Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 28 : Tụi mình cùng cố gắng

Buổi chiều sau giờ tan học, Gemini quyết định đi đến nhà của Fourth. Thành thật mà nói, anh vô cùng sợ hãi mỗi khi nghĩ đến chuyện này, và nỗi sợ đó càng lúc càng dâng cao như muốn dìm chết Gemini khi anh đứng trước cổng nhà cậu. Tuy nhiên, cái nỗi sợ mất đi Fourth Nattawat đã dẫm lên hết tất cả những điều khác. Gemini không thể tưởng tượng được một ngày nào đó cậu sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời mình nữa, nó khiến anh tê liệt và bế tắc. Dù hôm nay thành công hay thất bại, anh cũng phải thử, còn hơn là cứ mãi lẩn trốn.

Gemini lấy hết can đảm nhấn chuông cửa, anh chỉnh lại đầu tóc, trang phục cho đàng hoàng tử tế trong lúc đợi người trong nhà ra mở cổng. Phải nói ngay lúc này trái tim anh đập mạnh đến mức muốn rơi ra ngoài, nó còn phản ứng kịch liệt hơn cả lúc tỏ tình với em người yêu. Rất may mắn vì người ra mở cổng là Minnie, nếu không thì có khi chưa kịp vào nhà đã bị đuổi thẳng về.

Phản ứng của Minnie khá bất ngờ khi thấy Gemini trước nhà, con bé vội chào hỏi:

- P'Gemini, em chào anh. Tới chơi hả anh?

Gemini bối rối nói:

- Ờ... anh... anh có việc phải gặp ba mẹ của Fourth.

Minnie không hỏi thêm, cô bé niềm nở đón khách:

- Dạ, anh vào nhà đi. - Cô đi trước dẫn đường.

Minnie nhanh nhẹn chạy vào nhà trước để thông báo cho Fourth rằng có bạn đến nhà.

- P'Fourth ơi! P'Gemini tới nè!

Ngay khi vừa bước đến trước cửa nhà, Gemini đã bắt gặp ba của Fourth ngồi đọc báo trên ghế sô pha ngoài phòng khách. Anh lễ phép cúi đầu chào ông, nơm nớp đứng ngoài thềm chờ đợi. Không nằm ngoài dự đoán của anh, ba của Fourth lập tức nổi giận và đuổi anh về:

- Cậu về đi, gia đình chúng tôi không tiếp cậu. - Ông nghiêm nghị đi đến trước mặt Gemini.

Đối diện với ba của Fourth, mặt anh cắt không còn hột máu, nhưng vẫn phải ráng giữ bình tĩnh để không làm hỏng chuyện. Mất biết bao nhiêu thời gian anh mới có đủ dũng khí để đến đây kia mà.

Sau khi nghe tin Gemini đến nhà mình, em nhỏ vội vàng chạy từ nhà bếp lên phòng khách. Fourth không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy anh, cậu mừng rỡ hỏi:

- Gem tới đây làm gì vậy? - Cậu định chạy đến chỗ anh thì ngay tức khắc bị ba chặn lại, nên đành nuối tiếc giữ khoảng cách. Trong niềm hân hoan được gặp lại người yêu sau những ngày bị cấm túc, mặt cậu bỗng xìu xuống khi chợt nhớ đến tình hình căng thẳng lúc này. Niềm vui trong phút chốc đã bị dập tắt hoàn toàn.

- Tới nói chuyện với ba mẹ bạn. - Anh bình tĩnh trả lời. Giây phút nhìn thấy Fourth, lòng anh như tan chảy ra. Chân chỉ muốn chạy thật nhanh đến chỗ cậu và ôm cậu thật chặt để lấp đầy nỗi nhớ nhung không thể nào tả xiết.

Ông nghe vậy liền phản đối:

- Tôi không có chuyện gì để nói với cậu hết, và tôi cũng không muốn nghe cậu nói. Mời cậu về cho. - Ông nhìn Gemini bằng nửa con mắt.

Fourth nhăn mặt, hơi lớn tiếng:

- Ba!

Ông quay ngoắt sang con trai mình, mắng:

- Mày lớn tiếng cái gì?

Mẹ của cậu đang ở trong bếp, nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, nên vội lau tay vào khăn rồi ra xem thử.

- Làm sao mà ồn ào thế? Ai tới vậy?

Gemini lễ phép vái chào:

- Cháu chào cô.

Bà Orn khựng lại khi nhìn thấy Gemini, nhưng rồi cũng nhanh chóng nắm được tình hình hiện tại. Bà đi đến giữ chặt cánh tay của chồng mình để giúp ông bình tĩnh lại. Bà điềm đạm:

- Cháu vào nhà đi.

