Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19: Nhét dâu tây vào lồn em vợ, lồn non ngậm dâu tây đi mua đồ

Hai người về tới nhà vẫn chưa được bốn giờ rưỡi, Nguyễn Bảo ngồi trên sô pha trong phòng khách lên danh sách những thứ cần mua.

Trần Nam vào nhà bếp, mở tủ lạnh muốn lấy nước, ánh mắt vô tình rơi vào rổ dâu tây đỏ tươi trong tủ, chợt nảy ra ý tưởng nào đó, khoé môi khẽ cong lên, lấy rổ dâu tây ra đi rửa sạch, còn bẻ sạch cuống dâu.

Nhìn đĩa dâu sạch sẽ, ánh mắt Trần Nam tối tăm, bưng đĩa dâu ra phòng khách.

“Cục cưng, ăn dâu nè.” 

“A… đợi em chút.” Nguyễn Bảo cũng không ngẩng đầu lên, nên không nhìn thấy ánh mắt phóng túng lúc này của người đàn ông.

Cậu viết xong dòng cuối cùng, buông bút xuống, lúc này mới ngẩng đầu lên.

Trần Nam đã ngồi xuống bên cạnh cậu, anh đặt đĩa dâu lên bàn, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm sườn mặt của thiếu niên.

“Anh nhìn em như vậy làm gì?” Nguyễn Bảo nhìn thấy ánh mắt của Trần Nam, có chút căng thẳng lên tiếng, còn vô thức nuốt một ngụm nước bọt.

“Anh muốn đút em ăn dâu.” Trần Nam vừa nói dứt câu, hai tay đã vươn tới khoá quần của Nguyễn Bảo, thuần thục cởi ra.

“Anh, anh làm gì vậy?”

“Không được, không được, chị em sắp về rồi, anh mau buông ra.”

“Đồ biến thái này.”

Nguyễn Bảo không ngừng giãy giụa, sợ hãi la hét.

Trần Nam nhào tới chặn ngang đôi môi đang không ngừng lải nhải của cậu, một bàn tay khóa chặt hai tay của cậu, tay còn lại nhanh nhẹn cởi quần dài và quần lót của cậu ra.

Ngón tay nắm lấy dương vật nhỏ vuốt ve khiêu khích, đợi nó ngẩng đầu rồi lại mò xuống bên dưới, thăm nom hai lỗ nhỏ bị hành tra tấn cả tối hôm qua.

Lồn non đã khép lại, bên trong vẫn chặt khít như chưa từng bị xâm phạm, chỉ có lỗ đít nhỏ vẫn còn hơi sưng.

Trần Nam đút hai ngón tay vào lồn non đã rỉ nước, quen đường quen nẻo ra ra vào vào.

“A… ưm… đừng mà… không phải anh nói ăn dâu sao… mau buông em ra.” Nguyễn Bảo cảm nhận khoái cảm kéo tới, cong người lại, giọng nói cũng trở nên mềm mại, trên mặt đã nhuốm chút hương vị của tình dục.

“Đây, đút em ăn ngay đây.” Trần Nam ngậm lấy đầu vú nho nhỏ của cậu, vừa liếm láp vừa nói.

Cảm thấy lồn non đã đủ ướt, đủ trơn, Trần Nam rút tay ra, để cậu ngồi dựa vào lưng ghế sô pha, tách hai chân cậu dang rộng ra thành hình chữ M, đặt trên ghế, sau đó nói: “Ôm hai chân em đi.” 

Nguyễn Bảo mơ màng dùng hai tay ôm lấy hai chân, bộ phận sinh dục lồ lộ trước mắt người đàn ông, hồng hào, nhiều nước lại ít lông, có thể nói là vô cùng hoàn hảo, vô cùng xinh đẹp.

“A… cái gì vậy… không được đâu… ưm…” 

Nguyễn Bảo mở to mắt nhìn Trần Nam lấy một quả dâu nhét vào lồn non, miệng lồn căng theo hình dạng quả dâu, chậm chạp hút vào trong, xúc cảm lạnh lẽo hoàn toàn trái ngược với bên trong nóng hổi, Nguyễn Bảo không kìm được mà run rẩy cả người.

“Xem ra lồn non của em rất thích ăn dâu tây.” Trần Nam nhìn lồn non hút trọn quả dâu vào trong, đôi mắt đỏ lên, bụng dưới căng cứng.

“A… lạ quá… ưm… anh rể…”

Hai tay Nguyễn Bảo bấu chặt vào đùi của mình, ngửa đầu vào lưng ghế sô pha, há miệng thở dốc.

Trần Nam lại lấy thêm một quả nửa, lần này không hề nhẹ nhàng như lần trước, trực tiếp nhét thẳng vào trong.

“A… anh rể…”

Lại một quả, rồi lại một quả…

Năm quả dâu nhét đầy lồn non, cảm giác căng trướng lại lạnh lẽo kích thích bụng dưới, lồn non liên tục chảy nước, hai cánh hoa run rẩy khép lại, ôm trọn lấy năm quả dâu bên trong.

“Anh muốn ăn mứt dâu.” Nói xong, Trần Nam đi vào nhà bếp, lấy ra một hủ mứt dâu.

“Không… không thể đâu anh rể… em hỏng mất…ưm… ha…” Nguyễn Bảo sợ hãi nhìn anh, lồn non vô thức siết chặt lại, vô tình bề mặt quả dâu không bằng phẳng, ấn vào vách thịt, khoái cảm bất ngờ làm Nguyễn Bảo rên lên.

