Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2:

"Cậu tìm ai?" Một cụ bà tóc trắng xoá đứng ở cổng lớn, tuy rằng tuổi tác đã cao nhưng đôi mắt vẫn tinh tường sáng ngời như trước.

"Song Sung Na có ở đây không ạ?" Ánh mắt Kwon Ji Yong không nhịn được hướng vào bên trong, hi vọng có thể nhìn thấy người mình luôn tưởng niệm.

Cụ bà khó chịu nói "Nơi này không có người cậu muốn tìm đâu. Cậu tìm nhầm nhà rồi nhà chúng ta họ Han, không phải họ Song."

Trong một giây Kwon Ji Yong cảm giác như một chậu nước lạnh từ trên trời giáng xuống làm tim hắn lạnh thấu. Làm sao... Làm sao có thể!! Làm sao không có người ấy được chứ! Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Sung Na luôn ở tại chỗ này hơn nữa đã ở thật lâu mãi cho đến khi cô ấy qua đời.

"Cụ ơi, cụ có nhầm lẫn gì không..." Như thể vớ được cọng rơm cứu mạng cuối cùng Kwon Ji Yong nắm chặt lấy tay cụ bà, người đang muốn đưa tay đóng cửa, hai con mắt hắn đỏ bừng.

"Đã nói không có là không có rồi mà! Nhà ta có bao nhiêu người chẳng lẽ ta còn không rõ ư? Cậu thanh niên này thật đúng là không biết tôn trọng người già, không có gia giáo!"

Nhìn thấy cụ bà muốn phát cáu Lee Seung Ri từ chỗ ẩn nấp chạy như bay đến kéo tay Kwon Ji Yong ra phía sau, may mắn tránh được một gậy của người đối diện. Sau khi đã đi được một khoảng khá xa, Lee Seung Ri lau mồ hôi trên trán thở dốc nói:" Ji Yon hyung, hyung đúng là can đảm thật." Nói xong cậu quay đầu nhìn Kwon Ji Yong - người đang ngồi thừ trên đất sắc mặt táu nhợt với đôi mắt vô thần. Bộ dạng này của Ji Yong rất kì lạ, cậu nên nhanh chóng mang hyung ấy về nhà thôi, Lee Seung Ri không nói thêm gì nữa trực tiếp kéo Kwon Ji Yong, người như bị rút mất linh hồn trở về kí túc xá.

Bọn họ rời đi không lâu sau cụ bà mới quay trở lại phòng khách với tâm trạng khó chịu. Han Si Eun từ trên lầu xuống thấy mặt bà đầy tức giận liền hiếu kì nhìn thoáng qua, hỏi:" Ai vậy ạ?"

"Hai thằng nhóc ngu ngốc ồn ào nói muốn tìm cô bé họ Song nào đó. Nhà chúng ta họ Han có phải họ Song đâu làm gì có cô bé họ Song nào. Thật đúng là tức chết ta!" Cụ bà thở phì phò quở trách.

Han Si Eun nhíu nhíu mày, cảm thấy chuyện này có chút kì lạ liền nhanh chóng nhắn tin cho Sung Na. << Vừa rồi có người tới nhà mình tìm cậu đấy, có điểm là lạ.>>

Lúc này Song Sung Na đang cầm điện thoại thấy tin nhắn Han Si Eun gửi tới, vẻ mặt trầm ngâm. Một năm trước quả thật cô đang chuẩn bị chuyển tới căn hộ kia thậm chí đã để dành một số tiền lớn mua nó.

Thế nhưng, cô sống lại!!

Không sai, cô sống lại, Song Sung Na trọng sinh. Tưởng rằng mình đã chết vì Kwon Ji Yong nhưng khi cô mở mắt ra lại thấy mình quay trở về thời điểm chuẩn bị tiến vào YG làm luyện tập sinh, lúc cô còn chưa thi đại học, lúc mọi thứ còn chưa bắt đầu. Khi đó, cô quyết định không đi làm luyện tập sinh không chuyển nhà nữa mà trở lại trường cấp 3 đợi thi đại học. 

Chỉ là... Song Sung Na ngẩng mặt lẳng lặng nhìn chiếc màn hình đen thùi u ám trước mắt. Đời trước sở dĩ cô đột nhiên muốn tới YG luyện tập, muốn tới gần Kwon Ji Yong hoàn toàn là vì màn hình này, thứ cũng là một loại hệ thống nào đó trong đầu cô. Nhiệm vụ hệ thống :"Công lược Kwon Ji  Yong (tiến độ 89%)". Nhiệm vụ chưa thể hoàn thành sẽ bị gạt bỏ, thời điểm thổ lộ thất bại sau đó lại đối mặt với sinh tử trong nháy mắt Sung Na nghĩ dù sao cũng phải chết cho nên thà chết vì hắn còn hơn.  Kết quả không thể ngờ tới,va chạm như vậy lại khiến cô quay về xuất phát điểm, mà hệ thống ấy bởi vì lần trọng sinh này xảy ra chút vấn đề.