Dù rất muốn tống cổ tên họ Titicharoenrak kia ra khỏi nhà ngay lập tức, nhưng lại bị vợ ngăn cản, ông hậm hực quay gót vào trong, không nói thêm lời nào.

Bà Orn quay sang nhẹ giọng nói với Minnie:

- Minnie lên phòng trước nha con.

Con bé nhận ra tình hình hiện tại không được tốt, nên rất ngoan ngoãn đi lên phòng để gia đình nói chuyện riêng. Nãy giờ nó hoang mang đứng nhìn mọi người, không hiểu có chuyện gì nghiêm trọng mà ai cũng trông căng thẳng như vậy.

Ba cậu ra lệnh:

- Fourth Nattawat đi lên phòng cho ba.

- Con... - Em nhỏ ngập ngừng, nhìn qua mẹ cầu cứu.

Bà Orn ngắt lời cậu:

- Không cần, tất cả ngồi xuống đi.

Fourth và Gemini ngồi đối diện ba mẹ của cậu. Bầu không khí giữa bốn người vô cùng ngột ngạt, đến mức hít thở thôi cũng là điều xa xỉ ngay lúc này.

Mẹ của Fourth rót cho Gemini một cốc nước, bà mở lời:

- Cháu tìm đến đây có chuyện gì? Cháu nói đi.

Nhìn gương mặt khó đăm đăm của ông, Gemini mới hiểu thế nào là sợ hãi đúng nghĩa. Anh từ từ đứng dậy, hít một hơi sâu:

- Cháu biết cô chú khó chấp nhận chuyện giữa chúng cháu, nhưng cháu hi vọng cô chú có thể cho chúng cháu qua lại với nhau. - Anh nói bằng giọng cương quyết.

Fourth nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên. Cún con mít ướt của cậu đã trưởng thành rồi, ngầu quá xá. Em nhỏ lén ba mẹ nắm lấy ngón út của anh lớn.

Ông đập mạnh xuống bàn khiến mọi người giật mình thon thót, riêng Gemini thì ruột gan như trôi tuột đi đâu mất. Dũng khí do anh nuôi dưỡng bấy lâu nay cũng đã vơi bớt đi chỉ bằng một tiếng "rầm".

Ông nổi khùng:

- Không bao giờ! Cậu nghĩ sao mà lại đến đây nói với tôi cái này? - Ông đứng lên, chỉ tay vào mặt anh.

Bà Orn kéo chồng ngồi xuống, nhíu mày:

- Ông từ từ xem nào. Lý do gì mà cháu tự tin đến đây xin phép cô chú quen Fourth?

Gemini vô cùng lo sợ, ánh mắt của ba Fourth hung tợn đến mức dọa anh muốn són ra quần, nhưng anh vẫn không bỏ cuộc mà tiếp tục trình bày:

- Thưa cô, từ trước đến nay học lực của cháu rất tốt, cũng chưa từng làm việc gì xấu xa. Cháu biết cô chú rất quan tâm đến việc học hành của Fourth và lo sợ rằng với học lực hiện tại thì cậu ấy khó mà đỗ đại học. Nếu cô chú đồng ý cho chúng cháu quen nhau, cháu hứa sẽ giúp cậu ấy thi đỗ đại học. Tụi cháu sẽ cùng nhau cố gắng, cùng nhau trở nên tốt hơn trong tương lai—chỉ cần cô chú cho một cơ hội. - Gemini thở dốc.

Nghe những lời Gemini nói hôm nay, Fourth vô cùng cảm động và hạnh phúc. Cậu nghĩ mình là kẻ may mắn vì có một người như Gemini ở bên cạnh.

Nhưng ông gạt phắt tất cả những lời đó, gắt gỏng:

- Fourth có thi đậu hay rớt cũng không liên quan tới cậu! Tôi tuyệt đối không chấp nhận chuyện yêu đương đồng giới, không có ra thể thống gì hết!

Em nhỏ đứng phắt dậy, ấm ức:

- Ba! Làm ơn đừng nói những lời như vậy nữa có được không?

- Tao nói sai hay sao?! - Ông xẵng giọng.

Bà Orn nhìn hai cha con rồi hét lên:

- Thôi dừng lại đi! - Bà hạ giọng, quay qua nói với Gemini. - Đầu tiên cháu hãy về đi, cô chú sẽ xem xét lại chuyện này.

Ông thể hiện sự kiên quyết:

- Xem xét cái gì? Tôi nói không là không!

- Cái ông này! - Bà Orn tức tối đánh vào bắp tay của ông.

