Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Phó bản damdang - Cọ xát trong tủ quần áo tối tăm (H)

Cọ xát trong tủ quần áo tối tăm, cọ cọ mấy cái lại bị đút vào bị phang đến vừa khóc nức nở vừa tè ra 

Vệ Thính Vân cảm thấy khá sốc đối với chuyện mình cương cứng vì một người đàn ông, lúc này đến lượt hắn muốn lùi ra sau tránh xa anh. Nhưng khi hắn lui về phía sau, Lãng Tích Thiên Nhai đang bị hắn siết chặt eo cũng vô thức đẩy đẩy ra sau, cặp mông dán sát rạt vào ngay giữa háng hắn, cực kỳ đàn hồi, ôm sát lấy cái chày thịt của hắn.

Cặp mông của người này không ngờ đang lõa lồ, đấy nghĩa là đã lén đồng ý thỏa thuận về quyền riêng tư với hắn, dám dụ dỗ hắn một cách trắng trợn táo bạo thế này, mà không ngờ chính hắn cũng bị ảnh hưởng dễ dàng đến thế, con cặc bởi vậy mà dựng thẳng đứng lên, cứng đến độ làm hắn thấy khó chịu. Hắn bực tức vì con người này không hề biết xấu hổ là gì, bèn giơ tay phát một cái vào mông anh, "Anh điên rồi hả? Lúc này mà còn nứng được."

Vòng eo của Lãng Tích Thiên Nhai khẽ run lên, làm sao mà đoán được dòng suy nghĩ thiên biến vạn hóa của Vệ Thính Vân chứ, chỉ tưởng là Vệ Thính Vân đang mắng chim anh hót không đúng lúc, bởi vậy anh không mấy tự tin nhỏ giọng cãi: "Tôi, tôi cũng chỉ bị bầu không khí tác động thôi, điều này cho thấy tôi có sinh lí bình thường đấy chứ."

Lời này vào tai Vệ Thính Vân giống như đang nói rằng chuyện dụ dỗ hắn là bình thường, cho dù là đang trong tình thế nguy hiểm tứ phía như lúc này. Đúng rồi, nếu không phải trong phó bản, bình thường đời nào mà hắn lại liếc nhìn cái tên thô bỉ như thế này hơn một cái chứ. Hắn hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ là do anh tự chuốc lấy đấy nhé. Hắn cởi quần ra, để con cặc thô kệch nóng hổi bật ra khỏi sự trói buộc của vải vóc, chui thẳng vào kẽ mông của Lãng Tích Thiên Nhai, đưa đẩy thần tốc, khúc thịt đi ngang qua lỗ hậu cọ xát đáy chậu rồi thúc thẳng vào trứng dái của anh, kích thích đó khiến cơ bụng của anh co thắt từng cơn.

Lãng Tích Thiên Nhai sợ đến giật bắn người, rít từng chữ một qua kẽ răng: "Mẹ nó cậu làm gì vậy hả? Mau nhét về đi, có tin tôi đập cậu không hả!"

Vệ Thính Vân cắn vành tai anh, phát ra lời thì thầm lạnh lùng: "Đây không phải thứ anh muốn hả? Đồ đĩ đực."

"Đồ đĩ đực ư???" Lãng Tích Thiên Nhai lại lần nữa nghe được từ này khi đầu óc vẫn còn tỉnh táo, điên tiết đến mức vỡ cả tiếng, siết chặt nắm tay lại, đáng tiếc tư thế của anh lúc này đang bị người ta kiềm chế đã không cho phép anh vung nắm đấm thép đầy sự phẫn nộ này đi.

"Nói nhỏ thôi, anh muốn bị phát hiện hả?" Vệ Thính Vân mạnh bạo đút ngón tay vào giữa đôi môi anh, chơi đùa cái lưỡi của anh, làm anh chỉ có thể phát ra tiếng ưm ưm mơ hồ.

