Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

46 Lại đây, liếm sạch sẽ thì tôi cho em."

Cơ thể cô mẫn cảm đến mức không thể nào hình dung được, cho dù bị đối xử như vậy, cái "chát " vừa rồi cũng suýt chút nữa làm cô lên đến cao trào...

"Chát", lần này là cái mông ăn một cái tát

"Không phải bảo em quỳ vững sao?"

Kiều Vận Chỉ nằm sấp trên giường, hơi thở mong manh, "Chủ nhân, em không có sức lực..."

"Quỳ vững."

Ôn Quân Trúc hạ giọng, nghe có vẻ nghiêm khắc hơn mọi khi, Kiều Vận Chỉ nào còn dám không làm theo, lập tức thẳng chân quỳ vững.

Vừa mới quỳ lên, chỗ riêng tư lại ăn một cái "chát"

"A...!"

Lần này trực tiếp làm cô đạt đến cao trào, cửa huyệt phun ra một dòng dâm dịch lớn rơi trên giường, thậm chí còn có vài giọt bắn lên người Ôn Quân Trúc.

Ánh mắt anh tối sầm lại, "Lại đây, liếm sạch sẽ thì tôi cho em."

Kiều Vận Chỉ ghé mặt lại gần, lưỡi mềm mại liếm dọc theo bụng anh, nơi có những đường vân cơ bắp rõ ràng.

Cuốn đi giọt chất lỏng cuối cùng, Kiều Vận Chỉ mong chờ ngẩng đầu nhìn anh, dáng vẻ đó giống hệt một chú mèo con hay cún con chờ đợi lời khen của chủ nhân.

"Quay người lại."

Kiều Vận Chỉ vừa quay người lại, eo đã bị ấn mạnh xuống, "thịt trụ" thô to dữ tợn cắm thẳng vào, động tác rất vội vàng, xem ra anh cũng đã nhẫn nhịn rất lâu.

"Ha a... Chật quá... Sướng quá..."

Cửa huyệt ướt nóng bị căng ra ngay lập tức, khoái cảm từ hạ thân len lỏi khắp tứ chi. Ôn Quân Trúc nắm eo cô, mỗi cú đâm đều vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Khát khao quá lâu, khoái cảm chồng chất nhanh đến kinh người, chưa đầy hai mươi nhịp, Kiều Vận Chỉ đã khóc thét lên vì cao trào.

"Sao nhanh thế đã cao trào rồi, hôm qua không phải mới cho bảo bối ăn no sao? Mới có mấy tiếng đã khát khao đến mức này rồi à?"

Ôn Quân Trúc nói với giọng khinh miệt, bàn tay siết chặt vòng eo thon càng dùng sức.

"Ngô a... Còn không phải đều tại anh, treo người ta lâu như vậy... Ân... Sâu quá... Sâu quá..."

Giọng điệu mềm mại lọt vào tai Ôn Quân Trúc, chỉ làm anh càng muốn bắt nạt cô gái dưới thân, từng chút một lại càng sâu hơn chọc vào bên trong, một bàn tay nắm lấy bộ ngực tròn trịa không ngừng đung đưa trước ngực cô, véo lấy đầu núm vú.

Phía trên và phía dưới đồng thời cùng nhau bị đùa bỡn, Kiều Vận Chỉ ngửa đầu ra sau, mẫn cảm rên rỉ, nước ở hạ thân chảy ra càng nhiều, từ trong suốt bị làm cho đục ngầu thành màu trắng xóa, bọt trắng có chút chảy xuống đùi, có chút trực tiếp tùy ý phun ra ngoài.

"Sao anh thấy bảo bối so với trước đây còn mẫn cảm hơn vậy? Em xem, nước chảy ra nhiều thế này."

Ôn Quân Trúc dùng giọng điệu nghiêm trang nói ra sự thật xấu hổ, Kiều Vận Chỉ nhắm chặt mắt, xấu hổ không muốn trả lời.

Thấy cô không nói lời nào, anh rút ra hơn nửa rồi lại mạnh mẽ đâm vào, "Nói đi, nếu không snh không cho em nữa."

"Ha a..."

Cú va chạm vừa sâu vừa mạnh đó làm huyệt cô tê dại, sảng khoái run rẩy.

Như thể đáp lại lời anh nói, vật đó trực tiếp rút lui đến cửa huyệt, chỉ để lại phần đầu ở bên trong cọ xát.

"Em nói, em nói, bởi vì... thích bị đối xử như vậy... Ha a..."

Vừa dứt lời, vật đó liền lại cắm vào, không sâu như vừa nãy, mà là chống vào điểm G cọ xát qua lại.

Điểm mẫn cảm nhất bị mạnh mẽ chà xát như vậy làm sao có thể chịu nổi, chưa chạm vào hai cái đã lại run rẩy cao trào.

"Ha a... Thật lẳng lơ."

Anh thở dốc, "chát" một cái vào mông cô, huyệt thịt lập tức liền siết chặt lấy "cán".

Rõ ràng cảm thấy mình bị vắt kiệt đến mức không còn một chút nào, nhưng trong huyệt lại vẫn có thể không ngừng chảy nước ra, thật đúng là ứng với lời đánh giá của anh về mình: dâm đãng, lẳng lơ.

Cô khẽ thở dốc một tiếng, thân mình vô lực mà mềm nhũn trên giường, mặc cho Ôn Quân Trúc dẫn theo eo cô mà làm.

Sau khi cao trào thêm hai lần nữa, Ôn Quân Trúc cuối cùng cũng bắn ra trên lưng cô.
---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com