Gemini cúi đầu vái chào:

- Thưa cô chú, cháu về.

Trước khi đi, anh còn không quên tạm biệt em mèo nhỏ:

- Anh về nha bạn.

Fourth ủ rũ vẫy tay chào tạm biệt, luyến tiếc nhìn theo bóng lưng của anh. Cậu thật sự không muốn để Gemini về một chút nào.

Nửa đêm, trong căn bếp nhỏ

Ông Jirochtikul bất chợt tỉnh giấc vào nửa đêm. Ông lặng lẽ xuống bếp, rót một ly nước. Ngồi một mình trong không gian tĩnh lặng, ông đột nhiên nhớ lại những lời thằng nhóc Gemini nói hồi chiều.

Thật ra, ông rất hy vọng Fourth có thể đậu vào một trường đại học tốt, sau này có công ăn việc làm đàng hoàng. Nhưng chuyện yêu con trai... e rằng quá khó để có thể chấp nhận.

Bà Orn thấy chồng ngồi rầu rĩ một mình dưới bếp, bà lại gần, kéo ghế ngồi kế bên ông:

- Ông đang nghĩ về con, đúng không?

Ông bị nói trúng tim đen, liền chối bay chối biến:

- Vớ vẩn! Tôi chỉ đang nghĩ về chuyện trên công ty thôi. - Ông mân mê ly nước trên tay.

Bà tặc lưỡi:

- Chối cái gì mà chối, tôi biết là ông thương con. - Bà đặt tay lên vai ông rồi chuyển qua nắm tay.

Bà thỏ thẻ:

- Ông lo cho nó, muốn tốt cho nó, tôi biết. Nhưng cứ hở tí là cãi nhau thế này thì Fourth sẽ càng ngày càng xa cách chúng ta. Tôi không muốn đâu. Ông có muốn thế không hả?

Ông lưỡng lự một lúc rồi mới trả lời:

- Tôi là ba nó. Bà nghĩ tôi có muốn không? - Ông né tránh ánh mắt của vợ.

Ông và Fourth vốn không thân nhau lắm. Thậm chí trước đây hai cha con cũng cãi vã vô số lần, nhưng chưa bao giờ căng thẳng dai dẳng như lần này. Ông Jirochtikul yêu con nhưng không biết cách thể hiện. Đôi lúc nhìn thấy hai mắt Fourth sưng húp vì khóc, vẻ mặt thẫn thờ của con trai, ông cũng đau lòng lắm. Nhưng ông vẫn cố chấp, nhất quyết không làm hòa.

Thật lòng, không có người làm cha mẹ nào muốn trở nên xa cách với con cái của mình.

Bà Orn nhẹ giọng khuyên:

- Vậy thì ông phải bình tĩnh lại đi. Cứ gặp mặt nhau là cãi cọ, rồi đến khi muốn nói chuyện tử tế thì con nó cũng chẳng muốn nghe ông nữa đâu.

- Vậy bà muốn tôi phải làm sao?! Tôi cũng đâu muốn chuyện này xảy ra trong gia đình mình.

Bà Orn bặm môi, ngẫm nghĩ rồi nheo mắt:

- Hay ông thử suy nghĩ về lời Gemini nói hồi chiều đi. Tôi thấy cũng có lý đấy chứ.

Ông nhíu mày:

- Ý bà là gì?

- Con trai mình có thể đỗ đại học. Không phải ông luôn mong muốn tương lai của nó tốt đẹp hay sao? Ông cũng biết với sức học hiện tại, nó không thể tự mình phấn đấu được. Với lại, nó đang chống đối mình.

Ông lắc đầu, ngán ngẩm phẩy tay:

- Tôi nhất định phản đối tới cùng. Bà đừng cố thuyết phục tôi nữa. Làm sao mà chấp nhận chuyện xằng bậy đó được?

Bà Orn nhìn ông bằng ánh mắt nghi ngờ:

- Nói thật đi, ông không muốn nó đỗ đại học hả? - Bà dặm thêm vài câu, nhấn mạnh. - Ông bắt nó từ bỏ ước mơ âm nhạc để nó tập trung học hành. Không lẽ bây giờ có cơ hội tốt như vậy mà ông lại nhắm mắt bỏ qua?

Bà dừng lại một chút, rồi tiếp tục:

- Còn chuyện yêu đương của tụi nó, ông cứ từ từ mà thích nghi. Cũng không phải chuyện gì khủng khiếp.

Ông đặt mạnh ly nước xuống bàn:

- Ôi, mệt quá! Tôi sẽ suy nghĩ, được chưa?!

Bà Orn cười mãn nguyện:

- Ừ, còn bây giờ vào giường ngủ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com