Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

42

Trên chiếc bàn dài, một đống tài liệu được gửi từ Sera nằm ngổn ngang. Đại tá Off và Trung tá Charles đang tranh luận kịch liệt về một vấn đề nào đó. Trung tá Charles vốn là người điềm tĩnh, nhưng trước những lập luận không ngừng của Off, ông chỉ im lặng lắng nghe một lúc lâu, rồi lấy bút và giấy ra để tính toán. Cuộc xung đột ngắn ngủi nhanh chóng lắng xuống. Charles, với tính cách khoan dung, luôn biết cách giữ hòa khí. Cũng chính vì đức tính này mà ông có thể hợp tác với một người như Off suốt nhiều năm qua.

Những người xung quanh lắng nghe cuộc tranh luận, cảm thấy vấn đề họ đang bàn tới thực sự có giá trị. Từng người một bắt đầu tham gia, sử dụng cả quang não để tính toán và phân tích.

"Tôi có thể xem những tài liệu này không?" Gemini lên tiếng, đứng cách Fourth khoảng hai mét. Ánh mắt anh dò hỏi, như chờ đợi sự đồng ý.

Fourth gật đầu, dẫn Gemini lại gần chiếc bàn dài: "Cậu có thể. Biết đâu, cậu sẽ nghĩ ra được điều gì đó mới mẻ."

Tuy nhiên, sau khi hoàn tất các phép tính và phân tích, ý tưởng của Đại tá Off bị chứng minh là sai. Không khí xung quanh đột nhiên chùng xuống. Những người tham gia không khỏi lộ vẻ thất vọng. Đây không phải lần đầu tiên họ trải qua cảm giác này, nhưng sự thất vọng hôm nay lại mang theo chút cay đắng khó chịu. Họ như bừng tỉnh, nhận ra những thiết bị tự hủy được lắp ngay trên các cỗ máy tướng quân là một sai lầm lớn. Niềm tin mù quáng vào khả năng của bản thân đã khiến họ trở thành những kẻ ngây thơ, giống như uống rượu để xua tan cơn đau đầu nhưng chỉ khiến tình hình tệ hơn.

Đại tá Off nhìn sang Gemini, cố gắng đè nén sự bực dọc trong lòng. Ông nói với vẻ hy vọng: "Để Gemini thử xem. Người trẻ tuổi với đầu óc linh hoạt như cậu ấy, có lẽ sẽ tìm ra một hướng đi mới."

Gemini cầm lấy quyển sổ gần nhất trên bàn, lật vài trang. Bên trong là những ghi chép chi tiết về các vấn đề Sera gặp phải và cách ả ta đã giải quyết chúng. Dù hành vi của Sera vô cùng đáng khinh, nhưng năng lực chuyên môn của ả ta thì không thể phủ nhận. Là một chuyên gia phục chế Mecha cấp cao, kinh nghiệm của cô ả rất đáng giá.

Gemini nhíu mày, đặt câu hỏi: "Những thông tin này sẽ được xử lý thế nào sau này?"

Đại tá Off chậm rãi cắn tẩu thuốc, ánh mắt đầy ẩn ý: "Sera sẽ phải rời tàu mà không mang được gì theo."

Gemini không đáp, chỉ khẽ nhếch môi cười. Quân đội vốn không xa lạ với những chiêu trò lừa gạt, và Sera cũng chẳng phải người tử tế gì để đòi hỏi sự công bằng.

Lật thêm vài trang, Gemini đọc qua phần tài liệu nghiên cứu về thiết bị tự hủy. Thiết bị này được cài đặt ngay trên trung tâm thần kinh của Mecha, với hệ thống bảo mật gồm 24 cấp độ mật mã. Ở cấp độ ba, mật khẩu đã bao gồm tám chữ số; càng lên cao, độ khó càng tăng. Tại cấp độ 24, số lượng mật khẩu có thể có lên đến 16.777.216. Không chỉ là số liệu, mật mã còn có thể là ký tự Trung Quốc, chữ cái Latin, chữ La Mã, thậm chí là hình ảnh.

