49
Cả nhóm đã vô chỗ ngồi hết rồi, có tổng cộng 4 chiếc: 3 chiếc 3 người, 1 chiếc 4 người.
Mingyu cùng Soonyoung và Myungho cùng ngồi một chiếc.
Myungho bận lái xe, còn đằng sau là Soonyoung đang dựa vào vai Mingyu. Cái dựa vai đó là do anh chủ động. Mingyu rất ngạc nhiên, từ ngày trở thành người yêu, anh chưa bao giờ chủ động.
Từ hôm qua đến giờ, Soonyoung nhận thấy thân thể của mình có gì đó rất mệt, đầu óc mông lung không suy nghĩ được nhiều, như là cạn hết sức lực.
-'Nè Mingyu à,'
-'Hửm?'
-'Từ hôm qua đến giờ, anh cảm thấy có điều gì lạ lắm.'
-'Lạ gì vậy hyung?'
-'Mệt mỏi sao ấy. Cứ như tất cả các giác quan đều ngừng hoạt động vậy.'
Mingyu lắng nghe, tông giọng mà anh nói rất bình thản, không hề giống như những gì đang kể.
-'Hyung?!'
Cả người đang thả lỏng cậu bỗng ngồi giật thẳng dậy, thấy tình hình này không hề ổn tí nào.
-'Đừng có ngồi thẳng như thế. Anh muốn dựa.'
-'U-Uhm.' Song ngồi lại tư thế cũ.
Soonyoung không ngạc nhiên với hành động ngẫu nhiên lúc nãy:
-'Mấy hôm nay anh không hề buồn ngủ chút nào, muốn ngủ vậy mà tỉnh hoắc.'
-'...'
-'Nhưng hôm nay khi xong cơm chiều, dần dần không hiểu sao mắt cứ nặng trĩu.'
-'Hay chúng ta về bệnh viện nhé hyung?'
-'Thôi, anh muốn hát mà. Nửa năm anh chưa được hát một bài nào hết.'
-'Uhm.'
Soonyoung nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cảm nhận mùi hương xung quanh, lắng nghe tiếng động cơ xe lấn át cái im lặng nơi đây.
Tưởng rằng cuộc đối thoại đã kết thúc sau khoảng yên lặng dài mấy phút, thì anh lại tiếp tục:
-'Anh thực sự muốn quay trở lại hồi ta cùng học trung học,...'
-'Uhm.'
-'Nếu thực sự có thể, ha-anh chắc chắn sẽ khóc mất.' Không thể kìm chế được việc muốn cười khi nhắc đến chuyện này.
-'Uhm.'
-'Và nếu có thể, anh sẽ nói cho em biết sớm hơn, hai ta sẽ cùng trải qua nhiều năm yêu nhau, cùng quăng nhiều cẩu lương cho bọn họ ăn chơi.' Soonyoung hạnh phúc, biểu cảm không giấu được sự hạnh phúc ấm áp.
-'Uhm.' Cậu cười.
Anh nói, cậu nghe, cả hai cùng tưởng tượng ra viễn cảnh theo từng lời của anh.
Myungho nghe hết cả cuộc đối thoại, lòng cũng nhói lên vài phần.
-'Xin lỗi nhé, Mingyu à!'
...
Khi vừa dứt câu, cả nhóm đã đến nơi, người từ 4 chiếc ào ào đi xuống.
Do quá đông nên các Sebongie chọn phòng to nhất, vô vị trí, gọi thức uống ăn vặt gì xong, liền tập trung chọn người mở màn. Nhìn qua nhìn lại, không biết người nào sẽ bắt đầu.
-'Ok, em lên trước cho.' Seungkwan lớn giọng.
Rồi liền chọn một bài mở đầy dễ thương.
-'Đã bắt đầu thì phải bài này nha! Mở gu Soonyoung-hyung luôn.'
<Hello> - Shinee
-'Hello, Hello!
Anh đánh thức lòng can đảm ẩn sâu trong trái tim mình
Hello, Hello!
Anh muốn trò chuyện cùng em dù chỉ ttong giây lát
Hello, Hello!
Có thể trái tim của anh hơi vội vàng đôi chút
Nhưng ai mà biết được? Tình yêu của chúng ta có thể...
Sẽ mãi mãu tràn đầy hạnh phúc.'
-'Ya ya ya, ngọt quá đi!' Seokmin cười thích thú.
-'Mở bài được quá đó Seungkwanie.' Mingyu.
-'Đương nhiên dồi. Và tiếp theo, để tăng không khí, xin mời Yoon Jeonghan!!!'
-'Woohoo, Yoon Jeonghan! Lên nào!' Seungcheol réo lớn.
-'Yeah, yeah, yeah...'
Jeonghan ngầu lòi đứng lên, dáng vẻ hiphop toa ra đầy mình. Đã giống hiphop thì hiểu chọ kiểu bài gì rồi đó.
