Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

80. End


Buổi đi chơi tận hưởng bây giờ mới thực sự được bắt đầu. Nàng đã hoàn thành chương trình học và đây chính là thời gian nghỉ hè của mình, tất nhiên cô giáo như cô cũng nghỉ luôn rồi. Nhưng Freen không ở nhà vì cô gái này cũng nằm trong một phần của chuyến đi chơi nghỉ ngơi này của nàng!

Ngoài cô ra thì còn có ba mẹ cô, ba mẹ nàng và không thể thiếu nàng rồi, nhưng Fichtan và Firma thì không có tham gia bởi họ đã lên sẵn kế hoạch đi chơi cùng với phân nữa kia của mình từ trước đó rồi!

Nơi họ chọn là một bãi biển nổi tiếng trong nước với cảnh vật thơ mộng, đồ ăn hấp dẫn và dòng nước trong xanh.

Chỉ vừa đặt chân đến đây và đem đồ vào khách sạn nàng đã thấy lòng mình hào hứng, trong lòng rất kì vọng vào lần đi chơi này, môi mỉm cười đứng từ tầng nhìn xuống những cơn sóng nhỏ nhẹ nhành kia.

Lúc này Freen mỉm cười đi đến bên cạnh nàng rồi chậm rãi đưa tay vòng qua eo, cằm tựa lên vai của người con gái ấy.

"Đẹp nhờ..."

Becky gật đầu nhìn gương mặt nàng vui vẻ mà cô cũng cảm thấy đầy sự hạnh phúc trong lòng.

Sau khi dọn dẹp lại đồ đạc trong phòng, Becky và Freen xuống tầng gặp mọi người để cùng dùng bữa với nhau, hai bên gia đình càng lúc càng thân thiết, họ thậm bây giờ chỉ gọi nhau bằng anh chị sui.

Nghe dễ thương những cũng khiến họ ngại ngùng, buổi đi chơi này sẽ kéo dài tận 4 ngày, sau đó họ sẽ trở về vì còn rất nhiều nơi họ muốn đặt chân đến, nhưng với một điều kiện chính là đến cùng nhau.

Bãi biển trong thời gian này cũng trở nên đông đúc dường như sự lựa chọn đi biển vào thời điểm này thật hoàn hảo, sau khi ăn tối cùng gia đình Freen tách ra đi cùng nàng tham quan nhiều nơi và nhiều khu trò chơi trong khách sạn, chiều đến lại cùng nhau đi ăn cùng gia đình nhìn cứ hệt như một cuộc sống hôn nhân thực sự!

Buổi chiều ngày hôm đó, với âm thanh và tiếng sóng vỗ rì rào bên tai, cả hai cùng nhau đi bộ dọc theo bờ biển, cùng nhặt những vỏ óc, chơi đùa với nước biển, nghịch những con cua nhỏ bị sóng biển đánh vào, rồi lại cùng nhau chạy dưới bãi cát mềm mại đó, một tình yêu không phân biệt giới tính thì cái mà họ nhận ai được chính là sự ấm áp lẫn hạnh phúc từ đối phương.

Ánh nắng của hoàng hôn len lỏi soi vào hai cô gái ấy, minh chứng cho một tình yêu ngọt ngào.

Giây phút ấy nàng mỉm cười nhìn cô, bản thân Freen nhận ra một điều rằng cô gái với nụ cười rạng rỡ vẫn chưa biến mất, nói một cách khác thì nàng ta chưa hề rời đi, quan trọng là có bản lĩnh để đem lại nụ cười ấy cho nàng ta hay không thôi, và cô tin rằng bản thân mình đã không thất bại trong điều đó.


Ừ thì...đúng là chưa thất bại nhở?

"Chị Freen qua đây coi có con óc này đẹp lắm nè!"- Becky trong hớn hở vì nàng ta vừa tìm được một vỏ óc màu xanh dương rất đẹp

Freen mỉm cười đi đến, "Chị cũng có cả này muốn cho em"

"Cái gì vậy ạ?"

