22. Ta xin lỗi...
___Tee
Sáng sớm chúng tôi bắt đầu công việc cũng do tôi cứ mãi bám lấy anh Tae mà lỡ mất nhóc Bas, khi chạy lại chổ em ấy đã bị tên quảng trò đẩy xuống phía dưới hầm, tôi lo sốt vó lên được muốn nhảy xuống đó theo nhưng bị tên quảng trò đó ngăn lại và bắt làm việc ở phía trên, chống cự mà bị hắn cho 2 gậy đến vỡ cả đầu!
Khốn nỗi cho thằng nhóc! Dưới đó thật sự vô cùng nguy hiểm, tôi cứ lóng ngóng mà bỏ rơi hẳn anh Tae luôn.
Cứ khuân vác đi ngang là tôi lại ngó xuống, âm thanh dưới đó quá ồn ào để tôi biết được có chuyện gì đang xảy ra phía dưới đó, tôi lo lắng quá!!!!
Kia rồi! Thằng bé đang vác một bao tải đá.
Cái quái gì thế này ! Thằng bé chưa lành được mấy vết thương mà mới một buổi sáng đến trưa thương tích quay lại như cũ rồi sao? Thần sắc trắng bệch lại còn cực nhọc,...
Tôi thấy rõ được cảnh một cậu bé da trắng người loang loang vết trầy xước nặng nề vác trên vai một bao đá lớn, chỉ xoẹt ngang qua thôi, không cần tên cậu chủ bảo thì tôi đây cũng rất lo lắng cho Bas...
-"Mày lười biến à !!!!"
Tên quảng trò thấy tôi đứng nhìn lại đó thì lấy roi mà đánh mấy cái , tôi trừng hắn trân trân rồi tiếp tục làm việc, Gắng lên Bas!!!
Cuối cùng, đến cuối cùng tiếng kèn ngừng việc cũng vang lên,
- "Tee !!!"
Tôi bỏ qua tiếng gọi của Tae mà lao đến con hầm kia, chui ngay xuống đó,
Xộc xạo, lùng sục tìm nhóc Bas,
cả lúc tôi tìm các khe đá và chổ có người đang di chuyển ra khỏi hầm, đều không phải thằng nhóc tôi tìm dù ở dưới này ai cũng một màu đen đất cát như nhau, nhưng tôi chắc chắn đó chẳng phải Bas đâu!
Thấy rồi! thấy được nó đang ngồi vật ra ở một góc hẹp nhỏ, mắt nhắm nghiền, tay ôm bụng và thở nặng nhọc, đã mệt đến rũ rượi rồi mà dưới này không có đủ dưỡng khí để thở đâu!
Lập tức tôi lôi nó dậy rồi cõng chui ra khỏi hầm, leo được lên trên là tôi hộc tốc đem Bas vụt vào hầm nghĩ và để em ấy nằm lên giường.
-" Ta xin lỗi, xin lỗi! "
Tôi nắm tay Bas rất chặt, tôi phát khóc lên được, sao tôi có thể bỏ nó lớ ngớ ở dưới đó một mình chứ? Chắc nó hoảng lắm, thứ chó má nào mà ở dưới đó không có !!!
-" Em không sao mà! "
Bas tỉnh lại khi nào tôi còn không biết, nó vẫn rất tiều tụy nhưng cũng có chút sắc lực để cười với tôi!
Tên khốn cậu chủ sao lại để em ấy ra nông nổi này rồi còn giao cho thứ bất tài như tôi chứ!
Bas đói rồi nên tôi cũng vội vàng đi đến đám đông tranh giành thức ăn như mọi ngày,
Có 2 tên to con chặn đường tôi,
- "Bọn tao để mày ăn thì cũng được nhưng tối nay để thằng ẻo lả khi nảy mày cỏng cho tụi tao giải khuây đi! Nó cũng sắp chết để vậy phí lắm! Hay mày không có ý định "ăn riêng " đó chứ! Haha"
Không còn nghe thêm được gì nữa! Một viên đá to trên tường tôi nhào đến đập hai cái đầu tròn trước mặt đến nát!
Rất hăng máu, tôi đập thẳng vào mắt một tên làm nó lồi hẳn ra ngoài, tên kia vỡ thái dương, mất kiểm soát hoàn toàn, anh Tae không đến kịp tôi đã hạ sát hai tên trước mặt, anh ấy ôm chặt lấy tôi nên cũng bị cục đá kia làm bị thương vài phần,...
- "Chúng nó lăng mạ Bas! "
Tôi nói trong cơn nghẹn vì tức, và cũng xót xa nhìn vết thương tôi vừa gây ra cho Tae.
Anh ấy nhìn tôi nhưng có chút rất muộn phiền.
Không được! Bas đang đói, tôi mặc kệ hai con cẩu đang ôm đầu bỏ chạy, mặc kệ vết bầm lúc xô xác với chúng, đi giành đồ ăn!
Tae kéo tôi lại, anh ấy đưa tôi tất thẩy 2 cái bánh mì, nhìn tôi, tôi nhìn 2 cái bánh và nhìn anh ấy
Tôi đem 2 cái bánh kia đưa cả cho Bas và giúp em ấy tìm một ít nước, xin lỗi Tae ! Lúc này Bas cần em hơn anh.
____
Tối hôm đó có một người dẫu biết không nên nhưng lòng vẫn rất muộn phiền, một người nằm ngoài hầm cả đêm...
___God
Tôi quá nhớ em ấy! Không thể chịu đựng hơn được nữa!
