Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61 : Kế hoạch của Hứa Dương Ngọc Trác

o0o

" Chết tiệt ! Thẩm Mộng Dao.... " - Trần Kha gọi tên nàng trong vô vọng, lúc thoáng mệt ngước mắt lên nhìn đã không còn thấy bóng dáng người kia đâu.

Mà bên Hứa Dương Ngọc Trác cũng chẳng tốt hơn là bao. Trương Hân đang rất tức giận, cô không để ý đến sức lực của bản thân nữa, kéo Hứa Dương Ngọc Trác đi một cách điên cuồng.

Viên Nhất Kỳ nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, giờ phút này thì điện thoại cũng vô dụng. Không có sóng, nó chẳng khác gì gạch đá...

Thật chẳng biết nên làm gì, chọn đi tiếp hay quay đầu đều không thể.

Cố gắng kiên nhẫn đi thêm vài bước nữa, bỗng nhiên chân dẫm phải vật gì đang ẩn dưới lớp lá cây già khô khốc. Âm thanh lắc rắc của nó thành công thu hút sự chú ý của Viên Nhất Kỳ. Em lại mở điện thoại, bật đèn flash, khom người dùng tay gạt đi đám lá.

" Vòng tay ? " - Nếu em đoán không lầm, rất có thể đây là vòng của Hứa Dương Ngọc Trác.

Có lẽ như trong lúc tranh cãi, giằng co đoạt lại chiếc điện thoại của mình, Hứa Dương Ngọc Trác chẳng may làm rơi.

Viên Nhất Kỳ cho chiếc vòng vào trong túi quần, em càng muốn nhanh chóng đuổi kịp bọn họ.

Chẳng biết vì lí do gì, Viên Nhất Kỳ vẫn nắm chặt túi đựng cá mà khoan vội vứt đi.


" Dừng lại ! " - Châu Thi Vũ ngồi phía sau đột nhiên kêu lên - " Có chiếc ô tô ở bên đường ! "

" Kia có phải chiếc xe mà Dương Tỷ đã gửi cho chúng ta xem qua không ? " - Trí nhớ của Vương Dịch rất tốt.

" Phải ! Chính nó ! " - Châu Thi Vũ mừng rỡ - " Bọn họ chắc chắn ở gần đây thôi ! "

Châu Thi Vũ và Vương Dịch cùng bước xuống xe của lực lượng cảnh sát điều tra tội phạm. Ánh đèn không ngừng chiếu lóa hết cả mắt, Châu Thi Vũ phải chau mày.

" Các người làm ơn tắt mấy cái đèn này được không ? "

" Thật xin lỗi bác sĩ Châu " - Trương Nguyệt Minh nghiêm nghị - " Khi tham gia vụ án, đèn xe cần phải mở "

" Tôi biết, nhưng cô nhìn xem, lỡ như mấy tên tội phạm thấy thì có phải đã chạy từ đời nào rồi không...? " - Với mức chói mắt này, Châu Thi Vũ vội vàng đeo kính lên - " KÌA ! CÓ NGƯỜI BỎ CHẠY ! "

Châu Thi Vũ đột nhiên chỉ tay về phía khu chợ đối diện, các viên cảnh sát đều giật mình nhìn sang. Rất dễ dàng phát hiện một ông chú bán cá đang có dấu hiệu muốn trốn thoát.

Đúng là có tật giật mình.

" Bắt lấy ông ta ! " - Trương Nguyệt Minh chỉ huy hét lớn.

Càng đuổi, ông ta chạy càng loạn, đạp đổ những bệ đỡ hoặc thậm chí là thùng rác gần đó để cản đường.

ĐOÀNG ! ! ! !

Phát súng chỉ thiên của Trương Nguyệt Minh khiến ông ta rùng mình, co rúm người ngồi xuống đất.

" Đừng cố trốn chạy, hợp tác với chúng tôi, ông sẽ được khoan hồng " - Trương Nguyệt Minh từ từ tiến lại gần.

Ông ta giơ hai tay qua đỉnh đầu nhận thua, hai viên cảnh sát lập tức chạy đến tặng cho chiếc " vòng tay " xinh xinh.

" Nghe tôi hỏi, có một nhóm người đã đến đây trước đó đúng không ? "

Tên bán cá vẫn im lặng không dám hó hé.

" Đừng cứng đầu, tội của ông rất nặng " - Với nhiều năm hành nghề, Trương Nguyệt Minh nhìn sơ qua liền biết ông ta có dùng chất cấm - " Nghiêm trọng có thể tử hình ! Hợp tác với chúng tôi ! "

Châu Thi Vũ thấy sự cố chấp của ông ta, cô liền đến gần

" Tôi nhìn lướt cũng có thể nhận ra ông tàng trữ chất cấm " - Với cương vị là một bác sĩ tâm lí, Châu Thi Vũ dễ dàng thao túng tên tội phạm chết nhát như ông ta - " Tàng trữ chất cấm đã là nặng, nhưng cộng thêm bao che thì càng nặng hơn "

" Nhóm người ban nãy là bạn của chúng tôi, hiện tại mục đích của chúng tôi là tìm ra họ, chỉ vậy thôi " - Châu Thi Vũ hắng giọng - " Ông chỉ cần nói nhỏ với tôi họ đi hướng nào, tôi sẽ không làm gì ông "

Tên bán cá nghe xong liền mừng rỡ, nhiệt tình chỉ về cuối chợ.

