Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Mày ăn gan trời

6 giờ sáng hôm sau, cái lúc mà mặt trời chỉ vừa mới ló dạng, Fourth vẫn còn cuộn tròn trong chăn êm nệm ấm, và, vẫn còn nằm trong vòng tay của Gemini. Em mơ màng mở mắt khi nghe thấy tiếng gọi khẽ sát bên tai.

"Fourth, dậy được rồi"

Em phải dụi mắt biết bao lần mới xác định được mình đang nằm trên tay của ai, và tay của chính mình, đang quắn lấy eo của ai mà chặt cứng thế này.

Và đến khi biết được, đó là Gemini, là cái ông chú già mà em luôn miệng kêu ghét, giờ lại ôm hắn đi ngủ, sắc đỏ cứ thế loang dần đến mang tai, cả người chui vào chăn xem như đã biến mất.

Gemini biết em ngại cũng không cố trêu chọc, chỉ lặng lặng im im đi xuống giường. Đến khi em cảm nhận phía giường bên cạnh đã trở lại trạng thái ban đầu, không có dấu hiệu lún xuống mới dám ló đầu ra ngó tới ngó lui. Xác định rằng hắn đã vào nhà vệ sinh, mới lon ton chạy sang nhà vệ sinh phòng khác.

Em vệ sinh cá nhân xong, tắm rửa sạch sẽ, mới nhận ra rằng..em không mang đồ theo, và, còn đang chẳng mặt gì trên người nữa.

Trong lúc đầu bù tóc rối, Gemini lại lần nữa xuất hiện, cứu em một mạng.

Hắn gõ cửa phòng tắm, nhẹ giọng hỏi người bên trong.

"Fourth, mày không mang đồ thì mặc tạm đồ của tao đi, tí tao chở mày sang nhà lấy đồ"

Em chẳng nói chẳng rằng, vươn tay lấy bộ quần áo Gemini đưa cho, mặt vào rồi lại lăng săng vì áo của hắn quá dài, che mất cả quần em rồi.

"Đồ chú như người khổng lồ thế này, che mất cả quần rồi."

Em vừa nói vừa giở áo lên cho hắn thấy quần bên trong đã bị cái áo dài nhoằn che mất.

Gemini chỉ biết lắc đầu cười khờ, nhìn nhóc nhỏ trong dáng vẻ này..cũng đáng yêu, trông cứ nhỏ thế nào, tưởng chừng có thể ôm trọn mà chỉ cần một cánh tay.

"Giờ ăn sáng, hay lấy đồ trước?"

"Lấy đồ, mặc cái này đi ăn sáng, tôi phải ngại đến chín như tôm luộc mất"

Vác cái bộ dạng này ra đường, em thề là mình có thể thi đua với cả tôm luộc mất.

"Thế xuống dưới trước đi, tao đi lấy điện thoại"

"Ờ-ừm"

Thế là một mình em xuống lầu, hắn lại đảo lại phòng mình để lấy điện thoại.

Đến khi hắn lấy xong điện thoại, đi đến cầu thang lại thấy nhóc nhỏ lấp la lấp ló ở đó, mãi chẳng chịu xuống.

"Fourth"

Hắn lấy tay khều vai em, chỉ vừa lên tiếng, nhóc nhỏ đã giật mình hét toáng lên.

"Hơi, Gemini"

"Sao không đi xuống?"

"T-Tôi, tôi ngại, chú đi cùng đi, nha?"

Em vừa nói vừa lấy tay gãy đầu, nhìn em bây giờ, có bao nhiêu phần ngốc hiện rõ ra trên mặt.

"Mày làm như lần đầu gặp mẹ tao vậy?"

"Đi, đi nha?"

Em cầm lấy tay hắn lắt qua lắt lại, giả giọng ngọt dụ dỗ hắn.

"Khẳn trương lên, chậm chạp trễ giờ"

Tất nhiên, Gemini chưa bao giờ là thắng trước lời dụ dỗ của Fourth Nattawat.

Lời vừa dứt em liền nghe theo mà xách đít theo sau hắn, trông như một cái đuôi, bé bé xinh xinh.

"Ối, hai đứa lại ăn sáng rồi đi đâu thì đi"

"Chào buổi sáng, mẹ Ning"

Em cười tít mắt chào buổi sáng mẹ hắn, thế là biết tại sao mẹ hắn lại quý em rồi, đáng yêu thế cơ mà, còn rất lễ phép.

Mẹ Ning đi tới, xoa lấy đầu em, 2 mẹ con cứ thế mà nói chuyện tíu tít với nhau mãi, khiến hắn phải chướng mắt mà lên tiếng cắt ngang.

"Có đi lấy đồ không hả cái thằng nhóc kia?"

Hắn khó chịu ra mặt, hai chân mày nhíu lại như sắp dính vào nhau.

"Đi chứ, mẹ Ning, con đi lấy đồ đã, xong rồi con về lại đây, ăn sáng nha"

"Cẩn thận nha con"

Em và mẹ Ning vẩy vẩy tay chào nhau, đến khi em ra đến cửa vẫn còn cười tít mắt, đầu vẫn ngó vào, vẩy tay liên tục. Hai gò má cứ được em kéo cao mãi.

Đến khi đi bộ cạnh hắn đến nhà em, phải để Gemini hỏi đến, mới hoàn hồn trở về cái dáng vẻ đanh đá thường ngày.

"Mày thích mẹ tao đến thế cơ à?"

