chap 25
chap 25 : bé con của sarocha phát sốt.
_____
nửa đêm thì cô thức giấc, cảm giác như rằng cục bông trong lòng nóng lạnh thất thường khiến cô vô cùng lo lắng, tay khẽ sờ nhẹ lên trán em thì cả kinh, tay cô nóng muốn bỏng..
cô hoảng hốt mà gọi lấy em, tay khẽ ôm lấy người em dậy sau đó lo lắng mà xoa xoa khắp người em xem thân nhiệt.
"becbec người em nóng quá..."
"bé à mau tỉnh dậy nhìn tôi đi." - em mơ mơ màng màng, tay nắm chặt lấy vạt áo của cô mà run rẫy lí nhí nói.
"freen à em lạnh..."
"được rồi bà xã, em nằm xuống một chút tôi sẽ lau người cho em." - nói rồi cô đi chuẩn bị một ít nước ấm cùng khăn để lau sơ người cho em. Khẽ nhìn đồng hồ sau đó nhíu mày.
bây giờ đã là 2 giờ khuya không muốn làm phiền đến ai nhưng nghĩ đến tình trạng của em bây giờ thì cô đã dứt khoát điện cho P'nam, chị là chị họ của cô khiêm bác sĩ riêng.
đầu dây bên kia đợi rất lâu thì cũng đã bắt máy, bên kia giọng P'nam ngái ngủ mắng chửi cô.
"cưng có biết bây giờ là mấy giờ không mà gọi chị thế freen?"
"chị có 5 phút đến nhà em." - câu nói của cô khiến chị tỉnh cả người quên luôn cả cơn buồn ngủ.
"mày bị điên hả em ? 2 giờ khuya bảo lên nhà mày làm gì ?"
"nếu không muốn em dâu của chị vì sốt mà chết thì nhanh cái chân lên." - nói rồi cô không quan tâm mà tắt máy, bây giờ điều cô bận tâm đó là cục bông của cô đang sốt rất cao. Còn P'nam đêm khuya bị dựng đầu dậy thì vô cùng bức xúc nhưng chỉ đành thay đồ rồi lấy dùng cụ rồi chạy sang nhà cô.
sau khi bước lên phòng thì cô khẽ ngồi xuống giường nâng người em dựa vào người mình, cởi nhẹ lấy áo ngủ của em rồi dùng khăn ấm lau sơ người em, cô đau lòng mà nhìn lấy bạn nhỏ đang mê man trong lòng mình đang bị cơn sốt hành hạ.
"hức..em lạnh freen à...hức a lạnh lắm.."
"được rồi được rồi."
"tôi xin lỗi bé con..." - lòng cô như thắt lại trực tiếp cởi tất cả đồ mà ném đi sau đó đem em vào lòng nhốt lại, dùng thân nhiệt của cơ thể mình để sưởi ấm cho cơ thể bé nhỏ đang run lên bần bật vì lạnh của em bé, chiếc chăn đã được em nắm chặt kéo đến cả cổ nhưng vẫn thấy lạnh.
"sẽ không sao hết, một chút P'nam đến thì em sẽ đỡ cố chịu một chút." - cô hôn nhẹ lên tóc em, tay xoa xoa tấm lưng nhỏ nhắn của em đang run rẫy nhìn thấy em đang mê man thút thít trong lòng khiến cô không khỏi tự trách mình.
"bà xã ngoan đừng khóc tôi biết em đang khó chịu."
"hức hức..em lạnh..." - giờ phút này lòng cô như lửa đốt, chỉ mong p'nam có thể đến nhanh một chút. Bỗng dưng nghe tiếng chuông điện thoại thì cô gấp gáp nhấc máy.
"thưa cô chủ, bác sĩ riêng đến."
"nhanh mời chị ấy lên phòng của tôi."
"dạ vâng." - cô đặt em ngay ngắn trở lại giường, sau đó nhặt lại quần áo nhanh chóng mặc vào, cứ bồn chồn mà xoa lấy mặt em rồi lại sờ trán kiểm tra thân nhiệt, cả người em cứ như phát lửa kiến cô đứng ngồi không yên.
đi đến mức cửa thì đã thấy P'nam cùng vệ sĩ vừa bước đến phòng, cô gấp gáp mà lên tiếng.
"chị mau khám cho becbec..." - P'nam nhanh chân bước vào dùng nhiệt kế để kiểm tra thân nhiệt cho em cũng như bắt mạch rồi đo nhịp tim.
"khiếp 38.5 độ!" - cô nghe mà hết cả hồn, bé con nhà cô lại sốt cao như thế a?
"mày hành em dâu tao như nào mà giờ con bé sốt cao thế?" - chị bất mãn mà nhìn nhiệt kế sao đó đánh nhẹ vào vai cô.
"lúc tối em có tắm cho em ấy nhưng mà lỡ không kìm được đè làm bên trong phòng tắm..." - nghe cô nói mà P'nam cũng phải sa mạc lời với đứa em của mình.
