Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7: Đụng chạm ngẫu nhiên


Ngày thứ bảy – giai đoạn 5 bắt đầu. Hân Mỹ đặt tên riêng: "Chiến dịch Skinship bán tự nhiên" — một chuỗi các pha tiếp xúc cơ thể 'vô tình như thật', để từng inch da thịt đều ghi dấu tình yêu vợ nhỏ.

Sáng sớm, cô dậy trang điểm nhẹ, chọn áo blouse trắng dáng rộng, tóc buộc lệch kiểu lười biếng, môi tô màu dâu chín mọng. Trông vừa như chưa ngủ đủ, vừa đủ gợi cảm như đang mộng du trong tình yêu.

Cô tự nhủ: "Hôm nay mình là dâu chín bị bỏ quên trong nắng sớm, ngọt mà hơi mềm. Thanh Dạ sẽ không thể không chạm vào đâu, hehe~"

Tại phòng nghiên cứu, mọi người đang tập trung xử lý mẫu mới. Hân Mỹ giả vờ lúng túng:

— Ơ... dây cấy vi sinh... đâu rồi ta... Em tìm hoài không thấy...

Cô vừa nói vừa cúi xuống bàn, tay len lén bò đến gần Thanh Dạ, cho đến khi mu bàn tay "vô tình" đụng phải tay người kia.

Thanh Dạ dừng lại đúng nửa giây. Hân Mỹ cố giấu tiếng tim đập bằng cách... nín thở.

— Ở bên tay trái em đó.

— Ồ... cảm ơn chồng... á nhầm... Thanh Dạ...

Một ánh mắt sắc bén lướt ngang. Nhưng chỉ trong một thoáng, Thanh Dạ lại cúi đầu xuống tài liệu.

Giữa trưa, cả nhóm đi ăn ở căng-tin viện. Hân Mỹ bám sát phía sau Thanh Dạ, ánh mắt long lanh như sói nhỏ đói ôm cơm hộp.

Thanh Dạ ngồi xuống. Ghế kế bên còn trống. Hân Mỹ lập tức ngồi xuống — sát quá sát!

Thanh Dạ nghiêng người định rót nước. Hân Mỹ cũng nghiêng theo...

"Cốc!" — trán hai người đụng nhau.

— A đau đau đau! Trán vợ có nứt không vậy trời?

Cô ôm đầu, mắt long lanh nhìn Thanh Dạ như sắp khóc đến nơi. Mọi người xung quanh ồ lên cười. Có người buột miệng:

— Nhìn như vợ chồng mới cưới ấy nhỉ.

Mặt Thanh Dạ hơi cứng lại. Nhưng Hân Mỹ nhân cơ hội chắp hai tay:

— Đúng rồi đó! Vợ chồng hợp pháp ba dấu đỏ nha~

Rồi cô nghiêng đầu tựa nhẹ lên vai Thanh Dạ, giọng nhỏ xíu:

— Trán đau rồi... chồng chịu trách nhiệm đi~

Thanh Dạ: "..."

Ánh mắt cô lướt nhanh qua bàn ăn — các đồng nghiệp giả vờ bận ăn nhưng rõ ràng tai đều dựng lên hóng chuyện. Cô nhấc đũa lên, gắp một miếng đậu hũ cho vào chén Hân Mỹ.

— Ăn đi. Có sức mới nghịch tiếp được.

Cả căng-tin như ngừng thở một giây. Hân Mỹ thì đỏ cả tai.

— Vợ... vợ được chồng gắp cho ăn rồi...

Chiều, họ cùng kiểm tra tế bào dưới kính hiển vi. Đèn trong phòng tối lại. Ánh sáng xanh mát rọi xuống khuôn mặt nghiêng nghiêng của Hân Mỹ, khiến từng sợi tóc đỏ như ánh đồng mềm rũ.

Thanh Dạ quay sang định đưa mẫu mới, thì bắt gặp gương mặt ấy — đôi mắt to ươn ướt, mi cong, và khóe môi hồng nhẹ như kẹo mút.

Khoảnh khắc ấy, có gì đó lạ. Như thể một hình ảnh mềm mại trong thế giới lý trí sắt thép của cô vừa len lén chui vào tim.

Cô đưa mẫu ra. Tay Hân Mỹ cũng đưa lên đón lấy.

Bàn tay họ chạm nhau — lần này không phải vô tình.

Thanh Dạ rút tay về ngay sau đó. Nhưng không hiểu sao... tay cô thấy hơi ấm.

Không chỉ vậy, khi rút về, tay cô vẫn còn vương cảm giác mềm mại — thứ xúc cảm không tài nào phân tích bằng lý trí được.

Tối hôm đó, Hân Mỹ về nhà trọ, mở điện thoại ra là nhắn ngay cho Đào Đào:

— "Chồng tui gắp cho tui ăn! Chồng tui để tay tui đụng vô mà không né ra liền! Dấu hiệu là đây là đây!!"

Đào Đào nhắn lại đúng ba chữ:

— "Mày mơ tiếp."

Nhưng Hân Mỹ đâu dễ bỏ cuộc. Cô lăn trên giường, ôm gối, miệng lẩm bẩm:

— Tui không mơ, tui yêu thật lòng! Chồng tui chỉ là chưa hiểu ra trái tim mình thôi! Mình phải giúp chồng mở khóa cảm xúc!

Cô lập tức mở bảng chiến thuật:

Ngày mai: giả cảm lạnh.

Buổi trưa: mang khăn choàng cổ xinh xắn, ho nhẹ.

Buổi chiều: dựa nhẹ vào bàn, tay run run cầm pipet.

Nếu chồng đưa tay đỡ → thành công!

Nhật ký ngày 7:

Kế hoạch skinship thành công 70%! Trán đã đụng! Vai đã tựa! Tay đã chạm! Tim đã rung! 💓

Ghi chú đặc biệt: chồng không rút tay quá nhanh! Tức là không khó chịu! Tức là vợ nhỏ sắp thắng rồi đó!!! 💪💖

Phân tích biểu cảm: ánh mắt chị ấy nhìn mình có hơi lâu hơn bình thường 0.35 giây! Não vợ nhỏ đã bắt sóng dopamine! Bắt đầu phản ứng dây chuyền yêu đương! 🔬💘

Dấu hiệu môi trường: khi vợ nhỏ tựa vai, chồng không né! Khi vợ giả vờ đau trán, chồng gắp đậu hũ!!! Còn gì nữa mà không tiến hành bước tiếp theo!?! 🧠❤️🍥

Ngày mai sẽ là giai đoạn 6: "Cảm lạnh chiến lược – giả bệnh để được chăm sóc"!!! Súp gà đã nấu! Khăn choàng đã ủi! Diễn xuất đang luyện gấp! Chồng chờ nhaaaaaaa~ 🤒🧣🍲💞
Hết chương 7.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com