Chương 29: Rừng thiên nước đọng
Xe tới chân núi
Tất cả mọi người lần lượt xuống xe lấy hành lý trong hầm xe.
Sau đó tất cả cùng nhau đi bộ lên núi, từ chân núi đến địa điểm cắm trại cũng không xa lắm, ước chừng đi khoảng vài chục phút là tới nơi. Thời gian cũng vừa vặn, sắp xếp xong là có thể ngắm hoàng hôn.
Nguyễn Mỵ đợi Trần Nam xuống xe liền đi theo, vẫn luôn dính lấy anh không rời.
Lúc này đã đi được khoảng nửa đoạn đường, Nguyễn Mỵ đi phía sau Trần Nam, còn Nguyễn Bảo thì đi phía trước anh, Nguyễn Mỵ khẽ nắm lấy vạt áo của Trần Nam, nhẹ nhàng nói: “Em mệt quá, chúng ta nghỉ một chút đi.”
Trần Nam quay lại nhìn Nguyễn Mỵ một cái, ánh mắt sâu xa khó dò, nhìn những nhân viên nữ vẫn đi bình thường xung quanh, cũng nhìn ra suy nghĩ của cô.
Trần Nam muốn mở miệng nói gì đó, đột nhiên nhìn thấy trưởng phòng của cô đi tới phía sau, anh liền nói: “Em ở đây nghỉ ngơi với trưởng phòng đi, anh đi lên đó giúp đỡ mọi người dựng lều.”
Nói xong anh liền quay sang trưởng phòng, tỏ vẻ quan tâm nói: “Chị ở đây với cô ấy nghỉ ngơi một chút đi, không cần gấp.” Sau đó không đợi hai người phản ứng liền quay đầu rời đi.
Nguyễn Mỵ nhìn bóng lưng dần xa, thầm oán giận trong lòng.
Trần Nam đuổi kịp Nguyễn Bảo, nhìn bờ mông núng na núng nính lắc lư trước mắt, ánh mắt dần tối xuống.
Đến nơi, là một khoảng đất rộng lớn, từ đây nhìn xuống có thể nhìn rõ quang cảnh thành phố.
Trần Nam đặt đồ của mình và Nguyễn Bảo vào một gốc cây, sau đó nhân lúc không ai chú ý, kéo tay Nguyễn Bảo, lén lút rời đi.
“Anh làm gì vậy?” Nguyễn Bảo bị Trần Nam kéo đi, lo lắng quay đầu lại nhìn, sợ người nào đó phát hiện, nhưng lúc này mọi người đều đang bận rộn, không ai chú ý chuyện ở bên này.
Trần Nam kéo Nguyễn Bảo đi theo một con đường mòn đi vào rừng, anh biết đây là đường của người dân xung quanh làm để có thể đi vào rừng dễ dàng hơn.
Cảm thấy đã đi đủ xa, không nhìn thấy mọi người ngoài kia, Trần Nam dừng lại, không nói hai lời liền đè Nguyễn Bảo lên một thân cây, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng hôn sâu.
Hai tay nhanh nhẹn cởi đồ cậu ra, rất nhanh Nguyễn Bảo đã bị cởi trần như nhộng, bị người đàn ông ôm chặt vào lòng, bờ mông căng tròn bị nhào nặn thành đủ loại hình dạng.
“Ưm… đừng… đừng như vậy mà…” Nguyễn Bảo cảm nhận da thịt của mình như có vô số con kiến đang bò qua, cơ thể trắng nõn thon thả không mảnh vải che thân bại lộ dưới ánh nắng mặt trời.
Cảm giác khoả thân ngoài trời thế này làm trong lòng Nguyễn Bảo run lên, xen lẫn giữa một chút kích thích và sợ hãi.
“Không phải bé dâm rất nứng sao, anh đi chỉ là đang thoả mãn em mà thôi.” Trần Nam để cậu đứng tựa vào thân cây, dùng một tay nâng một chân của cậu lên, nhìn nơi riêng tư lộ ra trong không trung, không ngừng run rẩy chảy nước, dương vật nhỏ đứng thẳng tiết ra một ít chất nhờn, Trần Nam lập tức ngồi xuống, gác chân cậu lên vai mình, liếm một cái lên dương vật nhỏ đã cứng rắn một cái.
“A… anh ơi…” Nguyễn Bảo luồn tay vào tóc anh, rũ mắt nhìn người đàn ông đang vùi đầu vào giữa háng mình.
Trần Nam nhẹ nhàng liếm dương vật nhỏ, sau đó chiếc lưỡi di chuyển xuống bên dưới một chút, cọ cọ vào hột le nho nhỏ, nhìn cơ thể thiếu niên run run, anh liền chọc chọc thêm vài cái nữa.
Lồn non mấp máy, tựa như rất mong chờ sự xâm phạm của chiếc lưỡi to dày.
Trần Nam cũng không để lồn non chịu uất ức, đầu lưỡi chui vào bên trong, liếm láp mọi ngóc ngách bên trong.
“A… thoải mái… anh rể… ưm…” Nguyễn Bảo cong người hưởng thụ khoái cảm, hai tay nhấn đầu Trần Nam vào háng mình, thân dưới ưỡn lên, nhiệt tình đón lấy sự âu yếm của anh.
Trần Nam gặm nhắm lồn non một hồi đến khi nơi đó co giật phun nước mới hài lòng nhả ra, anh nuốt hết nước dâm vào bụng, ngẩng đầu nhìn thiếu niên đang tận hưởng dư vị của khoái cảm, nhẹ nhàng liếm môi một cái, giọng nói khàn đặc nói.
“Bé dâm, mau chổng mông lên cho cặc bự đụ.” Trần Nam cởi khoá quần ra, móc cặc bự cứng như thép của mình ra, vuốt ve an ủi vài cái.
