Lyra thôi."

Lyra nhíu mày. "Chúng ta cần rời khỏi đây."

Ethan nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc. "Tôi đồng ý. Nhưng trước tiên..."

Hắn nhìn thẳng vào mắt cô.

"Chúng tôi có thể tin cô không?"

Câu hỏi khiến không khí trầm xuống.

DogDay im lặng quan sát phản ứng của Lyra.

Không ngạc nhiên.

Không tức giận.

Chỉ là một ánh nhìn sắc bén.

"...Cậu nghĩ gì?"

Ethan không né tránh.

"Hắn muốn cô."

Không cần phải nói ra cái tên đó.

Cả ba đều biết hắn là ai.

Lyra không phủ nhận. "Vậy thì sao?"

Ethan nheo mắt. "Cô vẫn còn là chính mình chứ?"

Một khoảnh khắc im lặng trôi qua.

Rồi, một nụ cười thoáng lướt qua môi Lyra.

"Cậu nghĩ nếu tôi bị tẩy não, tôi còn đứng đây không?"

Ethan cứng người một chút.

Câu trả lời sắc bén. Dứt khoát.

Và đúng chất Lyra.

Hắn thở dài, đưa tay lên vò tóc. "...Tốt."

DogDay cười nhạt. "Vậy thì, kế hoạch?"

Lyra nhìn ra hành lang đổ nát, hơi nheo mắt.

"Ra khỏi đây. Nhưng có lẽ..."

Cô liếc qua Ethan và DogDay.

"Chúng ta không phải là những thứ duy nhất đang tìm cách trốn thoát."

Bên ngoài, trong màn đêm...

Những cái bóng đang chuyển động.

Và chúng không chỉ đứng nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com