Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Thời tiết chuyển giao mùa tại Thái Lan khó đoán như tính tình thiếu nữ tuổi đôi mươi.

Rõ ràng buổi sáng nắng rất đẹp, Yoko chọn cho mình áo phông tay lỡ màu trắng kết hợp với quần jeans đóng thùng nửa trong nửa ngoài và một chiếc mắt kính màu đen vắt trên đầu. Thời trang sân bay trẻ trung, nhẹ nhàng phảng phất như gió mùa xuân.

Thế mà nào ngờ vừa đến sân bay trời lại đổ mưa. Nhiệt độ ngoài trời bỗng thấp đi vài độ. Cảm giác "mát mẻ" bất ngờ ập tới khiến Yoko có chút rùng mình. 

Người bên cạnh bất kể nóng hay lạnh vẫn chung thủy một style duy nhất - style mùa đông. Nếu mắt kính làm nên thương hiệu Faye Malisorn, thì vật bất ly thân thứ hai chính là áo khoác. Và nếu một ngày nào đó trên người không có áo khoác thì hôm ấy Faye mặc hoodie. 

Thân thể Yoko không giỏi chịu lạnh. Đôi tay rét run, lòng bàn tay trắng bệch chẳng còn tí máu. Cố tỏ ra mình ổn để fan không lo lắng. Từ góc nhìn của Faye, vành tai Yoko sớm bị cái lạnh làm cho ửng đỏ ẩn hiện bên dưới làn da trắng sáng.

Phong cách thời trang phang thời tiết của Faye đôi khi cũng có lợi. Ít nhất là vào những lúc như thế này. Qua cửa an ninh, Faye cởi áo khoác ngoài khoác lên cho em, kéo Yoko đi gần mình hơn.

Mami Wan trong tư thế sẳn sàng đưa áo qua thì bị Faye dành trước.

Wan "....."

Yoko ngượng ngùng gãi gãi đầu.

"Không sao không sao, con gái theo chồng như bát nước đổ đi"

Faye Yoko "....."

Bên trong phòng chờ.

Faye để Yoko ngồi vào lòng mình, ra sức làm ấm tay cho bạn gái, vừa thổi vừa xoa. Tranh thủ Wan không để ý cúi đầu hôn một cái lên mu bàn tay bảo bối nhỏ.

"Faye! Ở đây còn cẩu độc thân"

Wan ghét bỏ la lên. 

Cô cạn phước lắm mới thấy được cảnh này, vốn dĩ định hỏi con gái có cần găng tay không, bởi vì đi máy bay Wan cũng hay bị lạnh. Ôm ôm ấp ấp cỡ này e là Yoko không cần nữa rồi. Biết vậy tiếp tục lướt điện thoại sẽ không bị thồn cẩu lương vào mồm. 

"Mami không được mắng P'Faye, do Yo bị lạnh mà" 

Hay cho Yoko, giỏi cho Yoko. Mami Wan chính thức thất sủng. Ngày trước chưa có người yêu một câu mami, hai câu mami. Mà giờ mới nhắc nhở có câu đã lên tiếng bật lại mami rồi. 

"Yo, bé con thấy ấm hơn chút nào chưa?" 

"Có P'Faye bên cạnh nên lúc nào Yo cũng đều thấy ấm áp" 

"Thật đáo để"

Faye cong ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng búng lên chóp mũi Yoko. 

Lượn lờ trên bầu trời hơn 3 giờ đồng hồ, cuối cùng đã đáp xuống Hồng Kông. 

Những ngày này, lịch trình dày đặc đến nỗi số giờ ngủ trên máy bay còn nhiều hơn trên mặt đất. Nhưng đối với đôi uyên ương FayeYoko, dù di chuyển bao nhiêu quốc gia, họ đều cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc vì đã tìm được nhau, ở cạnh nhau, làm việc cùng nhau, hạnh phúc vì phía dưới sân khấu luôn có những người sẳn sàng yêu thương họ vô điều kiện.

Faye ở trong giới trí đã lâu, còn Yoko chập chững vào nghề, chứng kiến cảnh người hâm mộ đông lên từng ngày, Yoko xúc động không thôi, nước mắt chực chờ, muốn khóc.

Buổi chiều, nhân viên an ninh thông báo cho Wan bên ngoài có rất nhiều fan xếp hàng chờ bọn họ. Số lượng quá đông làm Wan quan ngại. Đành cho gà cưng cùng trợ lý đi lối VIP về thẳng khách sạn. Bản thân ra ngoài trấn an fan.

Nhận thẻ phòng, ở đây không có fan, khá an toàn, Faye thoải mái nắm chặt tay Yoko đi lên lầu, mở cửa chuẩn bị kéo Yoko vào trong thì Eye chặn lại. 

