Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 93 : Trụ cột

o0o

" Nó tính nghe điện thoại tới sáng hả bà ? " - Ông Thẩm quay sang nói với vợ mình, chẳng hiểu sao con gái ông nó nói chuyện với sếp mà sao gần gũi quá.

" Kêu nó lên phòng ngủ đi ông, chứ nó đứng đó nói quài sao hai đứa mình ngủ được "

Bà Thẩm nheo mắt, không khỏi lắc đầu khó hiểu. Trên trời dưới đất, đây là lần đầu bà thấy đứa con gái của bà sốt sắng đến vậy.

" Dao Dao "

" Trả điện thoại cho ba nè ! "

Thẩm Mộng Dao ngay lập tức đứng trước mắt ông, nét mặt nàng rạng rỡ, cười cười cứ như người trên mây.

" Bị đuổi chưa ? "

" Kìa ba ! Đuổi đâu mà đuổi, con nói chuyện xong rồi " - Thẩm Mộng Dao nhét chiếc điện thoại vào trong tay ba mình. Nàng chui tọt vào trong phòng, nằm xuống cạnh bà Thẩm.

" Lên phòng ngủ đi, khuya rồi "

" Lâu lâu con mới về, má không chơi với con, còn đuổi con đi ngủ sớm "

" Sớm cái đầu mày ! Mười hai giờ khuya rồi, đứng ôm cái điện thoại nói chuyện với sếp mấy tiếng đồng hồ, có phụ giúp gì cho má đâu "

" .... "

" Mà mày thân với sếp dữ ha....sếp mày là con trai hay con gái ? "

" A...dạ... " - Thẩm Mộng Dao khựng lại - " Con gái "

Bà Thẩm không nói gì, chỉ ậm ừ cho qua - " Đi ngủ dưỡng nhan sắc đi, hai ngày nữa dự đám cưới rồi, để mắt thâm quầng không có đẹp "

Thẩm Mộng Dao dạ một tiếng, lồm cồm ngồi dậy.

" Mà nè... "

" Dạ sao má ? "

" Ở trên thành phố có bị sếp bắt nạt không ? "

" Dạ không ! Em ấy chiều con lắm ! "

" Hả ? "

" Ý con là, em ấy dễ tính lắm "

" Nhỏ tuổi hơn hả ? "

" Dạ, nhỏ hơn hai tuổi "

Chẳng hiểu sao khi nhắc đến Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao lại rất hào hứng, có lẽ nàng lại nhớ tới ai kia.

" Tên gì ? "

Thẩm Mộng Dao hơi khó hiểu, nàng chột dạ...sao lại hỏi tên ?

" Dạ tên....Viên Nhất Kỳ "

Sáng hôm sau Thẩm Mộng Dao dậy rất sớm, nàng đi loanh quanh trong nhà, không xuống bếp thì lên phòng khách, không phòng khách thì ngược lại.

Thẩm Mộng Dao dậy sớm, nhưng má nàng lại sớm hơn, khi Thẩm Mộng Dao mở mắt đã không thấy bà đâu cả.

Ông Thẩm vẫn như những ngày xưa cũ, vẫn đi kiểm tra xưởng trà của mình.

Thấy ai cũng bận rộn, bỗng dưng nàng nhớ tới những lời mà Viên Nhất Kỳ đã nói vào tối hôm qua, những lời mà nàng cứ nghĩ rằng báo con của nàng sẽ chẳng để tâm đến.

" Người yêu ơi, cho em hỏi, chị khi nào mới về ? "

" Em canh giờ để đem ai vào nhà sao ? "

" Nói bậy ! Em tuyệt đối không có ! "

" Tạm tin em...tuần sau chị về "

Viên Nhất Kỳ không nói gì, em chỉ ừ một tiếng như đã hiểu. Thẩm Mộng Dao lấy làm lạ, không phải trước khi nàng đi, em vẫn luôn hối thúc nàng về sớm sao ?

" Em ở nhà một mình thật ? "

" Dao Dao, chị sao vậy " - Viên Nhất Kỳ cười khẽ - " Không tin em ? "

" Em đem ai về nhà đi thì biết ! "

" Ay ya ! Người yêu em ghen rồi, mở camera lên, em sẽ chứng minh cho chị thấy "

" Hên cho em, hiện giờ thì không facetime được " - Thẩm Mộng Dao vừa nói vừa đưa tay nghịch tóc, nét mặt chẳng thể giấu đi sự vui vẻ.

