Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: CUỘC TẤN CÔNG TRONG THẦM LẶNG

Cuộc Tấn Công Trong Thầm Lặng

Sau buổi liên hoan hôm ấy, Minh và Đại úy Kiệt càng có dịp tiếp xúc gần gũi hơn. Không chỉ ở thư viện như lời hẹn, họ thường xuyên chạm mặt trong các buổi huấn luyện, những cuộc họp đơn vị, và đôi khi là những bữa ăn vội vã ở nhà ăn chung. Mỗi lần như vậy, Minh lại khéo léo tìm cách bắt chuyện, hỏi han những điều nhỏ nhặt, từ công việc đến cuộc sống cá nhân của Kiệt. Cậu ghi nhớ từng sở thích, từng thói quen, thậm chí cả những câu nói bâng quơ của anh.
Rồi một ngày, đơn vị bắt đầu đợt cải tạo lớn. Các phòng ở bị xáo trộn, và bất ngờ thay, Minh nhận được thông báo sẽ chuyển về ở cùng phòng với Đại úy Kiệt. Tim cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Đây không chỉ là cơ hội, mà còn là một bước ngoặt lớn, mở ra cánh cửa cho những "chiến dịch" thầm lặng mà cậu đã ấp ủ bấy lâu.
Từ ngày về chung phòng, "chiến dịch" của Minh càng trở nên mạnh mẽ và tinh vi hơn. Cậu bắt đầu bằng những điều nhỏ nhặt, gần gũi nhất. Sáng sớm, Minh luôn dậy sớm hơn Kiệt một chút để chuẩn bị ấm nước nóng pha trà, hay đôi khi là một ly cà phê đen sánh đặc đúng gu của anh. Khi Kiệt bận rộn với công việc, Minh sẽ nhẹ nhàng dọn dẹp gọn gàng góc bàn làm việc của anh, sắp xếp lại chồng tài liệu lộn xộn một cách ngăn nắp. Buổi tối, sau một ngày dài, cậu thường chủ động pha sẵn nước ấm để Kiệt ngâm chân, hoặc chuẩn bị một ly nước cam ép mát lạnh đặt sẵn trên bàn.
Minh làm tất cả những điều đó một cách tự nhiên, không phô trương, không đòi hỏi sự chú ý. Cậu chỉ đơn giản là quan sát, lắng nghe và hành động một cách tinh tế. Mỗi khi Kiệt quay sang cảm ơn, Minh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, "Có gì đâu anh, tiện tay thôi mà." Cậu muốn Kiệt cảm nhận được sự quan tâm chu đáo của mình, nhưng lại không muốn anh nhận ra đó là một sự "tấn công" có chủ đích.
Về phần Kiệt, anh không khỏi ngạc nhiên trước sự chu đáo bất ngờ của Minh. Ban đầu, anh chỉ nghĩ đó là phép lịch sự thông thường giữa những người lính sống chung. Nhưng dần dà, anh nhận thấy sự quan tâm của Minh có phần "đặc biệt" hơn. Cậu ta luôn nhớ những chi tiết nhỏ, những sở thích riêng tư mà ít ai để ý. Dù vậy, Kiệt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường thấy. Anh không nghi ngờ, cũng không đặt câu hỏi, chỉ đơn giản là đón nhận sự quan tâm đó một cách tự nhiên. Trong lòng anh, một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng bắt đầu len lỏi, một sự thoải mái, dễ chịu khi có Minh ở bên.
Cuộc sống chung phòng cứ thế diễn ra. Minh vẫn tiếp tục "tấn công" Kiệt bằng những hành động âm thầm, chu đáo, như một dòng chảy nhẹ nhàng nhưng bền bỉ, từ từ thấm vào cuộc sống của anh. Cậu biết, đây là một cuộc chiến lâu dài, đòi hỏi sự kiên nhẫn và tinh tế. Nhưng chỉ cần Kiệt vẫn đón nhận, chỉ cần trong ánh mắt anh có chút gì đó ấm áp hơn mỗi khi nhìn cậu, Minh tin rằng mình sẽ thành công. Cậu đang kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi khoảnh khắc Kiệt nhận ra, cậu không chỉ là một người đồng đội, một người bạn cùng phòng, mà còn là một điều gì đó hơn thế nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com