16
Chương 16: Ngoài lạnh trong nóng
Gần đây Cecil Lai Thư khá buồn bực, vốn là giúp bạn tốt giải quyết “Người ái mộ - wo ái nị”. Bởi vì đàn em tên là Anlia Stan có hành vi theo dõi và ảnh hưởng nghiêm trọng tới cô - quần chúng vô tội.
Chính chủ là Lando có thần kinh đối với người không thân thì hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại, cho nên cái loại người nhiễu loạn tầm mắt này không có ảnh hưởng gì. Nhưng cô thì không nha, sau khi khuyên bảo đàn em một phen...…
Tên kia xác thật không có tiếp tục đi theo Lando..... Nhưng làm ơn ai đó nói cho cô biết tại sao hắn lại đổi đối tượng thành cô á! Còn không bằng như trạng thái lúc trước đâu! Tốt xấu gì cũng không thấy sau lưng dựng lông tơ sửng tóc gáy nha!
Cái đàn em tên Anlia Stan năm 2 Hufflepuff, nhất định là tên bái thiến! Chắc chắn trăm phần trăm!
Lại một lần ngẫu nhiên gặp được tên đàn em biến thái kia, nhìn thấy bộ dáng lười biếng đến chảy thây kia, Lai Thư thầm nghiến răng trong lòng.
“Á à ~ tiểu thư xinh đẹp, chúng ta lại gặp mặt rồi, có phải chúng ta rất có duyên hay không ~”
"Có duyên cái quần què! Biến thái!" Răng rắc một tiếng, Lai Thư bóp nát vật thể không rõ trong tay. Nói đi, ai đó nói đi, vì cái gì hắn cảm thấy phong cách hành sự này có chút cảm giác quen thuộc không rõ?
“Kêu một chàng trai lịch sự tinh tế là biến thái, là hành vi không lễ phép đâu, tiểu thư của lòng tôi.”
“À thật là ngượng ngùng, ta không lễ phép như vậy đấy. Biến thái, có thể thỉnh mi không cần phải xưng hô như thế được không, ta cảm thấy sau khi nghe được dạ dày đều không thoải mái.”
“Dạ dày không thoải mái? Có nghiêm trọng không? Yêu cầu mình dẫn cậu đi xem bác sĩ sao? Mình rất vui lòng nha, tiểu thư xinh xắn ~”
“Rõ ràng ta không có cùng mi nói về vấn đề đau dạ dày = =.”
“Rõ ràng có nói mà ~”
“Ta nói không có nha! Mi có ý kiến?”
“Đương nhiên là không có ý kiến, cậu nói cái gì thì chính là cái đó, chỉ cần cậu thấy vui vẻ là được ~”
“Này còn kém không nhiều lắm.”
Lai Thư: "Ai? Có chút không…......." Vì cái gì mà cô cảm thấy quỷ dị, cảm giác như đang ve vãn đánh yêu...... Ai muốn cùng loại khốn khiếp này ve vãn đánh yêu!
Anlia Stan: "Ha hả ~ không phải không đúng nha ~" ( cười )
Vô số lần bị chặn họng, Cecil Lai Thư rốt cuộc cũng chịu không nổi mà quyết định bán bằng hữu tạm thời. Nhìn nam sinh mang vẻ mặt lười biếng cười hì hì này mà mở miệng nói: “Vì cái gì mi không tiếp tục đi dòm Lando đi, làm ơn theo Lando cho tốt đừng theo ta nữa. Lando mỹ lệ ôn nhu đáng yêu lại thiện lương tốt bụng, mi đuổi theo nàng đi đừng theo ta nữa........”
“Ha ha ha ha ~ mỹ lệ ôn nhu đáng yêu thiện lương? Cậu nói Lando? Cậu thật đáng yêu, mình cảm thấy mới thật đáng yêu a ha ha ha ~”
"Cười, mi đi tìm ch·ết đi khốn khiếp!" Trên đầu gân xanh ứa ra, Lai Thư ước lượng sách trên tay phân lượng không nhẹ, hung hăng vỗ lên mặt trông thấy thế nào cũng không vừa mắt. Sách cùng thân thể kịch liệt v·a ch·ạm phát ra âm thanh...... Lai thư lần đầu tiên cảm thấy âm thanh này thật mỹ diệu, xúc cảm cũng không tồi...... Nguyên lai đây là cảm giác hả giận sao.
"Thật đau." Anlia xoa xoa mặt vẫn như cũ lười biếng cười, làm Lai Thư thấy lại nổi lên lửa giận, bất quá...…
"Êy! Mi chảy máu mũi!" Lai Thư có chút chột dạ, có phải nàng quá dùng sức không. Chắc chắn là hắn quá yếu, không phải cô sai...…
"A, không có việc gì, không cần lo lắng, không phải cậu sai." Anlia vỗ vỗ Lai Thư đầu, bị Lai Thư một phen đẩy ra.
