Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33 - Ăn Nhiều


Sau khi thắng trận bán kết, cậu trở về ngủ liền một giấc ngon lành, không mơ, không giật mình.

Đẩy một giấc gần 6 -7 tiếng, không màn ăn uống luôn. Ngủ ngon đến độ mà Minhyung hắn tưởng đâu cậu bất tỉnh không đó.

Cứ lâu lâu lại đưa một ngón tay lên mũi cậu xem còn thở không hắn mới yên tâm được.

HyeonJoon một tật xấu là khi ngủ đó là thích vùi mặt vào thứ gì đó. Cho nên là bây giờ chỉ cần cậu ngủ là phải có người canh chừng. Nếu hắn bận sẽ có anh sky hoặc ai đó đến ngồi với cậu. Nhìn đầu tóc của cậu rối tung rối mù lên là hiểu ngủ ngon đến cỡ nào.

Sau khi thức dậy cậu cảm thấy còn ngủ chưa có đã nữa, ngồi thẫn thờ để yên cho hắn muốn làm gì thì làm.

Lee Minhyung đi tới đi lui, thay quần áo cho cậu, chảy tóc, rồi lấy khăn lau cái mặt còn chưa tỉnh hẳn của bé cưng của hắn.

Trời ơi coi cái mặt đáng yêu của cậu kìa. Hắn lau tỉ mỉ từng đường nét trên khuôn mặt cậu. Cứ lau đi một chỗ là hôn một miếng, nhìn cưng thế sao mà không hôn cho được.

HyeonJoon dạo này thì phải nói là ngoan phải biết, chỉ có cái mỏ là lâu lâu lại hỗn. Nhưng mà hắn thích, cứ thấy nó chu chu muốn chửi là hắn chỉ muốn cắn thôi.

- Tao đói.

- Hả?

- Ý là tao là à không... em đói.

Lee Minhyung nghe cậu đòi ăn mà mừng mún nhảy lên lun ấy, cười tít cả mắt. Bế thóc cậu lên, hôn hôn lên cái má của cậu. Hôm nay mẹ của hắn gửi đồ ăn đến cho cậu nhiều lắm.

Bà nội cưng tiểu tổ tông lắm đó nha.
Nhưng mà cậu nhìn mọi người đang ăn mì tương đen, thì đột nhiên cậu lại thấy thèm vô cùng. Thèm nhổ dãi được luôn ấy, bình thường cậu thèm chỉ dám nhìn thôi, ăn không được là sẽ bắt hắn hoặc ai đó ăn cho cậu xem.

Mà nạn nhân nhiều nhất ngoài hắn ra thì là Uchê và hai ông anh Sky và Roach. Không phải mọi người không cho cậu ăn, mà HyeonJoon ăn không được, cậu có thử nhưng chỉ có được một miếng là trả lại ngay. Nhiều khi còn nôn nữa, có hôm còn nôn ngay tại chỗ, Lmh là người dọn hết chứ ai.

Dù vậy thì làm sao mà cản bước được sự thèm ăn của bầu đây. Thèm vẫn cứ thèm thôi. HyeonJoon nhìn đống đồ ăn tinh xảo đẹp mắt trước mặt, tuy nhìn nó đẹp đẽ vậy thôi nhưng mà cậu ăn đến ngán rồi. Bởi vì vòng qua vòng lại lúc ốm nghén cậu chỉ ăn được có nhiêu đó món thôi, phải nói là chúng nhạt nhẽo và lỏng lẻo vô cùng.

Cậu cũng không muốn ăn đâu, mà tiểu tổ tông trong bụng cứ gào thét khi cậu đụng món khác. Nhìn bát mì mà Minhyung đang trộn kìa, chắc là ngon lắm.

Cậu muốn ăn nó, HyeonJoon nhìn nó không rời mắt, nhìn đến độ mà Minhyung quay qua nhìn ánh mắt của cậu còn phải giật mình luôn.

- Aigo, em muốn ăn sao?

Cậu chỉ chỉ nó rồi gật đầu, một lần nữa, cho cậu thử đi. Hắn cũng hơi e ngại đó, hắn đâu có nghĩ là cậu muốn ăn nên đổ bột ớt với sốt hơi nhiều.
Trước khi đưa qua cho HyeonJoon, hắn để sẵn ly sữa với khăn giấy trước mặt cậu.

Người có kinh nghiệm có khác, chắc việc này cũng xảy ra coi bộ thường xuyên rồi hen. Hắn đưa bát mì qua cho cậu, HyeonJoon nhận lấy liền cầm đũa quậy quậy lên vài cái nhìn điêu luyện ghê chưa. Cậu cầm được bát mì mà trong lòng vui như mở hội, cười tươi rói luôn.


Thấy cậu vui như vậy nhưng mà xung quanh mọi người ai cũng ngầm biết trước kết cục rồi. Thở dài nín thở mà nhìn cậu.

