3. Khác biệt
Em chỉ muốn hỏi Dohyeon rằng
Liệu hắn có thực sự thương em?
Hắn thì vẫn thế, vẫn làm một người chồng trên danh nghĩa hết sức toàn vai. Hắn đưa em đi và đón em về, thậm chí là chưa từng khiến em phải chờ cửa. Chỉ có điều, hắn không hay ở nhà hoặc theo một cách nói khác thì hắn không muốn ở nhà.
Kì phát tình của Siwoo cũng kề cận, em đang rối ren suy nghĩ nên làm gì để vượt qua nó. Bình thường thì em ở nhà với mẹ, nên nếu có hệ trạng gì, mẹ cũng có thể lo cho em. Nhưng hiện giờ em lại đang sống chung với chồng mình, một alpha rất kiêng kị em!
Nghĩ hoài nó cũng mệt, Son Siwoo lê bước về phòng, trước khi đi thì em có khẽ liếc mắt nhìn đồng hồ.
Sắp 10 giờ rồi.
Gần 10 giờ tối rồi mà Dohyeon chưa về, mắt em có dấu hiệu mỏi, lúc này em biết, cơ thể mình tới giấc rồi. Em chắc chắn sẽ về đánh một giấc thật ngon để mai còn đi học nếu chồng em đã về!
Ừ! Vì Park Dohyeon chưa về nên dù có muốn hay không, em cũng vẫn phải đợi cửa.
Chân Siwoo từ hướng mũi tới phòng ngủ nay lại phải chĩa về sofa nơi phòng khách làm em hơi bất mãn.
Son Siwoo ngồi đó một lúc, rồi cũng dần chìm vào giấc mộng khi nào chẳng hay. Dù sao cũng đang tuổi ăn tuổi ngủ, em trụ không lâu nổi đâu!
Sáng hôm sau thức dậy theo đồng hồ sinh học, Siwoo thấy bản thân đang chăn ấm nệm êm.
Từng thướt nắng vàng khẽ lùa qua vạt rèm cửa sổ, chúng chẳng có tí tự chủ nào mà thong dong nhảy lon ton trên từng lọn tóc em.
Hơi ngớ người ra nhìn xuống chăn mền, em tự hỏi có phải 'chồng' em đã mang em vào đây hay không?
____
- Tao về.
Park Dohyeon tặc lưỡi rồi vội vàng đứng dậy khi nhận ra đã quá 10 giờ rưỡi tối. Đám bạn của hắn ai thấy thế đều hốt hoảng, tự nhủ mai phải đem theo ô đi làm chứ không mưa ướt thấy mẹ.
Duy chỉ có mình Jeong Jihoon là như nhận ra gì đó, cậu ta cho bạn mình một cái liếc mắt rồi đá nhẹ vào câu hỏi trọng tâm.
- Mày đem omega nào về à?
- Mày điên à? Mày thấy thằng bố mày có bao giờ dẫn người về ở chưa?
- Ờ, vậy về đi.
Park Dohyeon nghe cậu bạn mình không hỏi nữa thì cũng nhanh chóng lấy xe ra về để lại cái bàn nhậu với mớ hoang mang cùng thắc mắc.
Ban nãy không phải tự dưng mà Jihoon hỏi hắn câu đấy. Rõ ràng việc hắn về nhà giờ này khi đi ăn chơi đã là lạ, mà trên người hắn còn thoang thoảng mùi chanh vàng lại còn lạ hơn.
Dù cái bar này có nhiều người nhiều thành phần tới cỡ nào thì cậu vẫn đủ sức nhận ra, cái mùi đó là mùi của một omega và nó dính ngay trên vạt áo thằng bạn mình.
- Mai sang nhà nó chơi một bữa.
Cả bàn gật gù đồng tình, coi như là đi tìm hiểu nguồn cơn khiến hắn hôm nay chưa say đã về.
Park Dohyeon lái xe với tốc độ rất nhanh, dường như hắn vô cùng vội vàng. Cho tới khi xe đã đậu trong hầm, hắn mới tự hỏi
Rồi mắc mẹ gì lại vội?
Nhưng về thì cũng đã lỡ về rồi nên chẳng còn làm gì khác được. Doyeon đóng cửa hầm xe, tiến thẳng về phía cửa nhà.
Không khóa.
Hắn bước vào phòng khách - nơi vẫn còn sáng đèn. Đương lúc định đi tắt đèn thì hắn mới nhìn thấy một cục bông nhỏ đang co người trên ghế sofa.
Có thể là vì đang ngủ nên nhóc omega này mới vô thức phóng ra một lượng pheromone không quá ít. Park Dohyeon hơi nhíu mày, dẫu vậy chỉ vài giây sau, hắn lại cảm thấy như mình vừa tỉnh rượu.