Nhưng mà chính Vệ Thính Vân lại đặt khúc thịt của mình lên lỗ đít đàn ông rồi ra sức đưa đẩy ở biên độ lớn, con cặc kia cắm rút cọ xát ở giữa đùi anh, đầu khấc cực khủng đầu tiên là thúc vào hòn dái yếu ớt của anh, lại trượt về chà xát trước hậu môn, cửa động không chịu nổi sự tra tấn này, bèn mở cái mồm nhỏ nhắn ra, hết hít rồi nhả để nút lấy đầu cặc. Lãng Tích Thiên Nhai kinh ngạc há hốc miệng, sau đó là giãy giụa kịch liệt, nhưng chỉ làm cặp mông uốn éo dữ dội hơn trên dương vật mà thôi.

Hơi thở của Vệ Thính Vân càng thêm nặng nề, siết chặt lấy cổ tay anh, dễ dàng dùng sức nặng của mình ngăn chặn sự vùng vẫy của anh, "Anh đã ướt rồi, đồ đĩ thõa này."

Vật cứng chắc nịch kia cọ qua hai chân anh, ma sát đến khi chỗ thịt non mềm kia đỏ ửng lên, dương vật đằng trước bị ép phải chà xát lên xuống vào tủ quần áo, làm anh vừa đau vừa ngứa, phần đầu rỉ ra dịch tiền liệt tuyến không kiềm chế được. Dần dần, lực chống cự của anh yếu đi, cả người nóng bừng ghé lên vách tủ quần áo, trong cơ thể như có một cảm giác kỳ lạ từ từ dâng lên từ sâu bên trong, làm anh vô thức xoắn eo hùa theo nhịp thúc đẩy của Vệ Thính Vân.

Đến khi lỗ đít đã bị cọ xát đến ướt mềm nhớp nháp, cái lỗ nhỏ đáng thương hơi trương ra phía ngoài, mỗi một lần đầu cặc mạnh bạo trượt ngang qua đều sẽ bị lỗ đít nhiệt tình ngậm lấy. Vệ Thính Vân rốt cuộc cũng khó có thể nhẫn nại thêm nữa, ghì chặt lấy mông anh, tàn nhẫn thọc con cặc dũng mãnh vào trong.

"A... Địt con mẹ mày... Cút đi..." Vật cứng mạnh mẽ chẻ đôi đường hầm làm Lãng Tích Thiên Nhai lập tức trợn tròn mắt, dùng cả hai khuỷu tay thúc ra sau muốn đẩy Vệ Thính Vân ra, lại bị hắn bóp chặt lấy hoạ mi phía trước nên không dám động đậy nữa.

Vệ Thính Vân siết chặt lấy cằm anh, sờ lên mặt nạ đeo trên mặt anh, giật phắt xuống, lúc này mới xoay gương mặt anh sang một cách cưỡng ép, cười lạnh rồi nói: "Nhìn cho rõ, là ai đang đụ anh." Nhưng mà, trên thực tế trong cái tủ là một vùng đen kịt chẳng nhìn thấy được gì cả, hắn cũng chẳng thèm để ý, trực tiếp dí sát vào, in lên nụ hôn bạo lực nóng cháy, cái lưỡi hòa quyện vào nhau.

Lãng Tích Thiên Nhai không thể tin được rằng mình lại bị hiếp, bên trong khoang miệng bị cái lưỡi của Vệ Thính Vân càn quét, lỗ đít bị cặc của Vệ Thính Vân cưỡng hiếp. Như muốn để anh cảm nhận thật rõ ràng quá trình xâm nhập, Vệ Thính Vân không nóng lòng thọc rút ngay, mà là nhấp thong thả nghiền áp lên vách trong mềm mại. Cảm giác cả hai cái mồm trước và sau đều bị chà đạp làm anh dựng ngược tóc gáy, nhưng anh chẳng thể làm được gì chỉ biết khép thật chặt bắp đùi để ngăn không cho Vệ Thính Vân tiếp tục lấn tới. Không ngờ khép như thế ngược lại làm cái lỗ nhỏ xinh thắt lại tựa như đang hết mực vui sướng vì mong chờ đã lâu, làm Vệ Thính Vân phát ra âm thanh thỏa mãn: "Shh... Bót thật..." Lãng Tích Thiên Nhai có phần nhục không chịu được, bèn vội vàng thả lỏng đùi, nhưng lại tiện cho Vệ Thính Vân lách vào giữa cặp đùi của anh, đánh vòng từng chút từng chút bên trong cơ thể anh, vách thịt dẻo quẹo bám dính lấy con cặc, tiết dâm thủy cuồn cuộn không dứt, làm thân gậy bị tẩm ướt nhẹp.

