Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 9. KHÁT VỌNG


Sáp Kỳ cứ luôn thấp thỏm, nhưng sau lúc kia nửa tháng, hai người đều tường an không có việc gì, cũng không có nghe được lời bàn tán gì kì quái, dần dần cô cũng yên lòng.

Đại tiểu thư cao ngạo như vậy, chuyện này đối với nàng mà nói hẳn là vô cùng nhỏ bé đi. Đây là kết luận Sáp Kỳ hạ xuống sau khi vắt óc suy nghĩ.

Trên thực tế, sau đó hai người không hề gặp nhau, chuyện này đối với Châu Hiền mà nói đúng thật là không quan trọng, thời gian của nàng kỳ thực rất ít, chương trình học cao tam yêu cầu tiêu phí rất nhiều thời gian, hơn nữa học vũ đạo và luyện tập, làm cho thân thể cùng đầu óc nàng đều rất mệt.

Ngẫu nhiên cũng có nhớ tới Sáp Kỳ, nhưng thật ra cũng không phải thực sự để ý.

Thẳng đến thứ hai 2 tuần sau.

Trung học YYY nghỉ trưa là hồi ký túc xá ngủ, hiệu trưởng tin tưởng định luật vững chắc, nghỉ ngơi tốt mới có thể học tập, ngủ ở phòng học vừa ồn, nằm ghé trên bàn học lại không thoải mái. Cho nên thời gian nghỉ trưa muốn chủ nhiệm lớp giám sát ở trong ký túc xá.

Sáp Kỳ luôn đợi giáo viên đi kiểm tra xong lại lén chuồn ra ngoài, tinh lực của cô khá tốt so với người bình thường, giữa trưa ở ký túc xá cũng ngủ không được, cô tình nguyện dùng thời gian đó đi xem sách, học tập một chút, cũng tốt hơn so với nằm ở trên giường giương mắt nhìn không khí.

Sáp Kỳ nhìn nhìn liền phát hiện không đúng lắm, quyển sách này cô mua ở hàng vỉa hè trên cầu vượt, bìa sách là một quyển tiểu thuyết võ hiệp, có hơi cũ, cô tiện tay liền mua về giải khuây.

Không nghĩ tới trong quyển sách này thế nhưng có một bộ phận nội dung miêu tả tường tận cảnh giường chiếu, miêu tả thực rõ ràng, rõ ràng đến độ trong đầu Sáp Kỳ đã hiện lên một ít hình ảnh.

Mới đầu Sáp Kỳ còn xem rất vui vẻ, dù sao cũng chưa có xem qua, nhưng mà dần dần cô liền cảm giác được một ít bất đồng, nội dung miêu tả chừng mực càng lúc càng lớn, cô xem cũng càng thêm nhập tâm, mặt đỏ tai hồng, chờ đến khi xem xong một đoạn miêu tả dài đến ba trang giấy, Sáp Kỳ mới ý thức được đũng quần của mình đã dựng lên cao cao lều trại.

Sáp Kỳ kẹp kẹp chân định che dấu, đùi cô đều có thể cảm giác được này côn thịt nóng rực, cúi đầu ghé vào trên bàn, muốn chờ nó tự nhiên mềm đi xuống, nhưng mười phút sau, côn thịt sưng trướng như cũ nói cho Sáp Kỳ, nó yêu cầu được phóng thích.

Lại đợi năm phút đồng hồ, côn thịt không hề có dấu hiệu mềm xuống, ngược lại bởi vì hồi ức tưởng tượng tình tiết trong tiểu thuyết mà trở nên càng thêm nóng bỏng thô cứng.

Sáp Kỳ khép lại sách, trực tiếp nhét vào trong ngăn kéo, sau đó nhanh chóng ra cửa lên lầu, chạy một hơi như điên đến nhà vệ sinh trong tầng thượng, còn chưa có tiến vào buồng vệ sinh, tay đã với vào giữa đũng quần, trên dưới loát động trấn an nóng rực.

Sau sự kiện kia, thời điểm cô đi lên còn có điểm thật cẩn thận, mỗi lần đều khoá cửa bên ngoài. Nhưng không có gặp lại Châu Hiền, cô cũng chậm rãi thả lỏng cảnh giác, cho nên lần này không có khoá cửa mà trực tiếp vào buồng vệ sinh.

Rất nhanh cô liền bắn một lần, nhưng côn thịt vẫn dựng đứng như cũ, Sáp Kỳ đành phải tiếp tục loát động trấn an.

Vừa rồi thanh âm Sáp Kỳ đi lên cũng không nhỏ, Châu Hiền ở trong phòng vũ đạo nghe được có người đi lên tầng, nghe bước chân là vào nhà vệ sinh, nàng nhớ tới cái kia lớn lên không giống nhau bộ phận sinh dục nữ hài tử.

Châu Hiền dừng động tác kéo duỗi lại, mở cửa đi qua, còn chưa tới cửa buồng vệ sinh, Châu Hiền lại nghe được tiếng rên rỉ bên trong.

Nàng không tiến vào cũng không có rời đi, âm thanh của Sáp Kỳ cảm giác giống như là rất thống khổ rồi lại phi thường thoải mái, sau đó nàng nghe được tiếng Sáp Kỳ kêu rên.

