Ôm trọn em (3)
Anh ta chầm chậm tiến lại,áp lực vô hình khiến bạn chùng chân, bạn lùi lại theo từng bước tiến mạnh mẽ của Gojo, lưng chạm vào cửa , bạn biết bạn đã vào đường cùng , không nói một lời , Gojo mỉm cười , mở cửa
'' Tạm biệt, hẹn gặp lại''
Bạn cười gượng chào tạm biệt anh ta và cố đi thật nhanh khỏi căn hộ của anh ta, bạn không biết đây là đâu. Nhưng bạn biết mình cần phải chạy, chạy thật nhanh dù chẳng có thứ gì rượt đuổi. Bỗng đôi chân bạn mất cảm giác, theo quán tính bạn ngã nhào xuống đất
'' Y/n!''
Gojo nhanh chóng chạy nên chỗ bạn. Mặt anh ta hoảng hốt.Khi ấy đôi chân bạn bỗng mềm nhũn. Bạn không hề sợ hãi , không hề có cảm giác gì, thế nhưng tại sao đôi chân lại yếu đuối thế ? Cảm giác vô vọng, đôi chân như vật trương bài vô dụng. Lúc ngã nhào, tim bạn như đứng lại, bạn lạnh cả sống lưng, từng tế bào như hoảng loạn. Bạn có cảm giác ai đó đang mỉm cười, cảm giác rùng mình, ai đó đang mỉm cười?
Lúc ấy, bạn chỉ biết hoảng loạn. Hàng vạn câu hỏi vụt qua tâm trí bạn
Tại sao ? Lý do gì mà đôi chân mình không thể cử động
Đúng vậy, nó không hề cử động, không run rẩy , nó chỉ đơn thuần là một bộ phân như thể đã chết được gắn vào cơ thể bạn , một vật trang trí không hơn không kém.
'' Gojo- Gojo. Anh biết chuyện gì không?! Tại sao chân em lại thế này, tại sao em không thể cảm nhận được gì từ đôi chân này dù đã đánh nó bao lần?! '' , nước mắt tràn ra trong vô vọng, bạn không biết chuyện gì đang diễn ra. Mọi chuyện như một cơn ác mộng . Khi mới tỉnh dậy thì ở trong một căn nhà xa lạ . Bạn không tin tưởng Gojo đến thế, bạn đã sơ sệt không phát hiện mình ở một nơi xa lạ, nhưng nhận ra bản thân không bị gì , bạn muốn tỏ ra bình thường và thoát khỏi nơi này nhanh nhất có thể. Có thể vào môt buổi chiều đêm trời, Gojo sẽ giải thích , bạn sẽ ngồi nghe giải thích. Nhưng bấy giờ thì không phải lúc, linh cảm mách bạn nên đi thật nhanh. Nhưng cớ sao lại thế này?
Chân bạn tại sao lại thế này .
Gojo lặng im, xoa đầu trấn an bạn. Anh ta dịu dàng đến lạ , thủ thỉ ôm bạn, bế bạn lên, và đưa vào nhà anh ta lần nữa, đặt bạn dịu êm trên chiếc sofa, đôi tay to lớn vẫn vuốt lưng bạn, mong cảm xúc của bạn dịu lại. Trong những phút giây hoảng loạn, sợ hãi nhất, có ai đó vươn tay, có ai đó cho bạn dựa vào lòng. Bạn ào khóc với sự dịu dàng của anh ta .
Dịu dàng với bạn, anh ta cảm giác thời gian như ngừng lại. Cảm giác này thật lạ lẫm, nó khiến anh ta vui sướng đến mức khó tả. Bạn dựa dẫm vào anh ta, như thế thiếu anh ấy, bạn sống không được vậy.
Anh ta rất vui khi bản thân hữu ích với bạn.
Thuốc dù liều nhỏ nhưng có tác dụng thật
'' Không sao , không sao cả. Có anh đây . Em yên tâm'', anh từ tốn lau từng giọt nước mắt của bạn. Gojo từ tốn chạm vào chân bạn, anh ta nhẹ nhàng xoa bóp chúng . Không gian chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào của bạn. Vẫn không cảm giác gì.
Gojo dùng thêm lực, nhấn vào phía đùi trong của bạn, bỗng bạn có một cảm giác lạ. Chân bạn có cảm giác lại rồi! Dường như Gojo hiểu điều đó, anh ta tiếp tục làm việc ấy , bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân của bạn. Cảm giác rùng mình chạy dọc xương , những nơi Gojo chạm vào còn lưu hơi ấm từ bàn tay của anh ta khiến bạn bồn chồn.
'' E-Em cảm giác được rồi. Anh dừng lại đi'', bạn nói . Gojo im lặng , tiếp tục làm việc ấy, nhưng rồi anh ta dừng lại, đôi mắt xanh ngước nhìn bạn , ánh mắt anh ta đầy ma mị. Không gian dừng lại, mọi thứ cảm giác thật đúng đắn nhưng cũng thật sai lầm . Bốn mắt nhìn nhau chẳng nói một lời,sau đó ít lâu , anh ta mỉm cười. Buông tay khỏi chân bạn, Gojo lại lần nữa xoa đầu bạn
'' Đỡ hơn rồi đúng không?''