Việc dò tìm gần như bất khả thi nếu không có phương pháp cụ thể hoặc sổ mã. Ngoài ra, để tháo lớp vỏ bảo vệ, cần một bộ công cụ đặc biệt với kích thước chuẩn "một phần ba" - điều không hề có sẵn trên tàu.

Đại tá Off bất lực, lòng trĩu nặng vì trách nhiệm. "Không thể phá hủy thiết bị này nếu không có công cụ đúng chuẩn. Chúng ta đã quá chủ quan."

Trong khi mọi người vẫn đang rơi vào bế tắc, Gemini lặng lẽ quan sát chiếc Mecha. Anh chợt nhớ đến một sự kiện từ lâu: trong quá trình sản xuất các Mecha cỡ nhỏ, một số công cụ chuẩn "một phần ba" từng được sử dụng để lắp ráp đồ chơi thử nghiệm. Lời giải có thể nằm ở đây.

"Chờ đã!", Gemini lên tiếng, cắt ngang lời Đại tá Off. Anh gật đầu xin lỗi rồi tiến nhanh về phía chiếc Mecha. Một bước nhảy dứt khoát đưa anh lên vai của nó.

Cảnh tượng này khiến nhiều người lính ngỡ ngàng, đặc biệt khi Fourth cũng nối gót theo sau. Những người chứng kiến không giấu được nụ cười mỉm, thầm hiểu mối quan hệ giữa hai người trẻ này không chỉ dừng lại ở cấp trên và cấp dưới.

Đại tá Off nhìn theo bóng hai người, chép miệng. "Tuổi trẻ đúng là có sức sống..."

Một binh sĩ đứng gần đó trêu chọc: "Nếu Đại tá không chịu cạo lông tay, đừng trách lính tráng chúng tôi tránh xa mỗi khi anh vẫy tay nhé."

Off bật cười, vỗ mạnh vào cánh tay lông lá của mình. "Đến nước này rồi, tôi còn quan tâm gì đến việc triệt lông nữa?!"

Trung tá Charles ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc. "Cuộc trò chuyện này đúng là làm dịu căng thẳng, nhưng cũng đừng quên rằng mọi thứ vẫn chưa giải quyết xong."

Off ngân nga hai lần, cầm lấy chiếc khăn, lau tay rồi im lặng.

Không gian trên lưng Code Zero tương đối chật chội. Khi Fourth bước lên, cậu nhìn thấy Gemini đang ngồi xếp bằng cạnh "Trái tim cơ khí", bên cạnh là một con robot nhỏ, cả hai như đang đồng bộ từng hành động. Ánh mắt Fourth khẽ dao động khi nhận ra con robot nhỏ đang làm gì, nhưng cậu không tỏ vẻ bận tâm.

Phần giáp ngực của Mecha nhỏ từ từ mở ra, để lộ hai sợi dây mỏng. Một sợi nối trực tiếp vào trung tâm thần kinh của Code Zero, đang truy xuất thông tin từ hệ thống của nó; sợi còn lại gắn với thiết bị tự hủy, liên tục phân tích và tính toán phương pháp tháo gỡ. Đôi mắt của con Mecha nhỏ lóe lên ánh sáng vàng rực, nhịp điệu ánh sáng nhanh đến mức cho thấy hệ thống bên trong nó đang vận hành ở tốc độ tối đa. Trong khi đọc dữ liệu, nó đồng thời tháo dỡ thiết bị tự hủy. Những ngón tay nhỏ linh hoạt mở tung từng lỗ nhỏ, tua vít hình lục giác và đầu xoắn lần lượt xuất hiện, không ngừng thâm nhập vào lõi thiết bị, tháo từng lớp một cách chính xác và đều đặn.

Fourth lặng lẽ đứng sang một bên, không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Gemini, vẫn chăm chú vào quá trình tháo dỡ, dịch người sang một bên, tạo khoảng trống mời Fourth ngồi xuống. Khi Fourth vừa ngồi, lõi của thiết bị tự hủy, kích thước chỉ bằng bàn tay, hiện rõ trước mắt cậu. Chiếc hộp đen với những sợi dây kim loại chằng chịt như một mê cung, phức tạp và nguy hiểm.

