Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: KẾ HOẠCH ĐỔ VỠ VÀ ĐÊM HOANG DẠI

Kế Hoạch Đổ Vỡ và Đêm Hoang Dại

Sau buổi chiều định mệnh ở căn chòi tôm, anh An, với chiếc điện thoại còn nóng hổi trong tay, cảm thấy như mình vừa khám phá ra một bí mật động trời, một bí mật có thể thay đổi hoàn toàn mối quan hệ trong gia đình anh. Kiệt, đứa em rể mà bấy lâu anh vẫn nghĩ là người đàn ông chuẩn mực, điềm tĩnh, lại có một bí mật kinh hoàng đến vậy. Ban đầu là sự bàng hoàng, kinh hãi, nhưng rồi, một cảm giác khác dần len lỏi trong lòng anh. Anh An là người song tính, và bấy lâu nay anh vẫn giữ kín điều đó. Hình ảnh Kiệt trần trụi, mạnh mẽ trong đoạn clip vừa quay được cứ ám ảnh tâm trí anh. Sự khao khát thầm kín bấy lâu trong anh bỗng trỗi dậy mạnh mẽ. Anh An bắt đầu nung nấu một kế hoạch, một kế hoạch đầy táo bạo và nguy hiểm, nhằm biến đứa em rể thành "món ăn" của riêng mình.
Trong khi đó, Kiệt và Minh không hề hay biết về cơn bão ngầm đang nổi lên. Họ trở về nhà Kiệt, lòng tràn ngập sự sung sướng và hạnh phúc sau khoảnh khắc bùng cháy đầy mãnh liệt. Cả hai vẫn chìm đắm trong men say tình ái, ánh mắt họ trao nhau vẫn đầy ắp những lời yêu thương không nói. Họ ăn tối cùng gia đình Kiệt, trò chuyện vui vẻ, và không ai nhận ra sự khác lạ trong ánh mắt của anh An.
Hai ngày sau, khi niềm vui được nghỉ phép vẫn còn tươi mới, anh An viện cớ muốn giới thiệu cho Minh về khu vườn nhãn của gia đình, và rủ Kiệt cùng Minh đi lai rai ở căn nhà ngói nhỏ nằm giữa vườn. Kiệt, hồn nhiên không biết gì, vui vẻ đồng ý. Anh An đã chuẩn bị mọi thứ đâu vào đó: từ bia, rượu cho đến một thứ "gia vị" đặc biệt – thuốc kích dục. Anh ta muốn "thưởng thức" đứa em rể một mình.
Đến ngày hẹn, Kiệt chở Minh trên chiếc xe Wave trắng của gia đình. Minh ngồi phía sau, vòng tay ôm nhẹ eo Kiệt, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh. Cả hai cười nói vui vẻ, hào hứng với buổi lai rai sắp tới. Anh An đi trước dẫn đường bằng xe máy. Kiệt cũng ngạc nhiên khi thấy con đường dẫn vào một vườn nhãn rộng lớn.
"Ủa anh Hai, vườn nhãn này đâu ra vậy?" Kiệt hỏi, vẻ mặt đầy tò mò.
Anh An mỉm cười, ánh mắt anh ta lướt qua Kiệt và Minh đầy ẩn ý. "À, vườn nhãn này do người ta kẹt tiền nên mới bán lại cho chị Hai mày đấy mà. Mới mua được mấy tháng thôi."
Minh lúc này cũng đi xung quanh để xem xét mọi thứ. Vườn nhãn rộng lớn, những cây nhãn đang vào mùa cho quả, tỏa hương thơm ngào ngạt. Một căn nhà ngói nhỏ nằm ẩn mình giữa vườn, trông rất cổ kính và yên bình.
"Thôi, hai đứa vô nhà lai rai này!" Anh An gọi.
Minh và Kiệt cùng đi theo anh An vào căn nhà ngói. Bên trong nhà, không gian khá đơn giản nhưng sạch sẽ. Anh An đã bày sẵn một bộ bàn ghế nhỏ, và bắt đầu lấy bia, đồ nhắm ra. Minh và Kiệt cũng giúp đỡ một tay, bày biện mọi thứ.
