Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Yoko thu xếp hành lý quay lại nhà Faye, cả hai có lịch trình tại Trung Quốc cho ngày mai.

Neko lo lắng cho em gái, ngành giải trí phức tạp vô cùng, cạnh tranh nhau để thăng tiến. Sự nổi tiếng đi đôi với áp lực, có fan đương nhiên sẽ có anti fan, có thể hôm nay họ yêu mến, sang ngày mai liền trở mặt đâm sau lưng. Ngoại hình ở làng giải trí chưa phải là tất cả, sự kiên trì, nỗ lực, mạnh mẽ cùng với một chút vận may mới quyết định độ nổi tiếng của một người. Nhưng Neko không biết rằng, em gái cô không yếu đuối như cô nghĩ.

Yoko xem như gặp cơ hội tốt khi vừa vào nghề thì được Faye nhắm trúng. Bộ phim đầu tay thành công vang dội. Bước đệm đầu tiên vững chắc là điều kiện thuận lợi cho Yoko càng bay cao bay xa.

"Chị đưa em đi"

"Em cám ơn chị, Neko"

"Chị là chị em đó, còn phải khách sáo với chị à?"

Yoko ngồi vào ghế phụ lái, hạ kính xe xuống. Gió về đêm hơi se lạnh, lòng em cũng lạnh.

Điện thoại trong tay vẫn im lặng, không hề có một thông báo, P'Faye dường như đã quên thật rồi....

"Em buồn vì Faye không đến à?"

Yoko không thừa nhận bản thân đang buồn, nói đúng hơn là hụt hẫng, em đã đặt hi vọng với người ấy bao nhiêu. Điều này chỉ mình em mới có thể hiểu. Tự trách, đáng lẽ bản thân không nên hi vọng quá nhiều....

"Chắc chị ấy có việc bận"

Đúng như Yoko từng chia sẻ, khi em yêu ai thì rất dễ nhận ra. Em ấy có thể quay lưng lại với thế giới, chỉ hướng duy nhất về người đó. Neko từng xem qua một số đoạn video clip lan truyền trên mạng. Với một người chị mà nói, hành động của Yoko dành cho Faye không đơn giản chỉ là chị em thông thường.

"Ngày mai bay an toàn"

"Dạ vâng, buổi tối lái xe cẩn thận. Tạm biệt chị"

"Ngủ ngon"

Neko rời đi, tiếng động cơ xe trong nháy mắt liền biến mất, để lại bầu không khí trầm lắng đáng sợ.

Căn nhà trước mặt tối om, chắc hôm nay salons nhiều khách, chị ấy vẫn chưa về. Thở dài một hơi bước vào trong.

Sao cửa không khoá? Yoko nghi hoặc.

Hay nhà có trộm?

"....."

Không sợ, không sợ, cơ thể nhỏ nhắn, đáng yêu ít ai biết được em được ba dạy võ từ bé. Vài chiêu phòng thân là chuyện nhỏ với Yoko.

Mở đèn trước đã rồi tính sau. Đèn vừa sáng cũng là lúc cảnh tượng trước mặt đập vào mắt Yoko. Bao nhiêu suy nghĩ, buồn bã đều tan biến.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, Faye từ từ bước đến bên em, trên tay cầm chiếc bánh sinh nhật kèm theo câu hát.

"Happy birthday to you, happy birthday to you ~~~"

"Chúc mừng sinh nhật Yo, cô gái ngọt ngào của chị, chúc em tuổi mới luôn giữ nụ cười trên môi và sự nghiệp tỏa sáng như đóa hoa hướng dương"

Yoko nghẹn ngào, khóe mắt cay cay....

"P'Fayeeeee"

Chị ấy luôn mang đến cho mình hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.

"Có chị ở đây"

"Ngoan nào, sinh nhật không được khóc, thổi nến nhé?"

Em gật đầu liên tục, khoé miệng tươi cười, rất hạnh phúc. Nhắm mắt lại ước nguyện sau đó *phù* một hơi, nến tắt.

Yoko vui vẻ nhào tới ôm chầm lấy Faye.

"Em cảm ơn P'Faye"

"Có giận chị không? Vì chị không đến buổi tiệc?"

Không nói thì thôi, nhắc đến lại tức. Yoko chủ động nhảy ra, không ôm nữa.

"Chị không đến được cũng không nói tiếng nào. Biết người ta lo lắng lắm không? Hứ!"

Vẫn là khuôn mặt baby có chút giống hamster lúc này đang bĩu môi, phồng má, đáng yêu vô cùng. Muốn hôn một cái, lại sợ làm chú chuột nhỏ hoảng sợ.

Faye cảm thấy biết ơn ông trời, vì đã mang đến cô gái tuyệt vời thế này.