Tôi chưa bao giờ rơi vào cái hoàn cảnh này! Haha!
Chỉ nằm yên một chổ như một mớ thịt thừa chẳng làm được gì hơn! Nghĩ về em ấy lấy hết đi tâm trí tôi...
Tôi nhớ cái lúc lấy cái đùi gà trêu em ấy ... là lần đầu tôi cùng em ấy dùng bữa
Tôi nhớ lúc hôn lên môi em ấy, đôi gò má mịn màng đó nữa... là lần đầu tôi hôn đàn ông.
Tôi nhớ cái lúc tắm cho em ấy, bờ lưng trắng noãn mịn màng ấy... lần đầu tôi tắm mà còn có phản ứng với đàn ông.
Tôi nhớ lần đầu cùng em ấy làm...
Lần đầu tôi cưỡng bức trẻ em vị thành niên haha! Em ấy cũng vừa đủ 18 tuổi xuân thôi! Còn hẳn non mà haha!!!
Em ấy là lần đầu tiên yêu đương cùng nam nhân của tôi, cũng sẽ là lần cuối cùng...
Ký ức càng đẹp, kỹ niệm càng nhiều chỉ làm nước mắt rơi càng nhiều khi xa cách mà thôi! Tôi mệt mõi việc nhớ Bas.
Anh nhớ em lắm!
Đứng phắt dậy, thay đồ đen và bình thản không gây chú ý tôi lẻn ra phía sau toàn nhà lớn, đi đến các nơi nô lệ làm việc, chắc em ấy chỉ làm việc ngay trên vực kia thôi!
Nắng lắm! Mệt nhọc lắm Bas à! Mà em đã khỏe hơn chưa!? Có suy nghĩ về ta nhiều như ta nghĩ đến em không hả?
Hai tên Tae Tee có bỏ mặc em một mình không!?
Mớ mớ câu hỏi hiện lên trong đầu tôi qua mỗi bước chân tiến gần lại khu hầm làm việc đó, một niềm hy vọng be bé nổi lên trong tôi, tuy rất bé nhỏ thôi nhưng đủ lớn để tôi bước nhanh.
Thật thất vọng! Tôi chẳng thấy được em ấy ở đâu cả!
Cậu chủ đẹp trai lũi thũi đi về,
Kia rồi! Tôi thấy em ấy rồi...
Một cậu trai cao to đang cỏng Bas của tôi phi như bay, xoẹt ngang người tôi, em ấy ngất đi thì phải, bụi bẩn và vết thương làm tôi đứng hình!
Mới 1 ngày em ấy đã đến mức như vầy! Không được... không để Bas trong trang được nữa.
- "Con đi đâu đến đây vậy God? "
Kimmon từ trên nhà trên đang đi đến chổ tôi,
- " Con chỉ dạo quanh đây thôi thưa cha"
- " Mong là thật vậy, ta không thích người thất hứa đâu con biết mà nhỉ?"
- " Nào, lâu rồi ta cũng không đi dạo cùng con."
-" Vâng."
Kimmon cảnh cáo tôi đấy!
Tôi đang nghĩ đến việc đưa em ấy rời khỏi đây.
- "Cha, con đã hứa sẽ tiếp nối công việc đi buôn, con muốn đi luôn từ sớm, vậy đợt hàng lần tới là khi nào hả cha? "
Kimmon bình thản dạo bước, chậm rãi mà trả lời tôi
- " Chuyến của Lam đi ngày mốt sẽ về đến Cảng, vậy khoảng 4 ngày nữa chúng ta sẽ lại đi một chuyến"
Hay quá!
- " Vậy lần này con có thể thay thế cha đi được chứ, dù gì từ bé con cũng được học rồi, cha có thể cho Lam theo giúp con, Cha cũng có thể nghĩ ngơi thêm ít hôm."
- "ồ không không! Ta sẽ chia ra làm 2 chuyến lớn, con sẽ đi đến những hòn đảo gần Địa Trung Hải, còn chuyến còn lại ta sẽ đi đến Ai Cập, Lam sẽ theo giúp con chuyến đầh tiên này!"
- " Mà đã lâu không gặp ta lại còn cho ta bao bất ngờ trong mấy hôm nay về thằng nhóc nô lệ kia, nên công việc hảy để sau, lâu rồi ta không đi cạnh con trai ta thế này rồi đấy! Con bây giờ cao hơn hẳn ta rồi haha!"
Kimmon dù có lạnh lùng vẫn là cha tôi, hay đúng hơn là người nuôi dưỡng tôi, ông luôn khắc ghi hình ảnh lúc tôi 10 tuổi khóc đến ngất đi vì chuyện của cha mẹ, không thể thù ghét Kimmon nổi, ông ấy chịu cũng rất nhiều đã kích lớn rồi, 17 tuổi đã bương chải không ngày nghỉ đến bây giờ cũng chẳng muốn nghỉ ngơi lâu!
Ông ấy dạy tôi những thứ lạnh lùng, man rợ giống ông ấy cũng chỉ để tôi mạnh mẽ hơn thôi.
Tôi thương Kimmon rất nhiều nhưng tôi yêu Bas cũng ngang bằng như vậy! 4 ngày nữa, tôi sẽ gấp rút đưa em ra khỏi đây!
Xin lỗi em vì những gì ta mang đến làm em đau...
.
•○●
Em viết vội nên có lỗi các man cmt cho em sữ nha! Yêu các man! Xin lỗi vì chậm trễ chap :'( :'(
Vote cho truyện nha ☆
Yêu các man~~~♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com