Chương 37 (H): Tập trung chơi cái lỗ lồn nhỏ
Người đàn ông luôn có cách bẻ cong sự thật, hoặc thật hoặc giả, tất cả đều dẫn đến những hướng dâm ô.
Lộc Nhung run rẩy lắc đầu, đó là sự phản kháng lớn nhất mà cô có thể làm được.
Cái đầu lông xù giống thú bông dựa vào ngực Tần Bắc Phong. Vừa cử động, vài sợi tóc nghịch ngợm chui vào cổ áo sơ mi, lướt qua đầu vú màu nâu.
Khoái cảm trong chốc lát lan khắp tứ chi. Con cặc cứng đến mức căng đau, chuẩn bị sẵn sàng.
“ Cầm lấy.” Giọng anh khàn đặc, ra lệnh.
Ý thức cô gái mơ hồ, vẫn đắm chìm trong dư vị của cơn cao trào trước đó. Bàn tay bị bàn tay lớn bao bọc, nắm lấy con cặc cứng nóng.
Đầu cặc không ngừng thúc vào khe lồn đang đóng mở, tạo ra bọt từ dâm dịch, bọt lại theo thân cặc chảy xuống, dính vào lỗ lồn đang nở ra.
Vừa địt tay, vừa cọ lỗ lồn, cùng lúc hai việc.
Tiếng thở dốc trên đỉnh đầu càng lúc càng thô nặng. Lộc Nhung không thấy được vẻ mặt người đàn ông, tầm mắt bị thứ màu đỏ hung dữ lấp đầy. Hai cơ quan bí ẩn đến từ hai giới tính khác nhau đang an ủi lẫn nhau.
“To không?” Tần Bắc Phong biết cô đang nhìn, ưỡn eo, cười hỏi một câu hỏi thô tục.
Không lâu trước đây mới nói người đàn ông to, Lộc Nhung lỡ miệng một lần, không dám tái phạm.
Mặc kệ hắn cắm vào lòng bàn tay cô thế nào, ngoài tiếng rên rỉ nức nở, cô không thốt ra một âm tiết rõ ràng nào.
Cô không đáp, không ảnh hưởng đến việc hắn hỏi.
“Cứng không?”
“Địt lỗ lồn có sướng không?”
“Cái lỗ lồn của Lộc Nhung có sướng không?”
Nội dung mỗi câu một quá đáng hơn.
Tên mình cùng với những lời thô tục song song xuất hiện, Lộc Nhung không chịu nổi, “Đừng nói nữa…”
“Được, không nói.” Tần Bắc Phong hiểu điểm ngượng ngùng của cô, tạm dừng một chút, cố ý bổ sung, “ Tập trung chơi cái lỗ lồn nhỏ của Lộc Nhung.”
Đồ xấu xa, tên lừa đảo, thằng cuồng dâm. Cô gái chửi thầm trong lòng. Vừa chửi đến từ thứ ba, lực siết ở cổ tay bỗng nhiên buông lỏng.
Kết thúc rồi sao? Cô ngơ ngác, con cặc dán vào chỗ kín rõ ràng còn cứng chưa bắn, bên trong cô cũng vẫn còn ngứa, chưa đủ thoải mái.
Cô khó hiểu ngẩng đầu lên, vừa vặn người đàn ông cúi đầu xuống, ánh mắt hai người chạm nhau.
Trong phòng không bật điều hòa, Tần Bắc Phong đụ cô gái phải dùng sức, tóc đen trên trán thấm ướt những giọt mồ hôi nhỏ li ti. Làn da màu mạch dưới ánh đèn toát ra vẻ trong suốt dâm đãng.
“ Chịu đựng đi, chưa đã.”
Trò đùa ác ý lúc trước khi địt tay cô vô thức trở thành vật cản.
Anh vứt chiếc thắt lưng đi, suy nghĩ một chút rồi hóm hỉnh nói, “Nghĩ là anh không đụ em à?”