Cô xòe lòng bàn tay của mình ra, bên trong có một viên đá nhỏ, nó màu đỏ lại còn mang vẻ ngoài là một trái tim, Becky có chút bất ngờ vì đó giờ nàng chưa nhìn thấy viên đá nào đặc biệt như thế, nhưng nàng lại thấy vui nhiều hơn, đem vỏ óc đặt lên trên trái tim của cô, trông cũng không tệ nhỉ?

Freen mỉm cười, "Cái này đem về làm đồ kỉ niệm nha!"

"Dạ!"- Becky mỉm cười đồng ý, cứ tưởng họ sẽ như vậy mà trở về phòng nhưng không, họ đi cạnh nhau tìm theo vài viên đá và vỏ óc khác nữa, tình yêu vốn nó cũng chỉ là những thứ đơn giản như vậy mà đúng không?

Đâu nhất thiết phải phức tạp hóa mọi vấn đề!

..

Nhìn chiếc đèn ngủ được làm bằng vỏ óc và những viên đá nhỏ, nàng mỉm cười hài lòng với thành quả cả hai, đã mất công rất lâu để đổ khuôn và gắn thêm đèn vào giữa, giờ thì nó được xem là ngọn đèn dẫn dắt cho tình yêu này.

Một kì nghỉ trọn vẹn à mà không đối với họ ngày nào bên cạnh đối phương thì nó cũng là ngày trọn vẹn và hạnh phúc.

Thời gian trôi qua, thấm thoắt mà Becky nhà cô đã lớn, nhìn nàng mang trên người bộ đồ tốt nghiệp cô không khỏi cảm thấy yên tâm nhưng rồi lại bật khóc vì lo rằng nàng ra trường thì họ sẽ không còn gặp nhau vào mỗi buổi sáng.

Cô đem đến tặng cho nàng một đóa hoa, môi mỉm cười "Mừng em đã tốt nghiệp, chị biết Becky của chị là giỏi nhất mà!"

Becky mỉm cười ôm lại cô, buổi tốt nghiệp của nàng không chỉ có cô mà còn có ba mẹ nàng và cả ba mẹ cô đến chúc mừng và chụp ảnh.

"Nhìn vào máy ảnh nào, một hai ba cười!"

Tách tách

"Đẹp lắm"- Thợ chụp ảnh khen ngợi, vì tấm ảnh gia đình này quá hoàn hảo.

Becky mỉm cười nàng có đang mơ không nhỉ? Nếu đúng là mơ thì đúng là cũng rất đáng để mơ thêm nhiều lần nữa, nàng bây giờ có một gia đình hạnh phúc, có một cô người yêu tài giỏi yêu thương và cưng chiều nàng, hôm nay họ còn đông đủ đến chúc mừng ngày nàng tốt nghiệp, bạn bè cũng trở nên thân thiện hơn với nàng rất nhiều!

Nhìn tấm ảnh lớp với tất cả thành viên trong bên, nàng mỉm cười nhìn người đứng cạnh nàng trong tấm ảnh lớp kia đó là Tina, cô gái nàng xem là bạn nàng nhưng bỗng một ngày lại đến xin lỗi nàng vì hành động trẻ con, Becky vốn đâu phải người nhỏ mọn suy cho cùng thì cũng chỉ là có một chút hiểu lầm, đứng cạnh Tina là Pi, câu thanh niên này trước kia không mấy thích nàng vì cho rằng Tina đối xử với nàng là vì cảm xúc đặc biệt, nhưng mọi chuyện vốn đã khác rồi, cậu ấy bây giờ đã chiếm được trái tim của cô gái mà bản thân thương thầm đã lâu, kế đó cạnh tay còn lại của nàng, một người mà trước kia được cho là không đội trời chung, Hana! Cậu ấy là bạn học cùng lớp với nàng vào năm cuối cấp ba, đánh nhau dường như đã được loại bỏ khỏi cuộc sống người con gái đó, bởi vậy mà thành tích tốt lên đáng kể.