"Thích chứ, mẹ Ning nấu ăn ngon, mẹ Ning tốt tính, mẹ Ning cũng cưng tôi nữa"

"Chẳng biết ai mới là con ruột nữa"

Hắn tỏ rõ sự bất mãn trên mặt, đều kêu bằng con, đều xưng bằng mẹ, thế nào mà em luôn là sự ưu tiên của mẹ Ning, còn hắn, chưa bằng một sợi tóc của em, nghĩ xem có uất ức không?

"Chú được nhặt ngoài sọt rác chắc luôn, mẹ Ning có kể tôi nghe, lúc chú còn tròn ủm nhỏ xíu, mẹ chú vô tình thấy chú nằm oe oe ngoài sọt rác đấy"

"Và, mẹ Ning nhặt chú vào nuôi nắn"

Em hứng thú kể lại cho hắn nghe, rõ là muốn trêu hắn. Em phải làm sao cho hắn tức đến nổ đom đóm mắt, tức đến đỏ mặt, ù tai, mới vừa ý em.

"Dừng, dừng được rồi, tao nói thế thôi, đừng nghĩ tao sẽ tin mày, đồ nhóc ác"

Xem như bị bại lộ, lỡ bịa rồi, thêm mắm dặm muối tí nữa, không phải là không được.

"Tôi chỉ nói sự thật thôi, chú được nhặt ngoài sọt rác, lêu lêu"

Trêu thì phải trêu đến cùng, dù hậu quả có là bị hắn cho ăn đòn, em cũng cam tâm vì trêu chọc được hắn, đồ con ghẻ.

"Mày ăn gan trời, Nattawat"

Lời vừa dứt tay hắn liền nhéo lấy má, kéo ra đến căng cứng.

"Norawit, buông ra, đau"

Em phải lấy tay mình gỡ ra. Má đã đỏ lên như cà chua chín, chọc ghẹo đã đời để bị nhéo không thương tiếc, đằng nào thì em cũng biết đau, thế mà hắn còn không biết thương hoa tiếc ngọc.

"Đã chừa chưa?"

"Chừa chưa"

"Cái thằng này?"

Em chạy vọt đi, mặc hắn đuổi theo sau.

"Aaa"

Vấp đá, chân em bầm tím, nhức đến phát khóc, Gemini phải cứng người một lúc mới xác định được em bị làm sao.

Chạy vội lại chỗ em, xem xét đủ chỗ, than vãn.

"Mày có làm gì được ngoài việc hậu đậu không? Fourth"

Hắn rõ là bất lực, đồ còn chưa lấy được, chân đã bầm tím xưng lên.

"Do cục đá, hại tôi đau chết đi được."

Em phản bác lại hắn, lý do hơi vô lý, nhưng nghe cũng không hợp lý lắm nhỉ?

"Cục đá tự bay lại làm mày ngã chắc? Lý do không chính đáng, mách mẹ tội cứng đầu"

Tay em xoa xoa vết thương trên chân, miệng không khép lại được cứ lãi nhãi bên tai hắn.

"Chú có phải giáo viên đâu, sao mở miệng ra là đòi mách phụ huynh thế?"

"Tao là gia sư của mày, có được xem là thầy không?"

Ngẫm một hồi lâu, thấy cũng đúng nhỉ, hắn là gia sư, cũng có thể được xem là thầy, thầy thì xem là giáo viên. Thế là, hắn được quyền mách phụ huynh à?

"Thầy cái gì chứ, bắt đất dĩ mới phải học với chú.."

"Tao nghe đấy"

Em chu môi lẩm bẩm trong miệng, là lẩm bẩm, thế mà hắn lại nghe rõ từng chữ một, trách sao tai hắn thính, hay do em nói xấu quá lộ liễu đây?

"Đỡ tôi, Gemini, trễ học rồi"

Em lúng túng đưa tay cho hắn cầm lấy đỡ mình lên.

Trêu chọc đã đời mới nhớ ra phải đi học, em và hắn cứ thế mà gấp rút lấy đồ rồi trở về nhà hắn.

Em và hắn đều muốn về thật nhanh, nhưng bây giờ muốn nhanh cũng không được, vì chân em đau, hắn còn phải xách đống đồ cho em, em cứ đi cà nhắc nhìn cứ như thằng đần đi kế bên hắn.

Hắn cũng không khắm khá hơn là bao, chẳng biết em sang ở 1 tuần, hay 1 tháng, đồ nặng trịch, xách đau cả tay.

Đến khi về đến nhà, tay hắn đã đỏ lên, hằn rõ một đường dài nhoằn, còn em, mệt mỏi lăn ra sofa nhà hắn thở dài.

Mắt sắp sụp mí, say giấc nồng. Tai lại nghe tiếng inh ỗi của Gemini.

"Fourth, đi thay đồ nhanh lên, tao bỏ mày bây giờ?"

Kéo lấy cánh tay Fourth, bất lực đến chết với em, hắn tưởng chừng mình phải thành phật, vì sức chịu đựng quá giỏi rồi.

Thế là hôm nay, hắn trễ làm, em trễ học, bụng em trống rỗng, bụng hắn cũng chẳng có gì, lề mề thì chịu thôi.

__________
.
.
.
22:45 26.05.24 Sunday

Hôm trước chú ghẹo thì hôm nay cháu chọc=))
Ngủ ngon na ja, cảm ơn đã ủng hộ toiii!

-sứa-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com