Chap 31: Gặp hay không gặp (Part 3)
Yoongi đi một hồi cảm nhận không còn cái đuôi theo sau nữa thì quay đầu lại bắt gặp một màn không biết xấu hổ kia.
"Em lại muốn làm gì?"
Hắn nhíu mày nhìn con người ngồi phía dưới không có vẻ gì là muốn đứng lên cả.
"..."
"Nói"
Thực hung dữ.
Jungkook mím môi đứng thẳng dậy ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt hắn cao hơn mình nửa cái đầu.
"Không muốn đi nữa"
"..."
"...thực mệt"
Rốt cuộc vẫn không thể tỏ vẻ cứng rắn như mình tưởng, vẫn là dáng vẻ thỏ con quay lại đứng trước tảng băng hung dữ kia.
"Đi theo ta"
Nắm lấy cổ tay cậu kéo đi. Lần này không còn là đi không mục đích nữa, hắn dẫn cậu vào một cửa hàng quần áo.
"Thưa phó chủ tịch"
Nhân viên trong cửa hàng đồng loạt cúi đầu chào hắn. Cậu mở to mắt không thể tin được, đây là khu mua sắm của BH sao? Thảo nào ngày đó cậu cùng Seokjin vô tình gặp anh Jimin ở đây.
Bỏ qua những lời chào đó, hắn lại kéo cậu đi tới những kệ hàng quần áo. Nhìn ngắm một hồi rồi rút ra một chiếc áo sơ mi màu kem nhạt ấn vào lòng cậu, không hề nói nhiều, ánh mắt hắn hướng về phía phòng thay đồ nhưng cậu vẫn chưa nhận thức được tình hình nên cứ đứng im đó liền bị đối phương trừng một cái làm cậu bỏ chạy thực nhanh.
Người này quanh năm không lạnh như băng thì cũng hung dữ.
Thực đáng thương.
Cười hề hề với suy nghĩ của mình, Jungkook nhanh nhẹn thay vào chiếc áo sơ mi.
Cạch.
Cậu bước ra ngoài, nhìn vào cái gương được gắn trước cửa, quay qua quay lại ngắm nghía đủ kiểu liền rút ra một kết luận.
Thân hình thật khá.
Nhìn vào gương, cậu phát hiện ra hắn từ lúc nào đã đứng ở phía xa nhìn về phía này không biết đã xem cậu làm trò bao lâu rồi. Cả mặt không khỏi đỏ lên, nếu nói không mất mặt thì là nói dối.
Cả ngày hôm đó, Yoongi cùng Jungkook dạo quanh khắp các cửa hàng. Ban đầu còn cảm thấy ngại nhưng rồi cũng quen, cậu không ngần ngại mà nhìn ngắm mình trong gương rồi làm đủ trò mặc kệ người kia có nhìn mình như thế nào.
Có vẻ như cậu không nhận ra rằng...cậu đã hoà nhập hơn rất nhiều vào cuộc sống này. Không còn những sự e ngại như trước nữa. Hơn hết là... cậu không hề sợ hắn như mình tưởng.
Jungkook chạy thật nhanh lên phía trước nhìn chăm chăm vào chiếc đồng hồ cát trong tủ kính. Ngay từ nhỏ cậu đối với thứ này đã có sự thích thú vô cùng. Chiếc đồng hồ cát này thiết kế rất tinh xảo, nhìn vào đã biết hàng mắc tiền. Luyến tiếc rời xa tủ kính chạy về phía Yoongi đang mua cà phê bên kia, dưới chân là một đống túi xách.
"Ta là muốn mua quà sinh nhật cho một người bạn, em có nhiệm vụ thử đồ cho ta xem, vóc dáng hai người cũng không khác biệt nhau mấy"
Vừa nói hắn vừa nhìn sang hướng khác. Jungkook bất mãn trong lòng, mua quà sinh nhật cho bạn sao lại mua nhiều như vậy. Đúng là người có tiền thật khó hiểu.
Lúc cả hai về nhà đã là mười giờ đêm. Buổi chiều mua sắm cũng đã ăn tối ở một nhà hàng gần đó. Jungkook mệt mỏi vừa đặt người xuống liền ngủ ngay, Yoongi đứng ngoài cửa nhìn vào mà thở dài, người này cũng quá dễ ngủ đi.
Nhìn xuống đống túi trong phòng khách. Bạn gì chứ, này chính là mua cho cậu. Những bộ hiện tại cậu mặc đều là quần áo cũ của Jungkook được Jimin mang từ nhà phụ thân nơi hai người họ từng sống lúc trước về đây, vừa nhìn vào đã thấy có chút cũ kĩ . Cậu ăn mặc như vậy hắn trong lòng rất không thoải mái. Xem như Yoongi đây tốt bụng một ngày vậy.
Nhớ lại những biểu hiện của cậu hôm nay, Yoongi cong môi cười nhẹ, không ngờ cậu cũng hoạt bát như vậy, thật khác xa với hình ảnh thiếu niên rơi vào đường cùng ngày đó ở Dream. Dù gì vẫn còn là một đứa trẻ chưa trưởng thành, có lẽ nên dẫn cậu đi nhiều nơi một chút.
"Mau mang đống đồ này giặc thật sạch sau đó...cất vào tủ của Jungkook"
"Vâng"
Yoongi tưởng tượng tới hình ảnh cậu ngạc nhiên nhìn mình cảm kích, trong lòng không khỏi một trận nở hoa.
Nhưng thực tế thường không như chúng ta thường nghĩ.
"Nhà rộng như vậy mà lại không có chỗ chứa, lại để nhờ vào tủ đồ của mình, là đang trêu ngươi người khác sao? Thật quá đáng"
Hắn đứng sau lưng nghe cậu ngồi trước tủ đồ lẩm bẩm mà hận không thể tiến lên đá sập cái tủ đó.
Yoongi trong mắt của Jungkook vẫn là một kẻ xấu tính không hơn không kém.
Ty_azike
Author: Yoongi chính là anh công xấu tính ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com