19. Seoul (3)
Sáng hôm sau, Gemini đến nhà tìm Fourth. Cậu nhìn thấy ông ngoại
Fourth đang trông cửa tiệm, ông mỉm cười chào cậu. Ông bảo rằng mấy ngày này Fourth bận làm cái gì đó ở trên phòng nên sẽ không xuống cửa hàng. Ông bảo cậu cứ lên thẳng phòng tìm cậu ấy.
"Gemini sang chơi hả? Trưa nay ở lại ăn cơm với nhà bà nhé", bà ngoại
Fourth mỉm cười chào cậu, bà có vẻ đang bận rộn trong bếp.
"Vâng, cháu biết rồi."
Gemini gật đầu đáp trước khi đi lên cầu thang.
"Anh đang làm gì đó?", Gemini mở cửa bước vào, cậu thấy Fourth đang ngồi trên bàn học tô tô vẽ vẽ.
"Là cái chuyện hôm trước anh Satang nhờ anh đó", Fourth nói, cậu vẫn chăm chú dán mắt vào bức vẽ thay vì người vừa mới xuất hiện. "Là phác thảo banner cho chiến dịch."
"Ồ, anh làm tới đâu rồi?", Gemini ngồi xuống giường, khoanh tay để lên bàn. Vì bàn học của Fourth được đặt kế bên chiếc giường nên cũng tương đối dễ dàng cho Gemini có thể ghé mắt nhìn sang tác phẩm mà người kia đang thực hiện.
"Anh định sẽ làm sẵn vài mẫu rồi đưa cho anh Satang xem qua. Nhưng mà vì không mang theo laptop về Daegu nên cũng hơi khó khăn chút, đành phải phác thảo ra giấy thôi."
"Rồi sao nữa?", Gemini đảo mắt nhìn một vòng quanh căn phòng.
"Anh sẽ scan bằng điện thoại rồi gửi anh Satang xem trước", Fourth nói trong khi vẫn hoàn toàn tập trung vào việc mình đang làm, "Anh định cuối tuần này lại lên Seoul một chuyến."
"Tuyệt", Gemini mỉm cười, "Em cũng đang tính nói với anh chuyện đó."
"Sao thế?", lần này Fourth ngẩng đầu lên nhìn người bên cạnh, "Em có muốn lên Seoul không?"
"Có, em định đi thăm ông nội, và mang cho ông chút đồ ấy mà."
"Ồ, ra vậy."
"Cuối tuần này nhỉ?", Gemini lặp lại câu hỏi.
Fourth gật nhẹ đầu, cậu quay về với công việc đang dang dở.
Trong lúc đó, Gemini bắt đầu đứng dậy đi tham quan một vòng, từ tủ chứa đồ đến kệ sách nhỏ, cuối cùng thì ánh mắt cậu ấy dừng lại nơi bàn học Fourth đang ngồi. Gemini thấy tò mò với xấp ảnh in kiểu polaroid kích cỡ bảy phẩy năm nhân chín xăng – ti – met đặt bên dưới một đồ chặn giấy hình quả cầu tuyết.
"Cho em mượn nha?", Gemini chỉ vào xấp ảnh.
Fourth hướng mắt về nơi ngón tay Gemini đang chỉ, cậu gật đầu.
"Ừ, em lấy đi."
"Mấy cái này anh chụp bằng máy đó hả?"
"Không phải, là in ra từ ảnh trong điện thoại ấy."
"Đẹp nhỉ", Gemini xem qua từng tấm ảnh một.
Fourth như chợt nhớ ra gì đó, cậu nheo mắt nhìn xấp hình trong tay Gemini.
"Mình đã bỏ tấm ảnh đó ở đâu rồi nhỉ", cậu thì thầm với chính mình.
"Sao thế?", Gemini nhướng mày hỏi.
"À anh mới nhớ ra, có một tấm ảnh anh rất thích, hôm trước sinh nhật bà ngoại anh, anh đã dùng nó để làm thiệp ghi lời chúc vào mặt sau của hình, sau đó lại xảy ra chút chuyện khiến cho bữa tiệc sinh nhật ấy phải hủy bỏ. Tuy nhiên anh vẫn chưa đưa bà tấm thiệp kia, nhưng lạ là nó lại không cánh mà bay đi đâu mất."
Fourth hơi trầm ngâm, "Tiếc thật, anh thích bức ảnh ấy lắm."
"Bức ảnh đó ra làm sao?", Gemini tò mò, cậu lật lại từng tấm hình mình đã xem qua.
"Là hình anh chụp trong chuyến du lịch đảo Jeju, hôm ấy anh cùng bố đã đi dạo bãi biển lúc bình minh vừa lên, vì khung cảnh thật sự rất đẹp nên bố hỏi anh có muốn chụp một tấm ảnh không, tất nhiên là anh đồng ý và bức ảnh đó ra đời."