"ôi em ơi đề kháng em dâu của tao nó đã yếu mày còn hành trong nhà tắm."
"không sốt mới là lạ."
"mốt muốn làm gì thì cũng phải ra ngoài, mày đừng ngâm nước con bé lâu như vậy."
"aisss..."
"rồi để chị kê thuốc, bây giờ chỉ có thể uống đỡ một viên thuốc hạ sốt."
"khi nào con bé hạ sốt thì dùng nước ấm lau sơ người một người nữa."
"để chị kê thêm thuốc đề kháng cho con bé."
"đây lấy nước rồi cho con bé uống đi." - chị đưa cho cô một viên thuốc cũng khá to, cô bẻ đôi sau đó lấy một cốc nước rồi đỡ em dậy dỗ dành.
"bà xã nhỏ ngoan, uống thuốc nào." - cô đưa viên thuốc lên miệng em thì em bị quay đầu né tránh, hai nhắm nghiền miệng lí nhí nói.
"hức freen..không uống thuốc..hức a hức thuốc đắng..."
"bà xã ngoan một chút."
"uống thuốc em sẽ không còn khó chịu nữa."
"không..hức em không uống..không uống mà..." - dù cô có giữ lấy cằm ép em mở miệng cũng bất thành, khẽ nhìn sang P'nam đang chuẩn bị thuốc thì liền bỏ ly nước xuống sau đó nói.
"chị kê thuốc cho becbec xong chưa?"
"ừ xong rồi nè có gì không?"
"chị kê ba lần thuốc này, sau khi ăn thì cho con bé uống."
"với cả trước khi ngủ thì uống một viên vitamin C sủi nữa nhé."
"được rồi em cảm ơn giờ về ngủ đi."
"tháng này tăng lương cho chị." - nghe tới đây chị khoái chí mà cười khà khà sau đó tạm biệt rồi rời đi.
"thôi nhớ cho em dâu tao uống thuốc đoàng hoàng, chị mày về đây." - nói rồi chị bước ra phòng sau đó nhẹ nhàng đóng cửa tránh làm phiền cả hai sau đó bước xuống dưới rồi đi về.
còn về phía cô thì ép em uống thuốc không thành, chỉ đành bỏ uống vào miệng sau đó uống một ít nước, ôm lấy mặt em, môi kề môi lưỡi khẽ truyền viên thuốc từ khoang miệng của mình sang miệng nhỏ của em.
một cảm giác đăng đắng nhưng lại vô cùng ngọt ngào nơi đầu môi, aisss môi em bé của cô ngọt quá cô sẽ nghiện mất thôi !
sau khi em đã uống thuốc thì cô mới yên tâm, khẽ để em vào trong lòng mình, môi liên tục hôn lên khắp khuôn mặt xinh đẹp của em như thay lời xin lỗi. Tay khẽ vuốt ve tấm lưng trắng mịn của em dỗ dành.
tầm sau nửa tiếng thì cảm giác như cục bông trong lòng mình đã hạ sốt thì phải, em không còn run rẫy, da thịt cũng đã đỡ nóng hơn rất nhiều. Tay khẽ sờ lên trán sau em thì thấy em đã hạ sốt.
đặt em lại ngay ngắn trên giường sau đó cô đi chuẩn bị một thau nước ấm cùng khăn, lau sơ người cho em một lần nữa rồi mới yên tâm leo lên giường ôm lấy em mà ngủ.
sau khi cô thức dậy thì đã 7 giờ sáng, nhìn lấy đồng hồ sau đó khẽ chặc lưỡi. Cô lại kiểm tra thân nhiệt cho en một lần nữa, nhìn thấy em không phát sốt lại thì cô mới thở phào, hôn nhẹ lên trán em sau đó bước xuống giường đến phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.
cô bước xuống nhà thì đám vệ sĩ cùng người giúp việc liền cung kính cúi đầu chào, cô bước thẳng vào phòng bếp, người giúp việc thấy cô bước vào thì cứ nghĩ rằng cô chủ của bọn họ muốn ăn sáng thì đã nhanh chóng chuẩn bị dọn đồ ăn thì cô bị cản lại.
"không cần, tất cả né sang một chút tôi cần nấu một ít cháo cho bà xã nhỏ." - đám người giúp việc nghe xong cứ tưởng hôm nay cô chủ ăn trúng thứ gì. Tụi lại một góc mà bàn tám, cô không mấy quan tâm đến đám người nhiều chuyện đó mà tiến đến chiếc tủ lạnh soạn một ít rau củ cùng thịt để chuẩn bị nấu cháo cho em.
- hqua tớ có việc ấy nên hong ra chap được huheo mn thông cảm nhma nay chắc sẽ bù cho mn 2 chap nha.
- kể nghe sáng tới ngủ hong được nên lấy bộ skyline ra cày lại, vâng kqua là giờ trầm hơn chữ trầm 😀😇
- đọc truyện vui vẻ 🐾🌷🍼
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com