Sera, có lẽ đã lường trước tình huống này, cố tình khiến hệ thống dây bên trong rối rắm và khó lường hơn. Sự thật và dối trá đan xen trong từng lớp dây. Chỉ cần gỡ sai một tấm kim loại hoặc cắt nhầm một sợi dây, thiết bị sẽ lập tức được kích hoạt, hủy diệt tất cả.

Thông thường, người ta sẽ chùn bước khi đối mặt với loại thiết bị tự hủy này. Nhưng XGALX-01 không phải người, nó là một AI có khả năng tư duy, đương nhiên không thể để bản thân bị chi phối bởi những lo lắng hay sợ hãi. Khi nói đến việc tháo gỡ, nó không bao giờ ngừng lại. Nó trực tiếp bắt đầu.

Gemini ngẩng lên nhìn Fourth, ánh mắt bình thản nhưng ẩn chứa chút lo âu, rồi lên tiếng: "Em sẽ tiết lộ một bí mật nhỏ cho anh. Món quà từ Đế chế đã bắt đầu lộ diện sau lớp giấy gói thứ hai." Anh nắm nhẹ tay Fourth, giọng nói pha lẫn sự nghiêm túc và trầm lắng: "Món quà này rất đặc biệt. Thứ bên trong có thể không phải là thứ anh mong muốn. Nó chẳng đẹp đẽ, cũng chẳng hề quý giá. Thậm chí, nó còn chất chứa một quá khứ nặng nề và u tối. Anh có chắc mình muốn tiếp tục không?"

Gemini khẽ ngừng, nhìn thẳng vào mắt Fourth, nói thêm: "Một khi đã nhận món quà này, anh không thể trả lại. Giờ đây, Fourth, anh có hai lựa chọn: tiếp tục tháo gỡ hoặc dừng lại tại đây."

Fourth không trả lời ngay. Ánh mắt cậu dừng lại trên gương mặt Gemini - người đàn ông trẻ tuổi này từ lần đầu gặp gỡ đã khiến cậu không thôi kinh ngạc. Gemini có thể ngượng ngùng và bối rối vì một nụ hôn, nhưng cũng có thể làm ra những món ăn tuyệt hảo. Anh từng lang thang trên hành tinh nhỏ lạ lẫm để tìm kiếm thức ăn kỳ lạ, nhưng lại sở hữu tính cách hướng nội đầy tinh tế. Sự nhút nhát của anh không bao giờ làm lu mờ khả năng phán đoán sắc bén, mà ngược lại, ẩn giấu một mặt quyết đoán, lạnh lùng trong những thời khắc quan trọng.

Gemini không chỉ là người mạnh mẽ, mà còn ngang tài ngang sức với Fourth, điều mà cậu hiếm khi tìm thấy ở người khác. Bên dưới vẻ ngoài khiêm tốn ấy là một ý chí mạnh mẽ, không chịu khuất phục trước sự thật phũ phàng.

Fourth nhìn sâu vào đôi mắt Gemini, đôi mắt từng kéo cậu ra khỏi vùng an toàn của chính mình. Sau vài giây ngắn ngủi như kéo dài vô tận, cậu lựa chọn tiếp tục.

Vì cậu thích... à không, là yêu con người của Gemini, yêu mọi thứ thuộc về anh.

"XGALX-01 thì sao?" Fourth nhìn con robot nhỏ có hoa văn dâu tây trên vai, ánh mắt mang theo vẻ tò mò: "Hình dáng của nó thật đặc biệt. Cái tên này có ý nghĩa gì không? Tôi nhớ XGALX-01 từng xuất hiện trong tài liệu từ 700 năm trước. Đó là nhật ký của phản đồ Tyrell, ghi lại chi tiết tâm lý hắn khi ám sát Hoàng đế Theodore. Vậy tại sao Dâu Tây Nhỏ lại được gọi là XGALX-01?"

Quyển sách mà Fourth nhắc đến là một tài liệu quan trọng trong nghiên cứu về Theodore. Trong sách, cụm từ gốc "XGALX-01" chỉ xuất hiện ba lần, được viết tay một cách lặng lẽ, không mang ý nghĩa rõ ràng.

