Em vốn sinh ra trong một gia đình thương hộ , nhưng vì là song tính nên không được coi trọng , cha má em không thương em nhưng cũng cho em miếng ăn miếng mặc , năm em 15 tuổi , hắn đến nhà em bàn vụ làm ăn , khi nhìn thấy em , hắn như sa vào lưới tình , muốn chiếm lấy em , muốn chịch em to bụng . Cha má em không ngại đẩy em ra làm thiếp cho hắn để đổi lấy vụ làm ăn lâu dài với hắn , hi sinh 1 đứa con vô dụng để đổi lấy vụ làm ăn lớn quả nhiên là món hời , cứ thế khi mới 15 tuổi em đã bị gả đi làm thiếp cho hắn , mới 16 tuổi đã bị hắn làm to bụng…
Mình không phải tác giả của truyện nha. Mình đọc và thấy hay nên reup lại cho mọi người cùng đọc!!!!Giới thiệu truyện ngôn tình pha chút yếu tố xuyên không này:Huyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống?Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định dành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất.Lúc đầu truyện tác giả viết không được cuốn cho lắm nhưng mà về sau chị tác giả có vẻ viết thuận tay hơn nên đọc hay hơn kha nhiều nha mọi người ^^…
Author: Mono0903Thể loại: đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử văn, HE. Beta: 19/05/2022"Tiểu Lan, em đừng đuổi theo ta nữa.""Vương phi, không được, người mau quay về.""Vương phi, người không được trèo tường, nguy hiểm lắm.""Tiểu Lan, em thấy hồng hạnh đẹp không, chúng ta rời phủ đi.""Lục vương gia, vương phi chạy trốn rồi."Jeon Jungkook cậu xuyên không rồi. Cậu không muốn thành phế vật vương phi, cậu muốn chu du thiên hạ. Cổ đại, ta đến đây...Don't reup, chuyển ver, edit. Thanks!…
Tác giả : Sở Ngạo TuyếtNgày bắt đầu : 16-8-2017Ngày kết thúc : 19-5-2018Số chương : 140 chương + n phiên ngoạiTình trạng : Đã hoàn thànhNhìn trang bìa có lẽ mn đều biết hết rồi, có gì gặp lại ở văn án ha !…
Thể loại : Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành, lạnh lùng khốn nạn công x nhu nhược, khiếm khuyết thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau. Couple chính : Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.Văn án.Bạch Sở Khiết bẩm sinh đã có một bên mắt phải không nhìn được. Lớn lên khi đi học, cậu luôn coi mình là kiểu người xấu xí. Suốt ngày cô độc đến trường. Vậy chỉ một lần vô tình được nam thần của trường giúp đỡ. Cậu lại tương tư thích thầm Trần Duật Đằng.Vậy mà một buổi chiều nắng vàng, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu."Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh"Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.Trần Duật Đằng khiến cho Sở Khiết yêu hắn say đắm, vậy mà vào một ngày khác. Cậu lại nghe được hắn nói với đám bạn của hắn, từng lời từng chữ khắc ghi trong tim cậu."Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi đã nói cái tên Sở Khiết đó là một tên dễ dụ mà. Làm cái gì có chuyện tôi yêu cậu ta? Ông đây trong lòng hiện tại vẫn chỉ thích một mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì có chuyện tôi thích cái tên mù một bên kia chứ, nhìn vào con mắt đục một bên kia đã làm tôi thấy sợ rồi. Lần cá cược này các cậu thua rồi, mau đưa tiền đây"Hoá ra...đôi mắt cậu không đẹp, kể cả ngườ…