Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6. từ ấy

các cậu vẫn nghĩ jun sẽ đến à :))))))))

.

.

.

.

.

.

.

.

sau khi nói chuyện với ba mẹ, minh hạo liền gọi cho thằng bạn thân nhất của mình - mingyu - người xuất hiện sau đúng năm phút, với ba cái túi đầy ắp đồ đạc. mingyu bỏ qua bước gõ cửa, cứ thế bước vào phòng,  tự nhiên như đây là nhà mình. "hey", mingyu chào, một tay cởi giày và một tay ném cặp đi, "bài tập thế nào rồi?"

"cái éo chì?? mày bay đến đây đấy à? sao nhanh thế?!"

"điên à, nghĩ gì tao bay? mẹ đưa tao đi á. lúc tao đang trình bày là cần đi mấy hôm, mẹ đồng ý liền, sắp hết đồ đạc, kéo tao lên xe, xong thả tao xuống trước cửa nhà mày, trong vòng một nốt nhạc. vậy đó, rấc nà xúc động ha." mingyu ngồi xuống, cười khì.

"méo quan tâm, vấn đề là bài kiểm tra sử kia cơ, đậu xanh, tao thề, " minh hạo bực bội, tay cậu vẫn lật mấy trang sách cũ mèm, sách vở chi mà nặng tới cả tạ vầy nè, "kiểu gì tao cũng sẽ trượt, và sẽ tèo. thế đấy."

"ầy, vô tư đê. tao chắc chắn là mày sẽ làm tốt thôi mà." mingyu vẫn cười, nói gì thì nói chứ lúc nào tên này cũng lạc quan khi nhắc đến sự nghiệp học hành của minh hạo, ai bảo cậu rất thông minh cơ chứ. 

"cám ơn nha, nhưng lời động viên của mày còn đíu thể giúp tao học vào cái chương mở đầu cơ. má oi, giờ sao?" minh hạo nhăn nhó, tay vẫn nhoay nhoáy tô vẽ gì đó giống như bút nhớ lên quyển sách.

"chịu, nhưng tao biết cái này sẽ giúp nè!" mingyu nói và ngay lập tức bật dậy khỏi cái ghế để hướng vào phòng bếp.

"kim mingew, tao nói trước, mày mà làm gì khiến tao mất tập trung thì đừng hỏi sao hôm nay lại mất thêm một đứa bạn nhá!!" minh hạo vò vò tóc, cố gọi với theo cái bóng của thằng bạn.

tất nhiên, chả có tiếng trả lời nào từ mingyu.

khoảng nửa phút sau, khi minh hạo bắt đầu nghĩ liệu tên này bỏ đi rồi hay sao, thì mingyu quay lại, với rất nhiều loa. và chúng .đều. bật. babe. của. hyuna. 

phòng. nào. cũng. thế.

trời ơi tin được hong??!

mingyu chậm rãi bước vào, miệng vẫn lẩm nhẩm hát theo với vốn tiếng anh sứt sẹo của mình. trông vừa hài vừa ngố.

và minh hạo phì cười.

cậu nhanh chóng đứng dậy và nhập bọn cùng thằng bạn thân. một lát sau, khi cả hai tên đã nhảy chán chê và mệt phờ, mingyu mới chịu tắt nhạc.

"tao biết mày lo lắng, nhưng méo sao hết, vì tao ở đây là để giúp mày học mà." mingyu lại cười, hai cái răng nanh nhe ra, trông rất xinh giai~

"cám ơn mày, gyu. mày là đỉnh nhất đó."

sau đó, hai người dành những ngày còn lại ôn tập cho kỳ thi. mingyu đã giữ đúng lời hứa của mình, tên này hỏi minh hạo lắm và liên tục đến mức cậu cảm giác như mình còn chả có thời gian mà nghỉ. 

thậm chí, hôm đi thi mingyu còn mang cho cậu cơm trưa - hộp cơm còn được trang trí rất xinh xắn luôn ấy. và minh hạo cảm thấy mình thiệt là may mắn khi có một tên bạn thân như mingyu, dù cậu chả bao giờ thể hiện điều đó.

còn cuộc thi? tất nhiên là y như những gì mingyu đã nói, rất thuận lợi.

hôm ấy, cậu về nhà lúc 6.30 chiều, phải nói rằng đó là một ngày rất quan trọng và cậu có ối thứ để kể cho tên bạn nghe. minh hạo mở khóa cửa và tiến vào, cậu không thể chờ mà muốn thông báo cho mingyu ngay lập tức, "ê gyu, mày sẽ không thể tin nổi đâ-------".

nhưng còn chưa kịp kết thúc câu chào, minh hạo đã bị dọa rồi, cái chìa thì cứ thế mà quay về với đất mẹ, và cằm cậu cũng vậy. 

xin lỗi nhưng mà... cái quần gì vậy??

wonwoo. và. mingyu. đang. đè. nhau???? trên. cái. sô. pha. đáng. cmn. thương. của. cậu????

nhưng ngay khi minh hạo đang định hú hét thì mingyu - tên bạn nhát cáy và dễ ngượng của cậu - ngay lập tức bỏ wonwoo ra.

