Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

thiếu uý, em sai rồi (1)

trong căn phòng họp vô cùng sang trọng, không khí vừa căng thẳng vừa ngột ngạt như muốn bức chết người.

cô - Freen Sarocha Chankimha một thiếu uý bao nhiêu người ngưỡng mộ. Năm nay đã 27 tuổi thế nhưng lại chưa có một mảnh tình vắt vai. Cuộc họp đang diễn ra hết sức là căng thẳng thì, vệ sĩ thân cận của cô bước vào. Cung kính cuối chào cô một tiếng.

"thiếu uý." - cô đang đưa mắt nhìn cuộc họp thì nghe tiếng của vệ sĩ thân cận của mình liền lười biếng mà nghiêng đầu, anh ta hiểu ý lập tức cúi người nói nhỏ vào tai của cô.

cả căn phòng bỗng chốc yên lặng đến đáng sợ, ngay cả thở mạnh họ cũng chẳng dám. Thế nhưng không biết vệ sĩ thân cận đã nói gì với cô mà sắc mặt của cô một lúc u ám, ánh mắt sắc lạnh lập tức đanh lại. Sau khi đã báo cáo xong thì vệ sĩ thân cận liền lui ra chờ lệnh của cô.

"tan họp!" - nói rồi cô nhanh chóng đứng dậy bước ra khỏi phòng họp, đám vệ sĩ thấy cô đã họp xong lập tức xoay quanh để bảo vệ cô.

"lập tức bay về bangkok!" - cô khẽ rít lên một tiếng. Sau đó bước lên chuyên cơ riêng.

ngồi trên chuyên cơ riêng mà mặt mũi của cô đen kịt, trên trán nổi cả gần xanh khi cô nhíu mày. Lập tức lấy điện thoại, gọi điện cho ai đó.

thế nhưng gọi đến cuộc thứ 3 cũng chẳng có ai bắt máy, cô lập tức nổi giận mà rít lên.

"mẹ nó, tôi chỉ vừa đi công tác hai ngày em đã dám đi bar với người đàn ông khác."

"em chính là muốn chết sao rebecca?" - chiếc điện thoại bị cô tức giận mà ném xuống sàn. Trợ lí thấy cô tức giận đến mức mất kiểm soát lập tức liền sợ hãi mà chui vào một góc không dám làm phiền đến cô.

tầm một tiếng sau, sau khi cô đã bay về đến bangkok thì cũng đã 9 giờ đêm. Cô bước lên chiếc BMW phiên bản giới hạn mà yên tĩnh ngồi xuống.

"thiếu uý ngài muốn đi đâu ạ?" - cô khẽ nhắm nghiền mắt sau đó lười biếng hỏi.

"becca đã về nhà chưa?" - trợ lí ngồi bên cạnh tài xế lập tức cung kính trả lời.

"thưa thiếu uý, cô ấy hiện tại vẫn đang ở bar cùng với người đàn ông đó." - cô nghe vậy lập tức mở to mắt rồi rít lên.

"hai phút." - tài xế nghe cô nói lập tức toát mồ hôi, làm cho thượng tướng bao nhiêu lâu thì anh ta biết rất rõ, anh ta chỉ có hai phút để chạy đến bar nơi mà thư kí amstrong đang ở đó.

chỉ vỏn vẹn hai phút sau thì đã đến nơi, cô bước xuống xe với sát khí lạnh tanh, đám vệ sĩ quay quanh để bảo vệ cô.

"chờ." - nghe vậy đám vệ sĩ lập tức tách cô ra, sau đó né ra hai bên cho cô bước vào trong. Vừa bước vào trong thì nhân viên hoảng hốt mà cúi đầu cung kính.

"thiếu uý."

"ách..ách thiếu uý..."