" Thẩm Mộng Dao, em sẽ trưởng thành "

" Chẳng phải em vẫn luôn trưởng thành hay sao ? "

Đối với Thẩm Mộng Dao mà nói, Viên Nhất Kỳ trong lòng nàng từ lâu đã hiểu chuyện và chín chắn hơn rất nhiều.

" Thẩm Mộng Dao, em sẽ trưởng thành theo ý có thể nuôi chị đến hết đời này "

" Viên Nhất Kỳ, có phải xa nhau một ngày khiến em khó chịu ở đâu không ? "

Nàng không phải không tin em, chỉ là những lời nói đó...Thẩm Mộng Dao nghe em nói đến nhuần rồi.

" Đừng để áp lực đè nặng đôi vai em....Chị không phải là không thể nuôi em đến già. Viên Nhất Kỳ, chúng ta có thể san sẻ, chúng ta không phân chia công việc cho nhau "

" Em biết....nhưng Thẩm Mộng Dao, chị có thể chờ em không ? "

Chờ em, Thẩm Mộng Dao cảm thấy tim mình rối loạn, thì ra Viên Nhất Kỳ khi không ở bên cạnh nàng lại trưởng thành đến thế.

" Ngốc quá, không chờ em, chị chờ ai được chứ ? "

" Như vậy nhé, em nuôi chị đến già, chị bên em đến già ! "

" Viên Nhất Kỳ ! Chị đã nói.... "

* Tút...tút....tút *

" Ngốc " - Thẩm Mộng Dao nhìn màn hình điện thoại tối om, bỗng vẽ lên một nụ cười cưng chiều.

" Nuôi chị đến già....Viên Nhất Kỳ chị cũng có thể nuôi em đến già mà "

Thẩm Mộng Dao không muốn đè nặng áp lực lên vai em, trong một mối quan hệ, không hẳn bắt buộc phải có một trụ cột, hai trụ cột thì có làm sao đâu chứ....

Viên Nhất Kỳ của nàng, em không cần phải gồng mình để đóng vai nam nhân, bởi nàng yêu em vì em là chính em, là người con gái nàng thầm thương trộm nhớ.

Thẩm Mộng Dao nhớ đến, lòng không khỏi xót xa, môi trường làm việc của Viên Nhất Kỳ quá mới mẻ, nàng sợ em khó thích nghi và gặp nhiều cản trở.

Nàng nghĩ đùa, lỡ như sau này Viên Nhất Kỳ mê việc làm hơn mê mình thì sao đây.

Thẩm Mộng Dao cười khẽ - " Em cứ thử mà xem "

Thẩm Mộng Dao cầm lấy cán chổi, vươn vai vài ba cái rồi lẳng lặng đi quét nhà.

Cho đến khi nàng quét nhà thật tươm tất, nhìn lên đồng hồ vẫn còn quá sớm, Thẩm Mộng Dao nghĩ ngợi gì đó...rồi cầm điện thoại leo lên cái li quăng. Nàng không trông chờ gì nhiều vào sự may mắn của mình, như lời má nàng nói, ở dưới này sóng điện thoại rất yếu. Chỉ có thể chơi trò hên xui may rủi.

Thế là Thẩm Mộng Dao quyết định nhấn gọi cho ai kia.

May mắn hôm nay đã mỉm cười với nàng, không những là có tín hiệu mà còn có người bắt máy ngay từ lần gọi đầu tiên.

" Buổi sáng tốt lành, người yêu của em  "

Thẩm Mộng Dao ngại đỏ mặt, Viên Nhất Kỳ từ khi nào lại sến sẩm như thế.

" Em dậy sớm vậy ? "

" Hôm nay em phải đến nhà hàng để nắm bắt tình hình, sẵn tiện thì trang trí cho nó thêm vài món đồ. Nếu em xong sớm sẽ đi học nấu ăn "

Thẩm Mộng Dao mỉm cười hài lòng, cảm giác có người yêu ngoan ngoãn là như thế này sao.

" Bận rộn như vậy....chị có thể nói chuyện với em một chút không ? "

" Tất nhiên ! ! ! " - Viên Nhất Kỳ bắt lấy cái ghế của nhà hàng mà ngồi vào ngay lập tức - " Chị hôm nay dậy sớm quá "

" Ở dưới này như vậy đã bị tính là trễ " - Thẩm Mộng Dao nói tiếp - " Nhà hiện tại không có ai, chị phải canh nhà....nhưng chị làm xong việc nhà rồi...chán quá nên gọi cho em "

" Chán mới gọi cho em ? "

" Ah ! Dưới này sóng điện thoại yếu quá....em vừa nói gì vậy nhỉ ? "

" Chị về nhà thì biết tay em "
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com