Nguyễn Bảo nuốt nước bọt, chậm chạp quay người lại, hai tay chống lên thân cây, eo từ từ hạ thấp xuống, bờ mông vểnh chậm chạp chổng lên cao, hai chân thon dãi khẽ tách ra một chút, trên cặp đùi thon thả dính đầy chất lỏng dâm tục, ánh sáng chiếu vàng, càng thêm phần lấp lánh.
“Anh rể…. Đút cặc bự vào lồn dâm của em vợ đi.” Nguyễn Bảo quay đầu lại, ánh mắt tràn đầy tình ý, hé miệng mềm mại nói.
Dường như bầu không gian thoáng đãng rộng rãi nơi đây làm cậu hoàn toàn buông thả bản thân, tựa như trở về thời xa xưa, y như một con động vật đang động tình, chổng mông chờ bạn đời đến yêu thương.
“Chó cái dâm.” Trần Nam hít một hơi thật sâu, trầm giọng mắng một câu, sau đó hung hăng đâm cặc bự vào lỗ đít nhỏ của cậu.
“Ha… đâm nhầm lỗ đít rồi.” Trần Nam thoải mái nặng nề thở ra một hơi.
“A… lỗ đít nhỏ cũng muốn… ưm… cặc bự đút vào…” Nguyễn Bảo ngửa đầu rên rỉ, âm thanh còn to hơn thường ngày, xem ra cậu thật sự rất thích chỗ này.
Trần Nam đưa đẩy vài cái, sau đó rút ra mạnh mẽ đâm vào lồn non, đâm thọc vài cái, rồi lại rút ra đâm vào kỗ đít nhỏ.
“A… anh rể… chồng ơi… sướng… sướng quá… ưm…” Nguyễn Bảo liên tục chịu sự kích thích từ hai nơi, khoái cảm mãnh liệt hoàn toàn nhấn chìm cậu.
Cậu dùng một tay xoa nắn bầu vú của mình, lực đạo cũng tăng giảm theo từng cú đâm thọc của người đàn ông.
“Aaaa… em chết mất… a…” Toàn thân Nguyễn Bảo đỏ ửng như tôm luộc, dưới ánh mặt trời càng thêm rực rỡ.
Trần Nam dùng hai tay kéo hai tay cậu ra sau, động tác dưới hông liên tục đẩy về phía trước, nhấc chân bước đi.
“Chó cái dâm, mau đi đi.” Trần Nam vừa rút ra đâm vào, vừa đẩy người cậu đi tới trước.
“A… ha…” Nguyễn Bảo run rẩy nhấc chân lên, chầm chậm bước đi từng bước một, mỗi bước đi đều bị kích thích đến tận tế bào.
Trong khu rừng xanh mướt, hai người đang làm chuyện thân mật nhất, thiếu niên hoàn toàn trần truồng đang quỳ bò trên đất như một con chó cái đang động dục, bờ mông thịt không ngừng lắc lư lên xuống theo từng cú đưa đẩy của người đàn ông.
Người đàn ông vẫn mặc quần áo đầy đủ, đang đứng trong tư thế đứng tấn, thân trên hơi khom xuống, cặc bự lộ ra đang cắm vào lỗ đít của thiếu niên.
“A… em muốn ra… a… nhẹ chút….” Nguyễn Bảo chống hai tay xuống đất, ngửa đầu cong mông rên rỉ, chợt cậu rùng mình một cái, dương vật nhỏ bắn ra dòng tinh dịch đặc sệt, tinh dịch đọng lại trên phiến lá bên dưới.
“A… anh rể… em lại ra… ha…” Nguyễn Bảo cong người, lồn non co giật vài cái, phun ra một lượng lớn chất lỏng trong suốt, nước dâm tưới lên lá cây, phát ra âm thanh tí tách.
Nguyễn Bảo mềm nhũn cả người muốn ngã xuống, nhưng được người đàn ông phía sau ôm lấy, nhấc cậu đứng dậy, sau đó quay người cậu lại, cặc bự vừa rút ra lại đâm mạnh vào lồn non vừa lên đỉnh.
Anh dùng hai tay nâng mông cậu lên, Nguyễn Bảo bị nhấc bổng, theo bản năng co hai chân quấn lấy eo Trần Nam, tư thế của cậu lúc này y như một con kogola đang quấn lấy thân cây.
“Sướng không chó cái dâm?” Trần Nam liếm lấy vành tai của cậu, trầm giọng nói.
“Sướng… sướng lắm… ưm…” Nguyễn Bảo ôm cổ Trần Nam, vùi đầu lên vai anh, thở hổn hển.
Trần Nam bế cậu bước đi, mỗi bước đi cặc bự bên trong lồn non lại đâm vào một cái, nhẹ nhàng kích thích.
“A…ưm… anh rể…” Nguyễn Bảo nhắm mắt, vùi vào vai Trần Nam hưởng thụ khoái cảm, cũng không suy nghĩ xem anh muốn bế cậu đi đâu.
“Chó cái dâm, nhìn kìa.” Trần Nam đột nhiên dừng lại, nói vào tai cậu.
Nguyễn Bảo mơ màng mở mắt ra, sau đó cậu lập tức mở to mắt, cả người co rút lại một cái.
“Anh… sao anh lại…” Nguyễn Bảo kinh hãi lắp bắp nói.
Trước mắt cậu chính là mọi người đang bận rộn dựng lều, chỗ cậu và Trần Nam đang đứng là ở trong bìa rừng, tuy có cây cối che chắn, nhưng khoảng cách này cũng đủ để nhìn rõ bên kia đang làm gì.
Chỉ cần có ai đó vô tình nhìn qua, cũng đều sẽ nhìn thấy hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com