Lần này không có nhiệm vụ hệ thống nhưng ngược lại... có thêm một số năng lực nhỏ khác. Tỷ dụ như cô có thể nhìn thấy một số thứ mà người thường không thể nhìn thấy được. Song Sung Na mỉm cười gật đầu chào một người phụ nữ đi ngang qua, nếu đối phương không trôi lơ lửng giữa không trung thì thật sự cùng người bình thường thoạt nhìn không có gì khác biệt. 

Có lẽ năng lực nhỏ này khiến cuộc sống của cô tăng thêm vào phần thú vị.

Sung Na khẽ cười, quay đầu nhìn chiếc áp phích to đối diện với cửa sổ, trên đó treo chính là ảnh của nhóm nhạc nam kiếp trước từng bước leo tới đỉnh cao của làn sóng Hallyu Hàn Quốc, chỉ là lúc này bọn họ còn chút non nớt mà thôi. Tầm mắt dừng lại thật lâu trên gương mặt cô từng tâm tâm niệm niệm, Sung na khép mi mắt khoé miệng hơi nhướng lên một góc, bất giác toả ra vẻ đẹp biếng nhác không nói nên lời.

"Sung Na noona, noona lại nhìn tấm áp phích kia đến ngốc rồi. Rõ ràng em đẹp trai hơn bọn họ mà." Thanh âm mềm mềm ngọt ngọt từ cửa truyền đến khiến Sung na tỉnh lại giữa hồi ức. Sau khi lấy lại tinh thần, cô buồn cười nhìn về phía thiếu niên đang phụng phịu phồng má cực kì trẻ con bên cạnh. Sơ mi trắng kết hợp với quần tây thẳng thớm, mái tóc đen cắt ngắn, khoé mắt cong cong biểu hiện sự vui vẻ của chủ nhân nó. Cậu tủm tỉm cười nhìn Sung Na mang dáng vẻ của một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời. Ánh nắng xuyên qua thân thể cậu rơi xuống mặt đất nhưng lại không có cái bóng nào, đây đích thực là một quỷ hồn đi lạc không hơn không kém.

Thứ gọi quỷ hồn sự thực là kinh hồn con người sau khi chết đi bởi vì còn những tâm nguyện chưa thực hiện được liền lưu lại nhân gian trôi nổi. Có quỷ hồn nhớ rõ cuộc sống trước kia như dì Kang, sở dĩ dì lưu lại chỉ vì muốn tại đây tiếp tục chờ đợi người đàn ông của mình mà thôi; cũng có quỷ hồn lại không biết vì nguyên nhân gì mà quên hết mọi chuyện trên trần thế, thứ duy nhất họ nhớ rõ là tên của bản thân. Cậu bé cười vui vẻ trước mặt cô chính là loại thứ hai, quên hết những thứ mình đã trải qua quên đi cả cha mẹ ruột chỉ chừa cái tên, Oh Sehun.

Tên này nghe rất quen phải không? Đúng vậy, chính là thành viên của EXO, nhóm nhạc kiếp trước cực kì nổi tiếng Oh Sehun. Giống nhau từ cái tên cho đến dáng vẻ nhưng thực xin lỗi, hai người họ không phải là cùng một người.

Thời điểm cô nhặt được Oh Sehun ước chừng là chuyện của mấy tháng về trước. Vốn Sung Na cho rằng cậu bé là Oh Sehun "đó" nên trực tiếp đi tìm đối phương bàn chuyện công ty, muốn sớm cùng cậu thành lập "mối quan hệ tốt đẹp" tuyệt đối là hữu lợi vô hại. Nhóm idol EXO Sehun tham gia trong tương lai chỉ dùng có 2 năm đã trở thành một trong những nhóm nhạc đứng đầu Hàn Quốc rồi đó. Tuy nhiên từ miệng người khác cô biết được "Oh Sehun kia" vẫn còn hoàn hảo vô khuyết vậy thì đương nhiên hai người bọn họ không thể là cùng một người.

Tiếp theo đó Sung Na cứ dựa theo những bộ phim kiếp trước mình từng diễn đi giúp cậu thiếu niên này tìm kiếm thân phận của chính mình. Dù rằng cô cũng từng hoài nghi thân thể cậu có lẽ không phải ở bệnh viện nhưng có hỏi bao nhiêu bệnh viện lớn nhỏ, câu trả lời luôn là không có người như vậy.

Trái ngược với sự lo lắng của Sung Na, Oh Sehun lại nghĩ thoáng hơn rất nhiều, cậu coi đây là một khởi đầu mới.

"Nếu em còn sống chắc chắn là soái ca người gặp người thích hoa gặp hoa nở, chắc chắn sẽ không bại bởi bọn họ đâu!" Sehun cố ý đứng cạnh áp phích nghiêm túc nói.

Sung Na nhìn nhìn năm người trên áp phích rồi lại quay sang nhìn cậu, buồn cười nhéo mặt Sehun "Ừ, đúng rồi đúng rồi ~ Bánh bao nhỏ nhà chúng ta đẹp trai hơn bọn họ nhiều ~" Nói đến nhan sắc thì công ty SM luôn được đánh giá hạng nhất.

