Chap 16
Tiếng chuông báo thức điện thoại lên, cậu theo bản năng tắt chuông đi nhưng KHOAN, đây là thiên đường hả? Sao thiên đường trông quen vậy, trần nhà quen quen, đây không phải là nhà của anh và cậu sao? Cậu bật ngồi dậy nhìn xung quanh, đúng rồi, đây là nhà của anh và cậu mà. Cậu nhìn qua bàn để đèn ngủ kế bên, trên đó còn hình đi biển của anh và cậu. Cậu quay lại thế giới thật rồi, tay cậu run run cầm điện thoại lên, ngày 24.01.2023. Hôm nay chỉ mới là 24.01.2023, bây giờ là 7h sáng, anh Peat vẫn chưa bị tai nạn.
- Anh Peat, anh Peat của mình.- Cậu chạy ra phòng khách, tay vẫn cầm điện thoại. Cậu thật sự chưa định hình được nhưng chắc chắn cậu muốn gặp anh Peat ngay lúc này.
Tay cậu cứ run không thể nào bấm được điện thoại miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm :
- Ngày 23, hôm qua anh nói sẽ về nhà ba mẹ ăn sinh nhật, 24 anh sẽ về đây ăn sinh nhật với mình, mình sẽ gọi cho anh, không cho anh về, anh không được về.
Cạch! Tiếng mở cửa vang lên! Cậu thấy người mình yêu đang đứng trước mặt mình. Anh Peat bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt cậu, cậu đơ người trong vài giây rồi dường như dùng hết sức mình để chạy về phía cửa nơi có người yêu cậu đang đứng. Cả hai ôm nhau như muốn khắc sâu người kia vào tâm khảm.
- Anh ơi, em nhớ anh lắm! - Cậu khóc nấc như một đứa trẻ.
- Anh cũng nhớ Fort! - Anh cũng rơi nước mắt.
Cậu với anh cứ quấn quít lấy nhau như kiểu sợ người còn lại biến mất vậy. Cậu không cho anh đi ra ngoài ngày hôm nay, làm gì cũng kè kè bên nhau. Anh cũng chịu vì hiện tại anh cũng chỉ muốn bên cạnh cậu thôi.
- Em đang làm gì vậy?- Anh thấy cậu cứ bấm bấm chọn chọn trên app.
- Chọn quà cho anh á.- Cậu nói
- Anh nghía vào thì thấy cái gì mà bình sữa, rồi tô ăn dặm.
- Tại sao tặng anh mấy cái này?- Anh chỉ vào màn hình.
- Anh vì em nhận ra sinh nhật 25 và trước đó nữa, em không thể tặng quà cho anh nên em tặng bù.
- Chai rượu là sinh nhật 21 hở? - anh lại chỉ vào chai rượu trên màn hình app.
- Đúng rồi anh.
- Nhưng chính xác sinh nhật 20 em tặng anh chai rượu khi Noeul đi Hàn Quốc còn gì. - Anh nhướn mày nhìn cậu - Anh nói không sai chứ Fort?
Cậu tròn mắt ngạc nhiên.
- Anh... anh ... - Cậu lắp bắp
- Ừ, anh nhớ hết nhé, Fort đừng có qua mặt anh, 20 tặng rượu, 21 tặng thuốc do lúc đó anh hay bệnh làm em thức suốt đêm canh anh. - Anh nhướn người hôn lên môi Fort trong khi cậu vẫn bị đứng hình. - Cảm ơn Fort nhé!
- Từ lúc nào thế anh? - Cậu hỏi.
- Từ lần đầu tiên anh mở mắt nhìn thì người đầu tiên gặp đã là Fort rồi ấy.
- Ngày anh mới ra đời ạ?
- Đúng vậy.
Cậu vớ tay lấy ống hít trên bàn hít lấy hít để, điều này quá kỳ diệu rồi, thế tính ra là cậu với anh bên nhau hơn 26 năm rồi á. Quá thần kỳ rồi.
- Sao anh không nói em biết?
- Lúc đầu, anh có nói được đâu, sau đó thì nhiều chuyện quá không nhớ để nói nữa.
Cậu hơi bối rối không biết mình nên làm gì luôn á, người yêu cậu luôn bên cạnh cậu, thậm chí còn thấy những trò đùa ngu ngốc của cậu, anh biết hết nhưng anh không nói.
- Vậy anh quay lại lúc nào?
- Ngay ngày em biến mất, anh từ khu vui chơi về nhà sau đó thì đi ngủ, sáng dậy thì thấy đang ở nhà bố mẹ, anh mới chạy về đây.- Anh kể, nhắc lại chuyện tối qua thì vẫn còn đau lòng đây, cứ ngỡ sẽ không còn gặp lại được cậu nữa.
Sáng lúc anh tỉnh dậy cũng mất một lúc mới xác định bản thân đã quay lại, ngày 24.01.203, anh biết hôm nay anh bị tai nạn nhưng lúc đó, anh muốn gặp cậu tha thiết thành ra đã bắt xe về nhà để gặp người anh yêu.
Cậu nắm tay anh xoa xoa an ủi, anh lại nói :
- Không sao, đã qua hết rồi.
- Hôm nay, anh không được đi đâu hết nhé!- Cậu làm nũng.
- Anh biết rồi mà. - Anh véo má cậu.
Cuối cùng, ngày 24 cũng trôi qua trong yên bình, mở đầu cho ngày 25 - sinh nhật anh chính là nụ hôn chào buổi sáng, kèm theo đó là 26 món quà được xếp ngay ngắn trong góc phòng khách.