'' Dạ''
Anh ta hạnh phúc với quyết định của mình, Gojo đã suy nghĩ lại. Anh ta không muốn bắt cóc bạn ngay lúc này. Vì anh ta biết, có lẽ bạn sẽ ghét anh ta vì việc đó. Và cứ thế, đêm qua , anh ta đã chuẩn bị 1 kế hoạch hoàn hảo để bạn trở thành của anh ấy. Để bạn yêu anh ta và bên hắn mãi mãi.
Anh ta mỉm cười, dặn dò bạn ngồi trên sofa , để anh đi thay đồ. anh ta bảo , anh ấy sẽ chở bạn về. Tình trạng chân của bạn thế không ổn tí nào, anh ta có vẻ khá lo lắng.
Gojo đi một hồi, bạn đã không biết bản thân đợi bao lâu nữa, hình như là 30 phút hình như là 1 tiếng . À chỉ có mới 10 phút thôi, thời gian trôi thật chậm . Gojo với gương mặt nhẽ nhạy mồ hôi, lòng ngực anh ta phật phồng bước ra khỏi phòng.
'' Nhìn anh có vẻ mệt . Có chuyện gì à? '', lúc đợi chờ, bạn nghe vài tiếng động lạ , nhưng nghĩ là chuột nên chẳng bận tâm mấy
'' K-Không . Chỉ là tìm tí đồ thôi''
Nói dối
Gojo dìu bạn bạn vào xe và chở bạn đến chỗ làm. Và hẹn hứa chỗ bạn về sau khi tan làm , với lý do hết sức thuyết phục . Đôi chân của bạn. Anh ta lo cho đôi chân của bạn, rằng bạn sẽ gặp chuyện tương tự hôm qua.
Theo lời Gojo thuật lại. Anh ta thấy bạn ở góc được, lúc đó đang ngất xỉu. Thế là anh ta đưa bạn về nhà . Bạn hỏi anh ta về người đánh ngất bạn. Anh ta chỉ lắc đầu bảo không biết. Sau đó, bạn cảm ơn ấy về việc cứu bạn, rồi bạn tiếp tục quay lại với công việc.
Bạn bước lên chiếc xe ô tô hạng sang bóng bảy. Gojo mở cửa cho bạn, anh ấy có trao đổi để tiện cho bạn liên lạc với anh ấy hơn.
'' Quen nhau đã lâu nhưng đến giờ anh vẫn không biết nhà em''
'' Anh sắp biết rồi này ''
'' Hôm nào anh qua thăm em được không?''
'' Được chứ. Dẫn theo vài người nữa nhá, mà anh gặp em ở quán chưa chán à'', bạn cười. Đúng vậy, dẫn thêm vài người nữa, không thể chỉ có anh ta trong nhà bạn. Câu nói nửa thật nửa đùa này khiến bạn nhận ra vẻ mặt hơi nhăn lại của Gojo. Anh có vẻ khó chịu chuyện gì đó, nhưng chóc lát lại mỉm cười thật tươi.
'' Không. Anh có thể gặp em cả ngày cũng được''
Bạn và anh ta đều cười. Vì bạn biết đó chỉ là bông đùa của anh ta.
'' Anh có nước không?'', cổ họng bạn khô cứng, nhìn sang Gojo , anh ta đưa chai nước lọc cho bạn rồi để tay vào vô lang.
'' Em cảm ơn''
'' Em ổn không? Anh nghĩ em đi bệnh viện để kiếm tra. Nhà anh có quen 1 người bác sĩ uy tín lắm'', anh ta nói, mắt vẫn nhìn thẳng, lời nói có chút...bạn chẳng biết nữa. Có chút gì đó quan tâm. Bạn biết Gojo hay tán tỉnh bạn, nhưng không thể gọi đó là tình yêu. Nhưng dường như tim bạn có chút rung động vì sự quan tâm của anh ta dành cho bạn
'' Thôi. Em đi mua thuốc uống cũng được''
'' Em đừng sợ tốn tiền , anh sẽ cho em vay , đi khám đi cho an tâm. Tiền anh cho em mượn, em muốn khi nào trả cũng được'', cười dịu dàng nhìn bạn. Đạp thắng, ngừng xe, anh ta mở cửa giúp bạn và cầm tay bạn vào nhà, lúc ấy trời cũng đã tối . Chào tạm biệt anh ta, bạn đi vào nhà. Hôm nay làm việc mệt hơn những gì bạn nghĩ. Bạn có chút mệt hơn mọi khi? Chẳng biết nữa, bạn đã ngáp liên tục .
Lim dim đi tắm và vào phòng, thả người lên chiếc giường êm.
Bạn cứ thế ngủ thiếp đi
Chẳng hay biết về việc ánh trăng đang in bóng người đàn ông quen thuộc ấy trên chiếc rèm cửa.
'' Yêu em '',hắn lại lần nữa thầm thì với nụ cười của kẻ si tình.
.
.
.
.
::)'' Ôm trọn em''
Nơi Gojo YÊU các con dân :> , tình yêu nồng ấm của anh khiến tôi tan chảy, hihihi.:">
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com