Cuộc nhậu bắt đầu. Ba người cùng nâng ly, trò chuyện vui vẻ. Anh An cố gắng đẩy Kiệt và Minh uống nhiều bia hơn. Anh ta kể những câu chuyện tiếu lâm, pha trò để không khí thêm phần sôi nổi. Minh và Kiệt, vốn không nghi ngờ gì, cũng nhiệt tình đáp lại.
Nhậu được một lúc, khi hơi men đã ngấm, anh An viện cớ đi ra ngoài để "lấy thêm đồ" và chuẩn bị cho kế hoạch của mình. Anh ta lén lút lấy chai thuốc kích dục đã chuẩn bị sẵn.
Trong lúc đó, Kiệt và Minh vẫn ở lại trong nhà. Họ tiếp tục tâm sự về tình yêu của mình, về những dự định cho tương lai. Họ không biết rằng, một âm mưu đen tối đang được sắp đặt bên ngoài.
"Em yêu anh, Kiệt," Minh thì thầm, khẽ tựa đầu vào vai Kiệt.
"Anh cũng yêu em, Minh," Kiệt đáp lại, siết nhẹ vai cậu. "Anh sẽ luôn bảo vệ em."
Một lúc sau, anh An quay vào, trên tay cầm thêm vài lon bia lạnh. Anh ta mỉm cười đầy gian xảo, rồi nhân lúc Kiệt và Minh đang nói chuyện, anh ta nhanh chóng đổ thuốc kích dục vào ly của Kiệt. Liều lượng khá mạnh, đủ để Kiệt mất kiểm soát.
"Uống tiếp đi hai đứa! Hôm nay phải say không về mới được!" Anh An cười lớn.
Kiệt và Minh không chút nghi ngờ, tiếp tục nâng ly. Vị bia vẫn vậy, không có gì khác lạ. Họ cứ thế uống, và nói chuyện.
Được một lúc, thuốc bắt đầu phát huy tác dụng. Minh vẫn còn ngồi đó, tỉnh táo hơn Kiệt, khiến kế hoạch của anh An chưa thể tiếp tục. Anh ta cần Minh say hơn nữa, cần Minh hoàn toàn mất kiểm soát.
"Minh, em uống yếu quá! Hôm nay phải uống hết ly này với anh Hai chứ!" Anh An cố tình chuốc Minh.
Minh không muốn làm mất hứng, cũng uống cạn ly. Rồi thêm một ly nữa. Dần dần, Minh cũng bắt đầu cảm thấy choáng váng. Đầu óc cậu quay cuồng, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo. Anh An đã thành công. Minh đã say.
Anh An nhìn sang Kiệt. Thuốc kích dục đã phát huy tác dụng cực mạnh. Ánh mắt Kiệt đã trở nên mơ màng, cơ thể anh nóng ran, và "cậu bé" của anh đã cương cứng, không thể che giấu được dưới lớp quần. Kiệt dường như không còn nhận thức được ai là ai nữa, chỉ còn lại cơn say và dục vọng đang bùng cháy trong người.
Anh An mỉm cười đầy đắc thắng. Hắn đưa tay ra, khẽ chạm vào đùi Kiệt. "Kiệt à... em... em thấy sao rồi?"
Ngay lúc đó, một điều bất ngờ vượt ngoài tầm kiểm soát của anh An đã xảy ra. Minh, dù đang say mèm, nhưng bỗng nhiên đứng dậy, quần cậu cũng đã bị đẩy xuống, để lộ "con cu" đang cương cứng, đầy mạnh mẽ. Cậu dường như bị hấp dẫn bởi hơi thở và mùi hương của Kiệt. Bản năng hoang dại trỗi dậy trong Minh, khiến cậu không còn là chính mình.
Kiệt, với cơn say và tác dụng của thuốc kích dục, không biết ai là ai nữa. Anh chỉ cảm nhận được một cơ thể ấm nóng, căng tràn dục vọng đang ở cạnh mình. Trong cơn mơ hồ, anh vươn tay ra, nắm lấy anh An, đẩy mạnh anh ta xuống đất.
