Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

CHƯƠNG 3

"Còn nhớ tên mình không?"


Hyukjae rít một hơi thuốc, đây đã là điếu thứ ba trong tốinay, ánh đèn huỳnh quang tối tăm chiếu lên mặt y, nhìn qua còn trắng bệch hơn sovới nam nhân bị mất rất nhiều máu kia.


Nam nhân lúc này đang ngồi đối diện với y, trên đầu quấnbăng vải, vẻ mặt mỏi mệt, hắn cau mày nghĩ đến nửa phút rồi lắc đầu.


"Tôi... là..." Hyukjae uể oải vuốt mặt một cái, đột nhiên đạpmột cước lên chân ghế của nam nhân: "Vậy thì còn nhớ ra cái gì đều nói hết đi."


Nam nhân bị hắn lớn giọng quát thì sợ hết hồn, vội rụt vailại, nhích ra sau, nửa ngày thưa thưa dạ dạ chán mới dám mở miệng: "Đều đãquên..." hắn nói xong lại sợ hãi, thật cẩn thận nhìn lén y.


Hyukjae hít sâu một hơi, ở trong lòng tự nhủ mình cần phảibình tĩnh, bình tĩnh...


Vốn lúc nãy đi khám bệnh y đã nghĩ tới việc đem nam nhânnày tống khứ đi, không nghĩ tới người này cứ quyết tâm bám lấy y, muốn bỏ rơicũng không được, cứ thế theo y một đường trở về. Nếu không vì chuyện mới cứuđược hắn từ tay Diêm vương ra, Hyukjae hận không thể đập cho hắn một trận,người ta vẫn nói đại nạn không chết tất có phúc về sau, kết quả chính mình lạithành cái "phúc" kia.


Nghĩ tới việc ngày mai sẽ đem hắn ném ra ngoài, rốt cuộc Hyukjaevẫn mang người về nhà .


"Quên đi, ngày mai tính tiếp. Mau đi tắm rửa đi! Hôi muốnchết..."


Nam nhân ngẩn người, từ từ ngẩng đầu lên: "Hả?"


"Hả cái đầu mà hả!" Hyukjae mất kiên nhẫn, kéo người hắnlên hai, ba bước liền đẩy vào WC, sau đó tùy tiện tìm một cái khăn mặt vô dụngtrên giá ném cho nam nhân: "Quần áo bẩn cứ vứt ngoài cửa, quần áo sạch chốcnữa tôi sẽ đưa vào sau cho, còn có, ngoại trừ xà phòng thì đừng đụng vào các đồvật khác cho tôi."


Không chờ nam nhân trả lời, y liền đóng sầm cửa lại, thởphì phò trở về phòng tìm quần áo. Đáng thương là ngay cả chính y đều không cóquần áo mà mặc, lục tung tùng phèo mọi thứ rồi tìm nửa ngày, cũng chỉ tìm thấymột bộ tạm ổn, nhưng chỗ mông quần đã bị mài ra một lỗ hổng, quần sịp cũngkhông có cái nào mới, y liền cầm chiếc quần sịp đã giặt sạch của mình, đau lònglấy ra một chiếc áo len cao cổ màu xám trong ba cái áo len còn lại.


Nhưng y còn chưa kịp thương tiếc cho sự ra đi của cái áothì từ trong WC một trận ầm ầm vang lên, y mắng to một tiếng, vội vọt vào.


Thấy bộ quần áo rách nát của nam nhân nằm ở cửa, Hyukjae đámột cái bay ra ngoài, mở cửa ra, người bên trong thân thể trần trụi, đang luốngcuống ngồi chồm hỗm trên mặt đất một tay nhặt vội mấy cái chai lọ bị rơi xuống,tay kia cầm vòi hoa sen đang phun nước, hắn ngẩng đầu lên thấy y đi vào liềnlắp ba lắp bắp giải thích: "Tôi... tôi không đụng vào..."


"Cmn bị ngốc à? Dùng nước lạnh mà tắm hả?" Hyukjae đóngnước, nhanh chóng đem đồ vật nhặt hết lên, quay về phía nam nhân chửi ầm lên, ymắng thoải mái xong thì hai, ba cái liền đem quần áo của mình thoát ra: "Đếncon cẩu còn thông minh hơn."


WC rộng chưa tới hai mét vuông cùng một lúc chứa hai ngườiđàn ông thực sự chen đến không di chuyển được, Hyukjae run lập cập điều chỉnhnước ấm, phun lên người mà tắm rửa một hồi, chờ tới khi cả người ấm lên, y mớixát xà bông, rồi quay về phía nam nhân đang núp sát ở trong góc chỉ trỏ: "Lạiđây, xả nước."


Nam nhân ngây ngốc đi tới, vụng về xoa xoa cánh tay. Hyukjaecầm bọt biển cọ ở bên cạnh thực sự nhìn không nổi, liền cầm cục xà bông xoa chohắn, vừa xoa một cái, nước chảy xuống đều biến đen, bùn còn rơi xuống mộtlớp, có thể thấy được có bao nhiêu là bẩn.


