Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

08. Buông

Choi Wooje là một cậu nhóc bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong lại chứa đựng một tâm hồn mềm xèo dễ bị tổn thương. Dạo này anh trai cậu bảo phía bên chủ có nhiều công việc hơn nên yêu cầu anh phải ở lại đến cuối tuần mới có thể về nhà, mẹ cũng đã được các bác sĩ khuyên chuyển hẳn vào viện để theo dõi, căn nhà vốn yên tĩnh nay lại càng thêm vắng lặng. Wooje vẫn nhận làm ca tối ở quán cà phê, mỗi ngày người yêu đều sẽ đến chờ em đi về chung, em thầm cảm thán bản thân may mắn mà vẫn có hắn ở bên cạnh, nếu không thời gian này nhất định sẽ trải qua rất khó khăn.

"Mười năm rồi vẫn không có gì thay đổi hết, em còn tưởng các dì đã không còn nhận ra mình nữa rồi"

Em dẫn hắn về thăm lại cô nhi viện lúc trước đã nuôi cho đến khi em và Minhyung được mẹ đưa về nhà chăm sóc, từ đó đến giờ, chỉ có duy nhất Moon Hyeonjun là người được em đưa về đây giới thiệu với những người cũ còn đang ở lại nơi này. Chưa bao giờ hắn được trông thấy vẻ hớn hở trên khuôn mặt của em như hôm nay, ngày trước em luôn cho hắn thấy em giống như một chú hổ độc tôn đầy dũng mãnh trong cuộc sống độc lập của mình, từ khi quen nhau, vẻ mạnh mẽ ấy dường như biến đi đâu mất, em trở nên hiền dịu và vui vẻ hệt như những người bạn khác đồng trang lứa với mình.

"Em bé, sao mọi người có thể quên em được"

Hắn yêu dáng vẻ của em lúc này, nhưng chẳng hiểu vì sao lại thường nghĩ về em của lúc trước hơn, giống như đang nhớ lại lí do mà hắn để ý em từ lần gặp đầu tiên, là vì tính cách ngông cuồng trong một con người xinh đẹp, là sự xù lông tự vệ không cho người khác quyền được chạm vào người em. Moon Hyeonjun chưa từng thật lòng yêu đương với một ai trước đây, tuy đã cùng nhau ở cạnh hơn ba tháng, nhưng bây giờ hắn vẫn không thể chắc chắn tình cảm mình dành cho Wooje chỉ là sự thích thú nhất thời hay là tình yêu thật lòng nữa.

Cái bóng tâm lí của Wooje về những alpha giàu có gần như đã được người bên cạnh xoá bỏ hết, em bắt đầu nghĩ đến chuyện của bố mẹ mình ngày xưa có lẽ cũng là phần trăm hiếm hoi xảy ra trong thế giới này, hoặc ít nhất Hyeonjun của em sẽ không giống như người đàn ông kia mà bỏ rơi em lại. Cậu bé vừa mới qua độ tuổi trưởng thành chưa bao giờ yêu ai, đột nhiên nhận được làn sóng yêu thương dồn dập ban đầu tưởng chừng như sẽ ngột ngạt đến mức thở không nổi, nhưng lúc sau lại chìm đắm không thể thoát ra. Wooje biết Moon Hyeonjun còn trân trọng cơ thể em hơn cả bản thân em nữa, hắn không bao giờ cho phép bất cứ gì có thể làm em tổn thương xảy ra, luôn luôn dịu dàng dù cho em có cáu gắt với hắn vào những hôm trái gió trở trời. Họ chỉ mới quen nhau vài tháng, nhưng em đã từng nghĩ rằng hai người đã có thể ở cạnh nhau cả một đời.

Mẹ Lee biết đứa con trai nhỏ của mình có vẻ đã biết yêu, mỗi lần em vào bệnh viện thăm mẹ, mùi gỗ thông vẫn còn vương lại trên quần áo rồi toả vào không khí. Bà đã nhìn thấy ánh mắt tràn ngập hạnh phúc của em khi nhận tin nhắn từ ai đó, thấy nụ cười rạng rỡ của em sau khi bước xuống từ chiếc xe sang trọng, tấm lòng của người làm mẹ như bà chỉ mong Wooje bé nhỏ tìm được một người thật lòng yêu thương em, khiến em có cuộc sống tốt hơn để bù đắp cho quá khứ không mấy vui vẻ trước đây.

.

Sau khi quen Hyeonjun, em mới biết được hắn thật ra chẳng phải tên nhà giàu vô công rỗi nghề như em từng nghĩ. Hắn hơn em 7 tuổi, cũng đang tự mình quản lí một công ty của gia đình, công việc rất bận rộn nhưng lúc nào cũng cố gắng sắp xếp để hai người có thể gặp nhau, điều đó làm Wooje vừa thương mà lại vừa xót. Nhân một buổi tối được nghỉ làm, em quyết định đi mua một ít đồ về dự định sẽ cùng ăn cơm với hắn, nhưng không ngờ đến việc người đàn ông vài phút trước còn bảo rằng đang trong phòng họp lại vừa bước xuống xe tiến vào một quán rượu ngay phía bên kia đường trước mặt em.