Chanh?
Chanh vốn là loại trái cây có khả năng giải rượu, và có lẽ pheromone hương chanh cũng thế.
Cậu cả nhà họ Park đứng trước sofa một lúc lâu, mắt định cư lên thân ảnh đối diện.
Son Siwoo bây giờ như thứ sinh mạng nhỏ bé nằm co quắp giữa thế thái nhân gian. Có lẽ đúng thế thật. Buộc phải gánh số nợ mà bản thân chẳng hưởng một đồng lời, còn bị đem gả cho người khác, xa mẹ xa nhà, một mình trơ trọi khi vừa ngưỡng thành niên. Đối với một omega thì đó chắc chắn là quá sức.
Nhưng đối với Son Siwoo, đó là cam chịu.
Mắt hắn vẫn dán lên người em, khẽ nhíu lại, hắn bắt đầu nghĩ về lời hắn nói ban này.
Đúng là Park Dohyon chưa từng đem ai về nhà, bạn tình hay con mẹ gì đó cũng chỉ là qua loa. Có chơi bời hay đạo dụ thì cũng toàn trong bar với cả khách sạn. Còn nhà của hắn là độc tôn, không phải muốn là được vào.
Trừ anh em thân thiết với người nhà, chưa ai được bước nửa chân qua cửa. Son Siwoo là ngoại lệ, dẫu có hơi miễn cưỡng.
Nhưng dần dà, hắn lại cảm thấy em thật sự là ngoại lệ.
Em là người đầu tiên làm hắn từ bỏ cuộc vui và mau chóng trở về. Là người làm hắn ở nhà nhiều hơn. Là người cho hắn biết vị cơm nhà là như nào. Là người chỉ mới bước vào cuộc sống của hắn mà đã để lại thứ mùi khó phai.
Trong 2 tuần đón em về nhà hắn ở, hắn như trở thành một người khác, dù chỉ khác một chút thôi nhưng thế cũng là khác rồi.
Cái khác biệt to lớn nhất chính là việc hắn coi đây là nhà.
Nhà là nơi mà sáng sớm thức dậy, hắn thấy một mặt trời chói lóa đón nắng sớm cùng hắn trong phòng ngủ. Là nơi hắn được ăn bữa cơm 'vợ' nấu. Nơi mà mỗi lúc làm đêm về, lại thấy người một người ngồi chờ trên sofa. Là nơi mà hắn sẵn sàng thả pheromone của mình chẳng chút lắng lo.
Có thể nói, bằng một cách nào đó, Son Siwoo bước vào cuộc sống của hắn, và rất nhanh, em đã vô thức được hắn xem là "nhà".
Thoát khỏi dòng suy nghĩ liên miên, Dohyeon cúi người bế em về phòng. Từng cử chỉ hành động nhẹ nhàng đến mức chính bản thân hắn cũng chẳng ngờ được.
Khi chóp mũi cảm nhận được từng luồng chanh vàng mát lạnh xộc vào, Park Dohyeon cũng vô thức phóng thích pheromone của mình.
Hương rượu soju jinro chamisul hòa cùng hương chanh vàng tạo ra hiệu ứng khoái cảm, bật toang cánh cửa ngục đạo.
Tâm trí có phần không ổn định vì pheromone của người trong vòng tay, Dohyeon cố gắng hít thở thật đều, thầm cầu bản thân không vượt quá ranh giới đã đề ra.
Bế em nhỏ vào phòng, đắp chăn ghém mền cẩn thận, hắn định bụng sẽ xách đồ ra sofa ngủ như mọi hôm, nhưng lúc vừa quay người đi thì có một lực kéo bé nhỏ đã níu hắn lại.
Siwoo đang nắm vạt áo hắn.
Khi cận kề kì phát tình, sự yếu đuối và phụ thuộc vào alpha của omega sẽ tăng lên. Son Siwoo cũng chẳng phải ngoại lệ gì cho cam. Bởi thế nên khi vừa cảm nhận được pheromone đầy kích thích của Park Dohyeon thì dù có đang ngủ em vẫn sẽ theo bản năng muốn níu giữ alpha này lại.
Hắn hoàn toàn không biết kì phát tình của em sắp đến nhưng khi thấy em níu hắn lại, dẫu cái lực níu ấy chẳng đáng là bao, có chút xíu thôi, vậy mà mọi ý định ban đầu của hắn lập tức tan tành.
Park Dohyeon lên giường nằm ngủ cùng với Siwoo. Lần đầu tiên sau gần 1 tháng thành vợ chồng, cả hai mới nằm chung một giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com