"Ban đầu, nó vốn là một trí tuệ nhân tạo rất cũ kỹ. Điều đặc biệt là nó không thích đổi tên.", Gemini khẽ mỉm cười, nét mặt vẫn bình thản. "Còn về mối liên quan giữa nó và những sự kiện từ 700 năm trước, đó sẽ là một món quà cần tháo gỡ trong tương lai. Chương trình của nó được viết để tự phát triển, không hề áp chế khả năng của trí tuệ nhân tạo. Nó tự học ngay từ ban đầu, tự cải thiện qua mỗi bài học tích lũy. Hệ thống này vượt trội hơn rất nhiều so với những AI bị hạn chế bởi chương trình kiểm soát hiện nay."

Gemini hơi ngừng lại, rồi tiếp tục, nụ cười trên môi thoáng dịu dàng hơn. "Khi anh về nhà của em, anh sẽ thấy nơi em lớn lên rất đặc biệt. Đó là một mảnh đất chuyên dùng để trồng trọt, với đại dương chiếm 60% bề mặt. Trên đất liền, có rừng, hồ, núi và cả những cánh đồng tuyết. Em đã ở đó từ năm ba tuổi, cùng cha mẹ rong ruổi khắp nơi. Cùng nhau nuôi bò trên đồng cỏ cao 4.000 mét, trồng củ cải ven biển, hái nấm đá từ vách núi và thu mật ong rừng sâu."

Gemini kể lại như thể mọi ký ức sống động đang ùa về. Những điều anh nói chẳng phải công việc xa lạ trong nghề trồng trọt, nhưng cách anh mô tả khiến mọi thứ tràn ngập sức sống, phả vào đó một niềm hứng khởi đặc biệt.

Anh nhẹ nhàng nói tiếp: "Em nhớ khi ba tuổi rưỡi, em theo cha mẹ vào rừng hái nấm. Trong một hang động nhỏ, em tìm thấy một chiếc hộp kỳ lạ. Sau rất nhiều cách, em mới mở được nó. Bên trong là bộ phần mềm cốt lõi nguyên bản đầu tiên và sơ khai nhất, nằm im lìm cùng một ổ cứng nhỏ. Thứ đó đã chờ đợi hàng thế kỷ để được tìm thấy và kích hoạt lại."

"Cách kích hoạt cũng rất đơn giản." Gemini khẽ cười. "Chỉ cần lắp nó vào một con robot trông trẻ không chống nước."

Bên cạnh, Dâu Tây Nhỏ vẫn lặng lẽ hoạt động, đôi mắt vàng lóe sáng, như thể mọi lời kể đều đã khắc sâu vào bộ nhớ.

"Đó là cỗ máy hình người duy nhất mà em có thể chạm vào khi em ba tuổi...", Gemini nhớ lại, ánh mắt xa xăm. Đó là cỗ máy tốt nhất mà Tiểu Gem khi xưa có thể tìm thấy.

XGALX-01 lên tiếng: "Vì vậy mà tôi phải làm việc nhà, nhất là việc vắt sữa theo sự chỉ dẫn của cha mẹ ngài. Thật không may, cái cơ thể đó không hề chống nước. Sau khi chồng của mẹ ngài vô tình làm đổ thùng đựng sữa, cỗ máy không thể sử dụng được nữa."

Gemini khẽ mỉm cười, vẻ xấu hổ thoáng qua.

Dâu Tây Nhỏ khẽ liếc sang sau đó quay lại với công việc, ánh mắt tập trung.

Fourth nheo mắt, suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng, "Anh thực sự muốn biết chuyện gì đã xảy ra với em khi em còn nhỏ."

Gemini đáp, giọng trầm xuống, "Khi chúng ta về nhà, mẹ em có thể sẽ kể chuyện cho anh suốt vài ngày, vài đêm, cho đến khi anh không muốn nghe nữa thì thôi."

"Anh rất sẵn lòng lắng nghe." Fourth cười nhẹ, ánh mắt ấm áp. Cảm giác thân thiết trong những lời nói khiến cậu cảm thấy gần gũi hơn với Gemini.