"thiếu uý, hoan nghênh ngài đến với bar của chúng tôi." - quản lí lập tức gật đầu lia lịa lấy lòng của cô. Mặt mũi của freen vẫn lạnh tanh, tách đám người đó ra sau đó bước sâu vào trong. Tên quản lí lập tức cho người đi theo sau để hầu cô, cửa vừa được nhân viên mở ra, cô nhẹ nhàng bước vào sau đó đảo mắt nhìn xung quanh.

lập tức thấy em - rebecca patricia armstrong, một cô thư kí nhỏ bé làm việc tại công ty COY, đang ngồi đối diện với một người đàn ông. Anh ta đang tranh thủ mà nắm lấy tay em sờ mó, becky có chút khó chịu muốn rút tay lại nhưng nghĩ đến bản hợp đồng mà từ chiều đến giờ mình đã vất vả thuyết phục lập tức trùng bước, khẽ cắn răng để yên cho ông ta nắm.

"thư kí amstrong, tôi thiết nghĩ chúng ta nên trao đổi bản hợp đồng này."

"sâu hơn ở khách sạn." - em nghe vậy lập tức cắn môi, em biết rõ ý đồ của ông ta thế nhưng không biết làm gì để có thể từ chối.

"thư kí amstrong, cô thấy thế nào?" - em bị ông ta bức đến mức không biết phải làm gì.

"tôi..."

"ông có 3 giây để buông bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy ra."

"trước khi bàn tay của ông bị đứt lìa." - giọng cô đanh thét vang lên khiến em đang không biết phải làm sao thì lập tức giật mình, vừa ngước mặt lên thì em đã thấy cô đứng trước mặt mình khiến em cứng đơ, có chút rùng mình.

ông ta vừa buông tay của ra, định đứng dậy đánh cho tên nào dám phá đám chuyện tốt của mình thì ông ta đã lập tức phải cứng họng sau đó mặt mũi tái méc lấp bấp.

"thiếu..thiếu uý chankimha..."

"tôi xin..xin phép..." - nói rồi không ta hoảng hốt mà chạy ra khỏi quán bar, cô chỉ bình tĩnh mà lấy điện thoại sau đó gọi cho vệ sĩ thân cận của mình.

"bắt lão già đó lại."

"lập tức chặt đứt hai cánh tay của gã!" - trái lại với vẻ mặt bình tĩnh của cô bao nhiêu thì cục bông nhỏ đang ngồi hướng mắt nhìn cô đã hoảng sợ bấy nhiêu.

cô khẽ nắm lấy tay em sau đó kéo mạnh em ra ngoài khiến em đau đớn, có chút cự tuyệt khiến cô đang tức giận lại càng thêm bùng nổi. Lập tức không còn một tí kiêng nhẫn mà cúi người bế xốc em lên rồi nhanh chóng bước ra ngoài.

"thiếu uý..chị buông tôi ra...tôi..."

"tôi đang làm việc cơ mà..." - em bị cô bế vào trong xe sau đó lập tức ra lệnh.

"về nhà." - tài xế nghe theo lời cô mà lập tức lái xe về nhà. Trên xe em như con mèo xù lông mà đẩy người cô ra, em cùng vùng vẫy thì càng khiến cô điên tiết. Lập tức bế em lên đùi mình sau đó trói chặt.

"em thật giỏi."

"tôi chỉ vừa đi công tác hai ngày em đã cùng người đàn ông khác đến bar ?" - eo nhỏ của em bị cô bóp chặt khiến becky nhíu mày đau đớn, hai tay đẩy vai của cô ra, liên tục lắc đầu giải thích.

"a..đau...thiếu uý...tôi chẳng phải đã nói là..tôi đang làm việc sao?"

"tôi chỉ đang kí hợp đồng với công ty đối tác."

"thân là thư kí được tổng giám đốc của mình đề cử để kí hợp đồng cho công ty."

"tôi không thể không đồng ý." - đôi mắt em long linh ngập nước nhìn cô. Cô khẽ hít một hơi thật sâu, sau đó liền xoa lấy đầu em rồi đáp.