Giọng Faye trầm và ấm rót vào tai Yoko. Em cảm giác bản thân đang rơi vào hủ mật, ngọt ngào không thể tả, thậm chí có thể chết chìm trong đó. Trái tim rung lên từng nhịp.

"Bởi vì chị muốn tạo bất ngờ cho em mà"

"Hứ!"

Bản tính ngạo kiều của Yoko trỗi dậy, dù đã hết giận từ lâu.

Hết cách Faye đành ôm cô gái nhỏ từ phía sau, cằm đặt lên vai em.

"Tha lỗi cho chị nha. Lần sau không dám vậy nữa"

"Còn có lần sau?"

"Không có lần sau"

"....."

"Ăn thử bánh kem chị làm nhé?" Faye cắt bánh đặt vào dĩa đưa cho em.

"Chị.... Tự làm?" Yoko nghi hoặc. P'Faye thật khó đoán, chị ấy luôn biết cách làm người khác vui, chua xót mà nghĩ. "Liệu với ai chị ấy cũng ấm áp như vậy?"

"Đúng rồi, là chị làm"

Đôi mắt sáng trưng, vẻ mặt vừa đắc ý, vừa mong chờ, Yoko hơi khó hiểu nhưng vẫn ăn.

"Thế nào?"

"Rất ngon ạ, P'Faye đa tài thật. Ai làm người yêu P'Faye chắc hạnh phúc lắm"

Faye không lên tiếng, tim đập thình thịch....

Một miếng, hai miếng rồi ba miếng....

Yoko cảm giác ánh mắt Faye nhìn mình có chút không đúng?

"P'Faye?"

Faye ôm bó hoa hồng trên bàn, tất cả đều do chính tay Faye chọn, tổng cộng có chín mươi chín đoá. Nó là minh chứng cho tình yêu cũng như lòng thủy chung của Faye dành riêng cho Yoko. Chỉ duy nhất Yoko Apasra.

Hộp nhẫn mở ra cũng là lúc Faye nửa quỳ trước mặt Yoko.

Chiếc nhẫn này Faye đặt hàng từ rất lâu, chế tác hoàn toàn bằng thủ công theo yêu cầu của Faye. Vô cùng tinh xảo, trên vương miện nhỏ có vài viên kim cương chói mắt.

"Chị thích em từ lâu rồi, Yo đồng ý làm bạn gái chị nhé?"

Cảm xúc lẫn lộn khó tả, tâm trạng lên xuống như tàu lượn siêu tốc. Yoko không khỏi bất ngờ. Em thích Faye, nói đúng hơn là yêu Faye, yêu rất nhiều. Đối với một người con gái mà nói, được người trong lòng tỏ tình là điều hạnh phúc nhất trên đời. Huống hồ đây là lần đầu tiên Yoko được cầu hôn....

"Yoooo???"

"Dạ, em đồng ý"

Chiếc nhẫn được đeo vào ngón áp út của Yoko. Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bé nhỏ. Đây không phải là mơ. Từ bây giờ P'Faye chính thức là của em.

Có lẽ sinh nhật năm nay ý nghĩa nhất trong cuộc đời Yoko. Bởi vì em không còn cô đơn nữa, em có thêm một người yêu, một người bạn đồng hành. Người mà em từng đơn phương từ nay đã thuộc về em.

Cô gái của Faye khóc rồi, như có hàng ngàn cây kim nhỏ đâm vào tim Faye, cảm giác còn khó chịu hơn khi chính mình rơi nước mắt.

"Lúc nãy nói không được khóc nữa mà. Đừng khóc nữa, chị sẽ đau lòng lắm đó"

Yoko tức giận bĩu môi.

"Người ta khóc vì hạnh phúc cũng không cho"

"....."

"Chị xin lỗi, chị xin lỗi, đều là lỗi của chị"

Faye nâng mặt em lên, nhẹ nhàng đặt lên trán một nụ hôn. Bao nhiêu tình cảm, yêu thương cùng trân trọng đều gói gọn trong nụ hôn này. Faye hôn luôn những giọt nước mắt trên má người yêu.

Faye ít khi kiên nhẫn với ai, nhưng Yoko là ngoại lệ.

Ôm Yoko vào lòng, thật lâu thật lâu sau mới buông ra.

"P'Faye kha~~"

"Hở?"

"Em yêu chị"

Nói xong tinh nghịch hôn lên môi Faye cái chóc rồi chạy mất. Nhanh như chuồn chuồn lướt nước. Chỉ còn lại Faye với ánh mắt thẫn thờ nhìn theo hướng cầu thang, dùng hai ngón tay đặt lên môi mình.

"Là hôn sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com