đậu, sao tự dưng thấy mình thừa thãi vậy nè -_-

"uh- hey! kết quả ra sao rồi?" mingyu hỏi, cố đứng sao cho hiên ngang hơn tí. nhưng mà đm, mày có biết cái quả môi sưng vều như hai cây xúc xích của mày có tính bán đứng lắm không gyu?? còn cả cái tổ chim lộn tùng phèo trên đầu mày nữa?

ngược lại, wonwoo trông có vẻ khá bình thường, đến mức... hơi kỳ lạ. ủa gặm mặt bị bắt quả tang mà làm quả biểu cảm nghiêm trọng vậy hả ông anh? à mà khoan, thanh niên này giấu kỹ ghê, cái tai ổng đỏ ửng hết cả lên rồi bà con ạ.

".....ờm. thế tao sẽ đi nấu bữa tối đây." thấy minh hạo không nói gì mà chỉ chăm chăm nhòm mặt mình và bồ, mingyu thấy ngượng ngượng thế méo nào ấy!!

"à mà, anh dẫn thằng chồng chú theo luôn á." wonwoo giải vây, cố diễn sau hết nấc, giả vờ như chưa bao giờ có cuộc bắt gian này. đờ mờ, ông đi diễn lấy giải oscar luôn cho rồi, diễn gì mà sâu hơn cả mực nước biển vậy ba?!

cơ mà, chồng éo nào? em đã cưới đâu hả ông kia?

ngay sau đó, minh hạo - 21 tuổi, lần đầu biết thế nào là vả miệng.

đậu xanhhhhh, ra là tuấn huy cũng đến!!

đùuuuu, thế anh cũng nghe được mấy lời linh tinh ông wonwoo nói rồi à??!

"ơ, xin chào..." 

"chào em." anh nói, và đặt chiếc điện thoại xuống. minh hạo liền ngồi xuống cạnh anh, di chuyển cái ghế một chút để hai người ngồi đối diện nhau.

"ừ, bài kiểm tra thế nào rồi em?" tuấn huy mở lời.

"tốt ạ. thực ra em còn chả hiểu sao mình lại thấy lo lắng như thế nữa cơ." minh hạo nói, và cậu đứng dậy mở tủ lạnh để lấy một lon cola.

"chúc mừng em. bọn anh biết là kiểu gì em cũng vượt qua mà. với lại, lấy giùm anh một lon luôn được không?"

minh hạo gật đầu thay câu trả lời.

"thế còn anh, bao giờ thi?" cậu hỏi.

"anh thì tận thứ năm cơ. tuần trước cũng xong mấy môn rồi." tuấn huy nhún vai.

"thật á? sao anh không nói gì với em hết?" ôi trời, giờ thì minh hạo thấy tội lỗi ghê á.

"cơ mà.. lúc ấy mình đã quen nhau đâu." tuấn huy nhấp thêm một ngụm nước nữa. nghe nói, khi hồi hộp người ta hay uống nhiều nước lắm đó~~

"à, phải rồi ha." minh hạo phì cười.

"thế, thứ sáu này em có kế hoạch gì chưa?" anh hỏi.

"cũng không có gì quan trọng, sao vậy?"

"ừm," tuấn huy hơi ngừng lại, "anh nghĩ sẽ rất tuyệt nếu chúng ta có một ... bữa tiệc nhỏ sau khi thi. ý em sao?" giọng anh trầm hơn và đôi mắt thì cụp xuống. xin thề với chúa, nhìn làn mi rung rung kia làm minh hạo bồn chồn ghê!

cậu nuốt nước bọt, biết là không nên rồi, nhưng sao mà từ chối anh đây?

"ừ, sao lại không chứ?"

và tuấn huy ngẩng đầu ngay tắp lự.

"yay!! cám ơn em rấtttttt nhiềuuuu!" anh cười to và ôm chầm lấy cậu. chòi mé, làm người ta hồi hộp zl hà!!

tuấn huy đang chìm đắm trong thung thướng nào hay biết minh hạo đang cứng đơ cả người, tay chân thì ngượng ngùng không biết để đâu.

"s-sao anh không đi nói cho đôi chim cu kia biết đi? còn e-em sẽ đi làm bữa tối." minh hạo vội đứng dậy.

"nghe ổn ha." anh cười.


________________________________________________________

T/N: chúc mừng tháng của Đảng :))))

làm nốt mếy câu thơ :))

"từ ấy trong hao bừng nắng hạ

mặt trời chân ái chói qua jun

hồn gyu là một vườn hoa lá

không rộng đâu chỉ đủ mỗi won"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com