- Em gói quà khi nào thế?
- Bí mật.
Cậu cười, đêm qua sau khi thấy anh ngủ thì cậu đã lúi húi chuẩn bị hết những món quà và viết số lên từng món đến 3h sáng mới quay lại ngủ nhưng không sao, vì người yêu thì chút này có là gì.
Khi mọi thứ xong xuôi, giờ chỉ còn chờ khách xuất hiện thôi, cũng không ai xa lạ, anh nói Noeul đã về rồi và quyết định sẽ ở lại không đi Hàn nữa, hôm nay ngày cậu được diện kiến người yêu của Noeul, nghe hơi buồn cười chứ đến bây giờ, cậu vẫn khá tò mò về đối tượng đủ can đảm rước Noeul ấy, nếu có cơ hội, cậu sẽ vinh danh người ấy cho xem. À còn 2 vị khách nữa, chính là Boss bạn thân cậu, hôm nay, nó cũng bảo dắt người yêu đến giới thiệu, ơ khoan, sao sinh nhật người yêu cậu lại biến thành nơi ra mắt người yêu của cả Noeul và Boss vậy.
Tiếng chuông cửa vang lên, cậu đi ra mở cửa thì thấy Noeul với Boss đang đứng đó. Khoan, dừng khoảng 2s, tay hai người này đang nắm chặt với nhau. Ủa là sao?
- Xin chào, Fort đúng không? - Noeul lên tiếng trước.
- Mày không định cho tụi tao vào à thằng kia.
- Ờ ừ vào đi. Xin chào, em là Fort ạ, anh Noeul. - Cậu chào dù có hơi ngượng ngùng, đó giờ có bao giờ xưng người ta là anh đâu nhưng dù sao vẫn phải gọi cho đúng.
- Fort cứ gọi là Noeul nhé, không cần gọi anh đâu. - Noeul nói.
- Vâng ạ. Mời hai người vào nhà. - cậu nép mình qua một bên để khách vào, Noeul vừa đi vào trong thì cậu bắt thằng bạn lại.
- Bạn thân người yêu tao là người yêu mày? - Fort hỏi thằng bạn.- Sao mày không nói tao biết?
- Tao tưởng anh Peat sẽ nói mày biết.
- Ảnh không nói.
- Chắc muốn tạo bất ngờ cho mày, cơ mà mày biết người yêu tao tên Noeul, biết Noeul là tên bạn thân của người yêu mày, mày không liên hệ được à.
- Làm sao tao có thể liên hệ được chứ? Ai biết trái đất nhỏ vậy. À khoan, 1 người du học Hàn, 1 người gặp người kia ở Hàn, tại sao tao lại bỏ qua chi tiết này nhỉ?
- Giờ biết cũng chưa muộn đâu bạn hiền à. - Boss vỗ vai cậu.
- Tao đâu biết gout mày lại thú vị như vậy. - Cậu nói.
- Ý mày là sao?
- Tao muốn làm chuyện này lâu rồi.
- Hả? - Boss ngạc nhiên chưa hiểu gì thì thằng bạn Fort đã ôm mình vỗ vỗ an ủi, còn bảo
- Phải giữ chặt người đó bạn nhé!
- Oh, cảm ơn, mày cũng vậy nha. Bỏ tao ra. Nay mày lạ lắm đó. - Boss thắc mắc.
- Không có gì đâu. - Cậu lắc lắc đầu cười, cuối cùng cũng an ủi được người yêu của Noeul, ai ngờ lại là thằng bạn chí cốt của mình đâu chứ.
Bữa tiệc ấm cúng diễn ra, Noeul còn xuýt xoa vì anh có một cậu người yêu vừa tâm lý vừa tinh tế lại lãng mạn tặng đến 26 phần quà cho mỗi năm, đấy, Noeul nói chi lí, ai qua được Fort Thitipong cậu đây, anh chỉ cười vì đúng là tâm lý và tinh tế thiệt nên anh mới đỗ đấy. Noeul khen cậu quá đến Boss ghen bảo sinh nhật Noeul sẽ làm hoành tráng hơn vậy để Noeul chỉ nhớ mỗi nó thôi. Đáp lại nó là cái đánh yêu của Noeul. Thương thằng bạn, bạn cố lên nhé!
Tiễn bạn về thì còn 1 phần quà duy nhất số 26 chưa được mở, anh nói là anh muốn mở nó cuối cùng, chỉ anh và cậu thôi. Anh mở phần quà ra trong đó chính là vòng tay LV còn thêm lời chúc tiếng anh " anh Peat, Have Fun, have Money, Have Healthy and Have Me." Anh bật cười, người yêu anh đến lời chúc cũng phải thêm bản thân vào đây nè, tặng vật rồi tặng luôn cả người đấy.
- Cảm ơn em, anh nhận quà và lời chúc nhé nhưng mà chữ HAVE ME thì không cần.
- Tại sao vậy anh? - cậu chuẩn bị mếu máo dỗi rồi nè, cái đó là cái quan trọng mà anh từ chối là sao.
- Bởi vì trong tim anh CÓ EM từ lâu rồi mà.
- Trong tim em cũng CÓ ANH từ lâu rồi.
Anh nắm tay cậu, cậu nắm tay anh, 10 ngón tay đan nhau. "Người có tình ắt sẽ lại bên nhau".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com