"Động tay động chân làm gì! Vốn dĩ không phải ta sai! Tính ta đại nhân có đại lượng không so đo mi chụp ta đầu, mi mau đi phòng y tế, chảy hết máu cũng đừng trách." Lai Thư nhìn về phía một bên, không được tự nhiên nói, huyết vẫn đang chảy.
"Nhưng mà mình không biết phòng y tế ở nơi nào ~ cậu dẫn mình đi đi~" Anlia nói dối như cuội, không có một chút cắn rứt.
Cuối cùng, Lai Thư vẫn mang theo Anilia đổ máu không ngừng đi. Sau đó nam sinh đã hết chảy máu, vẻ mặt “Mình mất máu quá nhiều, mình quay cuồng trong mơ hồ”, cả người dựa vào vai Lai Thư, dù có đẩy như thế nào cũng không ra.
"Thật là, dù có là một cặp đi chăng nữa, cũng đừng thân thân mật mật ở khắp nơi đi chứ." Bà Pomfrey lẩm bẩm đi qua...…
Lai Thư nghe được Pomfrey nói, đầu đầy vạch đen, vội vàng giải thích: “Con không phải......”
"Mình thấy chóng mặt quá à, Lai Thư xoa xoa đi mà ~" dựa vào vai cô gái nhỏ, người nào đó quang minh chính đại mà mềm mềm yếu yếu.
"Cút sang một bên đi, ai cho mi kêu tên của ta!" Cô gái nhỏ giương nanh múa vuốt dùng sức đẩy cái đầu trên vai.
"Đôi chim cu nhỏ này, an tĩnh cho cô một chút, đây không phải là nơi để các con ve vãn đánh yêu." - Bà Pomfrey đang lấy thuốc.
Lai Thư: "......QAQ" rốt cuộc là như thế nào mà lại biến thành như vậy! Có thể hay không, quay thời gian lại một lần nữa, để cho Lando đánh chít tên khốn kia đi!
Vì thế kiếp sống hung dữ của Cecil Lai Thư chính thức kéo ra màn che, cũng có thể nói là gặp được biến thái trong lịch sử “máu và nước mắt”.
***
Lại sắp đến lễ Giáng Sinh, lúc này, trên nẻo đường thôn Hogsmeade. Nơi nơi vang rộn tiếng nói nói cười cười học sinh Hogwarts. Bên đường, cửa hàng cũng bắt đầu trang trí lễ Giáng Sinh rồi, tuy còn chưa tới lễ Giáng Sinh, nhưng đã có một chút hơi thở ngày lễ.
Tại một tiệm ma dược tại thôn Hogsmeade, gần đây Snape chế một mớ ma dược gửi tới bán. Ứng phó vài câu với cửa hàng trưởng nhiệt tình mới thoát ra được, chuẩn bị bổ sung một ít ma dược hay dùng. Trong lòng tính toán nguyên liệu muốn mua đó, Snape nhanh chân bước đến cửa hàng đã dự định trước.
Trên đường đi ngang qua một của hàng bán mũ và bao tay, chân Snape bỗng dừng một chút, nghĩ tới điều gì đó mà chuyển bước chân đi vào.
Lễ Giáng Sinh sắp đến, mùa đông năm nay so với năm trước càng thêm lạnh, lần trước thấy được tay của Hurley bị nứt da. Bộ dáng càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ là nhỏ kia một chút cũng không có cảm giác gì. Tính cách tùy tiện như vậy làm Snape nhiều lần hoài nghi rốt cuộc cô có phải là nữ sinh hay không.
Vừa đi vào Snape liền hối hận, bên tai tràn ngập âm thanh các nữ sinh thảo luận nên mua mũ nào mới tốt, ồn ào cực kì. Còn có mấy cặp chim cu ở chỗ đó mua khăn quàng cổ, xung quanh xuất hiện bong bóng màu hường có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Cái loại bầu không khí quỷ dị thân mật không nhìn thấy người khác, cũng không coi ai ra gì...... Quả nhiên không nên tới..... Chân hắn dừng lại, nếu đã tới mà còn lùi bước thì không phải là phong cách của hắn.
"Xin chào, quý khách muốn mua gì?" Chủ tiệm cười tủm tỉm, thoạt nhìn là một phu nhân hòa ái.
"Nữ sinh thường dùng loại bao tay nào?" Snape bình tĩnh đối mặt với ánh mắt "Quả nhiên là tới mua quà cho bạn gái nhỏ" mà nói ra yêu cầu. Hắn đã biết, xem ra phu nhân này thích “biên kịch”, giải thích đồng nghĩa với ngượng ngùng, hắn liền không nghĩ sẽ giải thích. Hắn đã trải qua trường hợp của bà Pomfrey và cả giáo sư Sprout.