"Đêm nay mình ngủ cùng cậu" 

"Hả?"

Faye hơi hoang mang, còn tưởng tai mình nghe nhầm. 

"Khách sạn còn trống mỗi hai phòng nên.... Cậu chịu khó nhé"  

"....."

Faye câm nín liếc sang Yoko, em gật đầu tỏ vẻ đồng ý nên Faye không truy cứu gì thêm. 

Eye cười hề hề, đưa thẻ phòng còn lại cho Yoko.

"Vậy Yoko ngủ cùng P'Wan nha?" 

Faye có hơi không cam tâm. Nhưng không còn cách nào khác. Quay về Thái Lan cả hai lại sống chung nhà, lúc đó muốn chui qua phòng Yoko cũng không hẳn là không được.

Lúc soundcheck, Faye trong bộ vest trắng, rực rỡ như một vì sao mà ông trời ban xuống. Hào quang của hoa hậu tỏa sáng dưới ánh đèn sân khấu, nhan sắc này có thể làm mọi thứ xung quanh trở nên lu mờ. Phía sau cánh gà, Yoko âm thầm cổ vũ người yêu. Thật sự tự hào, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Em muốn công khai cho cả thế giới biết, người phụ nữ xinh đẹp, tài năng này là của em. Của một mình Yoko Apasra.

"Chị giỏi không? Bé yêu"

Cuộc tình với Yoko, Faye không hề có ý định giấu diếm. Cứ như vậy mà tình tứ bên nhau. Bàn tay xấu xa cố ý sờ soạng vòng eo nhỏ, chỗ này còn có người! Yoko da mặt mỏng, ngượng ngùng đánh yêu Faye. 

"Còn phải hỏi, P'Faye của em giỏi nhất" 

"Yêu bé nhất" 

Faye đặc biệt thích hai má bánh bao trên khuôn mặt cô gái nhỏ. Đưa tay véo véo, xúc giác mềm mại, đàn hồi. Muốn hôn lên nhưng sợ trôi lớp trang điểm, vì sắp đến giờ diễn. 

Khi được hỏi "Nếu chọn giữa người mình yêu và người yêu mình bạn sẽ chọn ai?"

Faye quay sang Yoko, trong ánh mắt ngập tràn tình yêu, nở nụ cười tỏa nắng, nhanh chóng trả lời "Sao phải lựa chọn khi người mình yêu và người yêu mình là một" 

Câu trả lời của Faye ngầm khẳng định với bạn gái rằng, chị yêu em và em cũng yêu chị, chúng ta yêu nhau. Không cần phải đưa ra bất kỳ lựa chọn nào cả. 

"Em giống P'Faye, người em yêu cũng chính là người yêu em" 

Một câu hỏi khác.

Trong một mối quan hệ, bạn thích là người chăm sóc hay được chăm sóc?

"Được chăm sóc ạ" - Lần này Yoko không ngần ngại mà trả lời.

"Faye sẽ thuộc kiểu thích chăm sóc hơn"

Nhiệt trong hội trường ngày một nóng. Bỗng người dẫn chương trình nổi lên ý nghĩ to gan.

Nếu hiện tại được hôn một cái, bạn sẽ chọn vị trí nào trên người đối phương?

Wan sững sờ trước câu hỏi trên, câu này hoàn toàn không có trong kịch bản.

MC: "Nào Faye trả lời trước"

"Đối với Faye, bộ phận nào trên người Yoko cũng đều rất hoàn hảo, nhưng nếu để chọn một vị trí thì chắc là mũi"

MC: "Tốt quá, có thể thực hiện nó bây giờ luôn không?"

"Được"

Chị em hôn mũi nhau cũng là chuyện bình thường mà đúng không. Nghĩ vậy Faye liền vui vẻ đồng ý.

Cơ mặt Yoko đông cứng tại chỗ, con người lưu manh này!

Faye đứng dậy, nâng mặt em lên, cánh môi từ từ áp sát, dùng giọng chỉ hai người nghe "Chị có thể chứ?". Yoko ngầm xác nhận bằng ánh mắt. Được sự cho phép Faye nhanh chóng hôn xuống. Vừa chạm thì *bụp* điện tắt.

Lợi thế chiều cao, Faye xoay người hôn lên môi em, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước. Thì thầm vào tai cô gái nhỏ "Trả em nụ hôn hôm trước em hôn chị xong rồi bỏ chạy"

Bên dưới sân khấu, mọi người la hét không ngừng. Cũng có fan tinh tế nhận ra, mối quan hệ của cả hai đã tiến xa hơn một bước.....


----------------------------------------

Bé Yo bệnh rồi, đói ke lại càng đói hơn, nhưng hông sao, đói cũng được, chỉ mong bé mau khỏe lại. Thương bé ghê! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com