Thiếu niên được khích lệ vui vẻ đến ánh mắt toả sáng loè loè. Cậu rất thích được Sung Na noona khen, cực kì thích luôn.

Cùng nhau tán gẫu thêm vài câu cho đến khi Sehun bay trở về phòng của cậu bé, Sung Na mới xoay người nhìn tấm áp phích đối diện ánh mắt không tự chủ được mà trở nên xa xăm. Nhân tâm là thứ không bao giờ cảm thấy thoả mãn, rất dễ dàng biến thành tham lam vô độ không phải sao~. Bởi vậy sau khi sống lại cô lựa chọn học tập, buổi tối hôm giấy báo trúng tuyển đại học được gửi đến Sung Na liền khuyên cha mẹ nhận lời ra nước ngoài công tác. Cha mẹ rời đi rồi cô mới đem phòng cho người khác thuê, còn mình thì thuê một căn phòng ngay cạnh trường học để tiện cho việc di chuyển. Muốn tới gần một ngôi sao có nhân khí cao hơn nữa còn muốn bắt được trái tim hắn là không hề đơn giản.

Sung Na nheo mắt, thu hồi suy nghĩ cùng những cảm xúc mình vừa mở ra rồi nhắn tin lại cho Han Si Eun <<Có khi người ta chỉ là gõ nhầm cửa mà thôi, à...hay là ma gõ cửa nhỉ? >>

<< Không sao không sao, mình vẫn còn có cậu mà. Tới đây đi nữ hiệp. ~ >> Tin nhắn Han Si Eun rep lại đúng là rất phù hợp với tính cách của cô ấy.

Đọc xong, Song Sung Na chỉ có thể lắc đầu. Khi chuẩn bị nhắn tin lại thì thấy trên màn hình điện thoại tin nhắn gửi đến tới tấp làm cô còn tưởng rằng mình đúng là miệng quạ đen, vừa nhìn chăm chú vào đó khoé miệng cô nhếch lên nụ cười ý vị sâu xa.

<<Sung Na à, ảnh chụp của cậu bị người ta đăng lên trang web rồi.>>

<<Cậu muốn trở nên giống như Goo Hye Sun nổi tiếng trên mạng sao?>>

<<Người ta gọi cậu là cô gái Chocolate đấy, cái tên này...haha>>

<<Đưa cậu đường link này, tự mình lên xem đi>>

<<Lời nói của mấy người trên mạng đều chỉ vì ghen tị với cậu thôi, Sung Na đừng để ý đến nhé>>

Thời điểm nhìn thấy cụm từ "đánh nhau" trong lòng Sung Na bỗng dâng lên một dòng nước ấm. Nhấn vào đường link được gửi đến, trượt xuống phía dưới màn hình cô liền thấy ngay cuộc khấu chiến giữa Han Si Eun với một kẻ ăn nói lỗ mãng nào đó. Về phần ảnh chụp.. Sung Na nheo mắt nhìn "nụ cười chocolate" đầy thoả mãn của mình, ai cũng có thể nhìn ra được khuôn mặt này là hoàn toàn tự nhiên không dính chút son phấn nào.

<< Cô gái nhỏ thật xinh đẹp!>>

<< Là chính chủ tự chụp đây sao?>>

<< Đúng là đẹp thật đó.>>

<< Có vẻ là mặt tự nhiên không có trang điểm >>

<< Mặt tự nhiên thật đẹp nha >>

<< Chocolate ăn ngon đến vậy sao?>>

<< Chocolate của hãng nào vậy, mình cũng muốn ăn ~>>

<< Cô gái Chocolate ~ Cảm giác khi cười có sức cuốn hút thật lớn nha >>

<<  Người thật chắc hẳn không kém ảnh chụp đâu nhỉ >>

<< Cái tên Cô gái Chocolate nghe thật hay >>

Càng kéo xuống dưới cái tên "Cô gái Chocolate" trở thành một trong những biệt hiệu của cô, thậm chí đến tên thật của cô cũng không còn người nào hỏi nữa. Lời bình luận liên tiếp đẩy lên, ngoại trừ một ít bày tỏ sự nghi ngờ và châm chọc thì đa số đều là khen ngợi. Như vậy mới đúng chứ, dù sao kiếp trước cô cũng là diễn viên mà ảnh chụp làm sao có thể khó coi đây ~ Sung Na sờ sờ mặt mình, đôi mắt cong lên đầy dịu dàng. 

Làm diễn viên một lần nữa ư? Haha, cô không cần. Nếu đã sống lại thì càng không nên kiêng nể gì, thế mới gọi là thú vị chứ không phải sao. Sẽ chẳng ai biết rằng đằng sau tấm ảnh chụp này chủ nhân của nó lại cất dấu nhiều tâm tư như vậy.

So với Song Sung Na người đã có cuộc sống đi vào quỹ đạo thì tình hình Kwon Ji Yong giờ phút này rất là rắc rối.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com