Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cà ri

"Tớ điên vậy sao?"

"Không chỉ thế, mỗi ngày cậu chạy ba con phố vì muốn về chung với cậu ấy. Mỗi sáng chạy ba con phố để tình cờ gặp cậu ấy đấy."

"Đang kể tớ thật sao?"

"Đến cấp ba cậu ấy có bạn gái, cậu thất tình khóc sưng mắt mấy tháng liền. Sau đó cũng chưa từng yêu đương với ai khác."

Nguyên chủ đúng là kẻ si tình nghị lực. Khâm phục.

Trò chuyện thêm lúc lâu, đến lúc cô tạm biệt ra về. Vừa ra khỏi cửa, có anh bác sĩ đã chờ từ bao giờ, trên tay treo một túi đồ ăn.

"Không phải vừa tan làm sao?"

Miệng nói thế nhưng mắt đã gắn lên thứ đồ trên tay anh, bắt gặp ánh nhìn ấy anh lắc đầu.

"Cho cậu."

"Tốt đột xuất, chắc chắn có mưu đồ. Nói trước, tôi cái gì cũng không có."

"Ai nói không có."

Anh vừa nói vừa tiến về phía cậu, cậu dùng túi đồ ăn vừa nhận chắn trước thân.

"Anh làm gì? Tôi có mỗi tấm thân giữ gìn cho vợ tương lai, a-anh đừng qua đây."

Anh cười mỉm vờ không nghe thấy, đến khi cả người cậu chạm vào tủ phía sau. Cậu thấy anh cúi đầu, chẳng biết làm gì ngoài nhắm chặt mắt. Tim thòng cả ra ngoài.

5 giây... 6 giây... 7 giây...

Không có động tĩnh, cậu hé mắt nhìn, anh nghiêng người lấy quả táo bên cạnh.

Cậu nghệch mặt.

"Gemini Norawit, a-anh cố tình."

"Cố tình... làm gì? Đang hi vọng cái gì?"

"T-tôi hi vọng cái gì? N-nể mặt đồ ăn... không tính sổ với anh."

Anh cười lắc đầu, chọc ghẹo cậu có tác dụng làm tâm trạng anh tốt hơn.

Cậu vẫn thế, lúc ngại sẽ không tự chủ mà nói lắp.

"Không phải anh tam làm rồi sao?"

"Không có gì vui, nên quay lại rồi."

 Đúng là tấm gương cần cù vì lao động. Nể phục.

"Cà ri gà, cuối cùng cũng được ăn thịt, cảm tạ trời đất."

"Cà ri tôi mua, cảm tạ trời đất làm gì?"

"Cảm ơn bác sĩ Norawit nhiều ạ."

Đúng là chú bác sĩ già khó tính.

"Gemini cà ri... cà ri..."

"Làm sao?"

"N-ngon quá."

Hại anh thót tim, cốc đầu cậu bỏ ghét.

"Cốc đầu sẽ long óc đó, anh chịu trách nhiệm nổi không?"

"Được."

"Được cái gì được, tôi không muốn làm út khờ đâu."

"Nếu cậu khờ... tôi nuôi cậu, ăn nhiều thịt mới có giá."

Cậu xì một tiếng, không thèm chấp nhất. 

"Anh muốn ăn cùng không?"

Anh cười mỉm, lắc đầu.

"Thật sự ngon lắm đó, một lát không còn đâu."

"Nếu cậu thích, sau này lại mua."

"Tôi sắp xuất viện rồi, không có sau này đâu."

"Sẽ có... nếu cậu muốn."

Có chút ngượng, cậu cúi đầu ăn cà ri. Anh bước về phía khung cửa rộng, ngước mắt nhìn bầu trời.

"Trăng hôm nay, rất đẹp."

"Gemini, hôm nay làm gì có trăng."

"..."
________________________________________________

Trăng dưới nước là trăng trên trời, người trước mặt là người trong tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com