"Ưm... A...!" Anh An ú ớ, bàng hoàng. Hắn không ngờ mọi chuyện lại vượt ngoài tầm kiểm soát đến vậy. Kế hoạch của hắn là "ăn" Kiệt, chứ không phải bị Kiệt "ăn" lại.
Kiệt, trong cơn say và bị thuốc kích thích, không hề thương tiếc. Anh nhất mạnh "con quái vật" của mình vào "cái lồn nhỏ nhỏ" của anh An, một cách dứt khoát và mạnh bạo.
"Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Phạch! Phạch!" Tiếng da thịt va chạm vào nhau vang vọng khắp căn phòng ngói nhỏ, hòa cùng tiếng thở dốc đầy dục vọng của Kiệt.
Anh An chỉ biết ú ớ. Nước mắt hắn trào ra, không biết là vì đau đớn, vì sốc, hay vì một khoái cảm bất ngờ mà hắn không ngờ tới. Hắn cắn chặt môi, cố gắng kiềm chế tiếng rên. Kiệt vẫn tiếp tục những nhịp đẩy mạnh mẽ, không ngừng nghỉ, như một con mãnh thú đang chiếm đoạt con mồi.
Trong khi đó, Minh, với "con cu" đang cương cứng, cũng không thể kiềm chế cơn nứng của mình. Cậu lảo đảo bước tới, nhìn thấy cảnh tượng Kiệt đang "làm" anh An. Mặc dù say mèm, nhưng bản năng vẫn thôi thúc Minh. Cậu quỳ xuống bên cạnh, và một cách bản năng, cậu áp miệng vào "cái miệng" của anh An, đang ú ớ vì đau đớn và khoái cảm. Minh đẩy mạnh "con cu" của mình vào trong miệng anh An, một cách đầy thô bạo.
Anh An hoàn toàn bất lực. Hắn bị kẹp giữa hai cơn bão dục vọng. Một bên là Kiệt đang ra vào mạnh mẽ "cái lồn nhỏ nhỏ" của hắn, một bên là Minh đang nhất mạnh "con cu" của mình vào miệng hắn. Hắn chỉ còn biết ú ớ, nước mắt không ngừng rơi, không biết đó là giọt nước mắt của sự tủi nhục, của sự đau đớn, hay của một khoái cảm bất ngờ mà hắn chưa từng trải qua.
Tiếng "phạch phạch phạch" của da thịt va chạm, tiếng thở dốc, tiếng ú ớ của anh An, tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng hoang dại trong căn nhà ngói nhỏ giữa vườn nhãn. Cả ba chìm đắm trong cơn say và dục vọng, không còn nhận thức được bất cứ điều gì.
Sau trận mưa rào hoang dại ấy, cả ba đều lả đi, nằm lăn ra sàn nhà mà ngủ một cách ngon lành, cơ thể trần trụi, vương vãi khắp nơi.
Rạng sáng hôm sau, Minh tỉnh dậy vì cơn buồn tiểu. Đầu óc cậu vẫn còn choáng váng vì bia rượu. Cậu lảo đảo bước ra ngoài. Khi đi ngang qua cửa phòng, cậu vô tình nhìn vào bên trong. Cảnh tượng đập vào mắt cậu khiến cậu sững sờ.
Anh An đang nằm trên sàn nhà, quần áo xộc xệch. Anh ta đang cởi đồ của Kiệt, và cúi xuống, bú lấy "con cu" của Kiệt một cách đầy say mê. Kiệt vẫn nằm đó, bất tỉnh nhân sự vì rượu và thuốc.
Minh đứng đó, bàng hoàng. Trong cơn say vẫn còn vương vấn, cậu chỉ biết đứng nhìn. Cậu nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua, nhưng mọi thứ đều rất mơ hồ. Minh nghĩ rằng, có lẽ mình đã quá say, đã nhìn nhầm. Cậu lảo đảo đi vào nhà vệ sinh, rồi quay trở lại giường ngủ mà không hề hay biết về sự thật kinh hoàng của đêm hoang dại vừa qua, và cả sự "tham gia" bất đắc dĩ của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com