“Nữ sinh ai cũng giống nhau, đều thích loại màu sắc này: phấn tím, phấn lam, màu hồng phấn đều thực thích hợp......”
Snape tưởng tượng một chút, Hurley mang màu sắc ghê tởm phấn nộn nộn đó, ngay tức khắc khóe miệng run rẩy, hình ảnh thật, thật là đáng sợ. Đôi mắt đảo qua nam sinh bên cạnh, hắn chỉ vào một đôi bao tay màu xanh biển nói: “Cái này, gói lại giùm.”
Sau khi chủ tiệm đề cử, Snape lại mua một cái khăn quàng cổ cùng mũ, toàn bộ là màu xanh biển.
"Hoan nghênh lần sau lại đến ~" chủ tiệm mỉm cười tiễn đi chàng trai mười bốn mười lăm tuổi biểu hiện có chút lãnh đạm này. Nói thật nàng thật sự có chút tò mò, ban đầu không phải nói mua cho nữ sinh sao vì cái gì cuối cùng toàn bộ lựa cho nam sinh? Thôi thôi, tuổi lớn liền càng ngày càng hiếu kỳ. Chủ tiệm phu nhân lắc đầu về tới trong tiệm.
Mua xong nguyên liệu ma dược mà mình cần, nhìn xem sắc trời không còn sớm, Snape liền chuẩn bị trở lại trường học. Chính là lúc này, hắn thấy được thân ảnh quen thuộc ngồi ở trên thềm đá thượng. Snape nhịn không được mà đỡ trán, Lando Hurley...... Vì cái gì mỗi lần cô đều có thể xuất hiện ở vốn dĩ không có khả năng xuất hiện? Thật sự làm người khó hiểu...…
Snape đến gần một chút, phát hiện cô hoàn toàn không chú ý tới có người tới gần. Vẫn đang nhìn địa phương nào đó, đôi mắt cũng không thèm chớp.
Lúc này, Hurley ngồi ở thềm đá thượng, đông lạnh đến hồng hồng đôi tay đặt ở đầu gối, đại khái bởi vì gió lạnh thổi qua, mũi cũng hồng hồng. Mà đôi mắt cô...... Giằng co ở một của hàng cách đó không xa, lộ ra thần sắc khát vọng. Công tước Ong mật, cửa hàng đồ ngọt được hoan nghênh nhất thế giới ma pháp, lão hiệu trưởng ong mật thích nhất địa điểm này, đồng thời cũng là nơi Snape không thích nhất...... top 1%.
Một khi tới gần là có thể ngửi được hương vị ngọt nị làm người cảm thấy không thoải mái, đương nhiên điều này đối với giáo thụ Snape không quá thích đồ ngọt là như vậy.
"Severus!" Rốt cuộc chú ý tới, Hurley Lando đứng lên.
"Tôi nhớ rõ cô không được cho phép tới Hogsmeade." Snape nhướng mày, kỳ thật hắn đã dự đoán được một chút Hurley sẽ nói cái gì.
“Không có được đến - có liên quan gì sao? Mình muốn tới mà.”. Tay Lando lạnh đến mức có chút cứng đờ, chớp chớp mắt nói.
Quả nhiên là như thế này, Snape yên lặng ở trong lòng tích vào danh sách "chuyện ngu xuẩn mà Hurley đã làm" thêm một bút.
“Mình tới tìm Severus, chỉ là tìm thật lâu cũng chưa tìm được, nơi này quá nhiều người. Sau đó mình đói bụng, mình muốn ăn cái kia, Severus.”
“Cô cho rằng tôi sẽ ngây ngốc đi loại địa phương kia cùng những con quái vật đồ ngọt, cùng nhau xếp hàng chỉ vì muốn ăn đồ ngọt sao!”
"Thật đói, cái kia thoạt nhìn ăn rất ngon......" Liếm liếm môi có chút khô khốc, mắt Lando trông mong nhìn những người đó từ công tước ong mật đi ra, tay cầm đồ ngọt...... Mắt trông mong...... Ba ba.........…
--
30 phút sau, mặt lạnh Snape chỉ vào đồ ngọt, đối với nhân viên cửa hành công tước Ong mật nói: “Lấy cái này một phần...... Còn có cái này cùng cái này......”
Hắn, rốt cuộc vì cái gì mà làm việc ngu xuẩn tỷ như phải xếp hàng, ở chỗ này ngoan ngoãn cấp tên ngốc đang ở bên ngoài ghé vào cửa kính, để mua đồ ngọt?! Đáng ch·ết, Hurley!
Trên đường trở về trường học, Snape đi ở phía trước, sắc mặt rất là mất tự nhiên. Ở một địa phương lạ, Lando mang mũ cùng khăn quàng cổ cùng với bao tay, đôi mắt sáng lấp lánh, má phồng một khối bánh kem, miệng ăn đầy bơ...…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com