Tâm tư bị nói trúng, Lộc Nhung nào dám thừa nhận, cô mím môi nghiêng đầu, với tư thế gượng gạo vùi mặt vào ngực anh.
Cái cổ nhỏ yếu ớt lộ ra đường cong quyến rũ, dưới ánh đèn, mạch máu có thể thấy rõ.
Tần Bắc Phong nghiến răng, khống chế cơn xúc động muốn cắn xuống. Anh một lần nữa nắm tay cô gái đặt lên cánh tay mình, “Chim đà điểu nhỏ, bám chặt vào.”
Có ý gì?
Đầu ngón tay chạm vào cơ bắp ấm áp. Lộc Nhung căn bản không kịp phản ứng, mông thịt đã chịu va chạm.
Tần Bắc Phong bóp chặt vòng eo cô gái, không tốn nhiều sức mà nâng lên rồi thả xuống, mượn sự chênh lệch đó để thịt lỗ lồn cọ xát qua lại trên con cặc.
“Vẫn là kiểu này địt sướng hơn.” Hắn thuận miệng bình luận trong lúc nhấp hông.
Giọng điệu khinh miệt, như đối xử với một món đồ chơi, một cái bao đựng con cặc tự động chảy nước, thật vô liêm sỉ.
Bình luận xong, người đàn ông không mở miệng nữa. Hắn đã nói, sẽ tập trung chơi cái lỗ lồn của cô gái. Vậy thì sẽ tập trung, chơi chưa đủ đã, sẽ không dừng lại.
Rất nhanh, tiếng "bạch bạch" dâm mĩ ướt dính thay thế lời nói, lấp đầy căn phòng, chỉ còn lại những đoạn ngắt quãng, tạo điều kiện cho tiếng rên rỉ của cô gái hòa vào bản hợp ca.
Lực đóng cọc dưới mông làm Lộc Nhung phải giương cờ trắng đầu hàng.
Đặc biệt là hai bầu vú , vì không có nội y hoặc bàn tay to nắm giữ, bị đâm đến mức run rẩy, bóng mờ lấm tấm.
Cô không ngừng khóc lóc, lỗ lồn liên tục trào nước, khoái cảm đạt đến đỉnh núi, mãi không hạ.
“Không, không… không cần.”
Cô gái sợ những lời thô tục buột ra từ miệng người đàn ông, càng sợ hắn không nói một lời.
Tiếng thở dốc trầm thấp thô bạo hòa lẫn tiếng rên rỉ bị kìm nén trong cổ họng, dường như địt cô không phải là người đàn ông, thậm chí không phải là con người, mà là một con thú hoang dã, một con quái vật lên cơn động dục, không rõ chủng loại, hình dáng.
Lộc Nhung sợ cực kỳ, tiếng rên rỉ khóc nức nở càng thêm yếu ớt, lộ ra một vẻ đẹp tàn phai yếu ớt và mê hoặc. Để tìm kiếm một chút cảm giác an toàn, móng tay cô bấu chặt vào cơ bắp rắn chắc trên cánh tay người đàn ông.
Cô đã dùng hết toàn lực, nhưng đối với Tần Bắc Phong, cơn đau đó có thể xem nhẹ, giống như một cái vuốt ve, đùa giỡn, tán tỉnh.
Hắn rũ mắt nhìn vết trăng non nhỏ trên cánh tay bị véo, đã lâu không có ai dám để lại dấu ấn trên người hắn.
Con cặc không hiểu sao càng cứng hơn.
Một người ra sức véo, một người ra sức đụ, hai tác động giao hợp cùng lúc, khoái cảm tăng lên gấp bội.
Cuối cùng, khi Lộc Nhung trào nước lồn đến lần không đếm được, người đàn ông đã bắn ra dòng tinh dịch đầu tiên trong đêm nay.
Chất lỏng đặc sệt tanh nồng mang theo lực va chạm mạnh mẽ, từng đợt từng đợt, tưới lên mặt cô gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com