"'Một bức ảnh chứa đựng kỷ niệm đẹp ha", Gemini gật gù nói. "Mối quan hệ giữa anh và bố anh chắc hẳn là rất tốt."
Fourth hơi khựng lại, cậu cẩn thận dò xét nét mặt người đối diện trước khi trả lời câu hỏi, linh cảm cậu đủ nhạy bén để phát hiện ra người nọ trông có chút bần thần, dường như Gemini đang nghĩ ngợi gì đó khá mông lung.
"Ừm, thì anh cũng thân với bố, nói sao nhỉ, kiểu như hay tâm sự này nọ",
Fourth bối rối giải thích, mặc dù chủ đề cậu đang nhắc tới chẳng có gì xấu hổ cả nhưng cậu không muốn chạm vào vết thương lòng của Gemini.
"Đừng lo cho em", Gemini cười nhẹ, "Anh cứ nói thoải mái, em không sao cả."
"Gem nè, chuyện em và bố của em ấy, anh từng nghe Winny kể qua", Fourth dè dặt lên tiếng.
"Ừ, nói trắng ra thì mối quan hệ của em và bố em không tốt lắm."
Gemini nhếch mép.
"Nhưng vì sao lại thế? Winny bảo với anh rằng bố của em rất lo lắng cho em."
Gemini nhún vai, cậu đảo mắt một vòng quanh căn phòng, bầu không khí yên lặng gượng gạo kéo dài hơn hai phút, cho đến khi Fourth quyết định từ bỏ và quay về với công việc dang dở của mình thì Gemini đột ngột lên tiếng.
"Bố em không hiểu em, ông ấy dường như cũng chưa từng cố gắng tìm hiểu xem em thật sự muốn gì, cần gì", Gemini nói đều đều, "Em không phủ nhận ông ấy là một người bố tuyệt vời, nhưng giữa em và bố tồn tại quá nhiều mâu thuẫn khiến khoảng cách cả hai dần xa nhau."
"Em có thể thẳng thắn nói chuyện với bố em mà? Anh nghĩ là ông ấy sẽ rất sẵn lòng lắng nghe em."
"Không đời nào", Gemini lắc đầu, "Bố em bận lắm, làm gì có thời gian chứ."
Fourth biết Gemini chỉ đang tìm lý do biện hộ thôi, nhưng cậu sẽ không nói ra điều cậu nghĩ, cậu không muốn làm cho Gemini nổi cáu.
.
.
.
.
Hơn tám giờ sáng thứ Bảy, Gemini có mặt tại nhà ông bà của Fourth, theo như kế hoạch hôm nay hai đứa sẽ đi Seoul, Fourth có hẹn với Satang trong khi Gemini thì đến bệnh viện thăm ông nội cậu.
Vừa bước chân vào tiệm đồ cổ, Gemini đã trông thấy ông ngoại Fourth đang ngồi đọc báo uống trà tại quầy, cậu cất tiếng chào hỏi trước. Ông dời mắt khỏi tờ báo, ngẩng đầu lên nhìn cậu. "Ồ, Gemini đó hả", ông cười vui vẻ, "Fourth nó ở trên phòng ấy, cháu lên đi".
Gemini đáp lời, "Vậy cháu xin phép ạ."
Gemini gõ gõ lên cửa hai cái, khoảng ba giây sau đó, cánh cửa phòng bật mở. "Em mới tới hả?", Fourth tròn mắt nhìn cậu, nét mặt cậu ấy có phần bối rối.
"Anh đang làm gì thế?", Gemini bước vào trong, nhìn thấy căn phòng gần như bị lục tung lên, những quyển sách trên kệ đang nằm ngổn ngang dưới sàn.
"À anh tìm đồ đó mà."
Fourth gãi gãi đầu.
"Anh tìm cái gì vậy?"
"Thì tấm ảnh hôm trước anh kể với em đó", Fourth nói, cậu nhặt những quyển sách lên, sắp xếp chúng về lại trật tự ban đầu.
"Là bức hình mà anh thích nhất ấy."
"Bức ảnh anh dùng để làm thiệp tặng cho bà hở?"
"Ừ", Fourth nói, "cậu nhỏ anh bảo hôm bà anh nhập viện, vì anh để quên điện thoại ở nhà nên nhờ cậu Off mang vào bệnh viện giùm. Cậu nhỏ lên phòng lấy điện thoại cho anh, đồng thời có dọn dẹp lại mấy thứ linh tinh trên bàn, nên đã kẹp tấm ảnh đó vào một quyển sách nào đó mà cậu nhỏ cũng chẳng nhớ rõ. Thế nên anh mới lôi hết đống sách trong phòng ra tìm đây này."