Trần Nam nhìn thiếu niên lộ ra dáng vẻ đầy sắc tình, ánh mắt đục ngầu, cặc bự đã cứng rắn như que củi, không ngừng giật giật biểu tình muốn thoát ra ngoài.

“Vậy anh đút em ăn.” Trần Nam cởi quần của mình ra, cặc bự lập tức bật ra, giống như không chờ nổi nữa.

Trần Nam mở hủ mứt dâu ra, quét từng muỗng lên thân cặc bự của mình, đến khi cặc bự dính đầy mức dâu, anh mới đưa nó đến trước mặt thiếu niên.

“Em mau ăn đi.” Trần Nam luồn tay vào tóc thiếu niên, ấn đầu cậu vào háng của mình.

Nguyễn Bảo nhìn cặc bự dính đầy mứt dâu, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt mơ màng, khẽ liếm một cái lên quy đầu to lớn.

Cậu chậm chạp lẽ lưỡi liếm lấy mứt dâu, mứt dâu hoà lẫn với chất nhờn được tiết ra từ lỗ niệu đạo, từng chút từng chút được cậu nuốt vào bụng.

Lồn non bên dưới ngậm lấy năm quả dâu, mỗi lần co thắt đều cảm nhận được bề mặt sần sùi của nó, từng thớ thịt mềm bên trong bị kích thích, nước dâm liên tục chảy ra.

Miệng nhỏ bên trên ngậm lấy cặc bự nhiệt tình bú mút, trong không gian vang lên âm thanh nhóp nhép dâm tục.

“Ha… cục cưng, em bú giỏi quá.”

Trần Nam đặt tay lên đầu Nguyễn Bảo giữ im đầu cậu lại, hông eo bắt đầu đưa đẩy, động tác giống như đang giao hợp, mỗi lần đều đâm vào tận cuống họng của cậu.

Nguyễn Bảo chảy ra nước mắt sinh lý, chỉ có thể há to miệng đón nhận từng cú thúc của người đàn ông, sợ răng mình sẽ làm anh bị thương.

Bỗng nhiên, vang lên tiếng mở cửa, sau đó là tiếng giày cao gót giẫm lên sàn nhà, tiếp theo là giọng của Nguyễn Mỵ: “Bảo Bảo, chồng ơi, em về rồi, chúng ta đi thôi.”

Nguyễn Bảo giật mình mở to mắt, lồn non co thắt dữ dội, hột le run lên phun ra một dòng nước.

Trần Nam đang hưởng thụ khoái cảm cũng bị dọa giật mình, cặc bự giật mạnh một cái, bắn thẳng vào cổ họng thiếu niên.

“Khụ khụ.” Nguyễn Bảo bị sặc, theo bản năng nuốt tinh dịch trong miệng vào bụng, sau đó ho khan vài cái.

Cậu không dám do dự, lấy khăn giấy lau miệng, sau đó cúi đầu muốn lấy dâu tây trong lồn non ra.

Nhưng cổ tay chợt bị người đàn ông nắm lấy, anh ghé sát vào tai cậu, khàn giọng nói: “Không cho phép em lấy ra.”

Nói xong, anh lập tức mặc quần lót vào giúp cậu, sau đó là quần dài, không cho cậu có hội từ chối.

Hô hấp của Nguyễn Bảo cứng lại, không dám tin mà mở to mắt nhìn Trần Nam đang mặc quần.

Anh… bảo cậu cứ như vậy mà ra ngoài sao?

Anh bị điên hả?

“Anh…” 

“Hai người đâu rồi, mau lên đi.”

Nguyễn Bảo chưa kịp lên tiếng, đã bị câu nói thúc giục của Nguyễn Mỵ cắt ngang.

Cậu chỉ có thể ngậm ngùi siết chặt lỗ nhỏ bên dưới lại, hai chân cậu đã mềm nhũn, loạng choạng đứng dậy, cậu sợ chỉ cần mình thả lỏng một chút thì số dâu tây bên trong sẽ rơi ra ngoài.

“Ưm…” Nguyễn Bảo khó nhịn thở dốc một hơi, cảm giác bên trong lồn non căng đầy, mỗi bước đi đều có thể bị kích thích, khoái cảm ở bụng dưới vẫn liên tục lan ra khắp toàn thân, cậu vừa hoảng sợ vừa có chút tê dại.

Hai người từ từ đi ra cửa, Nguyễn Bảo cúi đầu, âm thầm đứng sau lưng Trần Nam, muốn chắn ánh nhìn của Nguyễn Mỵ, sợ cô sẽ nhìn ra gì đó bất thường.

“Đi thôi, mua đồ xong còn đi ăn nữa.” Nguyễn Mỵ nói xong, đi tới khoác tay Trần Nam, kéo anh đi.

Nguyễn Bảo ở phía sau nhìn hai người phía trước, trong lòng có chút không được thoải mái, nhưng rất nhanh đã bị khoái cảm ở bụng dưới xua tan, quần lót đã sớm bị nước dâm thấm ướt, nhưng may quần dài đủ dày, cộng thêm là quần tối màu, rất khó nhận ra.

Nguyễn Bảo vừa đi vừa thất thần nghĩ, rốt cuộc là cậu phải ngậm số dâu tây này bao lâu đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com