Và đối với nàng thì Hana giống như một người nói là bạn thì cũng không phải bạn, mà kẻ thù cũng chẳng phải kẻ thù, không thân thiết không nói chuyện nhưng cả hai lại hiểu rõ được một phần nào đó suy nghĩ của đối phương, kì diệu nhờ?

Nghe cứ hệt nhưng một câu chuyện trong một quyển sách nào đó được viết ra vì cái kết của nó được cho là hoàn hảo nhưng không, đó vốn là cuộc sống của nàng ta mà!

Sau này thì chẳng biết ra sao vì vốn thời gian là một cái gì đó rất khó đoán, nhưng suy cho đến thời điểm hiện tại thì những bức ảnh này đã được chụp cách đây 3 năm!

Nó được nàng cất trong một cuốn album thỉnh thoảng nhớ lại vẫn lấy ra xem, đúng là kỉ niệm đáng nhớ về thời đi học.

...

"Sắp trễ giờ làm lễ rồi kia em ơi!!!!"

Freen bên dưới hét vọng lên trên căn phòng. Lúc này Becky đứng lên đóng lại cuốn album của mình, chỉnh lại một chút mái tóc trong gương nở ra một nụ cười rạng rỡ và bước ra ngoài, vòng tay qua cánh tay của người con gái mà bản thân đã dành bốn năm bên cạnh yêu thương, tình yêu đó đến bây giờ vẫn chưa hề một chút thay đổi tuy rằng cũng sẽ có cãi nhau vì một số thứ, nhưng nó chẳng nhầm nhò gì với tình yêu to lớn của cả hai.

"Em sẵn sàng chưa?"- Freen mỉm cười nhìn ngắm nàng trong bộ váy trắng

Becky lập tức gật đầu. "Tất nhiên là rồi ạ!"

Họ mỉm cười tay trong tay bước ra ngoài, phía bên ngoài này đã được người ta trang trí một cách cực kì hoành tráng, với vô số hoa tươi và bóng bay khắp nơi, bàn tiệc, bánh kem rượu vang đã được chuẩn bị.

Mọi thứ là để mở đầu cho một cuộc sống mới là một cuộc sống hôn mà cặp đôi nào cũng mơ ước được cùng người mình yêu chạm tới

Mc bước ra trong bộ đồ lịch sự cùng với lời nói và gương mặt vui vẻ của mình, cả khách mời lẫn cái họ hàng điều đã có mặt đông đủ, họ đến là đến chứng kiến và chúc phúc cho tình yêu của họ.

"Hôm nay ngày lành tháng tốt, một kết thúc cũng là sự mở đầu trong con đường tình yêu của cặp đôi ngày hôm nay, sau bao nhiêu khó khăn gian nan bên cạnh nhau, thì hôm nay chúng ta sẽ được tận hưởng giây phút của niềm vui và hạnh phúc, hãy ngước mắt nhìn lên sân khấu, vỗ tay chào đón cho cặp vợ chồng tài giỏi của chúng ta!!!!"

Bên dưới vỗ tay hò reo của sự hạnh phúc, cô dấu bươc ra với nụ cười và gương mặt hạnh phúc của người chồng bên cạnh, lễ thành hôn của cô dâu Krmaen và chú rể Firma!!

"Nhìn anh hạnh phúc quá mẹ ha!"- Freen mỉm cười đi đến ngồi xuống bên cạnh bà và tất nhiên bên cạnh cô chính là Becky người có nụ cười rạng rỡ nhất trong mắt của cô.

Mẹ cô mỉm cười hài lòng cũng không giấu được cảm xúc hạnh phúc hiện tại, "Con giờ cũng hạnh phúc còn gì!"