"Rồi anh tìm được chưa?"
Fourth lắc đầu chán nản, "Vẫn chưa."
"Bỏ đi, chỉ là một tấm ảnh thôi mà", Gemini giúp Fourth dọn dẹp lại đống sách dưới sàn, cậu tặc lưỡi nói.
"Ừ, chắc phải thế rồi."
.
.
.
.
Cả hai đến ga tàu vào khoảng hơn tám giờ rưỡi sáng, thời gian đi từ Daegu tới Seoul là gần một tiếng. Sau đó họ lại bắt thêm hai tuyến xe bus để di chuyển trong nội thành. Fourth dừng ở trạm xe bus thứ bảy, ngay phía trước quán cà phê cậu đã hẹn Satang, còn Gemini vẫn tiếp tục đi đến bệnh viện. Gemini bảo cậu ấy sẽ trở lại đây sau khi xong việc của mình.
Fourth đã gọi một ly cacao nóng trong lúc chờ đợi Satang, cậu chẳng hiểu tại sao trong cái tiết trời oi bức thế này cậu lại quyết định chọn một thứ thức uống chỉ dành cho mùa đông. Có lẽ đôi khi những quyết định xem chừng sai lầm nhưng không hoàn toàn tồi tệ như bạn tưởng, bằng chứng là cậu thấy ly cacao này cũng khá ngon đấy chứ.
Gần mười phút sau Satang mới xuất hiện. Khuôn mặt anh dán chặt nụ cười bối rối.
"Chú em tới lâu chưa? Xin lỗi nhé, hôm nay anh đi xe bus nên bị muộn giờ."
Fourth nhún vai.
"Xe anh đâu? Sao lại đi bus?"
"Mang đi bảo dưỡng rồi", Satang cầm ly nước lọc trên bàn, tu vội một hơi,
"Hôm kia bố anh cằn nhằn mấy vết trầy mới trên chiếc xe, bảo anh lái chẳng cẩn thận gì cả."
Fourth gật gù. "Nhưng dù sao anh vẫn sướng hơn bọn em rồi, ít nhất còn có xe riêng."
"Thế chú mày đi học lái xe chưa?"
"Em chưa", người trẻ hơn lắc nhẹ đầu, "Với lại bố em bảo khi nào em tốt nghiệp, bố em sẽ cho em chiếc xe cũ của bố, rồi bố đi mua chiếc mới."
"Ha, chú mày nói y hệt thằng Mark Pakin ấy", Satang cười thành tiếng, "Thế mà hôm qua, nó mới khoe với anh là khi nào nó về nước, bố nó sẽ dẫn nó đi mua xe. Nghe ghét thật chứ."
"Về nước?", Fourth hỏi với vẻ ngạc nhiên tột độ, "Cậu ấy đang đi đâu ạ?"
"Vậy là chú em không biết gì hết à? Nó về Đức thăm gia đình cả tháng nay rồi."
"Sao cơ? Về Đức á?"
Satang nhìn Fourth một cách nghiêm túc, ánh mắt anh lóe lên sự hoài nghi.
"Thế tin đồn chắc là thật rồi", Satang nhếch mép.
"Tin đồn gì ạ?"
"Tin đồn hai đứa bọn mày "chia tay" đấy."
"Đâu có", Fourth hơi ngập ngừng, "Anh nói gì kỳ cục vậy."
"Sao chuyện nó đi Đức em lại không biết? Anh nghĩ hai đứa bây là bạn thân?"
"Ờ thì...", Fourth gượng gạo gãi đầu.
"Thôi, mau làm lành với nhau đi hai ông", Satang chống cằm, mắt nhìn bâng quơ ra bên ngoài, "Dù sao thì mùa hè cũng qua nhanh lắm, đâu thể trốn tránh mãi được."
Fourth hơi cúi đầu, hai ngón tay cậu vân vê vạt áo.
Tất nhiên là cậu rất muốn làm điều này, nhưng đôi lúc lòng tự trọng của cậu lại trở thành một thứ vô cùng phiền phức, nó ngáng chân cậu, ép buộc cơ quan đầu não của cậu phải vẽ ra một lý do hay một cái kết xấu xí, tệ hại nào đó khiến cậu co mình lại trong tự ti và lùi những bước dài về phía sau.
Gần mười một giờ trưa, Satang chào tạm biệt cậu và rời đi trước. Fourth nán lại đợi Gemini đến hơn nửa tiếng, cuối cùng thì cậu ấy cũng xuất hiện với gương mặt hớt hải cùng đầu tóc rối bời.
"Xin lỗi nha, em quên canh đồng hồ."
"Không sao, anh cũng vừa xong việc thôi", Fourth cười nhẹ.