Hắn thầm mong trong lòng, tiểu tử thối để ba nhỏ con ăn cho ngon đi. Cậu gấp một miếng to lên, lmh và mọi người nhìn theo miếng mì của cậu mà há miệng theo nhìn chằm chằm muốn rớt con mắt. Cậu vừa há miệng cắn một miếng lớn là bên đây lmh thủ sẵn cái bọc rồi.


- Ưm...Nhon quá nhonnn quá đi mất.

Minhyung: - Thật sự ngon lắm hả Joonie ~~~

Faker: - Em chắc mình ổn không đó?

- Nhon nhắm anh ơi.

Lâu rồi mọi người mới thấy cậu ăn ngon đến vậy, Minhyung thì mừng muốn nhảy cẫng cẫng luôn.

- Ngon nhưng mà hơi cay á Minhyungie~~~

- À Nae Nae anh biết rồi lần sau anh không bỏ nhiều bột ớt vào nha nha, em ăn được nữa không?

Cậu không trả lời cắm cúi ăn tiếp, nhìn HyeonJoon ngon chưa kìa. Cậu còn sợ lmh lấy lại của cậu mà quay người đưa lưng về hắn nữa chứ.


Trời ơi coi cái nết kìa có ai dành với em đâu. Hắn quay qua nhìn mọi người, ai cũng đang nhìn hắn mà cười cười.

Coi bộ khoẻ rồi nha, Joonie ốm nghén hơn rồi. Cục bột trong bụng cậu cũng biết điều lắm, nó biết là cái tuần này là tuần quan trọng nên tha cho ba nhỏ nó một thời gian đây mà.

Cậu ăn nhiều thấy rõ luôn, hiện giờ cậu đang trong tình trạng mồm không ngừng nhai. Cậu ăn cực kì ngon miệng luôn, thấy ai ăn cái gì cũng thèm hết.
Mọi người thì đương nhiên cưng cậu rồi, cái gì cũng cho HyeonJoon hết.

Anh Roach và anh Sky là người khổ với cậu chỉ sau Minhyung thôi. Từ sau khi HyeonJoon không còn bài xích thức ăn nhiều như trước, cậu bắt đầu ăn, ăn rất nhiều.

Đúng là cậu có ăn nhiều lên thật nhưng mà nhiều khi lại bỏ mứa, cậu thì được cưng mà chỉ cần đòi là có ngay, cái nào hợp ý cục sữa bột trong bụng thì cậu ăn hết hoặc hơn 2 phần 3 là mọi người mừng rồi. Còn cái nào mà không ngon là thì cậu chỉ ăn được một miếng thôi còn lại sẽ bỏ thừa ra, thôi kệ miễn cậu không nôn là mọi người mừng rồi và đương nhiên phần thừa đó không hắn thì sẽ có anh Sky và Roach chia nhau xử lý.

Có khi nào nuôi cậu xong, hai người tăng cân theo luôn không.


Mày nuôi vợ mà tao phải khổ với mày quá rồi đó Minhyung.

Muốn kí đầu mày ghê.

HyeonJoon bị thiếu canxi, mặc dù bác sĩ cho thuốc uống nhưng vẫn không thấy đủ. Dạo này cậu sẽ thường xuyên bị chuột rút mà căng cơ, trong lúc ngủ cũng bị nữa. Hắn nhìn cậu đau đớn mà xót hết ruột gan.

Chỉ cần cậu đau một cái thôi là Lmh sẽ lập tức xoa bóp cho cậu ngay. Hắn có dặn cậu rồi, nếu nữa đêm có bị chuột rút nữa, thì chỉ cần đánh hắn một cái là hắn ngồi dậy ngay. HyeonJoon mới đầu cũng còn ngại sợ hắn mệt, nhưng mà tần suất bị căng cơ của cậu càng nhiều. Càng nghĩ càng thấy tức, vốn dĩ cậu đang là một thanh niên trai tráng khoẻ mạnh mà, bị đau đớn như vậy tất cả là tại hắn chứ ai, đồ đáng ghét, dậy ngay cho tao.

Sắp tới trận chung kết quan trọng rồi, cơ hội đã đến thì không thể để nó dễ dàng vụt qua nữa. Nếu thua do đối thủ quá mạnh hoặc kĩ năng của mình quá kém thì không ai nói gì, mà thua do sức khoẻ không đủ thì là điều bứt rứt mà mỗi cá nhân không thể tự tha thứ cho bản thân được.

Để phòng ngừa trước những điều đó.
Cả đội đã cùng nhau đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ. Rút ra bài học từ năm trước mọi người cùng nhau tiêm vaccine phòng bệnh hết.

Ngoài thời gian tập luyện, quay phim ra thì cho mấy đứa ăn ngủ nghĩ thoải mái.

Chỉ còn vài ngày nữa thôi, cố gắng mà chiến nhé.

Hãy cố gắng hết sức, vinh quang sẽ không phụ người phụ ta.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com