"Đĩ đực, anh còn biết chảy nước cơ đấy!" Giọng của Vệ Thính Vân lúc này nghe như ẩn chứa lửa giận âm ỉ: "Có phải đã từng bị người ta đụ không hả?"

"Anh lẳng lơ đến vậy ư?" Vệ Thính Vân bất ngờ rút cái buồi đẫm nước ra, lúc sắp rời khỏi miệng lỗ lại độc ác hẩy mạnh eo dập cây gậy thịt về lại, đầu cặc dữ tợn đóng đinh thẳng vào tuyến tiền liệt của anh. Lãng Tích Thiên Nhai run bắn toàn thân, hoa mắt chóng mặt đến mềm cả người, hai chân banh rộng trượt thẳng xuống, lại bị kẹt lại ở chỗ hai người đang gắn liền. Thấy anh không trả lời, tựa như cam chịu, đôi mắt Vệ Thính Vân lóe lên tia rét lạnh, cảm xúc âm u quay cuồng trong lồng ngực, trầm giọng nói: "Hưởng thụ thế à? Chẳng lẽ anh còn có tiềm năng lên đỉnh bằng lỗ đít hử?"

Lãng Tích Thiên Nhai tất nhiên không trả lời được, giọng của anh đã vỡ ra thành từng mảnh nhỏ vì những cú nhấp cặc mạnh bạo, cái lưỡi còn bị Vệ Thính Vân ngậm vào mà nút, nước bọt chưa kịp nuốt trào ra khỏi khoé miệng, lỗ thịt bị giã mạnh bạo càng thêm ướt mềm. Tại sao vậy? Đáng lẽ nên cảm thấy ghê tởm, nhưng tại sao trong bụng lại ngứa ngáy như vậy, cơ thể anh trở nên hết sức kỳ cục, không thể phát lực như đang bị sốt vậy, muốn nhiều hơn nữa, nước dâm cũng chảy rả rích không ngừng như mất kiểm soát.

"Nhảm nhí... A ha... Tôi, không đời nào lên đỉnh..."

Cái gì? Ngẩn ra mất mấy giây, Vệ Thính Vân mới ý thức được rằng anh đang trả lời câu hỏi vừa rồi của hắn. Hắn cắn nhẹ vào lưỡi anh, xấu xa trêu cợt đầu ti của anh, nói bằng giọng u ám: "Chuyện đó anh không tự chủ được đâu, đợi lát nữa anh chẳng những sẽ đạt cực khoái, trong bụng còn rót đầy tinh dịch của tôi nữa."

Vệ Thính Vân dứt khoát ngồi xuống, tách đầu gối của Lãng Tích Thiên Nhai ra khiến hai chân anh banh rộng rồi ôm lấy anh ngồi lên người hắn, trong lúc di chuyển cặc bự vẫn cứ tiếp tục nghiền ép bên trong cơ thể anh, đến mức khiến anh rớt nước mắt. Vệ Thính Vân không hề cho anh có thời gian tạm nghỉ, bắt đầu nắc từ trên xuống dưới, cú sau mạnh hơn cú trước, khoái cảm làm Lãng Tích Thiên Nhai bật ra tiếng a a, vừa khóc lóc vừa ngoáy mông hết sức dâm dục tựa như một con rắn, cứ thế bị phang đến mức tâm trí rối bời, nước dâm phun tung tóe. Mà Vệ Thính Vân cũng thực hiện cam kết trước đó, vừa đè anh xuống mà hôn vừa xuất đầy tinh dịch vào trong lỗ địt của anh.

Tủ quần áo làm sao mà chịu được mức độ rung lắc dữ dội như thế, đổ vật xuống đất rầm một phát, hai người lăn ra khỏi tủ quần áo trong tình trạng thân dưới dính liền. Lãng Tích Thiên Nhai bị cú sốc này làm lỗ đít đột nhiên thắt chặt lại một cái, tinh dịch trắng đục trộn với nước dâm bị ép ra ngoài.