Hai đứa rời quán cà phê, bên ngoài trời nắng như đổ lửa. Fourth đưa tay quệt mồ hôi trên trán, cậu thậm chí còn chẳng rõ từ bao giờ mà lưng áo mình đã ướt đẫm. Cậu quay mắt sang nhìn Gemini, trông cậu ấy cũng không khá hơn là bao.
May mắn là chưa đầy ba phút, đã có một chuyến xe bus chạy tới. Cả hai vội vàng lên xe mà không kịp suy nghĩ xem điểm đến tiếp theo ở đâu, chỉ là cơn nắng nóng khiến bọn họ trở nên vội vã.
"Có muốn ăn burger không?", Gemini mở lời.
Fourth gật mạnh đầu.
.
.
.
.
Đến bến thứ tư, Gemini kéo theo người lớn tuổi hơn rời khỏi xe. Trạm dừng ở trước một cửa hàng tiện lợi, bên cạnh chính là tiệm burger mà họ muốn tới.
Gemini đã gọi một burger tôm trong khi Fourth thì chọn burger bò, thêm cả khoai tây chiên và cola. Không gian tiệm đông đúc người, hai đứa loay hoay mãi mới tìm được chỗ ngồi ở chiếc bàn xoay mặt ra bên ngoài cửa kính.
"Ăn xong thì mình đi đâu nữa?", Fourth vừa hỏi vừa nhai bánh.
"Nè, anh có muốn đi xem phim không? Gần đây có một bộ phim khá hay đó, em thấy phản hồi trên mạng cũng tốt."
"Được thôi", Fourth gật đầu.
Rạp chiếu phim cách đấy không xa, khoảng hơn năm trăm mét đi bộ. Họ chọn suất chiếu hai giờ trưa, đó cũng là suất gần nhất.
Bộ phim dài hơn hai tiếng đồng hồ nên khi kết thúc là lúc gần bốn giờ rưỡi chiều. Đứng trước cửa rạp phim, Fourth ngước mắt nhìn bầu trời dày đặc mây đen trên đầu, những giọt mưa nặng hạt không ngừng rơi xuống.
Theo kinh nghiệm của cậu thì trận mưa này có thể sẽ kéo dài khá lâu.
"Làm sao bây giờ?", Fourth giọng ỉu xìu, quay sang nhìn Gemini đang ở bên cạnh.
"Chờ một chút xem sao."
Hơn mười lăm phút trôi qua, mưa bắt đầu nhỏ dần. Gemini không bỏ qua cơ hội mà ngay lập tức nắm lấy cổ tay Fourth, kéo cậu chạy bon bon trên đường, hướng đến trạm xe bus ban trưa họ đã xuống.
May mắn là cả hai không bị ướt quá nhiều, cho đến khi họ lên tàu về lại Daegu, bộ quần áo của họ đã hoàn toàn khô ráo như thể chưa từng có cơn mưa nào ghé.
"Bộ phim đó hay tuyệt luôn ấy", Fourth bật cười khúc khích, cậu đưa tay chỉnh lại phần tóc mái.
Hai đứa thả bộ ra khỏi nhà ga, tiến về trạm chờ xe bus ở ngay trước cổng vào ga, Gemini phóng tầm mắt về phía con đường lớn bên ngoài, cơn mưa như trút toàn bộ nỗi buồn lên thành phố vậy.
Cách đây một tiếng, cậu đã thở phào nhẹ nhõm khi Seoul tạnh mưa, cậu chẳng hề lường trước rằng những đám mây đen dày đặc ấy đang không ngừng dịch chuyển về Daegu, chúng chưa có dấu hiệu tan đi mà thậm chí còn lớn mạnh hơn ban nãy.
"Cảnh cuối trong phim trời cũng đổ mưa to nhỉ", Gemini nói bâng quơ, "Hoàn cảnh của bọn mình lúc này giống y hệt ấy chứ."
"Ừ ha", Fourth vỗ hai tay vào nhau, "Cuối phim là cảnh trời mưa rất to, nữ chính đã chạy theo chuyến tàu mà nam chính đi nhưng không thể đuổi kịp. Buồn ghê á."
"Anh thích mấy cái phim lãng mạn kiểu này hả?"
"Ừ'', Fourth trả lời ngay lập tức, "Nhưng anh không thích kết thúc buồn."
"Ban nãy anh có khóc không thế?"
Fourth lắc mạnh đầu, "Không có, mặc dù cảm động thật nhưng không đến mức đó đâu."
"Vậy mà em đã nghe tiếng anh sụt sịt."
"Thật sự anh không có khóc mà", Fourth cười tươi, "Tại vì rạp lạnh quá nên hơi sụt sịt mũi một chút thôi."
Gemini khoanh hai tay trước ngực, mắt dán chặt vào thứ đang tới gần nơi bọn họ đứng.
"Xe đến rồi, lên thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com