Gemini nắm lấy tay Fourth, nhẹ nhàng đưa lên môi rồi hôn các đầu ngón tay cậu. Những tiếp xúc thân mật nhỏ này gần đây cậu rất thích, một cách thể hiện tình cảm tự nhiên nhưng đầy ấm áp. "Lúc đầu, đó không phải là một trí tuệ nhân tạo bình thường. Nó có một quá khứ sâu sắc, có thể giúp chúng ta rất nhiều, chỉ là nó không muốn được gọi là Dâu Tây Nhỏ cho lắm."

XGALX-01 lên tiếng, giọng khẳng định: "Cơ thể và bộ não của tôi là hai cá thể riêng biệt."

Gemini nhìn Fourth: "Em đã lắp đặt một con Mecha nhỏ", và giới thiệu về những vũ khí được trang bị, "Em khá hài lòng với phiên bản này, nhưng dù có vũ khí và thiết bị, mà lại thiếu đạn dược phù hợp, nó vẫn chưa thể hoàn hảo được. Em vẫn cần phải giải quyết thêm vấn đề này nữa. Tuy em rất hay ở bên cạnh anh, nhưng lại không thể bảo vệ anh mọi lúc; ngược lại, nó thì có thể."

Lời nói của Gemini khiến đôi mắt của Fourth sáng lên. Cậu hiểu ngay tầm quan trọng của việc này. Nếu một cỗ máy nhỏ như thế có thể được sản xuất hàng loạt và lắp ráp thành quân cận chiến, điều này sẽ không chỉ nâng cao sức mạnh quân sự của đội ngũ mà còn tăng cường khả năng phòng thủ đáng kể. Nó sẽ có thể đối phó với Zerg. Và quan trọng hơn, sẽ có thêm nhiều binh lính sống sót nhờ vào những cỗ máy này.

Fourth nắm chặt tay, giọng đầy quyết tâm, "Để anh giải quyết vụ đạn dược! Mà... em định sẽ sắp xếp nó ở bên cạnh để bảo vệ cho anh hả? Một cỗ máy như vậy có thể sản xuất hàng loạt được không?"

Dự án tạo ra đội quân Mecha nhỏ do Viện Nghiên cứu Mecha phát động đã thất bại. Thứ nhất, chi phí quá cao; thứ hai, viện nghiên cứu chỉ có thể cung cấp số lượng rất hạn chế. Vì vậy, kế hoạch trang bị Mecha nhỏ cho bộ phận cận chiến vẫn chỉ là một ý tưởng trên giấy, chưa thể hiện thực. Nếu không, việc Sera sử dụng Mecha nhỏ làm mồi nhử chắc chắn sẽ không thu hút được nhiều người như vậy. Tuy nhiên, nếu Mecha nhỏ do Gemini chế tạo có thể sản xuất hàng loạt, với ưu điểm dễ dàng chế tạo và chi phí thấp, nó sẽ nhanh chóng được phổ biến trong các đơn vị cận chiến.

Gemini bình tĩnh nói: "Em sẽ đưa cho anh bản vẽ. Mecha này có thể sản xuất hàng loạt, nhưng em chủ yếu sử dụng các bộ phận có sẵn. Nếu chúng ta phải làm từ đầu, thời gian sản xuất sẽ kéo dài rất lâu. Hơn nữa, dù sao bản gốc cũng chưa được thử nghiệm trong chiến đấu thực tế. Trong các bài thử nghiệm, em không thể khẳng định nó sẽ mạnh mẽ như mong đợi. Điều em quan tâm là cải thiện khả năng chiến đấu cá nhân của nó trong việc bảo vệ anh. Nếu muốn chiến đấu phối hợp theo nhóm, thì chắc chắn phải có thêm những cải tiến."

Fourth không thể kìm lòng, ngước lên và hôn nhẹ lên môi Gemini. Trong cơn phấn khích, cậu nhất thời không nhận ra mình vừa làm gì ở nơi công cộng. Cậu vội vàng nói, "Gemini, em không biết chuyện này tuyệt vời đến thế nào đâu! Mecha rất đắt và hiếm, và lý do là Viện Nghiên cứu Mecha không cho phép bản vẽ được lưu trữ. Mọi người không thể tự tạo ra chúng. Tất cả các Mecha phải được sản xuất bởi các công ty dưới quyền của họ, bất kể là dùng cho mục đích quân sự hay dân sự."