Sau một lần cao trào, lúc này đây côn thịt rất khó lại bắn ra tới, nhưng cũng không mềm đi xuống, Sáp Kỳ đành phải không ngừng kích thích quy đầu mẫn cảm, muốn bắn ra sớm một chút, cô đã có thể loáng thoáng nghe được tiếng người dưới lầu, là bọn học sinh chờ đợi giờ vào lớp.

Càng gấp càng khó bắn, trong miệng Sáp Kỳ không ngừng phát ra rầm rì thanh âm, mà này đó thanh âm đều bị Châu Hiền nghe thấy.

Châu Hiền vẫn luôn đứng ở bên ngoài, đại khái 20 phút sau, nàng mới lại lần nữa nghe được Sáp Kỳ kêu rên thanh âm, sau đó nghe được Sáp Kỳ thật dài thở phào nhẹ nhõm.

Châu Hiền ánh mắt u ám, bất động thanh sắc xuống lầu vào lớp học, kỳ thật nàng mỗi ngày chỉ có giữa trưa cùng buổi tối thứ ba thứ năm mới đi lên, mà Sáp Kỳ đều là chờ đến buổi tối khi tuyệt đại đa số người trở về ký túc xá mới đến tầng cao nhất giải quyết, cho nên trong khoảng thời gian này hai người không có gặp lại.

Sáp Kỳ không nhận ra bên ngoài có người, chờ đến khi côn thịt mềm xuống, cô rửa sạch một chút, lại cẩn thận rửa tay sạch sẽ, mới vội vội vàng vàng đi xuống.

Bên trong phòng học gần như đã xuất hiện đủ người. Sáp Kỳ cúi đầu đi vào, vừa mới ngồi xuống, giáo viên liền bước vào phòng học, khụ hai tiếng bắt đầu bài giảng.

Ở thời gian nghỉ trưa đi nhà vệ sinh giải quyết vấn đề sinh lý một lần với Sáp Kỳ cũng không có tạo thành bao lớn ảnh hưởng, nhưng đối với Châu Hiền mà nói lại không giống nhau.

Nàng bắt đầu không ngừng nhớ tới Sáp Kỳ ở thời điểm tự an ủi phát ra cái loại này thanh âm, giống như là si ngốc, lúc đi học cũng nhớ tới, lúc học vũ đạo cũng nhớ tới, chỉ cần vừa lên phòng luyện tập ở tầng thượng tất nhiên cũng sẽ nhớ tới.

Giọng Sáp Kỳ có hơi thấp, thanh âm Châu Hiền nghe được là tiếng rầu rĩ rầm rì, mà khoảnh khắc cuối cùng kia mang theo một chút khàn khàn, vô số lần xuất hiện trong hồi ức của Châu Hiền, thậm chí còn ở thanh âm cuối cùng nghe ra sự gợi cảm.

Đây là lần đầu tiên Châu Hiền tiếp xúc với chuyện này gần gũi như vậy, sau lần thứ nhất bắt gặp Châu Hiền chỉ là có một chút khái niệm nho nhỏ, mà lần thứ hai là thật sự bị kéo vào trong bầu không khí tình dục.


Thứ bảy, năm ngày sau, sau khi kết thúc 2 tiết học buổi sáng học sinh sẽ được nghỉ 20 phút, Sáp Kỳ như cũ ghé vào trên bàn, tay rũ ở phía dưới, nhắm mắt lại nghe tiếng bạn học đùa giỡn và trò chuyện.

Hôm nay là lớp cuối cùng trong tuần, học sinh cao tam ngày mai có thể nghỉ một ngày, đây là ngày hiếm hoi học sinh có thể đi ra ngoài thông khí, nói không mong chờ là gạt người.

Hoàn cảnh bốn phía vẫn ồn ào như cũ, nhưng một lát sau Sáp Kỳ lại phát hiện xung quanh mình đột nhiên an tĩnh, cô tưởng đã vào tiết học, kết quả nhìn nhìn thời gian mới phát hiện, mới tan học có năm phút đồng hồ mà thôi.

Lúc cô định tiếp tục nhắm mắt, bả vai lại bị người khác chọc chọc, cô mất kiên nhẫn chống lên thân thể, quay sang nhìn xem ai đang chọc mình, phát hiện là Bùi Châu Hiền.

Tất cả mọi người bên trong phòng học đều đang nhìn hai người, thậm chí trên hành lang cũng có rất nhiều người tới xem náo nhiệt.

Sáp Kỳ lập tức khẩn trương, lắp bắp hỏi, "Có...... Có việc gì sao?"

Châu Hiền cười với cô một tiếng, nói: "Cậu đi cùng tôi, tôi có lời muốn nói." Nói xong không đợi Sáp Kỳ liền trực tiếp đi ra ngoài.

Sáp Kỳ bị nàng nắm được nhược điểm, không thể không đi theo.

Hai người vừa bước ra, trong phòng học lập tức liền phát ra tiếng thảo luận kịch liệt.

"Khương Sáp Kỳ vậy mà quen biết nữ thần?"

"Bọn họ làm sao quen biết nhau vậy?"

"Nữ thần kêu Sáp Kỳ đi ra ngoài làm gì?"

"......" Đáng tiếc những nghi vấn đó không ai có thể trả lời bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com