"chẳng phải tôi đã bảo rồi sao?"

"tiền của tôi có thể dư sức nuôi cả ba họ nhà em."

"đây là lần thứ 5 tôi khuyên em nghỉ làm thư kí cho cái công ty quèn đó rồi sao hửm?" - em nghe đến đây liền cúi đầu, không muốn đối diện với cô. Một thư kí nhỏ bé như em làm sao có thể dám trèo cao được chứ, huống hồ cô lại là một thiếu uý có chức vụ cao như thế, nếu không làm thư kí ở công ty đó để kiếm tiền nuôi bản thân thì em phải làm gì ?

nếu như em nghe lời của cô thì người đời chẳng phải họ sẽ dị nghị em "đũa mốc chòi mâm son" hay sao ? Thấy em cúi đầu không dám nhìn mình cô liền nhíu mày, sau đó đưa tay nâng cằm em lên.

"nói chuyện với tôi thì nhìn tôi." - ngón tay của cô lành lạnh ma sát trên khuôn mặt bầu bĩnh trắng nõn của em.

"tôi cho em từ đây đến ngày mai để suy nghĩ."

"một là chấp nhận lời cầu hôn của tôi và ở nhà an nhàn làm phu nhân thiếu uý."

"hai là ngày mai cái công ty quèn đó lập tức bị san bằng." - em nghe lời cô cảnh cáo bên tay lập tức khuôn mặt kinh ngạc xuất hiện.

"đừng..thiếu uý..."

"chị đừng ép tôi..." - em nức nở lắc đầu.

"becca, tôi không có ý ép em."

"chỉ là em thật không nghe lời." - nói rồi cô giam em trong lồng ngực của mình, môi lập tức tìm đến môi em mà hôn ngấu nghiến. Em hoảng hốt khi em cô mút mát môi nhỏ, hai bàn tay nhỏ nhắn lập tức ở trên vai của cô mà đánh đá loạn xạ.

"đừng..thiếu uý...ưm ~" - tiếng chóp chép vang lên trong trong gian tĩnh lặng, chiếc lưỡi của em bị cô quấn chặt không buông. Không khí trong phổi của em bị cô rút cạn, hai tay em siết chặt lấy bộ đồ quân phục trang nghiêm của chị, đầu liên tục lắc lắc tránh né thế nhưng tất cả đều vô dụng.

"ưm..thở...ha thiếu uý..." - freen sau khi đã hôn em thoả mãn lập tức buông môi em ra, trán kề trán khiến hơi thở nóng rực của em phả vào gương mặt thanh tú của cô.

"becca."

"đã ba ngày rồi..." - em đang thở hổn hển nghe cô nói liền có chút thắc mắc, đưa mắt nhìn lấy cô thì freen lập tức bồi thêm.

"ba ngày rồi tôi vẫn chưa được thân mật với em." - becky nghe vậy lập tức hoảng hốt, em nhớ rõ cái đêm hôm đấy, em bị tên thiếu uý xấu xa này lấy đi lần đầu tiên của mình. Đêm hôm đó lại hành em đến chết đi sống lại.

"đừng..." - em hoảng loạn khi bàn tay của cô đang rút lấy áo sơ mi vàng nhạt của em ra khỏi chiếc váy công sở.

"thiếu uý, đã tới nhà rồi ạ." - khoé môi cô khẽ nhếch lên, sau đó cúi đầu nói nhỏ vào tai em.

"để xem đêm nay tôi trừng phạt em như nào!"













- thiếu uý hong có miếng ume nào luôn a, chưa gặp embe thì tức qá chời tức muốn ăn tuôn ngta xong gặp ngta thì 1 câu cũng hong nỡ mắng =))))))))

- gòi luôn, chít bé cưng của tao gòi bây =))))))

- đọc truyện vui vẻ 🐾🌷🍼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com