Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 41

chap 41 : tỉnh lại.
_____

cô cứ luyên thuyên với em một lúc thì đã ngủ quên bên cạnh giường nhỏ, cũng không biết đã bao lâu nhưng lúc cô tỉnh dậy thì thấy em vẫn chưa tỉnh. Khẽ thở dài sau đó nắm lấy tay em mân mê hôn nhẹ lên mu bàn tay sau đó đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.

sau đó bước ra ngoài tiếp tục ngồi canh bạn nhỏ trên giường, cô đang nắm lấy tay em thì cảm giác như những ngón tay đang siết chặt lấy bàn tay cô khiến cô vô cùng kinh ngạc mà nhìn sau đó lại ngước lên nhìn em. Thì thấy bé con trên giường từ từ mở mắt, trước mặt em bây giờ có chút mờ ảo. Khẽ nhắm chặt mắt sau đó mở lớn thì thấy khuôn mặt mừng rỡ của cô.

"vợ..vợ..."

"em..em tỉnh lại rồi." - cô vui mừng đến mức nói cùng phải lấp ba lấp bấp. Em không biết phải nói gì, chỉ có thể siết chặt lấy bàn tay của cô, freen kích động mà nói.

"vợ..tôi nhớ em lắm..rốt cuộc em cũng đã tỉnh."

"tôi..tôi đi gọi bác sĩ!" - cô định đứng lên thì bị em nắm lấy tay kéo nhẹ, cô khẽ quay đầu thì nhìn thấy em đang nhìn lấy mình như muốn nói gì.

"em không muốn sao?"

"hay em muốn như nào?" - em khẽ lắc đầu, sau đó ngước mặt nhìn lấy khuôn mặt của cô, cảm giác như rằng đã lâu rồi em chẳng thấy cô. Cô không kiềm được mà cúi người hôn nhẹ lên trán của em.

"bà xã là do tôi không tốt mới khiến em phải như vậy."

"em đừng giận tôi nữa nha, khi nào khỏe ông xã đưa em đi biển."

"có chịu không?" - cô cưng chiều nhìn lấy em, môi mân mê mà hôn lấy tay nhỏ. Em khẽ gật gật đầu, cô thấy vậy liền mỉm cười. Em nhìn cô cười đến ngơ ngác, sarocha của em cười thật đẹp a ~

"sao vậy?" - cô thấy em nhìn mình đến ngơ ngác thì liền nói, bé con khó khăn mà lên tiếng đứt quãng.

"sa..sarocha..cười...đẹp..." - thấy em cố gắng nói từng chút mà khiến hô hấp cũng khó khăn thì không khỏi xót xa.

"bà xã đừng nói chuyện."

"nói chuyện em sẽ không thở được." - em khẽ thở hồng hộc mà gật đầu.

"ngoan, tôi thương em." - nói rồi một lần nữa cô lại cúi người hôn lên trán em, thấy em tỉnh cô thật sự không kiềm được. Cô muốn hôn miệng xinh của em nhưng chả được nên chỉ đành âu yếm mà hôn lên trán.

cô đang nói chuyện với em thì bà armstrong cùng richie bước vào, vừa bước đến thấy em đã tỉnh khiến bà vô cùng vui mừng.

"becbec tỉnh rồi sao." - bà đi đến bên cạnh nhìn em đang đưa mặt nhìn lấy mình.

"m..mẹ..." - thấy em gọi miệng vô cùng khó khăn cô liền nhíu mày rồi nói.

"bà xã thật không ngoan."

"đã bảo em đừng nói chuyện, nếu không sẽ không thở được." - nghe như vậy bà liền nhắc nhở.

"mẹ đây, con vừa tỉnh cần phải nghỉ ngơi."

"đừng nói chuyện sẽ không thở được."

"becbec tỉnh rồi con đã gọi bác sĩ chưa?" - bà quay sang hỏi cô.

"em ấy không cho con đi gọi bác sĩ." - nghe vậy thì richie liền đứng lên rồi nói.

"thôi mẹ với chị ấy ở đây trông becca đi, để con đi gọi bác sĩ." - nói rồi richie nhanh chân bước ra ngoài. Một lát sau thì có một đám y tá cùng bác sĩ bước vào sau đó làm các bước kiểm tra tổng quát về thân thể của em.

Một số cô y tá người thì thay người biển, người thì tháo mặt nạ oxi. Sau khi khám xong thì bác sĩ rạng rỡ nói.

"hiện tại thì cô ấy đã bình phục một phần, có thể tháo mặt nạ oxi."

"tuy nhiên thể chất của cô ấy rất yếu cần phải truyền nước biển liên tục."

"trông vài ngày tới chỉ được truyền nước biển cho bệnh nhân."

"không được ăn hay uống bất cứ gì nếu không có thể sẽ nguy hiểm."

"về việc truyền nước biển sẽ có người đến và giúp cô ấy." - cô nghe như vậy liền lên tiếng.

"hừ! Các người tốt nhất đừng như con ả kia mà muốn động thủ với em ấy."

"bằng không thì đến cả cái bệnh viện này tôi cùng đập nát!" - cô đưa ánh mắt sắt bén nhìn đám y tá khiến ai nấy cũng sợ hãi mà cúi đầu không dám nói gì. Còn em cũng với bà armstrong và richie nghe xong thì vô cùng thắc mắc.