Trong số các công ty đó, gia tộc Bromfield chiếm một phần lớn. Gia tộc Bromfield, với hàng trăm năm nghiên cứu về Mecha, sở hữu một kho tài liệu nghiên cứu khổng lồ về Mecha của Hoàng đế Theodore và độc quyền ngành công nghiệp này. Những nhà thiết kế tài ba thường làm việc cho các công ty này hoặc xuất thân từ gia đình Bromfield. Một đội quân với số lượng lớn thợ sửa Mecha không thể tự chế tạo ra Mecha của riêng mình.

Ngành công nghiệp này nổi tiếng với câu nói: "Cảm hứng lóe lên, bản vẽ thiết kế ra đời, chỉ cần đẹp, giàu có, và nổi bật, thành công và danh tiếng không phải là vấn đề."

Gemini gật đầu, ánh mắt kiên định, "Em biết!"

Fourth cúi đầu, chút buồn bã lướt qua trong mắt, "Anh đã không để ý nhiều đến tài năng trong lĩnh vực này của em, anh xin lỗi..."

Gemini khẽ cười, ánh mắt dịu dàng, "Không cần phải xin lỗi đâu. Nếu có thể, anh có thể đền bù cho em bằng... một nụ hôn~"

Nhìn quanh một lượt, mọi người đều tập trung vào công việc với tốc độ nhanh chóng, không ai nhận ra sự bất thường. Trong mắt Fourth, một tia e thẹn lóe lên, và rất nhanh, cậu hôn nhẹ lên gò má của Gemini như một làn gió thoảng qua. Fourth cúi đầu, vội vàng ngăn Gemini nhìn thấy biểu cảm của mình, giọng nói cậu run rẩy, "Gia tộc Bromfield nhận ra việc Sera làm là không đúng, vì vậy họ đã hạ thấp mình và yêu cầu anh giải quyết trong yên lặng, thay vào đó họ sẽ khuyên Sera tháo thiết bị tự huỷ ra. Nực cười hơn nữa là, chính họ tự nguyện xuống nước đàm phán, nhưng khi anh từ chối, họ lại cố gắng uy hiếp anh."

Gemini khẽ gật đầu, "Anh đã quyết định đúng đắn lắm. Nhưng... nếu lỡ họ thật sự kích hoạt thiết bị, liệu nó có ảnh hưởng đến kế hoạch của anh không?"

Fourth lắc đầu, "Không, chỉ cần thiết bị tự hủy còn nằm trong tay anh, anh vẫn có thể kiểm soát tình hình."

Gemini im lặng một lát, ánh mắt sáng lên, "Gia tộc Bromfield đã nhận được quá nhiều sự tôn vinh, đến mức họ tự cho mình cái quyền làm tất cả mọi thứ. Họ có trí tuệ, nhưng khả năng phân tích và ra quyết định lại yếu kém. Haizz, thật đáng tiếc, thế hệ hiện tại đã không còn sắc sảo như tổ tiên của họ nữa rồi."

Sự lạnh lẽo trong mắt Gemini dần lộ ra. Anh nhìn vào thiết bị tự hủy trên trung tâm thần kinh, do chính tay Sera lắp đặt trên Code Zero. Ha, họ tưởng rằng có thể đe dọa được một tướng quân à, nhưng liệu họ có hiểu rằng mình đang lãng phí thời gian không? Sự ngốc nghếch của đối phương khiến Gemini cảm thấy IQ của mình như bị hạ thấp và coi thường. Không, anh lắc đầu, họ không ngu ngốc, chỉ là quá tự mãn và tự cho mình là quan trọng.

