Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim.
Bé Jeon lên 5 đi học mẫu giáo và gặp được Kim Taehyung - giáo viên thực tập trẻ tuổi..."Nhóc còn bé lắm, làm sao đòi cưới anh được?""Vậy thì đợi đến khi Kookie 10 tuổi, Kookie sẽ bắt Taehyungie về nha~" (Ó//v//Ò) 29/8/20 ~ 17/2/21 Lưu ý: couple phụ là Hopemin nhaa*Fic này mình đã viết từ khá lâu và thật sự lời văn, ngôn từ và cả nội dung chưa được trau chuốt. Dù vậy nó cũng đã trở thành một kỷ niệm đẹp và thành tựu lớn với mình, mong các bạn hãy ủng hộ.Enjoy~…
Hán Việt: Đại Thiết Tượng tiểu ngọt đàoTác giả: Đông Phương ngọc như ýNguồn: wiki-nhanlam Editor: shitbaydaytroiVăn án: Điền Đào lần đầu tiền nhìn thấy Đại thợ rèn Hoắc Trầm, trong lòng hơi sợ (ಥ_ಥ) . Nam nhân này có phải quá tráng rồi không cơ bắp trên người cuồn cuộn, cầm đại thiết chuỳ mà không tốn chút sức nào. Về sau thành thân, nàng mới biết nam nhân cường tráng cũng có chỗ tốt...Đại thợ rèn Hoắc Trầm vì muốn cho tiểu nương tử có cuộc sống qua ngày tốt hơn nên một đường làm giàu, trở thành vua trong giới thợ rèn.Vai chính: Điền Đào, Hoắc Trầm | vai phụ: Điền Liễu , Điền Anh , nhị thiếu gia nhà địa chủ. 107 chương chính văn + 1 phiên ngoại.Ps: 1 tuần 2-3 chương ('・_・')…
Thứ nhất, vì quá yêu couple Cẩm - Sách nên mình muốn lọc riêng những khoảnh khắc của họ trong từng chương. Mình không quan tâm đến vấn đề logic, chỉ cần xuất hiện cả hai thì mình sẽ tách ra.Thứ hai, vì mình trích từ nhiều nguồn nên nếu editor có đọc được thì cũng mong các bạn hãy thông cảm cho trái tim của một hủ nữ vì trót yêu Cẩm - Sách quá nhiều nha!!!…
tác giả: Úc Tổ Quyềneditor: Momochan643Chung Văn Thanh cho rằng Chung Văn Thịnh luôn luôn khinh thường cậu. Ai ngờ hắn ta, người anh trai cùng cha khác mẹ này lại đem cậu ném lên giường, đem tiểu huyệt của cậu khai bao, khi cậu khóc lóc khẩn cầu, hắn lại nói cho cậu: thân thể cậu thuộc về hắn." Em là em trai của ta.Chúng ta chảy cùng dòng máu.Đôi mắt em là của ta.Đôi môi em thuộc về ta.Thân thể em cũng là của ta." Bảo bối, em chỉ thuộc về ta Truyện này còn có tên là " Tham niệm "tình trạng edit: hoànlink nguồn qt : https://wikidich.com/truyen/tham-niem-song-tinh-WVGvFO8h7AR2HCZicp: bá đạo chiếm hữu dục cường công X dễ mềm lòng tha thứ công song tính thụ…
*Lưu ý: 1v1, Nhân vật nam có thể mang thai/ sinh con, Sex tục, Size gap, giam cầm, TCL*, rape*, incest*,... Thụ mình hạc sương mai, công vừa đô vừa khùng điên nha mấy bà.Truyện không phải truyện edit, đây là truyện người Việt viết, làm ơn đừng ai hỏi xin link QT hay hỏi đây là truyện Việt à vì mình rất nhạy cảm về vấn đề này! Bởi vì mình viết còn non + còn nhiều chỗ bị lậm QT các bạn phát hiện lỗi có thể nhận xét để mình cải thiện dần nha <3Trong truyện vẫn còn một vài từ lậm QT như song tính, điên phê,... mình vẫn chưa có thời gian beta lại nếu mọi người phát hiện cứ cmt để mình soát lại dễ hơn nha Mình cảm ơn ạ Bách Nhiễm là một cậu thanh niên có cuộc sống vô cùng bình yên, thế nhưng một ngày nọ trên đường đến công ty cậu đã gặp một tai nạn giao thông nghiêm trọng, khi tỉnh lại, trong đầu cậu chỉ còn lại một mảng kí ức mờ mịt của mình ở thế giới thực và phải đóng vai là một nhân vật phụ không thể sống qua tập hai, bị gửi tới từng thế giới để giúp nhân vật chính hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới đó. Thế nhưng mỗi một lần xuyên đến thế giới nào cậu luôn bị nhân vật phản diện của thế giới đó nhắm tới.Nhân vật phụ chết lặng nằm trong lòng của phản diện, lỗ đít bị đụ tới nỗi không thể khép lại được còn đang ngậm chặt dương vật sưng to của hắn, bị bắn tới nỗi căng bụng.Thế giới 1: Omega tàn tật x Nô lệ alpha công (ABO, rape, sinh con)Thế giới 2: Em trai tự kỉ x anh trai cầm thú (Trai có lồn, incest, rape)Thế giới 3: Cháu trai câm x người chú tâm thần (Trai có lồn, incest, rape)...…
Tác phẩm: Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật ChínhTác giả: Hậu GiảnEditor: Ying YingThể loại: Đam mỹ, tiên hiệp tu chân, xuyên sách, 1x1, HE.CP: Tâm cơ rù quến mỹ nhân thụ Giang Sở Dung x Nửa chính nửa tà công Cố Minh Tiêu (Văn Lăng)Chính văn 124 chương…