ông bác sĩ kế bên đứng cạnh nghe cô nói mà cũng toát mồ hôi không ít sau đó liền giải thích.

"chủ tịch bớt giận, tôi cam đoan sẽ không có trường hợp như thế xảy ra với lần sau."

"còn có lần sau?"

"dạ..dạ không ạ."

"được rồi, giờ cút hết ra ngoài đi." - đám người liền nhanh chân đi ra ngoài không dám náng lại một giây phút nào nếu không họ không biết mình sẽ bị gì nếu dám đắc tội với cô. em ở trên giường nhìn thấy sarocha phu quân của mình hung dữ với các bác sĩ và y tá thì em liền lấp bấp nói.

"sa..sarocha...xấu..tính..." - nghe em nói cô lập tức thay đổi sắc mặt sau đó đến bên cạnh dỗ dành em.

"không có, tôi đâu có xấu tính mà bà xã." - em khẽ giận dỗi mà quay mặt đi không thèm nhìn cô khiến freen luống cuống mà nắm lấy tay em dỗ dành.

"tôi xin lỗi mà, sẽ không như vậy nữa bà xã đừng giận tôi mà ~"

"đúng rồi cục cưng, chẳng qua freen lo cho con nên hơi lớn tiếng một chút." - nghe vậy em cũng không giận dỗi nữa, quay mặt lại khó khăn nói với cô.

"e..em...muốn..n..ngồi..." - cô nghe vậy liền đứng lên chỉnh lại gối nằm trên đầu em sau đó luồn qua sau eo nhỏ rồi đỡ em ngồi dậy.

"cẩn thận một chút." - cô thấy em nhăn mặt vì đau thì liền hỏi.

"đau lắm sao? Vậy em nằm xuống đi đừng ngồi nhỡ rách vết thương thì sao." - em nghe vậy khẽ lắc đầu sau đó tay vịnh lấy vai của cô cố gắng ngồi dậy, thấy em cứng đầu thì cô cũng đành đỡ ngồi thẳng dậy.

"bé con cứng đầu." - cô khẽ nhéo lấy mũi em sau đó mắng yêu, richie thấy vậy liền trêu chọc.

"con bé không cứng đầu thì ai vào đây nữa chị." - nghe vậy em liền trừng mắt với richie khiến anh bật cười.

"đ..đau..." - cô nghe như vậy liền có chút hoảng hốt, mẹ em cùng lo không kém.

"becbec con đau ở đâu?"

"bà xã em đau ở đâu?" - em khẽ chỉ chỉ vào vết thương ngay bụng của mình rồi nhăn mặt. Cô thấy vậy định đứng lên gọi bác sĩ thì bị em giữ lại, khẽ lắc đầu sau đó đưa tay nắm lấy tay cô để em bụng mình rồi nói.

"sa..sarocha...xoa..." - nghe giọng em có chút nũng nịu khiến cô không khỏi vui vẻ.

"xoa sẽ không đau nữa sao vợ ?" - em khẽ gật gật đầu, cô thấy vậy liền xoa xoa nhẹ chỗ vết thương cho em. Bé con thoái mái mà nhẻ miệng cười. Mẹ em thấy vậy liền bật cười.

"từ khi nào becbec như con nít thế hả?"

"freen à con cứ chiều con bé như vậy riết con bé sẽ hư cho mà xem."

"không sao mà bác, là do con muốn như vậy."

"em ấy hư thì sẽ phạt thôi ạ." - cô vừa xoa xoa bụng em rồi ngại ngùng nhìn mẹ em nói chuyện. Em nghe như vậy liền nhíu mày hận không thể nhào lên người đấm cô vài phát, thấy em đang chu mỏ bất mãn nhìn mình thì cô khẽ đưa mắt có chút cưng chiều nhìn lấy em rồi nói.

"sao vậy, tôi nói sai chỗ nào sao vợ ?" - nghe vậy em liền quay mặt sang chỗ khác không thèm nhìn cô, thấy vậy cô bỏ tay ra khỏi bụng em định quay mặt em về phía mình thì bé con đã quay đầu lại nắm lấy tay cô đặt lại trên bụng mình rồi dùng tay cô xoa xoa.

xoa bụng em được một lúc thì cô chợt nhớ ra gì đó sau đó rút tay lại khẽ nhướn người hôn nhẹ lên trán em rồi nói.

"ngoan ở đây với mẹ và richie."

"bây giờ tôi có việc, sau khi xong lập tức quay về với em." - em chu mỏ giận dỗi sau đó nói.

"đ..đi...luôn..đi..." - thấy em cứ giận dỗi mình khiến cô cũng bất lực, khẽ hôn nhẹ lên má sau đó dỗ dành.

"thôi mà bà xã, thật sự là có việc mà ngoan nào."

"một lát về sẽ xoa bụng cho em."

"được không ?" - nghe vậy em chỉ đành thỏa hiệp mà gật đầu. Cô thấy vậy cũng yên tâm phần nào, khẽ hôn lên mu bàn tay em rồi nhìn em vài cái sau đó mới luyến tiếc rời đi. Cô không phải muốn đến công ty hay đi đâu mà chỉ là muốn trả thù con ả kia giúp vợ yêu của mình thôi.












- nhõ y tá chuẩn bị tới nái =))))

- đọc truyện vui vẻ 🐾🌷🍼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com