Freen mỉm cười nhìn sang Becky nắm lấy tay nàng và nhìn lên anh trai mình đang cắt bánh kem cùng với cô dâu của anh ấy, đúng vậy! Cô không chỉ hạnh phúc mà còn rất hạnh phúc!

"Bao giờ đến lượt con đây? Giờ chỉ còn mỗi con thôi đó!"- Mẹ cô hỏi cô, cũng bởi tiếng nhạc ở đây khá to nên Becky ngồi kia không nghe được nhưng nàng lại nhìn rõ được mặt cô đỏ lên.

Freen không trả lời mẹ mà chỉ khẽ nhìn sang Becky mỉm cười.

"Chị sao thế sốt rồi hả?"- Becky thấy mặt của cô đỏ lên thì lo lắng hỏi, nhưng ngược lại nàng không nhận được câu trả lời từ cô nhưng mà thay vào đó, Becky nhận lại được một cái lắc đầu nụ cười và một cái hôn má!

"Asii...chị thiệt là mẹ nhìn kia.."- Becky ngại ngùng khi thấy bà Chankimha nhìn thấy nhưng Freen lại nhún vai

"Mẹ không ngại đâu bởi cũng đâu phải lần đầu bà nhìn thấy!"

Không thể nào nói được cảm xúc của nàng lúc này, lễ cười diễn rất suôn sẻ, người người nhà nhà chúc mừng đôi vợ chồng ấy, Freen và Becky nhìn theo họ rồi lại bất giác nhìn nhau, không biết như thế nào nhưng có lẽ vừa rồi họ đã có cùng một suy nghĩ với nhau rồi phải không?

"Ra chụp hoa nào mọi người ơi!!!!"- Firma hào hứng hò hét, bạn bè đồng nghiệp của Freen và Firma những người chưa lập gia đình điều đi ra ngoài đó, nhưng mà Freen và Becky chỉ đứng một gốc để nhìn, có lẽ như sự chen chúc ở đó khiến họ hơi e ngại.

"Becky nè..."- Freen nhìn nàng khẽ gọi

Becky lập tức nhìn sang, đôi mày nhít nhẹ lên, "Hửm?"- nàng trong có vẻ nhưng đang chờ đợi câu hỏi từ cô, vì nàng hiện tại cũng có thứ muốn nói.

"Em.."

Lời nói còn chưa dứt lời thì bên trên đã cùng nhau ném đóa hoa cưới trong tay, người người nhìn theo, họ đang trong mong bản thân sẽ là người duy nhất chụp được đóa hoa ấy, nhưng người tính thì đâu bằng trời tính, chẳng biết có sự dàn xếp nào không, khi đóa hoa rơi ngay vào tay của cô và nàng..

Firma mừng rỡ, "Nhất rồi mẹ nhá, vậy là sắp có thêm con dâu rồi nhá!"

Lời nói Firma với mẹ nhưng người ngại lại là hai người con gái kia, họ nhìn đóa hoa rồi lại trao cho nhau ánh mắt dịu dàng, một lúc sau thì hai đôi môi mỉm cười có lẽ một trong hai vẫn chưa nói nhưng có lẽ họ đã hiểu được đối phương muốn gì rồi!

Freen mỉm cười Becky nàng ta lại chủ động hôn lên môi cô một cái môi mỉm cười nói, "Kết thúc cũng là một sự mở đầu đúng không?"

Cứ thế ngày lễ cưới của họ lại trở thành ngày đưa ra quyết định rõ ràng trong lòng một ai đó, nghe đến hai từ kết thúc thì có vẻ hơi khó khăn trong việc đưa ra một quyết định nào đó, nhưng nếu nghĩ theo một cách tích cực hơn thì chính là một kết thúc có hậu của câu chuyện tình yêu và là mở đầu cho một cuộc hôn nhân đúng nghĩa, hoàn chỉnh và trọn vẹn hơn.

Và quan trọng hơn hết là...

A beautiful love will never be bound by gender!

A beautiful love will never be bound by gender!

A beautiful love will never be bound by gender!

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com