Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ngày xưa ấy cũng đã ghi vào giấy, nhưng sẽ mau bạc màu... vậy thì giữ trong tim.

ryu minseok luôn biết ơn việc bản thân có thể thi đấu cùng lee minhyung lâu đến vậy. hừm... bao nhiêu lâu rồi nhỉ? có lẽ là gần năm năm. cứ như phép màu vậy.

nếu chẳng phải phép màu, vậy sao nó có thể gặp một xạ thủ luôn dịu dàng, quan tâm đến nó, chẳng bao giờ tiếc một câu khen, một cái đập tay hay nhưng cái ôm đầy ấm áp. nếu chẳng phải phép màu, vậy thì sao ông trời có thể để lee minhyung ở bên cạnh ryu minseok lâu đến vậy. nếu chẳng phải phép màu, vậy tại sao gumayusi có đồng hành cùng keria trên bản đồ summoner's rift lâu đến thế?

chẳng biết từ bao giờ, nó đã bắt đầu quen thuộc với sự xuất hiện của minhyung bên cạnh. ryu minseok bình thường hóa việc mỗi lần gọi lee minhyung người này sẽ có mặt, bình thường hóa việc mỗi lần quay đầu sang trái đều sẽ là cậu ấy, bình thường hóa cả việc mỗi ngày đều ăn chung giấc, ngủ chung giờ, làm việc chung chỗ với cậu.

nó gần như chưa bao giờ nghĩ đến việc một ngày nào đó lee minhyung sẽ vắng mặt trong cuộc đời nó như đã từng (từ bao giờ nhỉ?).

nhưng gần đây suy nghĩ ấy bắt đầu nhen nhóm trong tâm trí minseok: liệu cậu ấy có còn ở đây với mình thật lâu không? những ngày dài đầy giông bão sau này liệu còn có ai đứng bên cạnh, đẩy chiếc ô nghiêng về phía mình không? liệu nếu một ngày đánh mất, sợ mình có thể không tìm thấy nhau một lần nữa không?

lee minhyung luôn nói rằng chắc kiếp trước bản thân đã giải cứu thế giới nên kiếp này mới được chơi cùng một hỗ trợ tuyệt vời như minseok, rằng chỉ cần thấy nó cười cũng đủ để mọi cơn đau trong lòng nó được xoa dịu.

gumayusi đồng hành cùng keria qua những giấc mơ quanh bản đồ summoner's rift cũng như lee minhyung luôn ở bên ryu minseok khi cần.

keria là hỗ trợ đầu tiên của gumayusi, nhưng không phải vì từ "đầu tiên" ấy mà lee minhyung lại yêu ryu minseok đến vậy. và dù gumayusi chẳng phải xạ thủ đầu tiên của keria, nhưng cũng không phải vì điều ấy mà ryu minseok ít yêu lee minhyung đi.

nếu một ngày lee minhyung rời đi... chắc nó sẽ cảm thấy bơ vơ lắm.

dù cho nó đã từng chẳng có cậu trong đời.

và ngày ấy, đến nhanh hơn nó nghĩ.

lee minhyung để lại cho ryu minseok một tờ giấy rồi rời đi. thật ra sẽ là hai tờ nếu tính cả bản hợp đồng cậu chẳng kí tiếp.

ngày sau đến chắc có đi cùng hướng?
nay lỡ không cùng đường, hẹn lần sau.

gumayusi chẳng còn là xạ thủ của keria nữa. và ryu minseok cũng thôi ở bên một người.

nhiều mùa giải trôi qua và những cái ôm vội chỉ đến vài lần trong tháng. ta xa lạ như thế từ bao giờ?

trong cuộc đời minseok có lẽ đã có rất nhiều những cái tên xuất hiện. sẽ có những cái tên nó đã quên vì thoáng trước hàng mi mắt bao lần thời gian qua đi. nhưng cũng có những cái tên nó chẳng nỡ quên vì lắm lần cùng trải qua bao chuyện buồn vui qua đi.

ryu minseok vẫn giữ rất kĩ bức thư lee minhyung để lại ngày cậu rời đi. cậu đã đọc nó cả trăm lần mỗi đêm, đã sớm thuộc làu từng câu chữ, từng mốc thời gian, từng lời thủ thỉ năm nào. cậu đều nhớ hết.

"mỗi lần thấy em nở nụ cười, tim anh như dịu lại.", "mỗi lần em tiến đến, nắm lấy đôi bàn tay đang run run ấy của anh để trấn an anh đều cảm thấy như có phép màu trước mắt.", "mỗi lần anh suýt nữa đã gục ngã trên bàn đồ summoner's rift đều có em dẫn về. và mỗi lần anh gục ngã ở thực tại cũng là em dìu đi.", "cảm ơn em.". và còn hơn thế nữa.

ngày xưa ấy đã được minhyung cẩn thận ghi vào giấy, nhưng vì giấy cũng sẽ mau bạc màu, và rồi một ngày nào đó của sau này tâm trí của minseok cũng sẽ chẳng còn đủ minh mẫn để nhớ về những "ngày xưa" ấy nữa. vậy nên cậu - ryu minseok, keria, hay "em" như minhyung viết, sẽ giữtrong tim. khắc sâu cảm xúc này vào nơi mà vốn đã từng có một người ở đó, giờ đã chỉ còn là hình bóng.

một lần thương, cả đời còn vương.

năm năm chẳng hề mau để ai đợi ai mãi. nhưng còn hơn trăm năm ta chẳng biết đến nhau.

"vậy nên... hẹn lần sau, minhyung à."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #guria