-'Ahyeah, Yoonzino.'
-'Ahahahaha...Yoonzino là cái gì vậy chứ?!' Cả nhóm cười điên cuồng.
<Aqua Man> - Beenzino
-'Anh là chàng tiên cá cả ngày bơi khắp đại dương của em
Bơi bơi bơi nào
Anh yêu em mất rồi. Bể cá này quá tối nên anh không tìm được lối thoát
Bơi bơi bơi nào
Trái tim anh vỡ thành từng mảnh như những lát cá sống
Em không hề quan tâm đến trái tim tan vỡ của anh
Bơi bơi bơi nào
Lời em nói thất dễ dàng làm tổn thương anh.'
-'Woohoo, Yoonzino! Rap hay lắm!' Mấy thành viên hứng khởi.
Sau đó mọi người rủ nhau lên hát, đa số toàn mấy bài quẩy.
Soonyoung từ nãy đến giờ đều quan sát mộ người, thấy họ hạnh phúc. Trong lòng mong sẽ thấy cảnh này mãi.
-'Soonyoung-hyung!'
-'Hửm?'
-'Anh chọn một người lên hát đi.' Chan đề nghị.
-'Uhm vậy thì...Wonwoo. Anh muốn nghe Wonwoo hát lắm.'
Các Sebongie quay phắt qua hướng người mang tên đó.
-'Uhm.' Đồng ý dễ dàng.
Từ tốn vào vị trí trung tâm phòng, nhìn vào màn hình, hít một hơi rồi thở ra. Nhấn nút bắt đầu bài hát đã chọn được.
Khúc nhạc dạo của bài nghe trầm lắng và buồn. Bài có lẽ cũ rồi.
-'Aiya, Wonwoo à bài này...' Seungcheol bối rối.
<Drunken Truth> - Kim Dongryul
-'Đúng vậy, có thể tôi đang say
Cũng có thể chỉ là một phút bồng bột
Rồi ngày mai...
Có thể tôi sẽ chẳng còn nhớ đã làm gì cả
Và nổi cáu khi thấy mình đi cùng em
Nhưng đêm nay
Có một vài điều mà tôi nhất định phải nói ra
Tôi xin lỗi vì đã không còn đủ tỉnh táo
Nhưng xin em
Đừng gọi đây là lời nói của một gã say
Nhiều lần khi đối mặt với em
Tôi đã chuẩn bị tinh thần để nói ra
Nhưng rồi lại toàn nói chuyện vòng vo
Để rồi giờ lại hối hận về nó
Nhưng hôm nay tôi sẽ nói ra hết
Rằng tôi đã yêu em ngay từ lần đầu gặp
Tôi đã yêu em rất nhiều
Dù lời tỏ tình bất ngờ này của tôi
Có hơi uy mị và khó chấp nhận
Nhưng những điều đó đâu phải do tôi vô tình nói ra.
Và có lẽ...
Tôi sẽ chẳng bao giờ dám lập lại việc này nữa.'
Bài buồn nguyên cái phòng, Lời bài hát như tiếng lòng của Wonwoo, siết chặt lấy tim những người ngồi đây.
-'Tới Soonyoungie nhé!' Jeonghan yêu chiều.
-'Dạ.'
-'Woa, woa, woa. Đợi hoài giờ mới tới. Thật ra em luôn rất hâm mộ vocal của hyung đó. Anh hát thứ 03 nhóm này rồi.' Chan.
-'Đúng đúng, công nhận.' Seokmin.
-'Bài này đi.'
-'Uhm.'
<Rain> - Paul Kim
-'Mất nhau tuy khó nhưng gặp nhau quá dễ
Em có nhận ra gương mặt hao gầy này?
Tôi chẳng thể tìm được hơi thở
Trong những kí ức vụn vỡ chỉ muốn quên đi
Chúng chỉ khiến lòng tôi càng nghẹn lại
Tôi nào có thời gian dần trôi
Qua vô vàn đêm thâu bên nhau lắng nghe những khúc tình ca
Còn ngọt ngào hơn ảo mộng
Tôi không muốn buông xuôi dễ dàng
Khoảng khắc vô tình gặp em hôm ấy
Tôi đã quay lưng chỉ vì sợ hãi
Sợ em nhìn thấu nỗi lòng mình
Sao tôi lại nỡ để em đi?
Nơi góc phố mình từng sánh đôi
Vang lên giai điệu của chúng ta ngày cũ
Nhưng người xưa giờ ở phương nào
Dù cho trời xamh trong lành tươi sáng
Mưa vẫn nặng hạt trong khoảng trời tim tôi
Nguồn sáng toả ra hơi ấm cho tôi là em
Rực rỡ như ánh mặt trời
Thế sao tôi lại buông tay em?
Tạm biệt.'
________________________________
Jeonghan đặt biệt danh Yoonzino từ Beenzino nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com