Những mưu tính của gia tộc Bromfield không chỉ dừng lại ở việc thao túng các kế hoạch cá nhân. Thông qua sự phản đe dọa, gia tộc Jirochtikul đã giành thêm 50 ghế trong cuộc bầu cử lập pháp năm nay. Và khả năng cựu chủ tịch quốc hội được gia tộc Jirochtikul ủng hộ cũng lên tới 75%. Đương nhiên, vấn đề chi phí quân sự của quân đội cũng sẽ được giải quyết.

"Thiết bị tự hủy đã được tháo dỡ!"

Gemini sẽ không do dự. Mọi thứ đã được thiết lập, không có lý do gì để hối hận.

"Thông tin này phải được giấu kín. Gia tộc Bromfield đã tự mình phạm sai lầm, chúng ta sẽ giúp họ thêm một chút. Phải để họ hiểu rằng, nếu dám nhúng một tay tham gia vào quân đội, tay còn lại sẽ bị cắt đứt, và nếu họ cố chấp nhúng cả hai tay, họ sẽ mất cả hai."

"Được rồi." Fourth nói, vấn đề khiến các boss lớn lo lắng trên tàu đã được giải quyết. Cậu tiếp tục sử dụng bộ não sắc bén của mình để phân tích và hoàn thiện kế hoạch của Gemini.

"Em sẽ phục hồi cái thiết bị tự hủy này để khiến nhà thiết kế nó vẫn tin rằng thiết bị của mình vẫn còn hoạt động."

"Vậy thì... Làm phiền em rồi!" Ánh mắt của Fourth dừng lại trên con robot nhỏ bé, như thể nhìn thấy một người đàn ông thông thái đã sống qua bảy, tám thế kỷ. Trong ánh mắt đó có một chút tôn trọng. Theo lời kể của Gemini, cậu đã nghe nói về một đứa trẻ bình thường sở hữu trí thông minh nhân tạo từ hàng trăm năm trước, học hỏi và phát triển nhờ sự trợ giúp của AI. Gemini chắc chắn đã kế thừa một phần ý chí của Hoàng đế Theodore và những người theo ông ta.

Trải nghiệm của Gemini rất khác biệt...

Fourth cố gắng bình tĩnh lại. Cậu hỏi, "Cậu hiện tại... có nhu cầu gì không? Coi như là phần thưởng cho việc tháo dỡ thiết bị tự hủy, tôi có thể giúp đỡ miễn là không quá đáng."

Trước ánh mắt điềm tĩnh của Gemini, con robot nhỏ bình tĩnh đưa ra yêu cầu: "Tôi hy vọng có cơ hội học hỏi. Tôi không muốn lãng phí thời gian, và hy vọng có thể kết nối với mạng lưới trên tàu để học hỏi thêm."

"Được!", Fourth đáp, "Tôi sẽ cấp cho cậu một danh tính hợp pháp, cho phép cậu tự do truy cập vào mạng lưới tinh tú mà không bị cảnh sát an ninh mạng phát hiện."

Con robot nhỏ rất vui mừng, đôi mắt vàng lóe sáng, rồi nó thực hiện một nghi thức cảm ơn theo kiểu quý ông, khoanh chân lại, "Tướng quân, ngài thật hào phóng và tốt bụng. Tôi sẽ tuân theo chỉ thị của ngài trong tương lai. Ngài có thể gọi tôi là 'Dâu Tây Nhỏ.'"

Gemini ngơ ngác, "Này, lòng tự trọng của ngươi đi đâu rồi?"

Fourth được gọi là hào phóng, cảm thấy thú vị khi thấy vẻ mặt bình tĩnh của Gemini bắt đầu có chút xao động. Cậu bật cười rồi bắt đầu chương trình, yêu cầu Code Zero đóng lại. Cả ba người, bao gồm con robot nhỏ, đều nhảy xuống đất. Code Zero điều chỉnh tư thế, đứng dậy, đôi mắt to của nó lóe sáng, rồi ngồi khoanh chân một cách điềm tĩnh, chống cằm, nhìn mọi người một cách mơ hồ. (Ý là cái tướng ngồi i chanh mẻ Dâu Tây Nhỏ ó :)))

Cảnh vật xung quanh trở nên yên tĩnh lạ thường.