Thời điểm tắm rửa, Hyukjae phát hiện thân thể người nàyrất cường tráng, cánh tay to khỏe, bắp đùi rắn chắc, bụng bởi vì đói mà hơixẹp, nhưng vẫn có thể thấy hình dáng cơ bụng, ngay phía dưới là cái thứ kia...thật khiến cmn làm tổn thương lòng tự trọng người ta. Vừa nổi giận, tay y liềncó chút mạnh, tận lực chà xát khiến cho nam nhân kêu lên một tiếng, mặt nhănthành một cục.


"Quay qua đây, rửa mặt."


Trên đầu nam nhân còn đeo băng, Hyukjae chỉ có thể dội nướctẩy sạch phần tóc phía ngoài lộ ra ngoài băng vải, chờ khi máu trên mặt sạchsẽ, y rốt cục mới nhìn rõ ràng bộ mặt đối phương. A! Đúng là không nhìnra. Y vốn cho rằng hắn là một dạng nam nhân thô ráp, kết quả nhưng lại là mộtsoái ca. Nhìn khuôn mặt này hẳn là so với y còn nhỏ hơn vài tuổi. Dáng dấp kiahoàn toàn không giống kẻ xuất thân nghèo hèn, không biết vì sao lại lưu lạc đếnđây, sẽ không phải là tiểu thiếu gia bị người bắt cóc đi chứ?


Hyukjae nghĩ một chút, vẫn là quyết định không giao du vớikẻ này, không phải phiền phức nào y cũng đều trêu tới.


Nam nhân mở to mắt, nhìn Hyukjae trầm mặc, sợ hãi nhích lùira một chút: "Lạnh..."


"Lạnh cái đầu cậu ấy. Còn nói nhảm nữa thì mau biến rangoài. Lãng phí nước nóng." Hyukjae tâm tình khó chịu, vỗ lên đầu nam nhân mộtphát, sau đó đem nước nóng rửa đi bọt trên người, nước đã có chút lạnh, khôngtắm nhanh liền chết cóng.


Nam nhân bị đánh trúng vết thương cũng không dám kêu đau,đứng nghiêm chỉnh chờ Hyukjae tắm xong mới dám tắm tiếp, lúc này nước đã khôngcòn nóng nữa.


Hyukjae lau khô người rồi mặc quần áo, run lập cập đi rangoài, nhìn thấy đống quần áo rách rưới thì đột nhiên nhớ ra cái gì đó, y lẳnglặng đi tới lật qua lật lại:"Này ngốc, súng để đâu rồi?"


Nam nhân mới vừa mặc xong quần sịp, đang xỏ áo qua đầu, Hyukjaethấy quần sịp mặc ở trên người hắn có chút nhỏ, bó vật khổng lồ kia thành mộtcục ở phía trước, nhìn qua thật chặt. Nghe được y hỏi, hắn liền xoay người từchiếc khăn giấy trên két nước bồn cầu rút ra khẩu súng lục kia.


"... Được rồi, được rồi, nhanh mặc quần áo vào đi!" Rốt cuộcnão hắn có chỗ nào bị hỏng? Này rõ là khôn khéo mà. Hyukjae tức giận trở vềphòng, chui vào chăn, suy nghĩ một chút, lại lôi từ trong tủ ra một cái chăn bỏxuống nền nhà.

Nam nhân lúc tiến vào đang định ngồi lên giường, bị mộtcước của y đá văng ra, hắn lúng túng nhìn y.


"Nhìn cái lông ấy. Cmn cậu còn muốn ngủ trên giường? Xuốngdưới nằm cho tôi!" Hyukjae cơm không được ăn no, lại bị nam nhân này đột nhiênxuất hiện quấy nhiễu một buổi tối, tâm tình phi thường bực bội, y kéo chăn xoayngười hướng vào phía tường mà ngủ. Siwon thực cũng không thể trách y, nhà ytổng cộng có hơn ba mươi mét vuông, một chiếc giường đơn để y ngủ thì thừa sức,nhưng thêm một người nữa thì nửa người phải dán vào tường, sô pha thì không có,có thể chừa ra nền nhà mà ngả lưng là đã phải tạ ơn trời đất lắm rồi.


Nam nhân thấy thế cũng lẳng lặng cầm lấy cái chăn mỏng cóchút bẩn trước tiên trải ra trên nền, sau đó bò vào trong chăn rồi co lại nhưmột con nhộng. Mấy đêm trước hắn phải ngủ ở trong ngõ hẻm thông gió, chăn chiếuđều không có, so với hiện tại đã quá hạnh phúc, hắn nhìn một chút bóng lưng nhôlên trên giường, lại sờ sờ tấm chăn mềm mại, nặng nề ngủ thiếp đi.


Chỉ có điều so với hắn, Hyukjae ở trên giường lại khôngngon giấc như vậy, lăn qua lộn lại cứ thế một đêm không ngủ. Y bị bệnh mất ngủư? Nhìn đi! Có một tên ngốc cầm súng hiện tại đang ngủ ngay dưới giường y, ydám ngủ chắc? Quả thực ngang với bom hẹn giờ, ai mà biết được liệu nửa đêm kẻngốc này có đột nhiên phát rồ mà cho y một viên đạn hay không chứ?


Cứ trái lo phải nghĩ như thế, Hyukjae đáng thương mở mắttrừng trừng nhìn vách tường một đêm, rốt cuộc lúc trời tờ mờ sáng y không chốngđỡ nổi mà ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #haehyuk