" Tốt lắm, như đã hứa, tôi sẽ không làm gì ông " - Châu Thi Vũ nắm lấy tay của Vương Dịch - " Bởi vì chuyên môn của tôi không phải là còng tay tội phạm "

Nói xong cô liền kéo Vương Dịch chạy về cuối chợ cùng mình, còn không quên nháy mắt với tên bán cá một cái thật khiêu khích.

" Đi thôi Nhất Nhất ! Ông ta để Trương Nguyệt Minh xử lý "

" Vậy còn chúng ta ? ! "

" Cảnh sát sẽ nhanh chóng bám kịp thôi "

Đúng như lời Châu Thi Vũ nói, ở phía sau, Trương Nguyệt Minh cùng lực lượng cảnh sát đang theo sát phía sau.

" Mang ông ta theo ! " - Trương Nguyệt Minh nói - " Có trò hay rồi ! "

Chọc quê những tên tội phạm lì lợm là thú vui của cô.


" Tôi đã nói rồi ! " - Trương Hân cáu gắt - " Gọi cảnh sát thì được ích lợi gì chứ ! Chúng ta đều bị mất sóng "

" Chứ cậu nghĩ tôi còn cách nào khác ? " - Hứa Dương Ngọc Trác gạt tay cô ra - " Cái tên Trần Kha đó nghĩ mình là ai mà dám một mình đối đầu với bọn người của Lưu Hoa ? Aisss ! Tôi cũng vì lo lắng cho mọi người thôi, sao bây giờ lại mắng tôi ! "

" Tôi không mắng cậu ! Nhưng làm gì cũng bàn luận với nhau chứ ! "

" Bàn luận ? Bàn luận để các người từ chối sao ? "

" Hứa Dương Ngọc Trác... "

" Các người xem tính mạng của mình là giấy sao ? Nguy hiểm chết người đấy ! "

" Còn nữa ! Tay nghề của cậu còn tệ lắm, sửa xe thì hỏng tới hỏng lui ! Liều mạng đâm đầu vào tội phạm nguy hiểm như vậy là không muốn làm nghề nữa à ? Muốn từ bỏ sửa xe cho tôi rồi hả ! ! ! "

" Có cái gì cũng đừng đề cao bản thân mình như vậy ! Đánh đấm giỏi quá thì đăng kí thi boxing đi ! Ít ra chấn thương còn được trợ cấp viện phí, chứ mấy người mất mạng ở đây thì ai lo ! "

Trương Hân nghe mà ngây ngốc, Hứa Dương Ngọc Trác mắng cô, là mắng thật hay mắng thương đây....

Nhớ lại lúc đó

Hứa Dương Ngọc Trác vì lo lắng nên đã âm thầm báo tin cho Vương Dịch, may thay lúc đó lại có Châu Thi Vũ ở bên cạnh. Sau khi nghe người bị bắt lại là Thẩm Mộng Dao và Trịnh Đan Ny, Châu Thi Vũ liền nổi nóng, giật luôn điện thoại trên tay người kia.

" Sao chị không thông báo sớm hơn ! "

" Vì bọn họ không cho chị nói "

" Trời ạ ! Là tội phạm ! Tội phạm nguy hiểm đấy ! Nghĩ mình đánh đấm giỏi lắm hay sao lại dám một mình đi đối đầu với một đám vậy ! "

" Là Trần Kha nghĩ vậy... " - Hứa Dương Ngọc Trác bịt một bên tai, cái đứa nhóc này, dám mắng lây cả ' chị dâu ' tương lai đây này !

" Được rồi, Hứa Dương Ngọc Trác, hiện tại chị đang ở đâu "

" Ở đồn cảnh sát tỉnh XX " - Hứa Dương Ngọc Trác trình bày - " Đi quá tốc độ nên phải vào đây lập biên bản....Haiz...Chả biết có bị giam xe không đây "

" Vậy chị có thể nhờ cảnh sát ở đó không ? "

" Aiss không được ! Cái tên Viên Nhất Kỳ hình như đang để mắt tới chị đây này ! "

" Trời ! Được rồi ! !  bọn họ không cho cũng mặc kệ ! Bây giờ có bất cứ thông tin gì, chị cứ việc báo với bọn em, thông qua tin nhắn cũng được ! Em sẽ gọi cho Trương Nguyệt Minh ngay "

" Trương Nguyệt Minh ? Em biết sao ? "

" Biết chứ ! Là đồng nghiệp của em ở sở cảnh sát "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com