"Chú em, biết chơi thế cơ à... Ha ha, đừng ngại, Túy Tiên Lâu vốn chính là nơi những người muốn mua vui mới vào được, nếu người ngoài vào sẽ bị trừng phạt đấy."

Hai người ngẩng đầu, chỉ thấy đôi nam nữ vừa rồi còn mây mưa nồng nhiệt trên giường đã ngồi xuống trước bàn, tên đàn ông để trần nửa người trên, ả đàn bà khoác hờ một chiếc áo lụa mỏng, kề sát bộ ngực lên cánh tay cường tráng của tên đàn ông, môi dán môi dùng miệng để đút rượu cho tên đấy. Nhìn thấy hai người lăn ra từ tủ quần áo trong tư thế nửa người dưới dính liền, ả đàn bà tò mò mở to mắt, tên kia tức khắc như đã hiểu ra gì đó, nháy mắt một cái rồi nói.

Câu nói ấy làm Lãng Tích Thiên Nhai còn đang rùng mình trong cơn khoái lạc sực tỉnh, anh thế mà lại bị Vệ Thính Vân giã đến độ vừa khóc lóc vừa la hét, suýt chút nữa đã sướng đến tè ra, con trym của anh sao lại mềm yếu như thế, luôn làm ngược lại bộ não của anh, hơn nữa bọn họ lại còn vì địt nhau quá hăng mà bị NPC bắt gặp, chuyện này khiến anh vừa ấm ức vừa nhục nhã, vội vàng đẩy Vệ Thính Vân, lê lết về phía trước được mấy bước, giải cứu lỗ hậu khỏi sự xâm chiếm của cây hàng, mặc kệ cái mông ướt rượt do nước dâm rỉ ra.

Nhưng mà vừa tách ra, tên đàn ông vạm vỡ vừa rồi còn trêu đùa bọn họ liền bị phủ lên một lớp khói đen, khuôn mặt vặn vẹo biến dạng bằng tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, răng nanh mọc ra.

Vệ Thính Vân phản ứng ngay lập tức, bắt lấy cẳng chân với những nếp vân da rõ ràng của Lãng Tích Thiên Nhai kéo anh về lại, nâng đùi anh lên, vỗ vỗ con cu vào hậu môn như đang chào hỏi, cái lỗ nhỏ quả nhiên dịu ngoan mở ra, sau đó hắn mượn sự ẩm ướt trước đó mà dập thẳng vào trong, bụng dưới của Vệ Thính Vân dán sát vào phía sau eo anh, cặp mông của anh cũng áp sít sao vào phần hông Vệ Thính Vân.

"Hưm ưm ~" Cái lỗ vốn nhạy cảm lại lần nữa bị đút vào, làm Lãng Tích Thiên Nhai khó có thể kiềm chế nổi mà rên rỉ thành tiếng, "Hức không... Đừng làm tiếp nữa mà..."

Cũng may Vệ Thính Vân không ra sức thọc rút cặc hắn, chỉ nhấp nhẹ nhàng trong cơ thể anh, đầu khấc dịu dàng hôn lên thịt mềm ướt đầm đìa, Vệ Thính Vân ghé vào bên tai anh đè giọng xuống mà nói: "Anh nhìn bọn họ đi, lại trở lại như cũ rồi, cho nên chúng ta chỉ có thể làm thế, vừa tách ra bọn họ sẽ thành thây ma."

Quả nhiên, hai con người cạnh bàn lại bắt đầu uống rượu, tựa như biến cố vừa rồi chưa từng xảy ra.

"Không phải chứ..." Anh vất vả quay đầu lại, nặn từng chữ ra khỏi cổ họng: "Chúng ta cứ phải, đút vào thế này ư?"

"Đúng vậy, cho nên anh ngoan ngoãn chút đi, chúng ta còn phải điều tra vụ án, chỉ cần dương vật của tôi vẫn còn đút trong cái lỗ dâm đãng này của anh, những kẻ ở đây vẫn sẽ duy trì hình dạng, tiện cho chúng ta tra hỏi."

Vệ Thính Vân dùng bản mặt bình tĩnh để nói lời thô bỉ, hoàn toàn không nhận ra lời nói của mình mang đến kích thích ghê gớm thế nào cho Lãng Tích Thiên Nhai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com