Fourth quay sang nhìn Gemini, ánh mắt giao nhau một lúc, rồi cậu nhìn về phía con robot nhỏ. Dâu Tây Nhỏ nói, "Tôi chỉ điều chỉnh có một chút thôi. Có vẻ như anh chàng to con này học rất nhanh."

Gemini bất lực đưa tay xoa trán, nhưng Fourth lại cảm thấy hài lòng với sự thay đổi của Code Zero. Cậu cảm thấy thích thú với sự phát triển của nó và mong đợi vào tương lai.

Khi cả nhóm đáp đất, việc thu hút sự chú ý của một số nhân vật quan trọng trên tàu là điều không thể tránh khỏi. Một vài ánh mắt giao nhau đầy ẩn ý trước khi họ đồng loạt yêu cầu Đại tá Off đưa ra lời giải thích. Tướng quân trông có vẻ hào hứng, nhưng họ cũng không giấu nổi chút lo lắng. Off, bối rối với hàng loạt ánh nhìn, vội vàng thay mặt hỏi về việc thiết bị tự hủy đã được tháo dỡ hay chưa.

Fourth nhẹ nhàng gật đầu, đôi môi điểm một nụ cười: "Nó đã được tháo dỡ và vẫn hoạt động bình thường. Kế hoạch sẽ không bị ảnh hưởng."

Off thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt chậm rãi dừng lại trên con robot nhỏ mà Gemini mang đến. Sự buồn bực thoáng hiện trong giọng nói: "Gemini, cậu thực sự đã tháo rời nó à?"

Trong lòng Off, sự ngạc nhiên lẫn thất vọng dâng lên như những con sóng vỗ bờ, gợi nhắc ông về khoảng cách giữa tuổi trẻ và kinh nghiệm, một nỗi buồn không thể che giấu.

Gemini có phần ngượng ngùng, lên tiếng giải thích: "Tôi vừa tìm được một bộ công cụ mới, số lượng đúng bằng "một phần ba" tiêu chuẩn. Nên tôi đã tích hợp nó vào Mecha nhỏ hiện tại tôi đang sử dụng."

Cả anh và Fourth đã thống nhất giữ kín những đặc thù và bí mật ban đầu. Với người ngoài, vũ khí này chỉ là một món đồ chơi lớn, một vật dụng bình thường hơn là một vũ khí chiến lược.

Off lắc đầu, không giấu nổi sự kinh ngạc và cảm thán, liên tục thở dài: "Thế cái này tên là gì?"

"Dâu Tây Nhỏ!" Gemini trả lời, ánh mắt đầy vẻ thản nhiên.

"XGALX-01" Fourth nhanh nhảu bổ sung, giọng điệu tỉnh bơ.

Off ngẩn người trong giây lát. Sự im lặng kéo dài vài giây, rồi ông phá vỡ nó bằng một câu hỏi thẳng thừng: "XGALX-01 là gì cơ?"

"Dâu Tây Nhỏ!" Fourth đáp, vẻ mặt vẫn bình thản như nước.

Sự im lặng lần này còn kéo dài hơn trước. Off nhìn cả hai, ánh mắt lướt qua như thể đang tìm kiếm một câu trả lời hợp lý trong không khí đầy mờ ám này.

Gemini chớp mắt, quay sang Fourth. Fourth chỉ nhún vai, thản nhiên nhấn mạnh: "Là XGALX-01!"

Off nhíu mày, cuối cùng kết thúc cuộc đối thoại ngắn gọn bằng một cái tên cộc lốc: "Được rồi, được rồi, cứ gọi là Dâu Tây Nhỏ đi."

Tiểu Mecha chuyển chủ đề nhanh chóng: "Cổng mạng ở đâu? Tôi cần kết nối ngay bây giờ."

Gemini đáp, vẻ mặt nghiêm túc hơn: "Được, ta sẽ cung cấp mã nhận dạng cho ngươi."

Off thoáng dao động khi nghe câu trả lời. Ánh mắt ông dừng lại trên con robot nhỏ, thoáng lóe lên sự nghi ngờ. Có lẽ thứ này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Nhưng nếu tướng quân không lên tiếng, Off cũng chẳng tiện hỏi thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com