"Nghe bảo dạo này anh có em bé omega của mình rồi à? Không ngờ đến thật nha, đại thiếu gia nhà họ Moon cũng có ngày yêu đương cơ đấy"

Có chàng trai mảnh khảnh bước đến đặt lên má Moon Hyeonjun một nụ hôn rồi chuyển qua một ly rượu màu xanh biếc đẹp mắt, ly của hai người chạm vào nhau vang tiếng "keng", giống hệt như âm thanh vụn vỡ trong lòng Wooje lúc này. Em thấy hắn chẳng né tránh nụ hôn kia, cứ ngồi yên mặc cho người kia đụng chạm cơ thể với mình, tại sao vậy?

"Em còn nghe được vì tán tỉnh người ta mà anh còn làm ra một trận anh hùng cứu mĩ nhân nữa, sao, lên giường với nhau rồi chứ? Có thích hơn khi ngủ với em không?"

"Im miệng, đừng nhắc đến cậu ấy ở đây"

Hắn lấy tay bóp lấy cằm người kia không cho nói thêm bất cứ điều gì, đối phương cũng nương theo mà tiến lại gần ép hai người vào một nụ hôn. Đây là một omega hắn đã quen từ rất lâu về trước, cậu ta vô cùng xinh đẹp nhưng lại ương bướng không ai bằng, bọn họ từng qua đêm với nhau không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn chỉ giữ ở mối quan hệ tiền-tình, không đánh dấu, không ai xâm phạm đến cuộc sống của ai. Dạo gần đây công ty đang gặp một số vấn đề, hắn không muốn em nhìn thấy được tâm trạng bực bội này của bản thân nên mới quyết định quay lại nơi hơn nửa năm rồi chưa đặt chân vào, không ngờ lại gặp Im Jimin ở đây. Mặc cho cậu ta làm càn trên người mình, hắn chỉ nhắm mắt lại rồi suy nghĩ về những thứ đã xảy ra trong mấy ngày vừa rồi.

.

Choi Wooje cảm giác như cả thế giới xung quanh đang sụp đổ, trước mặt em là cảnh tượng gì đây thế này, người lúc nào cũng bảo sẽ yêu thương em thì ra sau lưng cũng có thể yêu thương với người khác như vậy sao? Là do em ngu ngốc tin vào tình yêu chỉ có hai người, hay là đối với alpha bọn họ chỉ có một omega là không bao giờ đủ? Dù em có tình nguyện, nhưng Moon Hyeonjun vẫn chưa từng vượt quá giới hạn mà thực hiện liên kết vĩnh viễn, là do ngoài em ra hắn vẫn còn rất nhiều người tình khác ở bên ngoài đúng không?

Moon Hyeonjun ngửi thấy mùi hoa nhài trong không khí, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác nhộn nhạo bất an, mùi hương này giống hệt như mùi hắn ngửi được khi Wooje đang trong kì phát tình của em. Hắn đẩy Jimin ra, đứng lên tìm kiếm mùi hương kia rốt cuộc từ đâu bay đến, cuối cùng lại trông thấy em ngồi trong một góc quán, bên cạnh là ly rượu cùng một tên đàn ông lạ mặt nào chẳng biết. Tên đàn ông kia ngồi một bên đang thả tin tức tố của mình ra dụ dỗ Wooje tiến vào kì phát tình, chờ đợi cơ hội thích hợp để có thể đưa em đi. Choi Wooje bên cạnh khuôn mặt đã đỏ bừng, khoé mắt cũng rưng rưng đầy nước, bây giờ nỗi đau thể xác cũng không thể nào so được với cảm giác ở trong tim em đang phải chịu đựng nữa rồi. Em chẳng còn phòng bị gì với những người xung quanh, cứ thế mà liên tiếp đưa thứ đồ uống đắng nghét kia vào họng.

Hắn tiến đến đấm thẳng vào mặt tên alpha bỉ ổi kia rồi đỡ em ra khỏi quán, không hiểu sao tối hôm nay em lại xuất hiện ở chỗ này mà còn uống rượu nữa chứ. Choi Wooje còn chưa tròn 19 tuổi, em có biết thế giới này xấu xa đến mức nào hay không?

Wooje say rồi, nhưng em vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra người đang dùng sức ôm mình là ai, mùi gỗ thông vẫn ấm áp như thế, nhưng em chẳng thể nào tiếp nhận nó được nữa rồi, cứ nghĩ đến cảnh tượng hắn cùng người khác hôn môi ôm ấp là em lại muốn nôn.

"Em thấy anh cùng cậu ta hôn môi"

"Cũng nghe được cuộc trò chuyện của hai người rồi"

"Moon Hyeonjun anh đâu cần vì tán tỉnh một người mà tốn nhiều công sức như thế? Đến bây giờ em còn không biết đêm hôm đó lời anh nói yêu thương em là thật hay là giả nữa, nhát dao anh đỡ cho em cũng nằm trong kế hoạch của anh luôn sao?"

"Giữa chúng ta rốt cuộc là gì, chỉ có tình chứ không có yêu, giống như mối quan hệ của anh và các omega khác?"

"Thì ra alpha giàu có nào cũng sẽ giống như nhau, là em đã tin tưởng nhầm người rồi, hình như em chưa từng nghe anh nói yêu em, vậy mà vẫn cứ khờ khạo hoang tưởng, Choi Wooje này đúng là đồ ngốc nhỉ"

"Em đến kì phát tình rồi, mình làm tình đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com